Bạn đang đọc Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn Vợ! Em Đừng Hòng! – Chương 119: Thản Nhiên Hãm Hại
Lộ Nguyên Hầu từ tẩm điện của Nguyên Dực đi ra, trên tay thiếu mất một Hạ Mễ Thụy cũng không thấy hắn có biểu tình gì đáng nói.
Hắn lại nghĩ đến quãng đường đi đến đây, nhìn thấy thị tỳ của Lý Nhã, dù mười bốn năm rồi chưa thấy nhưng hắn vẫn nhớ rõ như in, trong đầu đã hiểu được tình huống đang diễn ra hiện tại.
Chỉ là mới đầu hắn nghĩ rằng cung nhân đến tìm hắn là người của Lý Nhã, kết quả cung nhân kia cũng là bị hãm hại.
Ban đầu hắn đồng ý đi cùng cung nhân kia là vì muốn xem thử đối phương sẽ làm sao để giành lấy đứa bé từ tay hắn, một phần hắn cũng muốn cho nó đến cùng gia gia nó bồi dưỡng tình cảm, không ngờ… Lý Nhã a Lý Nhã, đã như vậy rồi bà còn muốn tiếp tục làm ác.
Nhớ đến vẻ mặt của Nguyên Dực khi nghe cung nhân kia báo lại đã dẫn tiểu hoàng tôn đến, Lộ Nguyên Hầu cảm xúc không nhiều thay đổi cho lắm.
Cho dù sau chuyện này Nguyên Dực sẽ làm gì với Lý Nhã hắn cũng không quan tâm.
Chỉ là đánh chủ ý tới con của hắn… Sắc mặt Lộ Nguyên Hầu âm trầm, dọa đám cung nhân nhìn thấy hắn đều né xa.
Lộ Nguyên Hầu vừa rẽ sang con đường đi đến phòng nghỉ cho khách đã ngửi thấy một mùi hương có phần ngọt ngào quá mức.
Tuy mùi vị này nhạt nhòa, chỉ thoang thoảng thôi nhưng Lộ Nguyên Hầu đã đoán được tám phần gần đây có Omega đang muốn phát tình.
Có lẽ còn chưa phát tình hoàn toàn nhưng nhất định là không quá lâu sau nữa.
Hắn không biết đối phương làm sao lại ở nơi này phát tình, rõ ràng chỉ cần đóng cửa cẩn thận, một chút mùi hương đều không thể nào lộ ra ngoài được.
Xung quanh đây chỉ toàn phòng nghỉ cho khách nhân tham gia bữa tiệc…
Đương lúc hắn đang bâng quơ suy nghĩ thì nhạy bén phát hiện sau lưng có tiếng bước chân.
Từ lực độ nặng nhẹ, hắn có thể nhận ra đối phương là nam nhân.
Dù đối phương khống chế pheromone, nhưng hắn vẫn có thể dựa vào thế mạnh của cấp bậc mà đoán được đối phương là một Alpha.
Mục tiêu của đối phương là khu vực này.
Dù thế nào thì Lộ Nguyên Hầu cũng phải ngăn đối phương đi đến đây trước khi báo cho Omega đang ở bên bờ vực phát tình kia biết đường mà tránh đi, cũng như che giấu pheromone của mình.
Hoặc là đuổi Alpha kia đi… Nhưng khi nhìn thấy người đến là Nguyên Thịnh… Lộ Nguyên Hầu lập tức thay đổi chủ ý.
Hắn không chút đắn đo về hành động mà bản thân sắp làm.
Nói một cách dễ nghe thế này, hắn chỉ không muốn hai đứa em trai cùng cha khác mẹ này có được thứ mình muốn.
Omega đang muốn phát tình kia hắn chắc chắn đối phương không phải Khúc Ninh.
Với thân phận của Nguyên Thịnh, Omega nào dính lên đều sẽ cảm thấy vui vẻ đi.
Trong lúc hắn suy nghĩ thì thân thể đã hành động rồi.
Hắn hướng về phía Nguyên Thịnh, biểu tình không có nhiều thay đổi chút nào so với bình thường.
Chỉ là hắn không nghĩ hắn còn chưa làm gì đối phương thì người ta đã khiêu khích hắn trước rồi.
“Lộ Nguyên Hầu… Không, có phải tôi nên gọi anh là Nguyên Hầu, đại ca hay không?”
Nhạc Thịnh bình thường có vẻ không đứng đắn, luôn cho người ta cảm giác hắn thật ngu ngốc, lúc này lại giống như thay đổi thành một con người khác, nữa đùa nữa thật nhìn Lộ Nguyên Hầu nói.
Lộ Nguyên Hầu không có nhiều nghi vấn tại sao hắn lại biết chuyện này.
Dù là thăm dò hay thật sự đã biết thì Lộ Nguyên Hầu cũng không tính cùng hắn chơi trò nói bóng nói gió hoặc là đấu đá miệng lưỡi.
Hắn đứng đó nhìn Nguyên Thịnh, một lời cũng không nói, cũng không có lập tức làm chuyện mình muốn làm.
Tựa như muốn nghe xem Nguyên Thịnh sẽ nói được cái gì với hắn.
Mà Nguyên Thịnh cũng không phụ sự kỳ vọng của Lộ Nguyên Hầu, thật sự nói nữa dù không nhận được câu trả lời từ hắn: “Anh giấu cũng đủ sâu a…”
“Cơ mà nhiều năm qua anh không thèm công khai thân phận, hiện tại còn vì một Beta mà bỏ qua Omega cấp S duy nhất trên đại lục… Thiết nghĩ anh thật sự không cần cái vị trí kia đi.”
Nguyên Thịnh làm vẻ mặt tình thâm ý trọng lại thấu hiểu nhìn Lộ Nguyên Hầu, ai nhìn vào có khi còn nghĩ hai người thật sự là anh em gắn bó nhiều năm đó.
Nếu không phải tính tình Lộ Nguyên Hầu lãnh đạm, hắn thật sẽ bật cười thành tiếng với cái kết luận này của Nguyên Thịnh.
Mà xem ra người đời đã đánh giá sai vị nhị hoàng tử nhìn như vô dụng này rồi.
Ngược lại Lộ Nguyên Hầu không có suy nghĩ gì nhiều, cũng không còn kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm.
“Tôi không có giống như Nguyên Nhạc, suốt ngày đối đầu với anh.
Nếu anh đã không cần nó, vậy thì để lại cho tôi đi.
Giúp tôi có được Omega cấp S kia…”
Bốp!
Nguyên Thịnh còn đang chìm đắm trong bài diễn văn của mình hòng thuyết phục Lộ Nguyên Hầu, cái người hắn vừa mới biết được chính là anh trai cùng cha khác mẹ mà hắn chưa thấy bao giờ thì đã bị Lộ Nguyên Hầu bất ngờ lao đến đánh một phát vào gáy.
Hắn lập tức ngã gục trên đất.
Bản chất Nguyên Thịnh còn không rõ ràng rốt cuộc hắn là bị ai đánh nữa kia.
Có điều bản thân người đánh hắn là Lộ Nguyên Hầu thì chẳng quan tâm việc mình đánh Nguyên Thịnh có để lại hậu quả gì hay không hết.
Sau khi đánh ngất Nguyên Thịnh thì Lộ Nguyên Hầu chỉ cần dùng một tay đã xách được hắn ta lên.
Lộ Nguyên Hầu xách theo Nguyên Thịnh đang bất tỉnh, trở lại hướng vào khu phòng nghỉ.
Mùi hương Omega kia vẫn còn thoang thoảng trên hành lang.
Thật lòng mà nói, Lộ Nguyên Hầu không hiểu đối phương đang nghĩ cái gì.
Là có ý đồ câu dẫn Alpha đến đánh dấu mình hay là không có phát hiện bản thân đã sắp bước vào kỳ phát tình.
Chỉ cần một chút mùi hương như vậy, đối với người định lực không mạnh đều có thể dẫn dụ được người ta đến đây.
Cũng chỉ cần một chút pheromone của Alpha thôi Omega kia nhất định sẽ bước vào kỳ phát tình, chẳng còn biết gì nữa mà thuận theo bản năng.
Thứ pheromone kia chẳng thể ảnh hưởng được hắn.
Lộ Nguyên Hầu không chút trở ngại dùng tin tức tố của mình tỏa định cửa phòng đang đóng hờ kia.
Một tia pheromone lập tức chui vào cửa phòng.
“Ưm…”
Bộp.
Tiếng rên rĩ thật thấp, thật mềm mại đều là dấu hiệu đặc trưng của Omega và tiếng thân thể ngã trên mặt đất chui vào tai Lộ Nguyên Hầu.
Sau đó nữa là một mùi hương càng ngọt ngào hơn, chứng tỏ Omega kia đã nở rộ kỳ phát tình xông ra khỏi phòng.
Mùi hương kia cấp bậc rõ ràng không hề kém, cho dù Nguyên Thịnh đang bất tỉnh nhưng vẫn bị nó lôi kéo mà phóng thích pheromone, đến đáp lại mùi hương kia.
Lộ Nguyên Hầu ở giữa hai luồng pheromone lại mặt không đối sắc, khí tức không loạn mà nhanh như chớp đẩy mở cửa phòng.
Hắn không đẩy nhiều, chỉ vừa đủ cho hắn tống Nguyên Thịnh vào rồi lập tức đóng cửa lại thật chặt.
Mùi hương ngọt ngào kia lập tức bị bịt kín.
Lượng tin tức tố đã lọt ra ngoài chỉ một chút nữa thôi sẽ hoàn toàn tan biến.
Chẳng ai biết nơi này, ở một trong những căn phòng nghỉ có một Omega đang phát tình, ngoại trừ Lộ Nguyên Hầu.
Lộ Nguyên Hầu không sợ Nguyên Thịnh đang bất tỉnh có thể làm nên cơm cháo gì được không.
Bản năng là một thứ rất quỷ dị.
Cho dù là Lộ Nguyên Hầu hắn đã rèn luyện bản thân đến mức bách độc bất xâm cũng sẽ có lúc chịu thua trước hai chữ bản năng này.
Lộ Nguyên Hầu không trì hoãn mà rời khỏi khu vực kia, rẽ vào hướng phòng nghỉ của hắn, nơi có tiểu Beta đang mang trong mình đứa nhỏ của hắn ngủ say..