Đọc truyện Manh Sư Tại Thương – Chương 43Manh Sư Tại Thượng –
Edit: Asakari
Dạ Trầm Uyên ở một bên nhìn thấy hết thảy bất đắc dĩ cười, giây tiếp theo khối đá đen tuyền đã ở trong tay hắn, mà trong thức hải truyền đến thanh âm đắc ý của Nguyên Sơ:
” Cực phẩm linh tuyền thạch, nó là pháp bảo bảo mạng không thể thiếu với Trúc Cơ! ”
Không đợi Dạ Trầm Uyên cảm tạ, Lệ lão đã tức giận muốn lật bàn!
Rốt cuộc nàng là lão gia gia chỉ dẫn hay lão mới là lão gia gia chỉ dẫn?! Nhãi ranh Nguyên Sơ như con thỏ nhỏ, mỗi lần nàng có thể không cướp lời thoại của lão được không?! Lão cảm giác mình không tồn tại!
…..Không, kì thật vẫn tồn tại, nhưng lão lại thấy mình giống siêu cấp bóng đèn!
Cứ như vậy cãi nhau ầm ĩ, thuận buồn xuôi gió, ở thác nước dưới một chân núi, Dạ Trầm Uyên quyết định đánh sâu vào Trúc Cơ.
Ba năm dưới các loại cơ duyên xảo hợp, Dạ Trầm Uyên vậy mà mở thêm một cái huyện khiếu nữa, cũng đã nói lên hắn thăng cấp Trúc Cơ so với người khác gian nan gấp vạn lần, Nguyên Sơ vừa canh giữ vừa ăn hoa quả, Lệ lão lo lắng nói:
” Ta sống mấy vạn năm, ngay cả thời kì Thượng Cổ cũng chưa từng gặp qua người có Thần Hoàng huyết mạch khai mở huyệt khiếu sớm như vậy, mở huyệt khiếu càng nhiều, thăng cấp càng khó khăn…. Hắn thăng cấp Trúc Cơ sẽ không thất bại chứ?! ”
Nguyên Sơ ngồi bên cạnh bình tĩnh hơn: ” Yên tâm đi! Hắn có hai danh sư chúng ta chỉ dạy thì làm sao thất bại được? Ngươi không tin ngươi cũng phải tin ta! ”
Lệ lão nháy mắt còn lo lắng hơn!
Mà bên thác nước, Dạ Trầm Uyên ngồi trên một khối đá cuội đang thừa nhận khảo nghiệm tôi thể.
Thần Hoàng huyết mạch bá đạo ở chỗ nó có thể mở tối đa ba mươi sáu huyệt khiếu, mỗi một cái huyệt khiếu đều có thể hóa thành một cái đan điền. Nói cách khác, nếu hắn mở hết ba mươi sáu huyệt khiếu, sẽ so với người cùng cấp nhiều hơn ba mươi sáu cái đan điền, đây không phải hơn một hai lần, mà là tuyệt đối biến chất!
Đồng dạng, huyệt khiếu mở càng nhiều, hắn thăng cấp càng khó khăn. Khó trách Lệ lão nói vào thời kì Thượng cổ, người sở hữu Thần Hoàng huyết mạch tuy rằng có thực lực kinh người, nhưng cuối cùng phần lớn lại chết ở thiên kiếp thăng cấp, thế nên huyết mạch mạnh mẽ này dần dần thoái hóa, hiện giờ mới xuất hiện lần nữa.
Nhưng hắn không được chết, hắn nhất định phải thành công, vì có người đang chờ hắn bảo hộ!
Nghĩ như vậy, linh khí quanh thân hắn càng thêm bạo động! Hắn ngăn chặn linh khí tràn vào cơ thể, một lần nữa đem linh khí trong đan điền ngưng tụ, hóa lỏng, chỉ cần linh khí hóa dung dịch hắn sẽ thành công.
Nguyên Sơ ngồi một bên nhàm chán, bởi vì thăng cấp Trúc Cơ tốn rất nhiều thời gian, nàng phải canh giữ Dạ Trầm Uyên, không thể chơi đùa, càng không thể nhập định, làm cái gì mới tốt đây?
Nguyên Sơ nhìn cây cối um tùm xanh tốt chung quanh, còn có thác nước ầm ầm, nghĩ rằng mình có nên bơi lội hay làm những việc khác không.
Đúng lúc nàng đang nghĩ như vậy, một người từ trên trời hạ xuống, hung hăng nện xuống mặt nước!
Nguyên Sơ nhìn Dạ Trầm Uyên ở trong kết giới, vung tay ẩn hắn đi.
” Yêu nữ, trốn nơi nào?! ”
Một tiếng rống giận truyền đến, Nguyên Sơ ngẩng đầu liền nhìn thấy một nam nhân mặc hắc sắc chiến bào bay lại đây, trong tay hắn cầm một cây búa, khí thế toàn thân, tu vi đại khái ở Kim Đan sơ kì, ở Chư Thiên giới, hắn từng này tuổi đã là Kim Đan tuyệt không tồi.
Nguyên Sơ lại nhìn về phía mặt nước, một tiểu mĩ nhân phá nước mà ra, nàng có một đôi mắt to tròn xinh đẹp, nhưng mà lúc này lại oán giận nhìn nam nhân đang lăng không* trên đầu.
*lăng không (凌空): Lơ lửng trong không khí.
” Lợi Phủ La Hâm, ta với ngươi không cừu không oán, ngươi vì cái gì phải đuổi tận giết tuyệt ta? ”
Nguyên Sơ nhíu mày, lời thoại này có điểm quen thuộc a….
La Hâm hừ lạnh một tiếng, mày rậm nhíu chặt: ” Yêu nữ ngươi còn mặt mũi hỏi?! Ngươi câu hồn huynh đệ ta còn đi thân mật với nam nhân khác! Hảo huynh đệ của ta vì ngươi muốn Thương Hải Châu mà đi Phổ Hải vực, nếu không phải vì ngươi hắn cũng không táng thân ở đáy vực, ngươi đi theo bồi hắn đi! ”
Gã nói xong, cây búa trong tay liền bổ về phía nữ nhân kia!
Nguyên Sơ nguyên bản không muốn quản, bởi vì loại tư thù này nàng không rõ ràng, hơn nữa thực lực bọn họ không mạnh lắm, cứ để bọn họ tự nháo một trận. Ai ngờ tiểu mĩ nhân kia không biết dùng pháp bảo gì lại phát hiện ra kết giới có Dạ Trầm Uyên bên trong, lập tức không nói hai lời liền hướng bên hắn chạy tới!
Mắt thấy búa kia vội vàng chuyển hướng, chuẩn bị dừng trên kết giới của Dạ Trầm Uyên, Nguyên Sơ âm thầm chửi con mẹ nó, gấp gáp muốn ra tay, mà ngay sau đó, từ trên trời một đạo lôi kiếp hạ xuống, vừa vặn triệt tiêu công kích!
Cái gì? Còn có thể như vậy? Đang lúc Nguyên Sơ suy nghĩ lão thiên gia không cho người khác giết Dạ Trầm Uyên, lại một đạo hạ xuống, một đạo rồi một đạo, liên tiếp không ngừng!
” Không nghĩ tới ở đây có người độ kiếp?! ” La Hâm nhíu mày, đang muốn đổi nơi đuổi giết, kết giới bị lôi kiếp phá ra, Dạ Trầm Uyên ngồi trên khối đá xuất hiện trước mặt bọn họ.
Thiếu niên mặc bạch y thanh văn lộ, khí chất thanh nhã độc đáo, hơn nữa khuôn mặt kia, mặc dù ở tu chân giới mĩ nam vô số, nhưng tướng mạo của Dạ Trầm Uyên làm cho người ta một trận kinh diễm!
Tiểu mĩ nhân vừa tính chạy đến bên cạnh hắn, thời điểm nhìn thấy hắn hai mắt tràn ngập mị lực trợn to, Chư Thiên giới có loại mĩ nam bực này?!
Nhưng không đợi bọn họ suy nghĩ, lôi kiếp trên trời đã ngày càng dày đặc, chín đạo lôi kiếp lúc đầu giống như mở màn, hiện tại mới là lôi kiếp thật sự!
” Sao lại thế này? ” La Hâm kì quái nhíu mày ” Bình thường thăng cấp Trúc Cơ chỉ có chín đạo lôi kiếp thôi. Vì sao nhìn tình hình này lại giống như vẫn còn rất nhiều? ”
Tiểu mĩ nữ đứng ở bên người Dạ Trầm Uyên nghe vậy xoay người bĩu môi khinh thường.
Phàm phu tục tử thăng cấp Trúc Cơ mới có chín đạo lôi kiếp, thiên tài thì khác, tu tiên chính là nghịch thiên mà đi, thiên tư càng tốt, thiên kiếp càng gian nan.
Nam nhân cực mạnh trong Ma tộc của nàng nghe nói khi thăng cấp Trúc Cơ đã phải nhận ba mươi hai đạo lôi kiếp! Cũng không biết tiểu thiếu niên này sẽ phải nhận thiên kiếp khổ sở kiểu gì.
La Hâm vô tình cản trở người khác thăng cấp, huống chi thiếu niên này dám không che đậy ngồi đây hẳn là có người thủ hộ, cho nên gã tức giận nói với tiểu mĩ nữ.
” Yêu nữ! Ở đây trở ngại người khác thăng cấp, chúng ta đi nơi khác tử chiến! ”
Tiểu mĩ nữ ngửa đầu lên trời tỏ ý xem thường: ” Ai muốn đi với ngươi? Ta cứ đứng ở nơi này, ngươi nếu muốn cản trở người khác thì cứ đánh đi, ta phụng bồi! ”
” Ngươi! ”
La Hâm không cam lòng, nhưng chỉ có thể trừng mắt nhìn nàng, phòng ngừa nàng chạy, mà Nguyên Sơ ở một bên xem kịch bừng tỉnh đại ngộ!
Nàng đã nhớ ra tiểu mĩ nữ này là ai! Nàng chính là người đầu tiên theo đuổi nam chủ, Kỉ Hồng Nhan a! Thân phận là thánh nữ Ma tộc, tu vi Kim Đan sơ kì, diện mạo xinh đẹp, tính cách phong lưu!
Điều này làm cho Nguyên Sơ nguyên bản muốn ra tay nhịn xuống, ở trong sách Kỉ Hồng Nhan nhất kiến chung tình với Dạ Trầm Uyên, không biết lúc này có phải như vậy hay không.
Dù sao có nàng ở đây, hai người này đừng mơ động thủ, nàng trước cứ quan sát đã.