Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn Vợ! Em Đừng Hòng!

Chương 115: Tiên Sinh Em Đau


Bạn đang đọc Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn Vợ! Em Đừng Hòng! – Chương 115: Tiên Sinh Em Đau


Cánh tay người đàn ông buột chặt thân hình nhỏ nhắn đã có chút thịt của tiểu Beta, ép sát vào cơ bụng, cơ ngực rắn chắc đầy tính bộc phát của hắn.
Hạ Mễ Chúc không thể không cong lên thân hình, mông tròn vểnh ngược ra sau, khiến tiểu Chúc Chúc đã thức tỉnh đè ép cùng nơi cứng rắn của người đàn ông.

Cho dù là cách mấy lớp quần áo đều khiến cho người ta bị kích thích đến mức muốn nổ tung.
Người đàn ông không chút vội vàng gấp gáp nào, hai bàn tay lớn bò đến mong tròn căng mảy bởi vì có rèn luyện mà đẫy đà nhưng vẫn đủ mềm mại mà nhào nặng sắc tình, mặc cho cự long trong quần đã muốn nổ tung.
“Ư…”
Môi lưỡi quấn quýt đến kịch liệt, khóe miệng không kiềm được những sợi chỉ bạc kiều diễm chảy ra rồi nhanh chóng bị người liếm đi.
“Tiên sinh ư…”
Áo sơ mi bật nút từ lúc nào, cậu bị người đàn ông xốc nách kéo lên, quỳ thẳng thân mình, nụ hồng trên ngực bị hắn vùi đầu cắn lấy, liếm láp sắc tình hương diễm.
Tiếng nước từ trong mút mát khiến tâm thần Hạ Mễ Chúc run rẩy, thân hình gầy yếu càng không ngoại lệ tựa như dây đàn trong tay người đàn ông.

Trước bàn tay lớn đang du tẩu trên người mình, Hạ Mễ Chúc cảm thấy bản thân tựa như phím đàn đang được người tận tình gảy lên những bản nhạc hương sắc mị nhân.
“A…”
Thời điểm quần bị lột ra, Hạ Mễ Chúc chỉ kịp hoảng hốt một chút rồi nhanh chóng bị người cuốn vào sóng tình mãnh liệt.
Lúc này cậu trên người còn khoác hờ một chiếc áo sơ mi nhưng thân dưới lại thì trơn bóng ngồi trên đùi nam nhân.

Cậu nhìn hắn vừa nhìn cậu vừa cởi quân phục dự tiệc trên người mà không nhịn được nóng hết cả mặt lẫn cổ cùng với thân hình thon gầy.

Cậu nhỏ e thẹn lấp ló trong vạt áo rung động thật khẽ vừa rỉ nước rắm rức đáng thương.
Hạ Mễ Chúc hai tay che mắt mình, xấu hổ đến mức muốn độn thổ khi người đàn ông nâng mông cậu lên để hắn có thể thuận lợi cởi xuống quần âu, khiến vật to lớn kia bật ra, triệt để phóng thích trước mắt cậu.
“Ư…”
Hạ Mễ Chúc rụng rời cả người khi ngón tay ai đó vô tình cố ý xẹt qua cửa mình dù chưa được chạm qua đã bị kích tình do người đàn ông đốt lên nãy giờ làm cho ướt át mềm mại bất kham.
“A!”
Bỗng nhiên hai chân cậu bị người gập lên, để lộ cửa mình đang e ấp mấp máy không ngừng.

Thịt hồng còn bị mật ngọt từ bên trong chảy ra, không nhiều như đủ để xối ướt thứ nam tính của ai đó.
“Tiên… Tiên sinh… Đừng nhìn mà…”
Tiểu Beta xấu hổ luống cuống đưa tay che lại, thẹn thùng đến mức chín rục cả người, nhỏ giọng ỉ ôi cầu xin.
Dù đã làm tình nhiều lần đếm không hết rồi nhưng chưa lần nào hai người lại làm ở nơi như thế này, còn ở trong trạng thái tỉnh táo như vậy, làm ra hành động sắc tình khiến người khó thở lại không nhịn được rạo rực muốn chết.
Biểu tình ngượng ngùng, hành động che giấu lại che không hết mà nữa kín nữa hở thế này, nơi hồng hào mê người kia ẩn hiện lấp ló sau mấy ngón tay mảnh khảnh của tiểu Beta… Tất cả đều chọc cho người đàn ông nào đó không giữ được lý trí.
“A!..”
Hạ Mễ Chúc bị hắn nhấc lên, vẫn ở trong tư thế gập chân mở rộng chỗ kia mà bị đặt lên vật to lớn hùng vĩ của hắn.

Cánh tay hắn như gọng kiềm chắc chắn, vững vàng đỡ lấy tiểu Beta nhỏ bé đỏ bừng như con tôm luộc, vật nam tính đỉnh đỉnh vài cái lên miệng nhỏ ướt át kia…
“Ư hức… Tiên sinh… A…”
Khi vật kia chui được cái đầu nấm vào, Hạ Mễ Chúc bị kích thích đến cong cả lưng, hai đầu gối tỳ vào cơ ngực cứng như đá của người đàn ông, ngón chân duỗi căng run run đáng thương.

Cậu nhỏ không có ngoại lệ bị kích thích bắn ra, phun đầy bụng nhỏ rõ ràng lúc trước còn có những thớ cơ be bé nhưng hiện tại lại trơn bóng mềm mại đáng yêu.

Chỉ là người đàn ông bị hai hình ảnh quá đỗi kích thích, song trọng giã vào lý trí ở trước mặt bạn đời vốn chẳng có mấy của Lộ tướng, nào có để ý đến biến hóa tưởng chừng như bé nhỏ đến mức không sao nhận ra được của tiểu Beta đâu.
Dù bị kích thích như vậy nhưng hắn vẫn chậm chạp mà từ chút một chen vào nên mềm mại mê người kia.
“Ứ ư ư…”
Tiểu Beta ở trên tay nam nhân lắc đầu nguầy nguậy, từng chút một nuốt vào vật to lớn.

Nơi cửa mình tuy chưa được người tiền diễn qua nhưng vẫn thành thục nuốt lấy vật nam tính đã được nó ôm ấp không dưới chục lần.

Chút căng đầy kia không khiến cậu đau đớn nhưng lại chọc cho cậu ngứa ngáy, toàn thân buột chặt đến lợi hại, siết đến người đàn ông mém chút là nộp khí giới đầu hàng rồi.
“Đau sao?”
Nam nhân khàn giọng hỏi, vừa ngừng lại hành động đè ép mông tròn xuống vật nam tính kia của mình, bàn tay lớn vuốt ve tấm lưng trơn bóng căng thẳng của tiểu Beta.


Kích thích khi chưa làm mềm hơn nơi kia trước mà đã cho vào thật sự là rất lớn, thế nhưng nếu tiểu Beta không chịu nổi thì hắn nhất định sẽ không tiếp tục.
“Hức…”
Hạ Mễ Chúc bị căng đầy nơi tư mật chọc cho nấc nghẹn, chỉ có thể lắc đầu chứ không thể nói được lời nào.

Nơi cửa mình còn phối hợp mà buột chặt hơn, ra sức lôi kéo vật to lớn kia vào trong, nhốt lại.
“Hừ…”
Người đàn ông bị cậu kẹp đến nhức nhối, không nhịn được tiếng rên nam tính quyến rũ mê người.
“Vậy thả lỏng…”
Hắn còn chưa nói xong lại bị cậu kẹp thêm một đợt nữa.

Mệnh lệnh bị khiêu khích khiến hắn nhịn không được đánh lên mông tròn đến mức nó kêu vang.
Bốp!
“Ư!”
Tiểu Beta nào đó không nghe lời bị đánh đến hức lên một tiếng đáng thương nhưng cũng mị hoặc chết người.
“Tiên sinh…”
Tiểu Beta nào đó ủy khuất mềm nhũn kêu, khóe mắt ướt át lên án nhìn hắn.
Lộ Nguyên Hầu bị cậu nhìn như vậy, cậu lớn như bị kích thích mà giật giật liên hồi còn lớn hơn trong u cốc mê người kia.

Bụng nhỏ gò lên hình dáng vĩ ngạn của nó cũng không ngừng rung động sắc tình.
Hạ Mễ Chúc theo bản năng đưa tay lên ôm bụng, chạm tới vật cứng kia mà mặt cổ cậu đều đỏ bừng hết cả lên.
Hình ảnh này thật sự là kích thích người đàn ông đến đỏ cả mắt, khiến hắn làm ra hành động mạnh bạo không kịp suy nghĩ.
Phụt!

“A!”
Hạ Mễ Chúc không kịp phản ứng bị người đàn ông vô tình nắm eo đè mạnh xuống, một phát nuốt hết vật to lớn kia đến sát sao, một phát đâm đến nơi mềm mại yếu ớt nhất.

Tiểu Beta sống lưng lập tức căng ra như dây đàn, miệng nhỏ há to mà thở hổn hển không ngừng.
“A… A…”
Ai đó nhất thời bị cậu chọc cho mất lý trí lúc này đã tỉnh táo lại, vội vàng ôm con Beta nào đó vào ngực, mặc cho vật nam tính của mình đang thoải mái muốn bay lên cũng không có lại động, không ngừng vuốt ve tấm lưng trơn bóng của tiểu Beta xoa dịu.
Hạ Mễ Chúc nằm bẹp ra trên ngực nam nhân, đầu gác lên hõm vai hắn, hai tay vẫn còn đặt trên bụng nhỏ đang căng ra bởi vật nam tính của hắn, mãi vẫn chưa nói nên lời.
Cũng chừng một phút sau, khi mà cảm giác nhoi nhói nơi bụng nhỏ vẫn không giảm bớt đi, tuy không đến mức đau đớn như lúc ngài ấy đỉnh mạnh vào nhưng vẫn thật rõ ràng hiện diện ở đó, Hạ Mễ Chúc mới không thể không lên tiếng: “Tiên sinh…”
“Ừm?”
Lộ Nguyên Hầu cẩn thận lại ẩn nhẫn đáp lại cậu.
“Ngài… Làm nhẹ thôi… Bụng em… Bụng hơi đau…”
Hạ Mễ Chúc nữa xấu hổ nữa nỉ non nói.
Chỉ là lời của cậu khiến người đàn ông triệt để khựng hẳn lại.

Hình ảnh cái bụng nhỏ trắng nõn mềm mại của tiểu Beta lập tức hiện lên trong tâm trí hắn, khiến tâm thần hắn không yên, mày nhăn lại rõ ràng.
“A…”
Vật to lớn trượt hẳn ra ngoài một cách chậm chạp khiến Hạ Mễ Chúc không nhịn được rên lên một tiếng khó nhịn..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.