Đọc truyện Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế – Chương 48: Thẩm Hương Vân nghe tin
“Ca ca, cái này cho ngươi.” Trương Hòa tiện tay ném một gói kẹo cầu vồng cho Trương Kiến.
Trương Kiến nhìn gói kẹo mà Trương Hoà ném qua, hai mắt phát sáng: “Kẹo cầu vồng này sao lại cho ta?”.
“Không phải ngươi nhìn Viên Kiệt ăn kẹo cầu vồng đến chảy nước miếng sao? Ta nghĩ là ngươi muốn chứ.”.
“Ta đâu có chảy nước miếng a!”.
“Ngươi đi gặp quặng chủ sao?”.
Trương Hòa gật đầu: “Đúng vậy!”.
Trương Kiến vừa định nói, quặng chủ đại nhân thật là dễ nói chuyện, đôi mắt bỗng nhiên liếc thấy vòng nô dịch trên tay Trương Hoà: “Ngươi sao lại đeo cái kia chứ?”.
“Là tự ta yêu cầu.” Trương Hòa nói.
Trương Kiến nhìn Trương Hòa, dáng vẻ kích động: “Ngươi làm cái gì vậy a!”.
“Muốn lấy được một vài thứ, đương nhiên cũng phải trả giá một ít, quặng chủ mới tới là người tốt, dù ta có đeo vòng nô lệ cũng không có việc gì đâu.” Trương Hòa thản nhiên nói.
Trương Kiến bất đắc dĩ nhìn hắn: “Ngươi đến tột cùng là muốn cái gì a?”.
“Lão bản sẽ mở một cửa hàng khoáng thạch ở trong nội thành, đến lúc đó, ta sẽ làm quản lí cửa hàng, hắn đã đáp ứng ta, tiền kiếm được sẽ cho ta một phần.” Trương Hòa nói.
Trương Kiến: “A Hoà, ngươi…”.
“Muốn lão đại đông sơn tái khởi, chúng ta cần tiền.”
Trương Kiến nhìn Trương Hòa: “Cho dù vậy, ngươi cũng không cần…”.
“Ca ca, đây là sự lựa chọn của ta.” Trương Hòa nói.
Trương Kiến thở dài: “Thôi, ta cũng không thể quản được ngươi, nếu như ngươi cảm thấy việc này có thể, liền làm như vậy đi.”.
……………
Quý gia.
“Hương Vân, có phải ngươi có một người ca ca tên là Thẩm Hiên không?” Quý Hải Anh hỏi.
Thẩm Hương Vân sửng sốt, Quý Hải Anh rất ít khi hỏi đến chuyện nhà bọn họ, mỗi lần nàng nhắc đến người của Thẩm gia trước mặt Quý Hải Anh, hắn đều tỏ ra thiếu kiên nhẫn, Thẩm Hương Vân không ngờ Quý Hải Anh sẽ chủ động nhắc tới người của Thẩm gia.
“Đúng là có chuyện đó.” Thẩm Hương Vân nói.
Thẩm Hương Vân hơi nghi hoặc, nếu như Quý Hải Anh hỏi đến Thẩm Diệu Huy, Thẩm Hương Vân hoàn toàn có thể hiểu được, người đại ca đó của nàng tính ra vẫn là có mấy phần bản lĩnh, không chừng tương lai sẽ có tiền đồ lớn, nhưng Quý Hải Anh lại hỏi đến Thẩm Hiên, Thẩm Hương Vân có chút không lí giải được.
“Ngươi và người ca ca đó còn liên hệ không?” Quý Hải Anh hỏi.
“Đã không còn lui tới.” Thẩm Hương Vân trả lời.
Thẩm Hương Vân cũng từng nỗ lực liên lạc với Thẩm Hiên, nhưng Thẩm Hiên không hề hồi âm. Điều đó Thẩm Hương Vân ít nhiều cũng có thể hiểu được, sau khi bị cha mẹ bỏ rơi, Thẩm Hiên đối với cha mẹ hẳn là hận đến thấu xương, làm sao còn có thể liên hệ với bọn họ a!.
Với cả, nàng cũng đã thử thăm dò qua cha mẹ, tựa hồ Thẩm Hiên vốn dĩ không phải là người của Thẩm gia.
“Người ca ca đó là loại người như thế nào?” Quý Hải Anh hỏi.
“Hắn…so với đại ca thì cực kì thua kém, đẳng cấp gien chỉ là cấp E, tính cách thì âm u, không có gì đặc biệt.” Thẩm Hương Vân đáp.
“Hắn có biết thiết kế tinh xe không?” Quý Hải Anh hỏi.
“Tinh xe? Không có a! Tên đó không đi học được mấy năm, lại làm thợ mỏ suốt ba năm, chưa từng tiếp xúc đến cái gì gọi là thiết kế tinh xe đâu!”.
Quý Hải Anh sửng sốt: “Vậy sao? Thế thì thật kỳ quái.”.
“Phu quân, sao ngươi lại hỏi đến hắn?” Thẩm Hương Vân khó hiểu.
Quý Hải Anh híp mắt: “Gần đây ta có ý định tham dự vào việc kinh doanh tinh xe, ngẫu nhiên tra được Huống Ly đại sư có một người đồ đệ gọi là Thẩm Hiên, khá giống với ca ca của ngươi.”.
“Huống Ly đại sư?”. Thẩm Hương Vân cau mày, mơ màng hỏi.
Mặc dù Huống Ly đại sư trong giới tinh xe uy danh hiển hách, nhưng cũng không phải là minh tinh, Thẩm Hương Vân không hề nghe danh qua.
Quý Hải Anh gật đầu, có chút sùng kính nói: “Huống Ly đại sư là một đại sư rất nổi danh trong giới tinh xe.”.
Thẩm Hương Vân vội vã lắc đầu: “Không thể, Nhị ca không có bản lãnh đó.”.
Thẩm Hương Vân thầm nghĩ: đồ đề của Huống Ly dù sao cũng phải xuất thân từ danh gia vọng tộc, hoặc ít nhất cũng phải là gia đình gia giáo, Thẩm Hiên quê mùa cục mịch như thế, sao có khả năng đáp lên người Đại sư a!.
Quý Hải Anh thở dài: “Nói như vậy, chắc là ta lầm rồi.”.
Thẩm Hương Vân xem xét một vài tư liệu về Huống Ly đại sư, kết quả tra được làm nàng giật nảy mình, Quý Hải Anh chỉ có thể tính là một người làm ăn nhỏ lẻ, trong khi Huống Ly trong giới tinh xe lại là một nhân vật có tầm ảnh hưởng hết sức quan trọng.
Thẩm Hương Vân liền điều tra một chút về trợ thủ của Huống Ly, lại không tra ra được gì, hẳn là thuộc tư liệu nội bộ, không có cách nào kiểm tra.
Tuy Thẩm Hương Vân một chút cũng không tin Thẩm Hiên có thể bám được vào người Đại sư, nhưng tóm lại vẫn có vài phần hoài nghi.
……………
Nơi ở của vợ chồng Thẩm gia.
“Phụ thân, mẫu thân, đại ca đâu?” Thẩm Hương Vân hỏi.
“Đại ca ngươi đến thành thị tốt nhất cấp S – Cảnh thành học rồi.”. Thẩm Quân kiêu ngạo nói.
Thẩm Hương Vân kinh ngạc: “Đại ca đi Cảnh thành? Danh ngạch đi đến Cảnh thành rất khó lấy được a!”.
Triệu Như gật đầu “Không sai, bất quá cơ hội ngẫu nhiên liền đến, đại ca ngươi vốn dĩ rất có bản lĩnh mà.”.
“Đại ca ở đó thế nào rồi?” Thẩm Hương Vân hỏi.
Triệu Như thở dài: “Đại ca ngươi đi học chính là cái kiểu giáo dục phong bế, sau khi đến đó liền không thể nào liên hệ với chúng ta, nhưng nếu hắn đã tiến vào học viện của thành thị cấp S, tiền đồ sẽ không eo hẹp đâu”.
Thẩm Hương Vân ngờ vực: “Sao trước đây lại không nghe nói tới.”.
“Đây là chuyện mới vừa xảy ra thôi, nha đầu ngươi sau khi lấy chồng, tâm tư đều đặt hết lên người Quý Hải Anh, đâu còn quan tâm đến chuyện trong nhà chứ.” Triệu Như bực mình nói.
Thẩm Hương Vân xấu hổ cười cười: “Mẫu thân, lần này ta tới là có chuyện muốn hỏi ngươi.”.
Triệu Như khẽ hừ một tiếng: “Ngươi cái con nhỏ chết tiệt này, ta biết ngươi có chuyện mới tìm đến mà, nói đi, là chuyện gì?”.
“Ngươi biết tình trạng hiện tại của Thẩm Hiên chứ?” Thẩm Hương Vân hỏi.
Triệu Như bĩu môi: “Ta đã liên lạc với hắn, nhưng chưa thấy trả lời, cũng không biết là do hắn không nhận được tin hay là cố tình không để ý đến chúng ta nữa, thứ vong ân phụ nghĩa như vậy, quan tâm hắn làm gì”.
Triệu Như nhìn Thẩm Hương Vân như đang suy nghĩ điều gì: “Sao tự nhiên lại hỏi đến hắn?”.
Thẩm Hương Vân nhíu mày: “Không có gì, chỉ là ta vô tình nghe được một ít tin tức.”.
“Tin tức gì a?” Triệu Như hỏi.
Thẩm Hương Vân chép miệng: “Quý Hải Anh nói, đại sư thiết kế tinh xe Huống Ly, có một đồ đệ gọi là Thẩm Hiên.”.
“Huống Ly? Đó là ai vậy?” Triệu Như hỏi.
“Là một đại sư rất có danh tiếng trong giới tinh xe, nghe nói là người cực kì tài giỏi.”
Triệu Như bĩu môi: “Hẳn là trùng tên đi, Thẩm Hiên bất quá chỉ là gien giả cấp E, trả lời truyền tin thôi cũng chậm chạp như vậy, nói không chừng đã sớm chết ở nơi nào rồi, làm sao có thể nhấc lên quan hệ với Đại sư a!”.
Thẩm Hương Vân gật đầu: “Ta nghĩ cũng vậy.”.
Triệu Như hừ nhẹ: “Thẩm Hiên đâu có xứng làm đồ đệ của Đại sư chứ, đại ca của ngươi thì khác, hắn hiện giờ đã đến Cảnh thành, chờ đến khi tốt nghiệp, mấy đại sư đó chỉ sợ là sẽ tranh giành với nhau mời hắn về làm đồ đệ”.
Thẩm Hương Vân miễn cưỡng cười cười, phụ họa nói: “Đại ca đương nhiên là có bản lĩnh.”.