Mặc Sắc Liên Y

Chương 52: Tuần trăng mật tân hôn


Đọc truyện Mặc Sắc Liên Y – Chương 52: Tuần trăng mật tân hôn

Khi mở to mắt, đã là chính ngọ rồi.

Đầu có chút mơ hồ, thân thể đau nhức lập tức làm cho ta tỉnh táo lại. Nhất là cái nơi kia, nằm bất động cũng đau muốn chết. Bất quá —— hắc hắc! Ta có thể thật sự cùng phụ thân…… A làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ, người ta hảo thẹn thùng a không nghĩ tới, phụ thân vậy mà cũng thích ta. Không nghĩ tới, yêu mến + thầm mến đơn phương của ta lại có kết quả tốt như vậy. Quả nhiên, phi thường thời kì nên sử dụng phi thường thủ đoạn! Ông trời a, nếu đây là mộng, để cho ta vĩnh viễn ngủ say không dậy nổi đi! Cho dù là hoàng tử đẹp trai đến đâu cũng không cần hôn ta tỉnh lại! [ Lâu: rõ ràng là ban ngày nằm mộng cái gì! Cho ngươi mỹ nam tử còn chưa đủ hả, ngươi còn muốn chém chân hả! Cẩn thận Mặc đại nhân chỉnh tử không biết sống chết—— Liên: a nha kích động thôi! Người ta cũng đâu muốn vậy ] Nếu này không phải mộng, vậy để tình yêu này thật dài thật lâu đi, che chắn tất cả những người không biết sống chết đến quấy rối đi! Nếu ngài đáp ứng ta, từ nay về sau, ta nhất định không hút thuốc lá không uống rượu không phun đàm không xả rác, làm một hảo thanh niên tân thời đại chủ nghĩa xã hội khoa học có văn minh hiểu lễ phép hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước! Sau đó mỗi ngày dâng hương cho ngài, ngày ngày dập đầu với ngài—— ách, nói sau đi! Ha hả ha hả a

“Mới vừa tỉnh ngủ liền ngây ngô cười?” Cái trán bị nhẹ nhàng gõ một cái, ta giương mắt, thấy phụ thân ngồi ở bên giường, trong mắt là sủng nịch.

Ta cười cười với hắn. Đêm qua triền miên không biết sao xuất hiện trước mắt, mặt đỏ lên, cúi đầu thẹn thùng ing

Phụ thân khẽ vuốt hai má của ta, ôn nhu nói: “Liên Nhi, ta thật sự không thể tin được. Đây là thật sao? Nhìn thấy ngươi, sủng ngươi, yêu ngươi. Ta đã cẩn thận cất giấu, sợ có một ngày ngươi phát hiện tình cảm của ta đối với ngươi không giống bình thường. Vậy mà, ngươi lại nói thích ta! Ngươi lại đem chính mình giao cho ta! Đây là thật sao? Liên Nhi, đây hết thảy đều là thật sao?”

“Thật mà! Đương nhiên —— tê!” Ta hít một hơi lãnh khí, tức khắc một chút cũng không dám động. Vừa mới kích động, đều quên bản thân hiện tại hành động không tiện.

“Liên Nhi!” Phụ thân khẩn trương nhìn ta, tay cũng không biết nên để chỗ nào.”Còn rất đau sao?”

“Vô nghĩa!” Ta trừng hắn, “Đương nhiên đau rồi!”

“Cơ mà đêm qua ta rất cẩn thận, cũng không có chảy máu a!” Phụ thân biểu tình thực vô tội.

“Bộ không có máu là không đau sao? Không tin ngươi có thể thử xem a!” Ta quả thực có thể nói là rống lên.


Nghĩ đến tối hôm qua liền giận! Rõ ràng có thể chỉ làm một lần là được, hắn lại làm hai lần! Còn ma quỷ nói cái gì hiệu lực mị tình còn chưa lui, phi —— thiên tài mới tin tưởng mà! [ Lâu: khụ, nếu là quỷ nói, đương nhiên là chỉ có thiên tài nghe hiểu được rồi! Về phần có tin hay không! Cũng chỉ có nhóm quỷ mới có thể nói rõ ràng Liên: ngươi không nói không ai nói ngươi câm! Lâu: hảo, hảo, ta không cãi với ngươi ] rõ ràng là lấy cớ lấy cớ! Hắn chính là thỏa mãn tư dục, không để ý ta chết sống!

“Được rồi được rồi, ta biết Liên Nhi đau. Không cần sinh khí mà”

“Ai kêu ngươi tối hôm qua không tiết chế! Đều tại ngươi!”

“Liên Nhi, bất luận kẻ nào nhìn đến bộ dáng ngươi đêm qua quyến rũ động lòng người đều sẽ khống chế không được, huống chi là ta đã yêu ngươi nhiều năm như vậy? Ngươi phải thông cảm cho phụ thân a!”

Ta hung hăng nhìn lên liếc mắt xem thường, nhìn hắn biểu tình đáng thương hề hề, quả thực có thể đi lấy giải Oscar rồi. Người không biết sự tình dám cũng nói ta khi dễ hắn mà!

“Đến, để phụ thân nhìn xem có phải bị thương rồi hay không, ta thượng dược cho ngươi.” Nói xong, phụ thân lại làm bộ phải xốc chăn của ta lên.

“Không muốn không muốn!” Ta sợ tới mức lập tức nắm chặt chăn.

“Như thế nào có thể không muốn được? Liên Nhi đau như vậy, hẳn là bị thường gì đó rồi. Ngoan, để phụ thân xem một chút.”

“Không, không không! Kỳ thật hiện tại cũng không phải đau đến thế.” Ta giả bộ lấy lòng cười.

“Liên Nhi.” Không nghĩ tới phụ thân lại lạnh mặt.

Ta sửng sốt, không khỏi có chút sợ hãi.

Hắn thở dài một tiếng, kéo ta vào trong ngực.”Ta này không phải đều vì ngươi sao? Nếu có cái gì vạn nhất, phụ thân sẽ áy náy đến chết mất.”

Ta chống cự không được nhất chính là phụ thân nhỏ giọng mềm giọng như vậy nói chuyện với ta, mỗi lần ta đều không đành lòng đáp ứng tất cả yêu cầu của hắn. Đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ.

“Được rồi mà! Ngươi xem là được!” Ta nhắm mắt ưỡn ngực. Xem thì xem đi! Cũng không ít đi miếng thịt nào!

Đương nhiên, cũng bởi vậy không thấy được phụ thân nở nụ cười.

Sau đó, phụ thân để ta dựa vào giường, mân mê mông. Chậm rãi cởi quần của ta…… Mặt của ta thiêu cháy.


“Ân, cũng may, sưng chút thôi.” Nói xong, lại còn vói ngón tay vào.

“Phụ thân!” Không phải chỉ nói xem thôi sao? Sờ cái gì a!

“Liên Nhi, thả lỏng, ta phải xoa thuốc cho ngươi chứ?” ngữ khí lại quá đứng đắn.

Được rồi được rồi, chỉ là xoa dược thôi mà.

Tiếp theo một mùi hương hoa quế nồng đậm khuếch tán trong không khí. Ta không khỏi toái toái niệm, thuốc mỡ thôi mà, làm thơm như vậy làm cái gì? Ngày hôm qua là sơn chi hoa, hôm nay lại là hoa quế, không biết còn có cái gì. Thật nhàm chán

Dược lạnh lạnh, tiếp xúc lửa nóng trong thân thể, cảm giác nói không nên lời. Đĩnh thoải mái là được, hơn nữa không quá lâu, đau đớn liền chậm lại rất nhiều, quả nhiên là thuốc hay a! Thế nhưng, thế nhưng vì cái gì ta phát run rất nhỏ? Cái nơi kia còn truyền đến cảm giác yếu mềm lại ngứa ngáy…… chết tiệt, Chẳng lẽ ta có phản ứng? Không phải đâu?

Ta nghĩ mặt của ta đã nóng đến có thể chưng trứng chim luôn rồi……

“Có thể lấy tay ra chưa?” Ta tận lực làm cho thanh âm mình bình thường chút.

“Thuốc này, là cần hấp thu đầy đủ.”

Thật là lý do phi thường đường hoàng, nếu ngón tay hắn không “sinh động” đến vậy.

“Nhanh lên!”


Phụ thân thấy ta thái độ kiên quyết như vậy, đành phải thôi. Lúc rời khỏi tới cư nhiên còn lưu luyến thở dài!

Cho ta mặc quần vào, dựng thẳng gối đầu cho ta dựa vào, lại thay ta đắp chăn. Động tác tỉ mỉ cẩn thận, ôn nhu cẩn trọng, hoàn toàn không cần ta động tay. Sau đó lại đi phòng bếp bưng cháo đến, dùng thìa từng chút từng chút đút cho ta ăn.

“Mấy ngày nay, ngươi chỉ có thể ăn một ít thức ăn lỏng thôi, chờ dưỡng thương tốt rồi, lại bồi thường cho ngươi. Thế nào?”

Nghe được nửa câu đầu ta nhíu mày, vừa định phát hỏa, hai chữ “Bồi thường” liền nhảy vào cái lổ tai của ta. Ha hả, bồi thường a này ta phải hảo hảo ngẫm lại.

“Tốt tốt!”

Mấy ngày kế tiếp, ta hoàn toàn được xem là trân quý động vật sắp tuyệt chủng đến nơi mà đối đãi, này quả nhiên là áo đến đưa tay cơm đến há mồm.

Phía dưới cho ta tóm tắt một chút cuộc sống mấy ngày nay của ta nha.

Sáng sớm như trước là tỉnh lại trong nụ hôn chào buổi sáng của phụ thân, bất quá hiện tại là nụ hôn thật chính, có vài lúc ta hoài nghi ta có vì thở không được mà chết đi mất tiêu không, nhiều lần kháng nghị bị bác bỏ. Sau đó ta liền nhàn nhã xem sách, đánh đàn. Cơm trưa xong ngủ một chút, đi phơi nắng, đùa nghịch hoa cỏ, có đôi khi lấy giấy và bút mực ra luyện tự rồi vẽ vời. Buổi tối cùng phụ thân chơi cờ, ngắm trăng, xem sao. Cuối cùng hôn phụ thân một cái chúc ngủ ngon, nằm trong lòng hắn tiến vào mộng đẹp. Ta sắp chết chìm trong hạnh phúc rồi!

Này có tính là tuần trăng mật tân hôn không a?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.