Mãi Luôn Bên Em

Chương 29: Nhận Nghệ Sĩ


Bạn đang đọc Mãi Luôn Bên Em – Chương 29: Nhận Nghệ Sĩ


Tiểu Mãn rất lười, cô sẽ không bao giờ dành thời gian ngủ buổi sáng của mình mà đi tập thể dục.

Thực tế, giấc ngủ của cô rất kém, rất khó ngủ, thậm chí trằn trọc đến sáng cũng không ngủ được.Thế nên cô rất trân quý những khoảnh khắc đi vào giấc ngủ.

Nhưng mới hơn 6 giờ sáng, tiếng chuông cửa đã đánh thức cô dậy, quá ồn ào, cô nghé từ cửa sổ tầng 2 nhìn xuống, thấy Hạo Thiên đang đứng trước cổng nhà cô, một thân bận đồ thể thao năng động, dường như anh cảm nhận gì đó cũng nhìn lên trên theo hướng phòng cô.Tên điên này, mới hơn 6h sáng đã ám sát cô đấy à, kệ hắn.Tiểu Mãn tiếp tục nhảy lên giường nhắm mắt lại.

Nhưng không gọi được cô xuống, anh lại gọi qua điện thoại, tiếng chuông điện thoại cùng tiếng chuông cửa vang lên từng hồi trong không gian im lặng.Cô cầm theo điện thoại chạy như bay xuống cổng, gằn giọng nhìn anh: “ Anh bị sao đấy, mới sáng phát điên cái gì vậy.”“Tôi gọi em đi tập thể dục đó, nâng cao sức khỏe”.


Hạo Thiên chỉ vào bộ đồ trên người rồi nhìn lại sang cô, một thân đồ ngủ mỏng manh.“Em mau đi thay đồ đi rồi đi chạy bộ với tôi”“Tôi không muốn đi, tôi muốn ngủ, anh đi một mình đi.”Hạo Thiên không những không về ngược lại còn nhìn cô khiêu khích: “ Gần 6 rưỡi rồi, em không nhanh là tôi bị muộn làm vì em đấy.

Mẹ tôi bảo phải tập thể dục cùng em để giúp em nâng cao sức khỏe”Tiểu Mãn mở cổng ra đá vào mông hắn : “ Tôi đủ khỏe để đánh anh đấy”Thấy cô mở cổng anh kéo cô chạy.

cô uể oải chạy theo.

Tên hách dịch này.Bên nhật- tại bệnh viện:An Hoàng vào trong phòng bệnh, bác sĩ nhìn ông rồi lại cúi đàu xuống nhìn bệnh án của bệnh nhân : “ Mới sáng sớm cậu sang đây có chuyện gì vậy, con bé bị sao à”Ông Hoàng vẻ mặt nghiêm trọng: “ Nó lại uống thuốc rồi, có vẻ lại bị mất ngủ, liệu có phải bệnh lại tái phát không?”Bác sĩ Zu lúc này mới ngẩng đầu lên : “ Sao lại uống thuốc rồi, cậu nên để tinh thần của con bé được thoải mái.”Ông Hoàng buồn bã: “ Tôi không ép nó làm gì cũng như không thể ép nó như ý tôi được, tôi không có tư cách đó”Bác sĩ lắc đầu : “ Cậu tính giấu nó mãi sao, dù sao đi nữa huyết thống không thể chối cãi, cậu cứ để nó nhận người khác làm cha mình mãi vậy sao?”Bác sĩ đưa ông tờ giấy rồi nói tiếp : “ Không được cho Akoko động vào thuốc an thần hay thuốc trầm cảm nữa, bây giờ tập trung vào thuốc bổ thần kinh thôi, cậu đi lấy thuốc đi, có gì mới thì báo tôi, cần thiết lôi nó về lại bên này”Hai người nói chuyện không để ý, cách cửa được đóng hờ, một bóng trắng ngoài cửa nhanh chóng rời đi.…Tiểu Mãn nhanh chóng đến công ty làm quen.Hoàng Nghệ không phải là công ty chuyên giải trí nhưng lại có bộ phận truyền thông chất lượng cùng dàn diễn viên đình đám có tên tuổi nhận được nhiều giải thưởng danh giá.

Vì vậy không phải ai cũng có thể vào Hoàng Nghệ.“Cô là gà mới ?”.

người phụ nữ đứng trước mặt cô hắt cằm, dáng vẻ trên cơ rất rõ ràng.

Tiểu Mãn biết, trong giới giải trí, địa vị dược phân định rất rõ ràng, vì vậy, cô cúi người chào:“ Chào tiền bối, tôi là người mới đến”Chi Lan đánh giá Tiểu Mãn từ đầu đến chân, cả người không một bộ nào hàng hiệu, trong ddaaufcoo ta hiện lên một chữ : Nghèo.“Loại như cô tôi gặp không ít trong giới giải trí này rồi, leo lên giường đại gia để có được thứ mình muốn.


Chắc cô muốn làm diễn viên lắm, nhưng với cái gương mặt, năng khiếu cùng cơ thể này của cô, chỉ làm người quản lý được thôi, đại gia không nâng cô lên nổi”Tiểu Mãn nhếch khóe miệng, đúng là không đáng được cô tôn trọng: “Nói đến leo lên giường để được làm quản lý, cô chả nhẽ như vậy sao ,còn tôi, tôi đương nhiên có ô dù, nhưng ô dù của tôi chất lượng hơn cô tưởng nhiều.”Cô không che giấu việc mình có người đứng sau chống lưng, không hiểu tại sao, Chú Hoàng cho cô cảm giác muốn dựa giẫm vào.

Bản thân là người mới trong giới giải trí, nếu không có chống lưng thì lại rất khó sống.Chi Lan không nói nên lời tức giận chỉ vào mặt Tiểu Mãn : “ Cô….”Lúc này, phó phòng đi vào dẫn theo hai nghệ sĩ trao cho cô rồi lại rời đi, Chi Lan quay người đi ra ngoài không quên chế giễu : “ Tôi xem cô làm nổi trò trống gì”Cô nhận dắt theo hai nghệ sĩ vào phòng làm việc của mình.

Phòng làm việc đã được giám độc bộ phận đích thân chuẩn bị.Cô nhận một nghệ sĩ nam, một nghệ sĩ nữ, họ vừa qua vòng casting, chưa được debut.“ Chào hai người, tôi tên Trương Tiểu Mãn, từ giờ tôi sẽ làm quản lý của hai người.

Có thể yên tâm, tuy tôi chưa tầng dẫn dắt ai cũng như chưa có kinh nghiệm,nhưng tôi có cá lớn phía sau, sẽ không để hai người chịu thiệt thòi.

Việc của hai người là làm tốt công việc và những gì tôi bảo.”Cậu thanh niên cũng cúi đâu chào: “ Chào chị Mãn, em tên Trình Văn, em 19 tuổi em sẽ hết sức cố gắng”Cô gái bên cạnh cũng chào : “ Em tên Bách Khả 18 tuổi, rất vui được biết chị, em nói thật, tiền em không thiếu, nên chị đừng kì vọng nhiều vào em, đơn giản em chỉ vào nghề cho vui thôi”Tiểu Mãn: “…”Cô nhìn lý lịch của Bách Khả, quả nhiên gia thế cô ta rất tốt, mà cũng không đến nỗi làm vì đam mê chứ ?Bách Khả rất xinh, cô nhìn chúng vẻ xinh đẹp lại có phần ngây thơ đó của cô ta.


Trình Văn lại trông có vẻ rất ấm áp, nhưng qua nói chuyện lại thấy cậu có vẻ rất lạnh lùng cùng cẩn thận.Trình Văn là ca sĩ, còn Bách Khả là diễn viên.

Để mà nói thì cô sẽ rất vất vả nếu làm quản lý của họ.

Cách làm việc cùng hoạt động của diễn viên và ca sĩ hoàn toàn khác nhau, rất khó để sắp xếp.Tiểu Mãn nhìn điện thoại rung vội nói: “ Được rồi hai người về nghỉ ngơi đi, ngày mai rồi đến làm việc.”Đợi hai người họ đi ra, cô mới bắt máy, là chú Hoàng gọi: “ Chú gọi cháu ạ”Ông Hoàng hơi ấp úng: “ Nay cháu đi làm thế nào rồi”Tiểu Mãn đáp : “ Cháu ổn”Dường như thấy Tiểu Mãn bình thường, Ông Hoàng lại càng có vẻ lo lắng: “ Tối đợi ta về rồi cùng đi ăn mừng cháu nhận việc.

Ta cũng có chuyện cần nói.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.