Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 123


Đọc truyện Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim – Chương 123

Đối với bên ngoài, Thẩm Trọng Thành vốn dĩ vẫn luôn tuân theo hình tượng đẹp trai lạnh lùng giàu có, tuy rằng chỉ giới hạn ở phạm vi acc chính, vả lại đôi khi hình tượng được xây dựng có thể bị sụp đổ lúc cãi nhau với dân mạng, thế nhưng nếu như không đào lại “lịch sử đen tối” của anh, chỉ nhìn những bài trên weibo đã đăng thì hình tượng của Thẩm Trọng Thành có thể miễn cưỡng giữ được, dù gì thì lịch sử weibo ngoại trừ chuyện lớn ra thì anh rất ít khi đăng bài____ Dĩ nhiên chuyện ngoài ý muốn tối qua đối với Thẩm Trọng Thành mà nói thì đúng là chuyện lớn.

Cho nên sau khi anh đăng weibo thì khiến cho không ít cư dân mạng chú ý đến, tất cả mọi người đều suy đoán ông chủ Thẩm lại bị cái gì, hình như gần đây chuyện tình cảm của anh đều không được tốt lắm? Có phải lại xảy ra vấn đề mới dẫn đến mâu thuẫn với Tạ Dư An hay không?

Cư dân mạng nhốn nháo chạy sang weibo của Tạ Dư An nhìn mấy lần, thế nhưng weibo của Tạ Dư An còn hiu quạnh hơn cả Thẩm Trọng Thành, bài cuối cùng là show tình cảm với Thẩm Trọng Thành một tháng trước_____ bài này cũng giống như đút chút thuốc an thần cho fan cp Thẩm Tạ, thế nhưng khi các cô chạy sang acc clone của Thẩm Trọng Thành lại phát hiện không không có bổ sung điểm danh, vì vậy mà trong lòng lạnh hơn một nửa.

Mà bởi vì buổi tối gặp chuyện ngoài ý muốn, sang hôm sau Tạ Dư An nỗ lực rất nhiều để dỗ Thẩm Trọng Thành, thế nhưng hiệu quả lại không tốt lắm, cho nên khi Thẩm Trọng Thành đưa Tạ Dư An về đoàn phim, sắc mặt vẫn xấu như cũ.

Tiền Xán nhìn thấy thì vô cùng kinh hoảng, chờ khi Thẩm Trọng Thành rời đi mới dè dặt hỏi Tạ Dư An: “Ông chủ Thẩm lại làm sao vậy? Cái weibo kia là như thế nào?”

Trong suy nghĩ của Tiền Xán thì người có gan nửa đêm quấy rầy Thẩm Trọng Thành chỉ có mỗi Tạ Dư An, thế nhưng dựa vào quan hệ của Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành mà nói thì làm sao có thể gọi là quấy rầy? Vả lại dù có xem như là quấy rầy thì Thẩm Trọng Thành cũng sẽ không thể đăng weibo ngầm mắng Tạ Dư An được.

“….Nói ra thì rất dài.” Tạ Dư An cũng không biết nên giải thích chuyện đó với Tiền Xán kiểu gì, chỉ có thể nói ngắn gọn tình hình tối hôm qua, “Hơn nửa đêm hôm qua có người tới gõ cửa phòng của chúng tôi, hỏi rằng có muốn tìm gái hay không, cho nên Trọng Thành mới cãi với người đó một trận.”

“Tôi cũng ngủ ở bên ngoài mà sao không ai tới hỏi tôi có muốn gái hay không vậy?” Trọng điểm mà Tiền Xán chú ý có chút lệch lạc, nhưng mà anh vẫn hơi hiểu nguyên nhân mà Thẩm Trọng Thành tức giận, “Ông chủ Thẩm tức giận như vậy có phải là vì cãi thua không.”

“Cũng gần như vậy.” Tạ Dư An nói, “Cơ mà nếu như có người tới hỏi anh thật thì anh sẽ muốn hả?”

“Đương nhiên là không, việc này là phạm pháp!” Tiền Xán hùng hồn nói, “Ông chủ Thẩm thua là vì vẫn còn trẻ, ít gặp phải tình huống này nên mới không biết cãi bọn họ như thế nào.”

Đúng là vậy, bình thường Thẩm Trọng Thành ở khách sạn không có khả năng xảy ra tình huống này, mà dù có gặp thì cũng không phải là “gái”.


Nhưng mà lời này của Tiền Xán lại làm dấy lên tính tò mò của Tạ Dư An, cậu hỏi Tiền Xán: “Nói vậy là anh gặp rất nhiều lần rồi sao?”

“Còn không phải sao? Dù gì trước đây tôi cũng không ở được chỗ nào tốt.” Tiền Xán lộ ra vẻ khinh thường, “Nếu như là tôi á, tôi sẽ giả bộ như rất lung lay để bọn họ hy vọng, sau đó sẽ tàn nhẫn từ chối bọn họ, há há, khiến bọn họ bị sốc nặng như vậy thì trong chốc lát sẽ không tiếp nhận nổi.”

Tạ Dư An: “….”

Hình như cũng rất có lý.

“À đúng rồi, mấy hôm trước tôi có xác định một việc.” Tạ Dư An nhớ tới những hành động nhỏ của Tân Y Nhu và Lăng Đông Vũ, “Anh còn nhớ Tân Y Nhu không, tôi có cảm giác cô ta thật sự có ý gì đó với Trọng Thành.”

“Tôi cũng đã sớm nói cậu chú ý cô ta chút rồi mà.” Tiền Xán nghe lời này thì lại không bất ngờ lắm, “Cậu cũng phải chú ý anh trai Lăng Đông Vũ của cô ta nữa, tôi cảm thấy cậu ta cũng không đơn giản, cậu ta là GAY đó, nhỡ đâu tâm tư người này cũng không đơn thuần thì sao?”

“Ừ.” Tạ Dư An vừa nghe Tiền Xán mới nhớ tới, “Nhưng mà tôi thấy bộ dạng với dáng người của cậu ta….hình như không giống bot lắm.”

Lăng Đông Vũ diễn nhân vật tướng quân, làn da màu đồng cùng cơ bắp tràn đầy sức mạnh rất có cảm giác rất vững chắc, cùng với Tiền Xán hoặc thậm chí là Thẩm Trọng Thành là top thì loại hình gầy gò như Tạ Dư An lại hoàn toàn khác biệt, nhìn sao cũng ra top, top với top đụng nhau thì hai người bọn họ làm sao mà ở bên nhau được?

Tiền Xán nghe vậy thì chỉ hận mài sắt không thành kim mà nói với Tạ Dư An: “Uổng cho cậu là GAY, việc top hiếm gặp trong giới GAY cũng đâu phải bí mật gì lớn, khéo người ta chỉ là giống top thôi thì sao?”

Tạ Dư An học theo Tiền Xán: “Vậy thì tôi cũng muốn thăm dò một chút, chỉ có điều tôi cần sự giúp đỡ của anh.”


“Được, không thành vấn đề.” Tiền Xán nóng lòng muốn thử, so với Tạ Dư An còn chờ mong hơn, “Cậu muốn thăm dò thế nào?”

Tạ Dư An nhớ lại những lời mà Lăng Đông Vũ đã nói đầu tiên khi diễn không tốt vai tướng quân____ cậu ta và em gái chưa từng cùng thích một người.

Nghe nói hôm cậu không ở đoàn phim mà đến ở cùng Thẩm Trọng Thành, Ngỗi Chính Côn đặc biệt dành ra một ngày để quay cảnh đối mặt diễn của Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhi_____ hai người họ không phải nam hai hay nữ hai, nhưng cũng là diễn viên phụ rất quan trọng, nếu không thì Ngỗi Chính Côn đã không hao phí tinh thần và thể lực lớn như vậy, nhưng mà nghe nói hôm đó người qua được không có mấy người, Ngỗi Chính Côn tức giận kinh khủng. Vì vậy mà Tạ Dư An nghĩ nhỡ đâu hai anh em bọn họ đều thích Thẩm Trọng Thành thì cũng rất tốt, khéo Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu lúc đó có thể tìm được cảm giác, không chừng có thể diễn tốt vai huynh muội nhà họ Kỷ.

Đúng lúc hôm nay là ngày Tân Y Nhi nghỉ ngơi, cảnh hôm nay do Tạ Dư An và Lăng Đông Vũ đối mặt diễn, Tạ Dư An vốn muốn chủ động đi tìm Lăng Đông Vũ để nói chuyện, ví dụ như quan tâm chỗ đau của cậu ta một chút____ nói về chuyện cậu ta và Tân Y Nhu trước ống kính không quá ăn ý, tiếp đó sẽ khéo léo chuyển đề tài sang người Thẩm Trọng Thành, thế nhưng không đợi Tạ Dư An đi sang thì Lăng Đông Vũ đã tự đưa mình tới cửa.

“Thầy Tạ, mấy hôm trước tâm trạng của cậu không được tốt lắm, sau khi đi ra ngoài giải sầu có thấy tốt hơn chút nào không?” Ý tứ trong những lời quan tâm của Lăng Đông Vũ trọn vẹn mười phần, cứ như cậu ta thật sự không biết Tạ Dư An rời khỏi hai ngày để đi tìm Thẩm Trọng Thành____ cũng không biết Thẩm Trọng Thành đăng weibo kia vậy.

“Cũng tạm.” Tạ Dư An đương nhiên là biết trước tiên phải “mạnh miệng” một chút, lúc nói xong thì ngay sau đó cụp mắt xuonsg, bày ra bộ dạng gượng cười.

“Thật không?” Với diễn xuất của Tạ Dư An thì vẫn dư dả để đối phó với Lăng Đông Vũ, vả lại Lăng Đông Vũ cũng không nghĩ Tạ Dư An sẽ lừa mình chuyện này, cho nên rất nhanh đã bồi thêm, “Nhưng tôi cảm thấy cậu….”

Tạ Dư An đúng lúc khẽ thở dài, im lặng không nói lời nào.

Lăng Đông Vũ cũng im lặng cùng cậu một lúc, ngay khi cậu ta muốn mở miệng nói chuyện thì Tạ Dư An lại đi trước cậu ta một bước: “Thật ra tôi nghĩ loại chuyện này sẽ không gạt đợc, tôi tin rằng các người hẳn là đã nhìn ra khoảng thời gian trước tôi và Trọng Thành cãi nhau.


“Ừ, đúng vậy.” Lăng Đông Vũ gật đầu, giọng nói trầm thấp chất phác, tính ra thì giọng nói và vẻ ngoài đúng là có tính chất lừa gạt quá lớn, cậu ta chỉ cần làm ra vẻ quan tâm cũng rất dễ khiến người khác buông lỏng cảnh giác, xem cậu ta như bạn bè mà tin tưởng, nếu vẻ ngoài của cậu ta giống Vưu Hân hoặc Liễu Tiễn Ninh, hoặc là giống GAY, Tạ Dư An có thể đã sớm dè chừng cậu ta một chút.

Nhưng mà hiện tại cũng không muộn.

Tạ Dư An tiếp tục lừa cậu ta: “Chúng tôi vẫn không thể hòa hợp, Thẩm Trọng Thành cũng muốn chúng tôi có thể tạm thời tách nhau ra để yên tĩnh một thời gian, thế nhưng em gái của cậu nói với tôi rằng thời điểm này không thể để anh ấy một mình, tôi phải đi dỗ dành anh ấy, phải giải thích rõ hiểu lầm.”

Lăng Đông Vũ trả lời: “Ừ…. Tôi chưa từng yêu đương cho nên cũng không biết nên làm gì.”

Những lời này nghe ra không có vấn đề gì nhỉ? Tạ Dư An ngước mắt nhìn cậu ta một cái, muốn thử lại lần nữa, cậu nói: “Nhưng sau khi tôi dựa theo lời của em gái cậu đi tìm Trọng Thành thì hình như anh ấy càng tức giận hơn, nói rằng không được có lần sau, nếu không anh ấy có thể sẽ…..”

Tạ Dư An không có nói hết lời, giữ lại không gian để Lăng Đông Vũ có thể bay cao trí tưởng tượng, phía sau những lời này có rất nhiều loại khả năng_____ ví dụ như chia tay, nhưng cũng có thể sẽ “hòa hợp” thật.

Để xem Lăng Đông Vũ nói thế nào.

Mà lời của Lăng Đông Vũ nói với Tạ Dư An cũng không khác gì Tân Y Nhu: “Tôi nghĩ thầy Tạ vẫn nên làm theo lời của Y Nhu, trước đây Y Nhu với bạn trai cãi nhau, mặc kệ cãi to như thế nào thì về sau cũng luôn hòa nhau được, tôi nghĩ đề nghị của nó có lẽ sẽ giúp được cậu.

Woa, nghe lời này thử đi, đúng là không ngoa khi Lăng Đông Vũ lớn hơn Tân Y Nhi hai tuổi mà, dựa theo những lời này thì cậu ta là người thành thật chưa từng yêu đương bao giờ, còn Tân Y Nhu thì có lịch sử tình cảm phong phú, là người phụ nữ rất thạo việc dỗ dành bạn trai mình.

“Ừ, tôi cũng cảm thấy cậu nói đúng.” Tạ Dư An nhếch môi, “Hèn chi Trọng Thành nói với tôi là cậu_____”

Câu sau cùng Tạ Dư An nói chậm lại, không chớp mắt mà nhìn vào mắt Lăng Đông Vũ, vì vậy mà cậu có thể nhìn rõ lúc Lăng Đông Vũ nghe thấy tên Thẩm Trọng Thành thì ngay lập tức mở to hai mắt, sâu trong mắt lộ vẻ sự tò mò và chờ mong.

“Á Xán Nhi! Anh chờ chút, tôi có chuyện muốn nói với anh___” Tạ Dư An còn chưa nói hết đã đột nhiên đứng lên đi về phía sau Lăng Đông Vũ.


Ánh mắt của câu mặc dù nhìn Tiền Xán nhưng vẫn không để lỡ động tác há mồm muốn nói của Lăng Đông Vũ____ Chắc có lẽ Lăng Đông Vũ rất muốn hỏi cậu rằng Thẩm Trọng Thành đã nói những gì về cậu ta?

Nhưng mà Tạ Dư An lại không thể nào nói cho cậu ta biết, bởi vì Thẩm Trọng Thành vốn dĩ không có nhắc gì tới cậu ta, nếu có thật sự nhắc đến thì có lẽ Lăng Đông Vũ cũng sẽ không muốn nghe, dù sao thì ở trong lòng Thẩm Trọng Thành, cậu ta và Tân Y Nhu chỉ có một thân phận là tình địch của anh____là tiện tì muốn leo lên giường trong hậu cùng mà Thẩm hoàng hậu muốn diệt trừ.

Lần này thì Tạ Dư An đã xác định được 100% là Lăng Đông Vũ cũng có ý với Thẩm Trọng Thành, nếu như cậu ta không có ý gì thì tại sao lại mong đợi Thẩm Trọng Thành nhắc tới tên của cậu ta?

Tạ Dư An giống như rất nôn nóng chạy đến bên cạnh Tiền Xán, hai người cau mày thì thầm gì đó, từ ngoài nhìn vào thì giống như bọn họ đang thảo luận việc gì rất nghiêm túc_____

Trên thực tế thì Tiền Xán đúng là rất nôn nóng, anh không thể chờ đợi để biết kết quả như thế nào: “Thế nào rồi Chân? Cậu thử ra chưa?”

“Thử ra rồi.” Tạ Dư An nói cho anh biết, “Cậu ta với em gái Tân Y Nhu giống nhau.”

Vùng xung quanh lông mày của Tiền Xán càng nhíu chặt, nặng nề thở dài một tiếng: “Ôi, nếu ông chủ Thẩm diễn vai Ngũ hoàng tử Tễ Phong thì đạo diễn Ngỗi không cần phải buồn phiền về Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu rồi, còn có thể ít rụng tóc hơn, tiếc là tuổi của ông chủ Thẩm không hợp, quá đáng tiếc.”

“Đúng vậy, tiếc là Trọng Thành lớn tuổi, quá đáng tiếc.” Tạ Dư An cũng thở dài theo, cuối cùng còn bổ sung, “Diễn xuất của anh ấy cũng không ổn, không qua được vòng thử vai của Ngỗi Chính Côn ấy chứ, nếu thật sự muốn diễn thì phải chạy quan hệ.”

Tạ Dư An ăn ngay nói thật, kết quả ngay sau đó, âm thanh trầm thấp khiến hai người sợ hãi của Thẩm Trọng Thành bỗng nhiên vang lên: “Sao anh lại lớn tuổi?”

Lần này âm thanh phát ra phía sau Tạ Dư An.

Tiền Xán: “….”

Tạ Dư An: “….”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.