Bạn đang đọc Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới – Chương 198: Bầy Chuột
Nhìn thi thể sinh vật trước mắt, mặt chuột Motaru giờ đây treo đầy mơ hồ cùng nghi hoặc khó lòng giải đáp.
Hắn không hiểu làm sao trên đời lại có thứ sinh vật như này, mọc ra một bộ lông chuột, mọc ra một cái đầu chuột cùng đuôi chuột! nhưng nhìn nó lại không giống chuột.
So với chuột đối phương càng giống người hơn một chút khi có bốn chi hình dáng như nhân loại, thậm chí lớp da dưới bộ lông kia cũng hồng hào y đúc nhân loại.
So với đám sinh vật quái thai dị dạng dưới trướng Cthuluh, theo Motaru sinh vật trước mắt càng phải quái thai gấp bội, thứ này tựa như sản phẩm của một tình yêu đầy biến thái của một tên nào đấy kết hợp với chuột cái, không chỉ kinh tởm về ngoại hình mà còn kinh tỏm về cả mặt luân thường đạo lý khiến cho Motaru đầy lòng không khỏe.
– Ừm được rồi tạm thời bỏ qua chuyện này đi, trước hết nên tìm kiếm thứ vị trí của sinh vật mà ngôi sao tím đen đại diện đang ở chổ nào, nếu ta nhớ không lầm thì trên bản đồ sao biểu thị nó hẵn là ở gần đây.
Thì thầm một câu Motaru liền hướng về một cái cửa cống gần đó chạy vào.
Cũng không thể không nói hắn hình như là chọn đúng rồi thì phải.
Bởi vì chỉ đi không được bao lâu, hắn liền bị hai đầu chuột lai người, gọi tắt là người chuột tập kích.
Chỉ là mặc dù đám này bề ngoài thì cũng tương đối đáng sợ đấy, nhưng thực lực thì cũng chẳng ra sao lắm, thậm chí không cần vận dụng “Shiden” Motaru vẫn có thể dễ dàng dùng móng nhỏ có bao trùm chakra đem xuyên tim đánh giết.
– Hừm, mặc dù đám quái vật hình người này có một bộ hàm cùng móng vuốt tương đối sắc bén nhưng sức phòng thủ lẫn lực lượng đều không mạnh mẽ cho lắm, hai tên đàn ông bình thường cầm cuốc hoặc điếu thuốc lào hẵn là có thể dễ dàng đánh chết một con người chuột.
Trải qua mấy đợt tập kích sau đó phản sát, Motaru cơ hồ là đã có sơ bộ đánh giá đối với đám quái vật mới này.
Thật sự là yếu đến thảm thương, yếu đến mức khiến cho hắn có chút mất hết cả hứng.
– Yếu như thế hẵn tên trùm cũng chẳng mạnh tới đâu đi, mẹ nó so với bầy quái vật dưới trướng Cthuluh còn không bằng được một góc nhà người ta, như thế này còn lật được sóng gió gì cơ chứ.
Mang theo tâm trạng thất vọng, Motaru một đường thông suốt tới tận cùng của đường ống này.
Chỉ là Motaru đột nhiên cảm thấy không đúng, vì sao nơi này yên tĩnh thế nhỉ, yên tĩnh một cách đáng sợ.
Chau mày đi thêm mấy mét, cảm giác dưới chân đột nhiên trống không khiến hắn không khỏi lùi lại một bước.
Đường ống này hẵn là tới đây đã kết thúc, phía trước hẵn là một chổ không gian rộng rãi được đường ống này kết nối tới.
Cũng không biết phía trước là gì.
Mặc dù mắt chuột có thị lực khá tệ nhưng Motaru một đường từ đầu tới cuối có thể dùng tinh thần cùng các giác quan khác để phán đoán hướng đi, nhưng không gian trước mắt hẵn có chút rộng lớn khiến cho hắn cũng không phân rõ lắm phía trước là gì.
Vì vậy Motaru tập trung chakra ngưng kết một cái hỏa cầu liền quăng tới muốn soi rọi một chút tầm mắt phía trước.
Chỉ là không soi sáng thì thôi, hỏa cầu vừa nổ chíu rọi cả vùng trước mắt, Motaru ánh mắt liền chợt sững sờ khi thấy thứ bên trong.
Rất nhanh hắn miệng chuột liền đầy ngại ngùng lên tiếng
– Hắc hắc ta nói các ngươi a là ta đi nhầm đường các ngươi có tin không!
-! Chít chít chít! Ầm!!
Trước mắt Motaru, phô thiên cái địa quái vật người chuột tựa như bầy kiến lít nha lít nhít khắp nơi bao quanh lấy một cái quả kén khổng lồ, tựa như đang thủ hộ lấy đức mẹ của bọn chúng.
Chỉ là đột nhiên một cái quả cầu lửa xuất hiện đốt chết không ít đồng bọn của bọn hắn đồng thời soi rọi nơi đây khiến Motaru có thể phát hiện ra đội quân người chuột này, nhưng ngược lại cũng khiến cho bọn nó chú ý tới cá thể đặc biệt như Motaru.
Cả hai bên đều thoáng chốc kinh ngạc mấy giây, Motaru liền trước tiên gượng cười giải thích.
Chỉ là bầy người chuột giờ khắc này cũng lập tức nhận thức được vấn đề rằng chính mình bị tấn công, vì vậy từng cái ánh mắt đỏ hoe rít gào ồ át phóng tới vị trí của Motaru mà đổ ập tới.
– Mả mẹ nó!
Không chút nhiều lời, Motaru cơ hồ là vừa thấy đàn chuột muốn động hắn liền đã xoay người co cẳng chạy đi, hắn cũng không muốn biết cảm giác bị một cơn “sóng chuột” nuốt chửng là như nào đâu.
– Ầm ầm ầm!!
Mặc dù bộ thân thể này chân hơi ngắn một chút, nhưng với chakra gia trì, tốc độ của Motaru vẫn là tương đối nhanh.
Chỉ là hắn dù nhanh nhưng bầy chuột phía sau lại cũng không hề chậm, phô thiên cái địa quái vật điên cuồng lao tới, nghiền nát mọi vật cản trên đường đi của bọn nó thì vẫn là thứ gì đó tương đối khủng bố, nhất là tình trạng chiến lực của hắn lúc này cũng không khá cỡ nào.
– Móa, không phải vô ý quấy rầy bọn ngươi cùng đập chết vài tên xấu số sao, có cần đuổi ác như thế, chúng ta giảng hòa một cái được không?
Nhìn phía sau mình, bầy chuột vẫn theo đuôi mãi không bỏ khiến cho Motaru không khỏi chửi bậy ra miệng cùng thử cầu hòa một xem bọn này có trí thông minh hay không.
Chỉ là đám chuột phía sau cũng không vì thế mà giảm xuống tốc độ truy đuổi hắn, ngược lại bắt đầu inh ỏi gào thét lên.
– Chít chít chít!!
Mặc dù không hiểu gì nhưng Motaru đoán là chuyện này hẵn sẽ không dẫn đến kết quả tốt lành gì đi.
Mà quả thật như hắn nghĩ một dạng.
Cơ hồ cách bọn chuột bạo loạn gào thét lên không bao lâu, Motaru đột nhiên liền cảm giác được mặt đất dưới chân chợt có chút run rẩy không ngừng.
– Cỡ vậy luôn sao?
– Ầm ầm ầm!
Vô số tiếng xi măng vỡ vụn, từ bên dưới ống cống, từng làn từng lan chuột cống nhỏ lích nha lích nhích chui ra đem Motaru mọi phương hướng cho bao vây khiến cho hắn có chút vướng tay vướng chân một chút.
Nhưng cũng chỉ là một chút, vì dù bầy chuột cống bình thường này này lại đông cũng đỡ không nổi hắn một chiêu.
– Bakuton!
– OÀNH!!!
Năng lực tinh tú cấp hai quả nhiên chính là cấp hai, uy lực kinh hồn tuyệt luân tuyệt không phải cấp một có thể so sánh.
Đánh ra một cú bạo tạc đầy nghệ thuật, trước mắt hắn vốn dĩ là một vách ngăn đen ngòm do ngàn vạn đầu chuột cống chồng lên liền bị tạc ra một cái lỗ lớn vô cùng.
Không gian cũng lập tức tràn ngập một mùi lưu huỳnh cùng mùi thịt khét nồng nặc bao phủ khắp đường ống cóng.
Chỉ là Motaru đâu còn tâm tình để tâm đến những dấu vết này.
Nhìn phía sau bầy chuột vẫn còn truy đuổi gắt gao hắn chạy vội còn không kịp đây.
Mặc dù rất có cảm xúc muốn quay đầu làm một trận chiến nhưng nhìn lại lượng chakra trống rỗng trong người sau khi thả đại chiêu xong, Motaru quyết định tẩu vi vẫn là thượng sách.
– Chít chít chít chít!
Tại vô số tiếng rít gào không cam lòng, Motaru xông phá vòng quây xong cũng không dám có chút buông lỏng mà tiếp tục chạy thục mạng lên phía trước.
Đột nhiên lúc này, Motaru dường như nghe được âm thanh gì đó, chỉ là những âm thanh lạ lùng này xuất hiện cũng không khiến Motaru lo lắng mà ngược lại càng lên tinh thần vội vàng hướng về phương hướng ấy phóng đi.
Hắn nghe được tiếng bước chân cùng tiếng động cơ quen thuộc.
Nếu không nhầm thì chính mình hẵn đã cách mặt đất không còn xa.
Ánh mắt sáng lên, Motaru lập tức tăng thêm tốc độ, theo đó những tạp âm quen thuộc kia cũng cách hắn ngày càng gần, hắn đã cách lối ra không xa.
Chỉ là khi chạy tới nắp cống trước mắt, Motaru không khỏi hơi dừng lại bước chân quay đầu nghi hoặc nhìn lại.
Nãy giờ dường như vì đào mệnh có chút nhập tâm mà hắn không nhớ từ khi nào đám người chuột kia đã dừng lại truy sát, phía sau giờ đây chỉ còn lại một mảnh tối om đầy tĩnh lặng.
– Vì sao bọn chúng không truy nữa?.