Đọc truyện Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ – Chương 10: Cô không thích hợp
Chung quanh mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm cô.
Hạ Tử Ca cảm giác mình như sinh vật lạ, cũng hi vọng giờ phút này lập tức phát sinh bạo động
Đáng tiếc chính là, chuyện gì cũng không có phát sinh. Chỉ có Đinh Linh đang hưng phấn nhìn về phía người đàn ông kia cất bước gọi, “Ai, Tử Ca, đúng thật người với người này có quan hệ rồi, tại sao không nói trước với tôi, phải chạy một đêm thật mệt, quả thật mất hứng. . . . . .”
“Câm miệng!” Lạnh lùng cắt đứt lời nói của Đinh Linh , Hạ Tử Ca lạnh nhạt nhìn cô ta, cả người lạnh như băng không ai có thể nhìn ra tâm tình của cô
Tử Ca dựa vào vách tường, sau lưng lạnh lẽo thấm vào thân thể, để cho cô tỉnh lại, bước chân thong dong đi vào
Hạ Tử Ca sẽ không tự cho là có được công việc này dễ như trở bàn tay, cô chỉ biết mình quả thật cần một phần ổn định thu nhập, nắm thật chặt bàn tay ướt đẫm mồ hôi, Cô hít sâu một hơi.
Vô luận như thế nào, làm nhục cũng tốt, giễu cợt cũng được, nếu như có thể kiếm được một công việc, Hạ Tử Ca chấp nhận đánh đổi .
“Vương Thanh, Liễu Cười Cười, Hạ Tử Ca. . . . . .”
Nhân viên xinh đẹp cầm tập hồ sơ lý lịch trong ty, bị thét tên Hạ Tử Ca đột nhiên hồi tỉnh.
Tử Ca nhanh chóng sửa sang lại tâm tình, cúi đầu thấy mình rớt một nút cài áo sơ mi, cắn răng một cái dứt khoát chế trụ bộ ngực. Cô đem áo sơ mi kéo cao lên, lộ ra cái eo thon nhỏ, thả bộ tóc dài xuống, áo ngực như ẩn như hiện.
Chỉ trong nháy mắt, cô trở nên hấp dẫn thu hút hơn tất cả mọi người ở đây
Có 4 người là quản lý Liêu Tuấn Vĩnh, tổng giám đốc Mộ Diễn, thư ký tổng giám đốc Chương Tiểu Hiền và một người nữa thuộc bộ quản lý giao tiếp Thường Minh Tụ.
Tử Ca ngồi vào chỗ của mình sau ngước mắt nhìn lướt qua 4 người họ, hai nam hai nữ phối hợp cùng nhau, chẳng qua là thấy ánh mắt rõ ràng khinh miệt của bộ quản lý giao tiếp, Tử Ca nắm chặt tay.
Mộ Diễn đơn giản lật hồ sơ xem, khẽ nâng đầu hỏi thăm, “Trợ lý của tổng giám đốc đã phỏng vấn xong rồi?”
“Phải kế tiếp là quan hệ xã hội phỏng vấn.”
Mộ Diễn ngẩng đầu nhìn về phía nhân viên, ánh mắt của hắn rất lạnh rất nhạt, không có bất kỳ cảm xúc, chẳng qua là nhìn cách ăn mặc của Hạ Tử Ca thì dừng một lúc, ngay sau đó phân phó, “Bắt đầu đi.”
Phỏng vấn rất đơn giản, đầu tiên là tự giới thiệu mình, trình bày những gì đã biết khi làm việc. Thêm nữa là những câu hỏi ngẫu nhiên.
“Hạ tiểu thư, mạo muội hỏi một câu, ngươi cùng tổng giám đốc quen biết sao?” Liêu Tuấn vĩnh liếc mắt nhìn Hạ Tử Ca vô cùng tỉnh táo, hỏi cô.
Hắn ta vô cùng anh tuấn, nụ cười vô cùng ấm áp, nhưng đôi mắt ẩn sau tròng kính lại có sự nhạo báng.
Mộ Diễn khẽ nhíu mày, liếc về phía Liêu Tuấn Vĩnh trong ánh mắt rõ ràng tràn ngập cảnh cáo.
“Liêu quản lý, tôi cho là vấn đề này anh hỏi Mộ tổng giám đốc thích hợp hơn.”
Mộ Diễn liếc mắt nhìn cô, cả người dựa vào ghế đằng sau, điều chỉnh tư thế thích hợp, dù bận vẫn ung dung nhìn Liêu Tuấn Vĩnh cùng Hạ Tử Ca một cái, ánh mắt rõ ràng nói cho bọn họ biết, xin tiếp tục, ta thờ ơ.
“Hơn nữa, tôi là không thích hợp với trả lời vấn đề này, có hay không liên quan thì đã sao.”
“Ha ha, quả thật không liên quan, Hạ tiểu thư không cần khẩn trương, tôi chỉ là tò mò mà thôi.” Liêu Tuấn Vĩnh lấy tay đẩy mắt kính, nhìn về phía bên kia, ý bảo mình không có vấn đề .
“Hạ tiểu thư, ngươi từ trước đến nay đi phỏng vấn đều mặc quần áo xốch xếc như vậy sao? Tôi xem trình độ học vấn cô rất cao vì sao phải đi hộp đêm?” Thường Minh Tụ cố ý gây sự.
Ở trong mắt của cô ta mà nói, những người như vậy tất nhiên không xứng với Mộ Diễn.
“Thường quản lý, quần áo xốc xếch cũng tuỳ trường hợp, tôi tin tưởng Mộ thị biết thế nào để duy trì hình tượng, về phần tôi vì sao làm ở hộp đêm, tôi cảm thấy lý do cũng không quan trọng, quan trọng là … Nếu như tôi không trải qua công việc như vậy, cũng sẽ không phù hợp với yêu cầu của công ty. Thường quản lý cô là lãnh đạo, cô sẽ rõ hơn tôi, có đúng không?”
Cứ như vậy trả lời, khiến Chương Tiểu Hiền muốn vỗ tay khen ngợi cô, Thường Minh Tụ này ỷ được Mộ Diễn dung túng, chuyên đi làm càn khiến người ta chán ghét
“Hạ tiểu thư, tuỳ vào cá tính từng việc, cô cho rằng cô có thể phù hợp với yêu cầu chúng tôi đưa ra sao?.” Trầm thấp giọng vang lên, vẫn chưa từng mở miệng Mộ Diễn ngước mắt nhìn Hạ Tử Ca chậm rãi nói.
“Cô không thích hợp, người khác tiếp tục.” Cùng Liêu Tuấn Vĩnh nói xong, Mộ Diễn đứng lên đi ra ngoài. Anh đi lần này, để cho Chương Tiểu Tiền và tất cả mọi người ở bên trong lấy làm kinh hãi.
Cô không thích hợp.
Một câu nói đem Hạ Tử Ca đánh trở về nguyên hình.
Phòng tiếp tân đóng lại, Hạ Tử Ca đột nhiên thức tỉnh.
Cô không muốn, không muốn cứ như vậy kết thúc, không muốn cứ như vậy mất đi công việc này bởi vì Chung Nham sẽ vì vậy áp bức cô.
“Đợi chút”