Đọc truyện Mạc Tử Băng!! – Chương 5: Học sinh mới ?
Sáng hôm nay nó dậy trễ hơn mọi ngày vì hôm nay nó không cần phải giả dạng là 1 con ngố nữa nên thời gian ngủ nhiều hơn.
Ngôi trường nó thời gian đi học cũng phải gọi là sớm vì 7h30 mới bắt đầu vô học nên học sinh đa phần đều có thời gian ngủ nhiều hơn.
7h15
Nó bước xuống nhà với bộ đồng phục của trường, dù là nó đã mặc qua nhưng trong hình dạng này nhìn nó đẹp và quyến rũ hơn nhiều.
Kết hợp với khuôn mặt hoàn mĩ, đôi mắt màu đen lúc trước bây giờ đã trở thành màu tím, đôi mắt đó chứa sự tuyệt vọng, lạnh lùng. Mái tóc được nó xõa xuống rất đơn giản nhưng lại thật đẹp. Không còn cái mắt kính to ấy nữa, không còn sự ngốc nghếch mấy hôm trước nữa…
Ăn xong sáng nó và nhỏ, mỗi đứa một chiếc xe chạy đến trường. Trước cổng trường bây giờ lại xôn xao một lần nữa, xe của nhỏ thì ít nhiều gì cũng có người nhận ra nhưng chiếc xe màu trắng kế bên họ lại thắc mắc không biết chủ nhân đó là ai. Đúng lúc đó thì xe hắn và anh cũng tới, vậy là sân trường lại càng đông thêm.
– Ồ, lại có học sinh mới rồi _ Anh nở một nụ cười sát gái nhìn về phía xe nó
Còn hắn thì lại thầm nghĩ không biết đó có phải là nó không?
*Cạch* _ Tiếng mở cửa của 4 chiếc xe đồng loạt mở ra
– Woa~, cô gái tóc tím đó đẹp như thiên thần vậy _ Hs nam 1 nhìn nó với ánh mắt trái tim ( ==)
– Cô ấy lạnh lùng thật nha, học sinh mới hả ta _ Hs nam 2 nói
– Xì xấu quắc _ Hs nữ 1 ghanh ghét nhìn nó nói
– Đúng rồi, có đẹp gì đâu _ Hs nữ 2 phụ họa theo
Rồi càng ngày càng nhiều tiếng xì xào về nó, nó vẫn mặc kệ lạnh lùng bước vào rồi trường rồi lên lớp. Còn hắn từ khi nhìn nó đã biết nó là ai, vì mái tóc đó rất nổi bật, giống hệt màu tóc của hắn nhưng hắn chưa thể nhìn rõ được vì hắn ở phía sau lưng nó, anh thì lại tò mò vì lần này nó và nhỏ đi chung với nhau.
Ba người còn lại cũng đi theo nó ( chung đường ấy mà)
Lớp 11a2
Cô giáo bước vào, đập thước lên bàn rồi cả lớp im lặng
– Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới _ Cô hắn giọng rồi nói
– Có phải là cô gái hồi nãy không ta _ Một hs lên tiếng
– Thật hả _ Hs kia nói
Rồi lại có nhiều tiếng bàn tán hơn.
Cả lớp chỉ có mình nhỏ là bình thản ngồi trong lớp, còn hắn dù đã biết nó nhưng vẫn muốn nhìn tận khuôn mặt của nó. Về phía anh thì máu “ tò mò “ nổi lên nên cũng có phần hồi hộp
Ngoài cửa, một cô gái mái tóc dài tới lưng, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đó thật buồn nhưng lại bị sự lạnh giá che đi. Mái tóc cũng màu tím nhìn thấy rõ là rất mượt. Đôi môi mỏng, đo đỏ và hơi ướt lại càng tôn lên vẻ đẹp của nó. Làn da thì như da em bé, mềm mịn, trắng hồng. Nhưng tất cả những điều tuyệt đẹp ấy lại bị che đi bởi cái sự lạnh giá ở nó, bị che đi bởi đôi môi đó, một đôi môi chưa từng nở nụ cười thật sự khi đã… trải qua quá khứ đó.
– Em giới thiệu đi _ Cô nhìn nó đơ vài giây rồi nói ( có sức hút kinh ghê chưa =]])
– Mạc Tử Băng _ Chỉ 3 từ ngắn gọn như thế được phát ra từ miệng của nó, nghe mà lạnh buốt cả người không kể cả hắn và anh.
– Sao?? Cô ấy có phải là tiểu thư họ Mạc, tập đoàn lớn nhất thế giới không _ Một học sinh nam nhìn nó rồi như chọt nhớ ra nói khiến mọi người nhìn nó với con mắt ngạc nhiên tột độ
– Đúng rồi cha cô ấy là Mạc Tử Thiên mà _ Một học sinh đứng lên nói khẳng định điều đó
Mặc kệ những lời nói đó, nó đi thẳng xuống chỗ ngồi vốn từ lúc vô ngôi trường này. Lại một lần nữa mọi người ngạc nhiên nhìn nó.
– Sao cô ấy lại ngồi ở đó chứ, huhu _ Hs nam 1 buồn nói
– Hứ, cô ta sao dám ngồi với anh Tài chứ _ Một hs nữ nhìn nó với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống dù trong lòng có chút sợ sệt
– Mày trong hình dạng này là đẹp nhất nha _ Nhỏ nhìn nó rồi mỉm cười thật tươi nhưng nụ cười đó lại lỡ đánh cắp trái tim ai đó một lần nữa
– Hừ _ Nó hừ nhẹ rồi quay sang nhìn hắn
Bất ngờ bị nó nhìn hắn đơ mấy giây rồi lại nở một nụ cười chết người.
– Cô đẹp hơn tôi tưởng nhiều _ Hắn nói rồi nhìn thẳng vào mắt nó. Hai đôi mắt máu lạnh, nhìn nhau rồi lại như xoáy vào nhau. Hai đôi mắt màu tím đó bây giờ nhìn vào như một.
– Cảm ơn vì lời khen của anh _ Nói xong nó lơ đễnh nhìn sang chỗ khác
– À đúng rồi, em Thượng Lam Uyển Nhi đã chuyển trường sang nước ngoài sống rồi nên từ giờ em Mạc Tử Băng sẽ ngồi ở chỗ đó nhé _ Cô nói với tất cả học trong lớp
Có vẽ như mọi người chẳng mấy quan tâm vì con nhỏ đó không hề đẹp hay có gì đặc biết mà bọn họ phải chú ý tới cả nhưng hắn lại rất để ý đến chi tiết đó vì hắn biết rõ Thượng Lam Uyển Nhi là ai. Hắn thầm nghĩ không hổ danh là Mạc Tử Băng, giải quyết gọn lẹ, chỉ trong một đêm mà cái tên Thượng Lam Uyển Nhi đã bốc hơi.
– Vậy chúng ta bắt đầu giờ học
Giờ học trôi qua trôi qua rất nhanh chóng. Mới đó mà đã đến giờ ra chơi
– Mày ơi, xuống căn – tin với tao đi _ Nhỏ nắm tay nó rồi chạy xuống căn tin luôn
* Căn-Tin*
Hiện giờ cái bàn ở giữa trong khu vực căn tin là tâm điểm của mọi người vì ở đó có 2 người con trai và 2 người con gái, Không nói cũng biết đó là nó, nhỏ, hắn và anh.
– Ùm, ngồi lâu vậy rồi hay để tao đi mua đồ ăn nha _ Nhỏ cảm thấy không khí bắt đầu ngột ngạt thì lên tiếng phá tan bầu không khí đó
– Một ly sữa lạnh, một bánh kem cỡ vừa _ Nó nói
– Một ly sữa lạnh, một cơm chiên _ Hắn nói
– Để tôi đi mua với cô để cầm phụ nha _ Anh nói rồi đứng dậy đi theo nó
– Có vẻ như cô thích uống sữa lạnh nhỉ? _ Hắn nhìn nó rồi hỏi vì mỗi lần xuống căn tin dù gọi bao nhiêu món, nó vẫn gọi sữa lạnh
– Liên quan đến anh? _ Nó lạnh lùng nhìn hắn
– Vì tôi thấy cô mỗi lần xuống căn tin đều gọi sữa lạnh
– Tôi thích uống bởi vì nó rất ngọt, ngọt như tình yêu lúc trước tôi dành cho… _ Nó nói say sưa thì bỗng nhiên chợt nhớ ra điều gì thì im lặng luôn vì chuyện của nó ngoài nhỏ ra, nó chưa kể với ai bao giờ vậy mà bây giờ nó sắp nói hết toàn bộ quá khư của nó với… hắn??
– Cho ai _ Hắn hồi hộp nhìn nó khi nó nói “ Ngọt như tình yêu lúc trước tôi dành cho… “ hắn có cảm giác tim mình nhói nhói sao ấy?? Hắn cũng không rõ nhưng rồi cũng gạt bỏ.
– À tôi thích sữa cũng vì nó ngon _ Nó định nói là vì lúc trước khi theo đuổi nó, “ quá khứ “ đó ngày nào cũng mua sữa nó uống rồi dần nó mới thích uống sữa. Nhưng nó lại nghĩ sao lại phải nói với hắn sự thật nhỉ? Hắn với mình chỉ là người dưng
– À ừ _ Hắn nói xong rồi cả 2 rơi vào im lặng nếu như nhỏ và anh không tới chắc bầu không khí sẽ ngột ngạt mà tắt thở quá
– Xin lỗi nha, tại đông quá _ Nhỏ nói rồi cũng ngồi xuống ghế
– Rồi ăn thôi _ Nhỏ vẫn tiếp tục nói
Hết giờ ra chơi
Tiết học vẫn kết thúc một cách nhàm chán
Ra về thì cả 4 bọn họ mỗi người một ý nghĩ
Hắn: Thật ra quá khứ của cô ta ntn?
Nó: Tại sao hôm nay mình lạ vậy
Nhỏ: Sao hôm nay mình có cảm giác như mình là con tự kỷ nhở ( bà này cute ghê chưa =]])
Anh: Thật ra cô tiểu thư Mạc này ghê gớm cỡ nào?
End chap 5