Đọc truyện Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên – Chương 14
Trời nắng chang chang, vòng đu quay khổng lồ ở xa xa chuyển động một cách mệt mỏi, máy phát hình xoắn ốc thỉnh thoảng đưa du khách lên cao hơn, tiếng hét chói tai đâm vào màng nhĩ của Hứa Ấu Diên.
Ở sân chơi phía dưới có tiếng nhạc vui nhộn, nghe rất náo nhiệt và thoải mái.
Thật ra Hứa Ấu Diên đã xem không ít phim, thế nhưng những bộ phim do vị ma cà rồng này lựa chọn đều rất mới, cô thật sự không có ấn tượng với hai bộ phim đã xuất hiện.
Ma cà rồng đang ở trạng thái treo ngược, không hề do dự tháo dây an toàn, hai tay nắm lấy thanh an toàn hình cung, treo lơ lửng trên không trung, còn thỉnh thoảng nhìn xuống, giục Hứa Ấu Diên nhanh lên.
Hứa Ấu Diên cũng không sợ độ cao, nhưng lúc này lại phải làm động tác có độ khó không nhỏ.
Mặc dù biết đang ở thế giới hư cấu, cô cũng không muốn trải nghiệm cảm giác rơi xuống từ trên cao rồi biến thành một đống thịt nát.
Ma cà rồng dồn lực vào cánh tay và bụng, kéo cơ thể của mình lên gần đường ray, cực kì dứt khoát nâng một tay bắt lấy, bám vào mép đường ray.
Cô đạp chân lên thân tàu lượn siêu tốc, thực hiện liền mạch toàn bộ động tác, hết sức suôn sẻ đứng trên đường ray, rồi ngoắc ngón tay, ra hiệu cho Hứa Ấu Diên nhanh lên.
Hứa Ấu Diên không xác định ma cà rồng leo trèo nhẹ nhàng như vậy liệu có phải là nhờ buff của vẻ ngoài hay không, người thường rất khó đạt được trình độ này…hơn nữa đây chỉ là một ứng dụng hẹn hò! Cũng không phải Liên Minh Huyền Thoại!
Điều khiến Hứa Ấu Diên lo lắng nhất là khi cô tháo dây an toàn, lỡ như không bắt được thanh an toàn, rơi xuống ngã chết, thì thử thách này cũng sẽ thất bại.
Những năm qua đều dành hết tâm sức cho công việc, hơn nữa eo và chân liên tục gặp đủ vấn đề lớn nhỏ, bác sĩ dặn không thể vận động mạnh, Hứa Ấu Diên nghe lời, đã rất lâu không rèn luyện.
Chỉ vẻn vẹn động tác “ưỡn người lên” này, cô cũng có khả năng không làm được.
Ma cà rồng hoàn toàn không có ý định giúp cô, thay vào đó đứng trong gió nhìn xung quanh, tựa như đang tìm kiếm thứ gì.
Hứa Ấu Diên không bao giờ có thói quen giữ chân người khác, cô không thể thất bại ở đây.
Hơn nữa ma cà rồng trả thù lao rất hào phóng, đặt cọc đã năm mươi nghìn, số còn lại cũng là năm mươi nghìn.
Đương nhiên thứ cô thấy không chỉ là một trăm nghìn tệ trước mắt.
Nếu có thể làm kim chủ thỏa mãn, sau này sẽ có thể có càng nhiều vụ hợp tác hơn.
Đây là cơ hội kiếm tiền cực kì tốt, nhanh hơn so với việc vất vả vẽ tranh cho người ta để cày tiền.
Hơn nữa cô còn có rất nhiều việc cần phải làm.
Cái nồi bị đội lên đầu, nỗi oan khuất và tủi hổ khắc sâu trong đời cô vẫn chưa được rửa sạch.
Cô rất cần tiền, cần người này.
Hít sâu một hơi, Hứa Ấu Diên tháo dây an toàn, nắm chặt thanh an toàn, trong nháy mắt khi bắt lấy thanh an toàn, cơ thể của cô trượt xuống.
Cảm giác chân thực khi rơi xuống đã kéo cánh tay của cô lên, rất tốt, bắt được, không ngã.
Hứa Ấu Diên biết hiện giờ tuyệt đối không thể nhìn xuống, nếu không cơn choáng sẽ rất dễ dàng kéo mình rơi.
Động tác đạp lên của ma cà rồng vừa rồi rất chinh xác, cô bắt chước, dùng tư thế giống như đúc bám lên.
Cơ bắp liên tục run rẩy, từ cánh tay đến eo đến bắp đùi đều không cảm nhận được sức lực, cô dùng nghị lực miễn cưỡng bám được vào mép đường ray, lúc này lưng đã ướt đẫm mồ hôi, thở hổn hển không ngừng.
Chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, đạp lên là được.
Hứa Ấu Diên dùng hết sức lực từ thời bú mẹ, run run rẩy rẩy, cuối cùng thành công.
Nằm úp trên đường ray thở dốc, rất lâu sau khi rốt cuộc cũng bình thường trở lại, cô chợt nghe thấy tiếng vỗ cánh.
Hứa Ấu Diên ngẩng đầu, thấy ma cà rồng đang lơ lửng trên không trung, một đôi cánh cực lớn mở ra sau lưng cô ấy từ khi nào không hay, vỗ một cách không nhanh không chậm.
Ma cà rồng khoanh hai tay trước ngực, thưởng thức sự bối rối của Hứa Ấu Diên.
Cái tên này lại có thể bay!
Hứa Ấu Diên còn chưa kịp đứng lên đã không nhịn được mắng: “Mẹ nó trêu tôi à!”
Ma cà rồng: “Tôi thật sự rất nghiêm túc.” .
||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ – Ông Xã Kết Hôn Đi |||||
“Biết bay sao không nói sớm!” Hứa Ấu Diên tức giận chỉ vào: “Hơn nữa cô là ma cà rồng! Sao ma cà rồng lại có cánh được! Đây là thứ thiết kế úng não gì thế!”
“Tôi không chỉ có cánh, còn có đuôi.” Ma cà rồng uốn éo bờ mông một cách gợi cảm, một chiếc đuôi nhỏ dài với phần đuôi hình tam giác tù xuất hiện từ phía sau, lắc la lắc lư, bắn ra một đống trái tim.
Hứa Ấu Diên: “Không phải chỉ quỷ mới có cái này à! Rốt cuộc cô là quỷ hay là ma cà rồng!”
Đối phương trả lời: “Tôi là quỷ ma cà rồng.”
Hứa Ấu Diên: “…”
Cảm giác học sinh cấp hai tung tóe này là sao đây? Hứa Ấu Diên không nhịn được bật cười, cô chỉ có những cuộc đối thoại ngây ngô như vậy ở thời cấp ba.
“Giận dỗi cái gì.” Ma cà rồng vỗ cánh bay đến trước mặt cô, “Ỏ hóa ra là ghét tôi không ôm cô bay cùng nhau.”
Hứa Ấu Diên vừa định trợn mắt lườm một cái, ma cà rồng bỗng ôm cô thật chặt, dang rộng đôi cánh, bay về phía mặt đất!
Hứa Ấu Diên vô thức ôm chặt ma cà rồng!
Khi sắp đâm đầu vào mặt đất, ma cà rồng lập tức đổi hướng bay lên cao, bay qua một đám hề, thú bông hình người, ban nhạc và du khách, kéo theo vô số tiếng kêu sợ hãi cùng bóng bay sặc sỡ rời khỏi tay.
Một lần nữa bay lên không trung, sắc mặt Hứa Ấu Diên đã trắng bệch, ma cà rồng nhìn người trong lòng, cái đuôi không tự chủ lắc trái lắc phải.
“Cố tình làm tôi sợ đúng không.” Hứa Ấu Diên bực mình nói.
Ma cà rồng bỗng buông hai tay, Hứa Ấu Diên giật mình, vội vàng dùng sức ôm lấy, cả người đều bám lên người đối phương.
“Cô sợ rồi à?” Ma cà rồng cười lên, răng nanh nho nhỏ vừa vặn chạm vào môi.
Hứa Ấu Diên thật sự vừa bực mình vừa buồn cười, không biết nên mắng thế nào mới phải.
“Cô đói?” Ma cà rồng lại ôm chặt cô, hỏi một câu không đầu không đuôi.
Hứa Ấu Diên: “Cái quái gì thế?”
“Lớn bằng ngần nào rồi, còn thích ăn kẹo.”
Hứa Ấu Diên: “??”
Ma cà rồng vững vàng lướt đi, rảnh tay mới lấy miếng kẹo bông dính trên mặt Hứa Ấu Diên lúc xuyên qua đám du khách.
Kẹo bông sặc sỡ, giống như đám mây được bao phủ bởi cầu vồng.
Ma cà rồng không vứt đi, mà đặt vào trong miệng, cẩn thận thưởng thức.
“Vẫn rất ngọt.”
Bay đến đỉnh của vòng đu quay khổng lồ, ma cà rồng đặt cô xuống, chỉ vào cơn bão màu tím đang kéo đến từ nơi xa xa, hỏi: “Tình cảnh tiếp theo sắp đến, sẵn sàng chưa?”
Cơn bão khổng lồ nối liền trời đất, các tòa nhà trên mặt đất bị cuốn lên không trong sự hỗn loạn, những nơi cơn bão đi qua đều trở nên hoang tàn.
“Đây là phim…”
“Trái Đất Tái Sinh.” Hứa Ấu Diên nói, “Phim năm 2029, thời của tôi, tôi đã xem.”
“Đã biết đáp án.”
Hứa Ấu Diên ngồi trên vòng đu quay khổng lồ đang chầm chậm di chuyển, cơn gió càng lúc càng mạnh thổi vào mặt đã không còn thu hút được sự chú ý của cô.
Bánh Hoa Kem Bơ Plasma, từ tên đến hành động và lời nói, tất cả đều làm Hứa Ấu Diên vừa ghét vừa thích.
Cô không đoán được tuổi tác cụ thể, giới tính, địa vị xã hội của người này, nhưng không sao.
“Được rồi, là nó.” Thời Dã bất lực che mặt.
Tuy rằng không thấy tận mắt nhân vật ảo kia, nhưng từ cách Hứa Ấu Diên nói có thể cảm nhận được, đây là em gái cô không sai.
Vừa rồi A Can có đến tìm hai cô, bị Thời Dã đẩy đi, để nhóm bạn chơi trước.
“Hai cậu nói chuyện một tiếng rồi, vẫn chưa nói xong à?” A Can không rõ vì sao hai vị này bỗng nhiên lại nói chuyện, còn nói hăng say như vậy.
Thời Dã nhìn đồng hồ đeo tay, đã đến giờ ăn tối: “Không phải tối nay đến Bác Áo Hiên ăn à?”
A Can: “Đúng vậy, đã đặt rồi.”
“Các cậu đi trước đi, tôi và Ấu Diên đi cùng nhau.”
“Hai cậu vẫn nói chuyện?”
“Chút chuyện làm ăn.” Hứa Ấu Diên nói, “Xong ngay thôi, đừng dài dòng.”
A Can bị đuổi đi, cùng nhóm người Giang Uẩn lái xe đi trước.
Thời Dã bảo Hứa Ấu Diên nói tiếp, nói xong ở nơi này mới đi.
“Vừa lái xe đi vừa nói được không.” Chân Hứa Ấu Diên đã tê rần, eo cũng thoáng nhức mỏi, người bạn thân này lại bắt ép không tha.
“Cậu phải tự lái cái xe rởm kia của cậu, vào cao tốc không thể không chú ý lái xe, nào có thời gian để nói chuyện.
Tiếp theo mới là vấn đề chính, cậu phải tập trung kể sinh động như thật cho tôi.”
“…”
“Sau đó thì sao? Sau khi vào phụ bản Trái Đất Tái Sinh thì chuyện gì xảy ra?”
Hứa Ấu Diên khẽ hắng giọng một tiếng, không tránh được ánh mắt của Thời Dã.
“Còn dám nói mình không phải cầm thú, phải chống lại cơn bão mạnh nhất quả đất, vậy mà còn có thể rảnh tay với em tôi…”
Thời Dã nghi ngờ rất có lý.
Hứa Ấu Diên hồi tưởng lại cũng không thể hiểu nổi rốt cuộc vì sao mình và ma cà rồng lại hôn nhau trong lúc bão táp mưa sa.
Chuyện xảy ra tiếp theo, Hứa Ấu Diên không có mặt mũi để kể cho bạn tốt nghe quá chi tiết.
Bão lớn cuốn bay công viên, hai người trốn vào chiếc xe nát năm 2026 chạy bán sống bán chết, choáng ngợp đến nỗi không biết mình đang ở đâu, còn có thể cởi quần áo của đối phương.
Hứa Ấu Diên hoàn toàn không muốn nhớ lại mình đã bị nhen lửa như thế nào.
Người cưỡi trên thân đối phương không nói bất cứ lời nào, chỉ dùng hành động thực tế khao khát người ta, sao có thể là mình?
A Can nói cô ấy và Trần Thúc đã không làm hai năm, Hứa Ấu Diên cũng không tốt hơn là bao.
Trước khi ly hôn, cô và Tiểu An không khác gì hai người xa lạ quen thuộc, lại thêm khoảng thời gian sau khi ly hôn, Hứa Ấu Diên cũng không biết rốt cuộc đã bao lâu không làm, đoán chừng đã hơn chín tháng.
Vốn tưởng rằng tuổi tác đã lớn, không có tâm tư ở phương diện này là chuyện rất bình thường, không ngờ chỉ cần một thùng dầu đổ xuống đã suýt nữa đốt trụi lông mày của mình.
Củi khô gặp lửa cháy, một phát cháy cao ba thước?
Hay vì thế giới ảo trong Phòng Bí Mật quá chân thực, khiến người ta quá dễ dàng buông thả?
Hứa Ấu Diên chỉ cảm thấy mình trở thành một tân sinh viên vừa mới bước vào cánh cửa đại học, không ai quen biết không ai quản lý, không có danh hiệu mẹ đẻ của trò chơi nào, không phải nhà sản xuất thần thánh, không cần lo ngại người khác nhìn mình thế nào xoi mói mình thế nào.
Đối mặt với cám dỗ mới mẻ, vừa chua vừa ngọt, vừa dữ dội vừa đáng yêu, giờ phút này Hứa Ấu Diên chỉ muốn nếm thử chiếc cổ tuyệt đẹp của ma cà rồng.
Khi ma cà rồng dùng đuôi, Hứa Ấu Diên có chút đau, nhưng cũng rất thoải mái.
Nhìn dáng vẻ thoải mái lại thành thạo của người này, trong lòng cô lại bốc lên một ngọn lửa vừa khô khốc vừa mãnh liệt, thật sự cắn lên cổ người kia.
Không quá mạnh, Hứa Ấu Diên vẫn rất đúng mực, tán tỉnh không cần phải thô bạo, chỉ làm đối phương ngứa ngáy.
Nào ngờ ma cà rồng ôm eo cô, giữ chặt cô để khống chế, răng nanh sáng lóa cắn lại, Hứa Ấu Diên cảm thấy trên cổ đau nhói.
“Cô…” Còn chưa dứt lời, răng nanh cắn vào cổ truyền đến một dòng điện, khích cô suýt nữa hét lên thành tiếng.
Thế giới ngoài xe bị bão tố tàn phá giống như trở thành một hành tinh khác, ma cà rồng liếm vết máu vương lại trên môi, con ngươi càng đỏ thẫm.
“Nếu vẻ ngoài này chỉ có cánh và đuôi, không có buff khác, thì thật không đáng với giá 3999.”
Ma cà rồng đang nói gì đó, âm thanh xa dần.
Cả người Hứa Ấu Diên nóng lên, cô rất tỉnh táo, lại sắp không kiểm soát được chính mình.
“Nó có rất nhiều buff đặc biệt, muốn xem thử không?”.