Bạn đang đọc Manh Bảo Thiên Tài Mommy Đợi Con Với! – Chương 62: Công Khai
Vào một buổi sáng đẹp trời, ở trong một chung cư cao cấp.
“Vũ Nhi, Vũ Nhi.”
Hàn Dương Phong gõ cửa nhà cô ấy rất hốt hoảng.
“Ai đó.”
Vũ Nhi mở cửa ra thì thấy Hàn Dương Phong đang đứng trước cửa nhà mình.
Cô liền định hình và đóng cửa lại.
“Đợi em tí.”
Vũ Nhi vội vả thay đồ, chỉnh chu lại và ra mở cửa cho Hàn Dương Phong.
“Anh tìm em có việc gì vậy?”
“Hôm qua không hiểu tại sao nhà anh lại mất đâu kem đánh răng.
Em cho anh mượn dùng tạm nhé.”
Vũ Nhi đi vào bên trong lấy ra cho Hàn Dương Phong dùng.
“Hẹn tí nữa gặp em nhé em yêu.”
Nói xong Hàn Dương Phong đi về nhà mình, còn Vũ Nhi thì đứng đó vừa nhúng nhảy vừa mỉm cười với câu nói vừa rồi của anh ấy.
Tâm hồn của cô như bay lên chín tầng mây.
Bảo Bảo bắt gặp được hình ảnh này của Vũ Nhi nên chế nhạo cô ấy.
“Quả thật con người khi có tình yêu đều trở nên điên dại mẹ nhỉ.”
“Nhiều chuyện quá.
Con mau đi vào nhà vệ sinh đi.”
“Con vừa mới ra mà.
Chuẩn bị ăn thì mẹ lại kêu đi vệ sinh tiếp.
Quả là tình yêu đến con người cũng đổi thay.
Ha ha.”
“Thôi nào ông cụ non.
Nhanh chứ ba con chờ đó.”
“Mới đầu không cho gọi cơ mà.
Giờ thì ba con đồ.
Mẹ con yêu vào phải là dịu dàng nhất rồi.”
Bảo Bảo biết được tình cảm của mẹ mình và ba đang ngày càng phát triển nên cứ đà đó mà chọc ghẹo Vũ Nhi.
Thế rồi cả ba người cùng nhau đi đến đường.
“Bảo Bảo đi học ngon nhé.
Tí nữa ba với mẹ sẽ qua đón con.”
“Dạ.
Ba mẹ đi làm vui vẻ.
Tối qua ăn cơm nha ba ba.”
“Được rồi.
Bye bye Bảo Bảo.”
Hàn Dương Phong chở Vũ Nhi gần đến công ty thì nét mặt Vũ Nhi bắt đầu thay đổi.
“Anh dừng cho em xuống chỗ này đi.”
“Tại sao thế.”
“Bây giờ chưa phải là lúc để công bố chuyện này.
Lên công ty chúng ta cũng nên giữ khoảng cách.”
“Không sao đâu Vũ Nhi.”
“Nhưng bây giờ tuyệt đối không được.”
Hàn Dương Phong đành nghe lời Vũ Nhi và chở cô đến gần công ty và anh ta vô trước.
Cả hai người cùng đứng chung một thang máy.
Ở phía sau cùng Hàn Dương Phong lén lúc nắm lấy tay của Vũ Nhi.
Cô cứ gạt ra vì sợ mọi người sẽ nhìn thấy.
Anh ta thì cứ đứng mỉm cười.
“Chào sếp Hàn.”
Như mọi khi tất cả mọi người đều chào anh ta.
Nhưng hôm nay bỏ đi nét mặt lạnh lùng thì đó là khuôn mặt tươi cười rạng rỡ.
“Hôm nay sếp Hàn lại vui vẻ nữa rồi.”
“Chắc sếp đang yêu rồi.”
“Ai mà được sếp Hàn yêu chắc hạnh phúc lắm.”
Hàn Dương Phong về văn phòng của mình và giải quyết các công việc đang dang dở.
Ở trong khu mua sắm trong trung tâm thành phố thì ở nơi này Minh Nguyệt đang đi shopping.
Nghe mọi người bàn tán về cuộc hủy hôn của Hàn Dương Phong nên lấy làm lạ liền gọi điện hỏi thăm.
“Anh ổn không anh?”
“Dụ gì thế Minh Nguyệt.”
“Đầu anh cao lên mấy phân rồi, sao em không thấy nhỉ?”
“À chuyện đó hả.
Hủy hôn cũng tốt thôi.”
“Sao lại tốt?”
“Khi nào gặp anh sẽ kể em nghe.
Anh phải giải quyết tin đồn đó mới được.”
Hàn Dương Phong cũng dần quên đi tin đồn giữa anh và Thiên Ngân.
Bây giờ anh phải tìm cách giải quyết những tin đồn tiêu cực đó vì đó cũng là một trong những tin đồn gây ảnh hưởng đến cổ phiếu của công ty.
“Thiên Ngân, anh cần sự giúp đỡ của em?”
“Em giúp được gì anh?”
“Chuyện của hai ta hủy hôn đã ảnh hưởng đến cổ phiếu của công ty.
Anh tính mở cuộc họp báo mời em đến để đính chính tin đồn này.”
“Đính chính như thế nào?”
“Mọi thứ anh đã có kế hoạch rồi chỉ cần em có mặt.”
“Được thôi.
Khi nào bắt đầu.”
“Mười giờ nhé.
Anh chuẩn bị tất cả chỉ chờ em đến.”
Hàn Dương Phong đã có kế hoạch riêng của anh ấy.
Vì chuyện này mà các cổ đông đã tạo áp lực cho anh ấy nên để giải quyết sự việc của anh gây ra anh liền triệu tập mọi người ở công ty trong phòng họp.
Trong đó có cả Vũ Nhi.
“Hôm nay tôi gọi mọi người đến gấp đây là vì có chuyện cần mọi người trợ giúp.”
“Chuyện cá nhân của tôi ảnh hưởng đến hoạt động của công ty do đó tôi sẽ đứng ra chịu mọi trách nhiệm.
Mười giờ hôm nay tôi sẽ mở cuộc họp báo.
Mọi người giúp tôi gọi các nhà báo lớn đến trong một tiếng nữa nhé.”
“Vũ Nhi em theo tôi để hỗ trợ trong buổi họp báo này.”
Nói xong Hàn Dương Phong cúi đầu thay cho lời cảm ơn của anh ấy gửi đến mọi người.
Tất cả mọi người trong công ty liền liên hệ đến các nhà báo, đài lớn ở trong nước về cuộc họp báo này.
Tiếng đồng hồ đã điểm, mười giờ đã đến, ở trung tâm hội nghị ở công ty Hàn Dương Phong đang diễn ra cuộc họp báo do anh ấy tổ chức.
Nơi này các cánh nhà báo săn tin và các nhà báo lớn đều xuất hiện.
Đứng ở trên sân khấu lúc bấy giờ là Hàn Dương Phong, ở bên sau cánh gà là Vũ Nhi, bên cạnh Hàn Dương Phong là sự hiện diện của Thiên Ngân.
“Xin chào mọi người tôi là Hàn Dương Phong.
Chắc không cần giới thiệu nhiều người bên cạnh tôi là Thiên Ngân.”
“Giữa tôi và Thiên Ngân thật sự chỉ là bạn bè.
Vì tình bạn này khá thân nên làm cho phụ huynh hai bên hiểu nhầm và hẹn ước hôn lễ.”
“Sau khi làm rõ thì đã hủy hôn rồi.
Không như những lời mà báo lá cải đã đăng tin.
Mọi thứ đều sai với sự thật.
Vì tôi và Thiên Ngân đều có cuộc sống riêng của mình.”
Ở bên dưới bắt đầu có nhiều nhà báo muốn đặt câu hỏi cho Hàn Dương Phong và Thiên Ngân, thấy được sự nào núng của những nhà báo, Hàn Dương Phong liền nói tiếp.
“Người tôi sắp mời ra trong buổi họp báo lần này sẽ là người mà mọi người sẽ rất trông chờ.”
“Người đó là người con gái mà tôi rất yêu cô ấy.
Tôi đã bị mất trí nhớ bảy năm trước đến khi gặp lại cô ấy thì không còn ký ức gì cả.
Đến tận bây giờ tôi đã nhớ ra hết mọi thứ và cô ấy đã chấp nhận tôi.”
“Thời gian qua cô ấy đã chịu nhiều ấm ức.
Vũ Nhi à.
Anh rất yêu em.”
Hàn Dương Phong đi từ từ lại nơi mà Vũ Nhi đứng, liên kéo cô ấy lại sát vào người mình và trao cho cô ấy một nụ hôn.
Điều này đã phá vỡ đi mọi tin đồn không tốt của anh với Thiên Ngân và cũng làm cổ phiếu công ty tăng lên lại.
Đồng thời mọi người chú ý nhiều hơn về Vũ Nhi, thông tin của cô có thể được gọi là hot nhất lúc này.
“Cô gái bí ẩn bên cạnh Hàn Dương Phong.”
“Người mẹ đơn thân và giám đốc Hàn thật hư câu chuyện.”
Trên báo bây giờ xoay quanh là Vũ Nhi và Hàn Dương Phong.
Qua đấy anh cũng muốn công khai hết với mọi người về Vũ Nhi.
Vì anh đã hứa sẽ cho cô ấy những thứ cô ấy xứng đáng phải có.
“Trần Kiệt, mọi thứ đã xong.
Còn lại cậu lo liệu giúp tôi nhé.
Hãy cho tin đó chìm xuống bằng một dự án khủng của công ty chúng ta sắp tới.”
“Tôi hiểu rồi tiểu Hàn.
Sắp tới cậu và Vũ Nhi phải cực rồi đấy.”
“Cậu hãy làm thật tốt vào.
Tôi sẽ bảo vệ mẹ con cô ấy.”.