Bạn đang đọc Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới – Chương 191: Tế Đàn
– Oaaa, thật là một đêm đẹp.
Motaru từ trên giường vươn người ngồi dậy, toàn thân duỗi thẳng một cái kéo ra từng tiếng khớp va chạm mạnh mẽ, nhìn lấy đồng hồ hiện lên bảy giờ đúng, Motaru hài lòng gật đầu liền bước xuống giường, đi đến nhà tắm chuẩn bị vệ sinh cá nhân một cái liền đi học.
Chỉ là bước được mấy bước hắn cũng không quên dừng lại nghiêng đầu nhìn vào một cái lồng kính bị ngăn cách thành tám phần khác nhau, ở ngăn lớn nhất, một con rắn toàn thân xanh lục đang cuộn mình lại, hai mắt nhắm nghiền mãi say giấc nồng, mà ở mấy ngăn khác cũng có một vài con sinh vật nhỏ như thằn lằn, châu chấu, bọ ngựa vân vân bị hắn chia cắt nuôi giữ, chỉ là số lượng không nhiều lắm chỉ có hơn mười con.
Nhưng mặc dù số lượng ít một chút, Motaru vẫn tương đối hài lòng bởi đám tiểu bảo bối này chính là thành quả của hắn đêm qua, mặc dù hắn bắt về rất nhiều động vật bò sát khác nhau nhưng sau khi thực nghiệm truyền vào tự nhiên chi lực cực tinh thuần thì chỉ có chút này cá thể còn sóng sót.
Không thể không nói mặc dù chết hơi nhiều nhưng hắn cũng khá hài lòng bởi mặc dù đám tiểu động vật không sống sót được mấy mống nhưng đây là trên tiền đề hắn ban đầu dùng tự nhiên chakra chứ không phải tự nhiên chi lực, chỉ là sau khi chết quá nửa hắn mới kịp thời nhận ra cùng thay đổi, nếu hắn cố chấp không sửa vậy tuyệt đối là một cái kết quả toàn quân bị diệt không nghi ngờ.
Điều này cũng khiến Motaru không khỏi nhìn kỹ con rắn lục này một chút, đồng thời nghi hoặc không thôi con rắn ngu này là làm sao sống sót được sau đó còn có sức gặm ngón tay hắn từ trên núi về đến nhà, sau đó còn gặm thêm mấy hồi nữa đồng thời nuốt máu của hắn tới no bụng mới chịu buông ra, không có chút dấu hiệu không khỏe nào giống với mấy đầu động vật khác, cơ hồ là con nào nhiễm phải tự nhiên chakra của hắn con đấy liền chết không nghi ngờ.
Motaru thậm chí cũng đã nghĩ đến có khi nào là do máu của mình chăng, nhưng sau đó hắn liền bác bỏ suy nghĩ này bởi khi hắn thử đút máu của mình trước khi thực nghiệm truyền vào tự nhiên chakra thì tình huống càng trở nên tệ hơn, thậm chí không đợi hắn kịp làm gì, đám động vật này vừa hốc máu của hắn xong liền lập tức đột tử hàng loạt khiến Motaru không khỏi nghi ngờ máu của mình chẳng lẽ đã trở thành kịch độc rồi sao.
Nhưng con rắn này! được rồi không dùng thứ này làm ví dụ.
Motaru cảm giác con rắn này có chút đặc biệt so với những con rắn khác, hắn không biết nói sao, chỉ cảm thấy khi con rắn này gặm ngón tay hắn lúc ấy, con mắt lục bảo cùng mắt hắn đối diện khiến cho Motaru cảm giác đầu rắn này tương đối! có thần!
– Được rồi không nghĩ những thứ này, đánh răng rửa mặt rồi đi học thôi.
Nhún vai một cái, đem mọi phiến não quăng ra sau đầu, Motaru liền phấn khởi đi vào nhà tắm, cũng không trách hắn hưng phấn như thế bởi ngày hôm nay tương đối đặc biệt một chút, mặc dù thái độ bên ngoài vào hôm qua hắn đối với câu lạc bộ không mấy hứng thú, nhưng không thể không nói một câu lạc bộ mà có tới ba cái mỹ nữ hợp gu hắn vô cùng vẫn là một cái gì đó tương đối có sức hút với Motaru khiến cho hắn ngày hôm nay thậm chí cũng nhịn không được mà chải chuốc nhiều hơn mấy giây so với thường ngày.
!
Trong lúc này, trên con đường chính của khu Kabuchiko tràn đầy tệ nạn và xấu xí, có một mỹ nữ mặc lấy độ vest trang trọng sạch sẽ, thân hình cao ráo với vóc người nóng bỏng chống lên lớp vải vóc bên ngoài tạo nên một đường cong hoàn hảo thu hút không ít ánh nhìn dõi theo bất kể là nam hay nữ.
Có ngưỡng mộ, có mơ ước, có ảo tưởng, nhưng cũng không thiếu một chút ánh mắt mang theo ý đồ xấu.
Và quả thật như thế, những nơi vị mỹ nữ kia đi qua đều có một chút kẻ không thiện mang theo nụ cười bỉ ồi nhấc chân đi theo.
Chỉ là không biết vì sao sau hôm nay không ai nhìn thấy bọn hắn một lần nữa.
Mà tại một chổ địa điểm hiện trường bị dây băng rôn cảnh sát gián đầy, Shinatsu cả người ung dung đi vào, trên tay còn đang dùng khăn tay lau lấy một vài chổ nhuộm đỏ bởi thứ chất lỏng đầy mùi sắt nào đó còn lây dính trên khuôn mặt mỹ lệ của nàng.
– Ồ, cũng khá thú vị nha, không khó hiểu vì sao đám người kia mới sáng sớm đã thúc giục ta tới chổ này.
Nhìn trước mặt cảnh tượng, lại nhớ đến đám người chính khách kia lúc sáng giọng nói tràn đầy gấp rút cùng nhàn nhạt sợ hãi, nàng cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân vì sao.
Mặc dù đã sớm có dự đoán đây có thể là một vụ sự kiện liên quan tới siêu phàm nhưng chân chính thực địa hiện trường xong, nàng lên có thể kết luận đây quả nhiên là sự kiện siêu phàm.
Bởi nàng cũng nghĩ không ra ngoại trừ siêu phàm ra thì có ai có thể trong một đêm đem mấy chục người giết chết phanh thay sau còn có thể dùng máu tươi cùng nội tạng, xương cốt kiến thiết ra một cái tế đàn thô thiển vô cùng như cái trước mắt.
Nếu có người thường ở đây chứng kiến cảnh tượng này chỉ sợ đối phương sẽ nôn mửa không thôi đồng thời sẽ bị cảnh tượng trước mặt ám ảnh tới suốt phần đời còn lại.
Chỉ là đối với Shinatsu nhiêu đây còn chưa thấm vào đâu, dù vậy cũng khiến Shinatsu có chút lưỡng lự không biết có nên dính vào vụ này không.
Bởi nói thật từ sau khi xem xong tự liệu về sự kiện “Bình minh của sương đen” ở Amarica quốc, Shinatsu không thể không thừa nhận chính mình giờ đây đối với mấy thứ liên quan đến tế tự cùng thần linh thật có chút e dè.
Chỉ là đắn đo mấy giây nàng vẫn là đặt chân vào cái vòng tròn nhớp nháp ẩm ướt toát lên một cỗ vị sắt nồng nặc trước mắt, đi tới chổ tế đàn làm từ xương trắng cùng nội tạng sừng sững ở trung tâm.
Nơi này giống như một cái bàn làm từ mười ba cái xương chân của người, từng cái độ dài không đồng nhất nhưng không có vấn đề gì bởi người làm đã đem một chút thịt người chen ở dưới đảm bảo bề mặt có thể bằng phẳng một chút, chỉ là theo Shinatsu, đối phương hẵn nên thêm chút thịt nữa.
Bên trên mặt bàn là mười ba cái đầu lâu rải xung quanh, bên trên khung xương còn giữ lại máu thịt be bét, hiển nhiên là do bạo lực xé rời nên không tách sạch, hốc mắt dường như cố tình chừa lại con ngươi để nhìn chằm chằm vào thứ trung tâm.
Chỉ là mặc dù rất huyết tinh nhưng Shinatsu cũng không quá để ý, thứ nàng quan tâm giờ đây chỉ có mấy chữ cái lẻ tẻ ở giữa tế đàn bằng xương người được sắp xếp từ mấy chục cái đốt ngón tay ngón chân tạo thành!
“J – A – S – H – i – N”
Jashin?
Đây là tên của ai, hai đúng hơn là tên của thứ gì, vì sao ta lại nghe quen đến thế này?
Shinatsu cố vận động chút tri thức ít ỏi của mình về huyền học, cố tìm ra tương quan tình báo của cái tên này, chỉ là suy nghĩ hồi lâu nàng cũng nghĩ không ra bất cứ người nào hay vị thần nào tên “Jashin”.
Cuối cùng rơi vào bất đắc dĩ Shinatsu chỉ có thể từ bỏ, toàn thân bốc ra vô số làn khói liền bay lên, từ trên cao nhìn xuống, nàng có thể đại thể nhìn ra dưới mặt đất nghi thức hình dáng, chỉ là không nhìn thì thôi, vừa nhìn Shinatsu liền chợt nhíu lại mi cong.
Nàng dường như đã từng nhìn thấy cái trận đồ này ở đâu rồi thì phải.
Hình tròn với một tam giác đều ở trong! khoan đã!
“Đây chẳng phải là thứ “hắn” dùng máu tươi vẽ ra để khống chế “huyết quỷ” sao?”
“[Jashin: Thần linh trừng phạt]”
Một giọng nói quen thuộc chợt vang lên trong lòng, cảnh tượng ngày ấy cả hai hợp tác chiến đấu cứ như vừa mới xảy ra ngày hôm qua khiến Shinatsu không khỏi tắc lưỡi thầm than.
“Chậc, lại dính tới tên phiền phức kia, lại liên quan đến yếu tố “thần”, xem ra cái vụ này không đơn giản rồi.
“
“Chỉ là thứ này thật là do ngươi vẽ ra sao! ?”
“Mặt nạ hoa!”.