Mạo Bài Anh Hùng

Chương 24Tình thế khó xử


Đọc truyện Mạo Bài Anh Hùng – Chương 24Tình thế khó xử

Từ khi sa bàn ở Trái Đất cổ dại được phát minh tới nay, thôi diễn đã trở thành một công tác quan trọng không thể thiếu trong hoạch định kế hoạch tác chiến, cho đến thời đại vũ trụ này, thôi diễn cũng đã dần phân chia làm rất nhiều lưu phái. Do đặc điểm hoàn cảnh của chiến tranh vũ trụ mà những lưu phái này có đặc điểm khác với thôi diễn trong chiến tranh ở Trái Đất cũ, nhưng những ngẫu nhiên không thể tránh khỏi trong chiến tranh vẫn là bế tắc của thôi diễn.
Để giải quyết cái vấn đề gần như là không cách giải quyết này, vô số chuyên gia thôi diễn trong chiến tranh đã vắt óc nghĩ đủ mọi loại biện pháp, sử dụng đủ các loại phương pháp nhằm giải quyết sự ảnh hưởng của tính ngẫu nhiên đối với cục diện chiến đấu.
Một số lưu phái ra sức khiến cho những sự kiện ngẫu nhiên biến mất, vô luận là hoàn cảnh, vũ khí, thời gian, đều sẽ tính toán thật kỹ càng, rõ ràng là loại thôi diễn này rất tinh tế, đối với những sự kiện ngẫu nhiên đều có phương án xử lý trọn vẹn, nhưng khối kượng tính toán của nó quá lớn, mệnh lệnh đưa ra rất rườm rà, khiến cho loại thôi diễn này chỉ có tác dụng với những trận chiến cục bộ có quy mô cấp sư đoàn trở xuống. Mà có một số lưu phái thôi diễn cố gắng đem xác suất ảnh hưởng của sự kiện ngẫu nhiên giảm xuống thấp nhất. Còn có một số lưu phái gần như là không tính đến những sự kiên ngẫu nhiên, biện pháp giải quyết của bọn họ là lấy bất biến ứng vạn biến, thông qua ưu thế cực lớn và binh lực dự bị đầy đủ để giải quyết mọi vấn đề phát sinh bất ngờ trên chiến trường, nhưng đương nhiên là nếu không có phương án tác chiến thập toàn thập mỹ thì cũng sẽ không tồn tại ưu thế chiến tranh vĩnh viễn.
Chiến tranh, là hai bên giao chiến, nó là chánh trị kéo dài, không chỉ liên quan đến nhu cầu của chánh trị mà còn liên quan đến thế cục quốc tế, dân tâm, kinh tế, khoa học kỹ thuật, lực lượng quân sự, vô số các phương diện phân đoạn, rắc rối phức tạp, quan trọng hơn là, thôi diễn không phải là đơn phương, khi phe mình đang tiến hành thôi diễn, đối phương cũng đang thôi diễn, mà do vấn đề thu thập tin tức tình báo, đối phương thậm chí còn làm chính xác hơn mình nhiều.
Thôi diễn không tốt, phương án tác chiến cũng sẽ sẽ có vấn đề, rất có thể sẽ bị đối phương dắt mũi.
Ở các học viện quân sự, việc học tập và kiểm tra thôi diễn chiếm tỉ trọng rất lớn, những học viên có thiên phú về thôi diễn đều sẽ được giới thiệu vào các bộ chỉ huy cao cấp tiến hành thực tập, sau khi tốt nghiệp sẽ được trực tiếp phân phối đến đơn vị thực tập, trở thành một sĩ quan chỉ huy hoặc tham mưu tác chiến được mọi người chú ý.
Không có một lưu phái hay là một thôi diễn thiên tài nào có thể vỗ ngực cam đoan kết quả thôi diễn của mình là hoàn toàn chánh xác. Người không biết thì không sợ, trong một địa đạo dưới mặt đất có một gã mập có thể cam đoan. Cái tên gia hoả này chỉ học được một lưu phái thôi diễn của Đông Phương Trái Đất cũ trong vòng sáu tháng, hoàn toàn không biết thôi diễn có bao nhiêu khó khăn. Hắn chỉ biết, căn cứ theo tin báo và phương pháp thôi diễn của hắn tiến hành hơn một ngàn lần mô phỏng thôi diễn, việc xác định hành động của quân địch có độ chuẩn xác đạt tới 99,75%, mà việc tính toán khả năng chiến đấu và năng lực cơ động, mức độ tiến công cùng phòng ngự, cùng với phạm vi tác chiến, độ chuẩn xác đạt 90%.

Bộ thôi diễn thuật này ngoại trừ Tôn Tử Binh Pháp cổ điển ra lại còn có cả chu dịch, phương án tính toán cũng đặc biệt khác người. Cho nên, ngoài mập mạp ra hầu như không có ai thấy hứng thú với nó, trong thời đại khoa học kỹ thuật là trên hết này, việc đem vận khí không thể lý giải vào tính toán thôi diễn quả là làm trò cười cho thiên hạ. Mập mạp vốn cũng không tin, chỉ có điều bộ thôi diễn thuật phức tạp nhìn qua có vẻ rất thâm ảo này dưới sự kiểm nghiệm của hắn đã chứng tỏ được giá trị của nó. Hơn một ngàn lần thôi diễn chiến cuộc, kết quả đều cho thấy bộ thôi diễn thuật này tuyệt đối áp đảo hầu hết các thôi diễn lưu phái dựa trên khoa học hiện nay.
Bộ thôi diễn thuật này đối với những sự kiện ngẫu nhiên không thể nắm bắt có những phương án giải quyết rất độc đáo. Những phương pháp kỳ quái đó khiến cho mập mạp phải vỗ bàn tán dương. Trong lý luận quân sự của nó, việc giải quyết những sự kiện ngẫu nhiên không phải là để phục vụ cho những trận chiến đơn lẻ, mà phải là cho chiến cuộc tổng hợp, hơn nữa, thông qua những nhóm bộ đội nhỏ, tại những địa điểm và thời gian hợp lý không ngừng thực hiện các loại hành động có lợi cho phe mình, lấy đại cục thắng lợi để triệt tiêu hậu quả do ngẫu nhiên gây ra . Trung tâm lý luận của bộ thôi diễn thuật này là tám chữ: “Nắm bắt mấu chốt, thuận thế mà làm”.
Vô luận là tình hình biến hoá như thế nào, chỉ cần có thể bắt được đầu rắn là có thể nắm giữ quyền chủ động.
Tám chữ này cho thấy, đây là thứ khoa học hữu ích nhất trong chiến tranh vốn thiên biến vạn hoá chứ không phải là kế hoạch tác chiến cứng nhắc được lập ra từ trước. Bây giờ mấu chốt là ở hẻm núi Cathos.
Mập mạp rất tự tin vào kết quả thôi diễn của mình, nhưng bộ chỉ huy tiền phương thì sao? Chiến dịch này là do Bộ tổng chỉ huy quân sự Liên bang vạch kế hoạch và chỉ huy, bộ chỉ huy tiền phương ở Galypalan cũng chỉ biết chấp hành kế hoạch mà thôi, bọn họ sẽ nhìn ra tầm quan trọng của bộ thôi diễn này, sẽ tin tưởng vào một gã trung uý trinh sát đặc chủng sao?
Vài giờ trôi qua, gã lính thông tin lưng áo ướt đẫm mồ hôi chán nản rời ghế chạy tới báo cáo với Điền Hành Kiện rằng Rashid không trả lời, hai điểm xác định trao đổi thông tin đã bị mất liên lạc.

Điền Hành Kiện thấy thế giới này thật đúng là không tưởng tượng nổi, chuyện ngươi không muốn gặp thì cứ đến lúc quan trọng lại đụng phải, thật chẳng ra sao cả.
Nếu không thể liên lạc với Rashid, vậy có thể thông qua [ Thiên Tuyến ] trực tiếp liên lạc với bộ đội Liên bang, nhưng làm vậy rất có thể sẽ khiến vị trí bị lộ, dưới tình huống không có khả năng cơ động mà muốn sinh tốn giữa vùng địch hậu tràn ngập robot, quả thực so với lên trời còn khó khăn hơn.
Điền Hành Kiện điên tiết ra một mệnh lệnh vô lý: “Tiếp tục liên lạc, vô luận thế nào cũng phải liên lạc cho bằng được, không liên lạc được cũng phải liên lạc. “
“Vâng! ” Gã lính thông tin lập tức phục tùng, mặc dù mệnh lệnh này rất vô lý, nhưng những mệnh lệnh kiểu này trong quân đội cũng không phải là quá kì lạ.
Nhưng dẫu sao trong lòng hắn vẫn cảm thấy có chút kỳ quái: “Đại đội phó định làm cái quái gì vậy? Bỗng dưng điên cuồng thôi diễn, lại đòi gửi bằng được cho bộ chỉ huy, chẳng nhẽ hắn tính ra ngày tận thế sao? Cả đám sĩ quan chỉ huy và tham mưu tác chiến đều ngồi không chắc? “

Suy nghĩ này của hắn biểu lộ ra ngoài rất rõ ràng, gã lính thông tin này dậm chân chấp hành mệnh lệnh, nhưng khi ngồi vào vị trí thì lại hạ giọng nói chuyện với những người khác.
Điền Hành Kiện đương nhiên nhìn thấy, hắn cũng chỉ có thể cười khổ, nếu không thể chứng minh tính chuẩn xác của kết quả thôi diễn này, sợ rằng ai cũng sẽ không đồng ý, thôi diễn chính xác thì tốt, nếu là không chính xác, vậy chính mình sẽ trở thành hung thủ giết chết mấy trăm mạng người này. Huống hồ, từ nội tâm mà nói, không phải vạn bất đắc dĩ, mập mạp vẫn còn quý tính mạng mình lắm.
Nhưng nếu kết quả thôi diễn là đúng, vậy trước khi Liên bang quân tới được nơi này giải cứu mọi người, quân địch chắc chắn đã thực hiện kế hoạch chiến đấu, lúc đó chạy trốn cũng là không tưởng.
May mắn là theo bản đồ tình hình quân sự, bây giờ vẫn chưa tới lúc Đế quốc quân thực hiện kế hoạch, dù sao thì lúc này hình thế tiến công của Liên bang quân vẫn như một thân cây đại thụ, nhánh cây phan tán ra ngoài vẫn còn rất ít, chưa đủ để khiến binh lực trên thân cây bị phân tán.
Thời gian vẫn còn đủ, vẫn còn có thể liên lạc được. Điền Hành Kiện yên lặng tự an ủi chính mình.
Một ngày trôi qua, vẫn không thể liên lạc được. Nhìn bộ dạng nghiêm túc của những người lính trinh sát đặc chủng, mọi người đều biết đã xảy ra vấn đề, không khí dần dần khẩn trương lên.
Vẫn còn có thời gian, Điền Hành Kiện tự động viên mình, nhất định phải kiên trì đến cùng.

Lại thêm một ngày trôi qua, căn cứ theo thôi diễn, binh lực Liên bang trên chiến trường đã bị phân tán tới một mức độ tương đối nguy hiểm, bọn họ vẫn không biết, các đạo Đế quốc quân tưởng như bại lui đang dần tập kết lại trước mặt họ.
Điền Hành Kiện đứng ngồi không yên, hắn không thể trơ mắt nhìn chuyện này xảy ra, hắn muốn lao ra ngoài, dùng [ Thiên Tuyến ] trực tiếp liên lạc với bộ chỉ huy tiền phương, nhưng mà, lại có một tiếng nói ở trong lòng hỏi hắn: “Nếu ngươi thôi diễn sai thì sao? “
Nếu sai, nói cách khác, chính hắn vì một phán đoán kì quái mà làm cho mấy trăm người phải chịu chết theo hắn. Còn nếu tự hắn lái [ Thiên Tuyến ] đi ra ngoài? Nếu không có [ Thiên Tuyến ], một tiểu đội robot hạng nhẹ cũng chỉ có thể chịu chết.
Mình sai rồi sao?
Điền Hành Kiện lâm vào thế khó xử.
“Trung úy, ta có thể hỏi ngài một vấn đề không? ” Bông một tiếng nói vang lên bên tai hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.