Manh Miêu Ngạnh Thượng Công

Chương 47: Rượu Pín Hổ Là Loại Tráng Dương…


Đọc truyện Manh Miêu Ngạnh Thượng Công FULL – Chương 47: Rượu Pín Hổ Là Loại Tráng Dương…


Edit: An Ju
Từ lần trước bỗng nhiên biến đổi ra chân thân hổ, Meo Meo giờ có thể biến đổi hình thái như ý muốn rồi, chắc là dòng linh lực cuối cùng mà Vũ Mặc truyền sang hiện lên tác dụng, giúp hắn có khả năng khống chế năng lượng của nội đan.
Trải qua chuyện lần trước, tình cảm của Cố Hạo và Meo Meo cũng càng ngày càng tốt, Meo Meo hiện tại về cơ bản vẫn duy trì hình thái lần đầu tiên ‘làm’, bởi vì Cố Hạo có kháng nghị đối với năng lực đổi tới đổi lui ngoại hình của Meo Meo: “Anh vẫn cứ giữ nguyên hình dạng đã đoạt lấy trinh tiết của em đêm đó đi, không thì em sẽ nghĩ em đang bị rất nhiều người khác nhau đè = =!”
Cuộc sống hàng ngày rất tốt, tay nghề nấu nướng của Meo Meo dưới sự hướng dẫn và đả kích của Cố Hạo càng ngày càng tốt hơn, thì không tốt hơn cũng không được, Cố Hạo cả ngày lấy câu ‘Không được lên giường!” để uy hiếp, vì cuộc sống tình dục của mình, xuống phòng bếp sao có thể làm khó được thiếu chủ của Hổ tộc.
Nửa đêm khi Cố Hạo tăng ca về nhà, Meo Meo lập tức bám dính hỏi han ân cần, bưng trà dâng nước.
Hành động quá ư là nhiệt tình không ngoài dự đoán khiến Cố Hạo cảnh giác, tuy rằng mới làm ca tối về, tinh thần không đủ vững nhưng Cố Hạo vẫn dùng 1 cái búa trong đầu gõ gõ cho mình vài cái, rất sợ lại trúng kế gì đó của con hổ háo sắc này.
Lần trước buộc hắn phải đồng ý ba điều khoản ngang ngược, điều thứ ba là làm cho Meo Meo bất mãn nhất rất mau đã bị hắn nghĩ ra cách đối phó rồi, Cố Hạo chỉ yêu cầu không được quấn lấy cả đêm làm không ngừng với cả không được làm khi hắn không muốn làm, nhưng cũng không có yêu cầu gì với hình thức làm, nên con hổ háo sắc bị t*ng trùng nhập óc nào đó rất nhanh nghĩ ra biện pháp nhằm vào lỗ hổng của điều khoản, trong vòng 3 tiếng đồng hồ ước định luôn bày ra nhiều trò trêu chọc Cố Hạo, buộc Cố Hạo thể hiện ra rất nhiều tư thế đáng xấu hổ và còn nói ra rất nhiều lời mà bình thường tuyệt đối không bao giờ nói ra khỏi miệng.


Trọng chất không trọng lượng, tuy rằng mỗi lần chỉ cho làm 3 tiếng, nhưng trong 3 tiếng này Meo Meo vẫn đạt được thỏa mãn vô cùng bất kể trên tinh thần hay thân thể.
“Anh có ý đồ gì?” Cố Hạo ở cửa ngoài cởi giày ra xong nhảy ra xa cách Meo Meo 3 thước hơn, không việc gì lại ân cần ——– không phải gian ắt là gian* = =!
*Gốc là phi gian tức đạo – nghĩa là ko phải phường gian trá thì cx là quân đạo tặc, nhưng bạn Hạo đổi thành “Phi gian ký gian”  vậy á.
“Một, Tiểu Hạo em nghĩ nhiều rồi, anh tuyệt đối không có ý gì hết.” Meo Meo thể hiện ra vẻ mặt lương thiện, gương mặt cười đến nở hoa, nhưng Cố Hạo nhìn sao cũng có cảm giác trong nụ cười là bẫy.
Không phản ứng lại mà dịch người né ra một chỗ dễ trốn chạy hơn, Cố Hạo hỏi: “Anh có việc gì cứ nói thẳng đi, đừng cười dâm ~ đãng như thế, cười đến nỗi cả người đều lạnh.”
Tiến sát gần Cố Hạo, Meo Meo thành thật khai báo: “Hôm nay anh mua được một chai rượu ở chợ.”
“Mua rượu?” Bản thân mình vừa uống liền gục nhất định sẽ không nghĩ đến chuyện mua rượu, bình thường cũng không thấy Meo Meo uống mà, sao lại bỗng nhiên muốn uống rượu?
Meo Meo lấy chai rượu ra, trên chai có viết 3 chữ lớn màu đỏ tươi “Rượu Ngũ Lương”.
“Anh mua rượu đắt như vậy làm gì?” Cố Hạo nhíu mày một cái, không phải là nhà họ không mua được loai rượu với giá này, chỉ là hai bọn họ bình thường không uống, mua rượu đắt như vậy thực sự là lãng phí rượu của người ta.
“Đắt chút lúc nào cũng tốt mà.” Meo Meo úp mở giải thích.

Đặt chai rượu xuống liền bám lấy Cố Hạo, “Chúng ta làm đi.” Công ty gần đây tiếp nhận mấy vụ mới nên Cố Hạo rất bận, cuối tuần đã tăng ca 4 ngày rồi, ngày nào Cố Hạo về cũng đều ngã đầu liền ngủ, thấy dáng vẻ mệt mỏi của người yêu, Meo Meo cũng không nỡ lôi kéo hắn cùng làm, thật đúng là bắt hắn nghẹn hỏng rồi.


Ngày hôm nay hắn cố ý nhờ Kỷ Á Kiệt qua công ty Cố Hạo hỏi thăm xem hôm nay công việc của Cố Hạo chẳng hề nặng, chỉ ngồi ở công ty hướng dẫn cho mấy người thực tập sinh nhập dữ liệu vào là được, nên giờ mới mua rượu ngon thoải mái to gan chuẩn bị ăn sạch sẽ người nào đó.
“Ừm…” Cố Hạo cũng đang tuổi tráng niên, đừng thấy Meo Meo nghen đến đau khổ, hắn cũng rất rất muốn làm.
“Thế nhưng chỉ làm một lần thôi đấy, hôm nay em vẫn rất mệt, sáng mai còn phải đi làm nữa.”
Meo Meo nghe thấy Cố Hạo đã đồng ý, liền vui mừng ôm cả người lẫn cặp lên bế vào phòng ngủ.
Nói xong liền làm, làm nhiều lần như vậy rồi nên Cố Hạo cũng chẳng còn ngại ngùng gì, bản thân trực tiếp cởi sạch quần áo rồi nằm lên giường, bày ra một POSE toàn bộ tùy theo anh.
Thấy người yêu chủ động cởi quần áo, Meo Meo cấm dục suốt mất ngày thấy cơ thể trần trụi cân xứng, thon dài của người yêu liền kích động đến nỗi suýt phun máu mũi.

Nhưng hắn vẫn kịp thời kiềm chế lại bản thân, lao ra khỏi phòng chạy đến phòng khách.

“Hử? Trước đây lúc làm Meo Meo luôn giữ vẻ háo sắc trực tiếp nhào về phía hắn, sao lần này lại chạy ra ngoài?
Meo Meo rất nhanh quay trở lai phòng, Cố Hạo ngẩng đầu nhìn liền ‘xì’ bật cười, trên tay Meo Meo chính là chai rượu Ngũ Lương mà hắn mới mua hôm nay.

Con hổ này, lẽ nào hôm này muốn vừa làm vừa uống hay sao?
Vài giây sau đã cởi xong quần áo ngủ trên người, Meo Meo đè lên người Cố Hạo, “Anh bịt kín mắt em có được không?”
Hết chương 32.1.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.