Đọc truyện Ma Vương Độc Phi – Chương 6: Tử thần chi nguy (phản kích 1)
Editor: Tịnh Vũ
“Không sợ chết liền cùng lên đi!” Lục Ly cười lạnh một tiếng, đưa tay rút xuống từ đỉnh đầu cây trâm Phượng Hoàng, nặng nề mở miệng.
Gió thổi qua, tay áo tung bay, ba búi tóc đen tuyền theo gió bay lên, người nàng bày ra dung nhan khuynh thành không chút nào kinh sợ. Một bộ giá y đỏ thẫm như lửa bày ra bộ dáng yêu kiều như nguyệt, phảng phất giống như thần tiên, càng chiếu sáng rực rỡ, càng làm cho người ta không thể dời mắt.
Lục Dao phát hiện những cái thị vệ kia thế nhưng không có nghe theo mệnh lệnh của mình tiến lên đuổi bắt Lục Ly, ngược lại từng người giống như si mê mà ngơ ngác nhìn chằm chằm vào thân ảnh hồng y kia, cảm thấy càng ghen ghét không thôi, nhấc chân đá tên thị vệ bên người một cước, giọng căm hận nói:“ Còn muốn Bổn công chúa động thủ!”
Một đám thị vệ có chút do dự, liền thấy Hoàng Thượng cũng không có ý tứ mở miệng ngăn cản, đành phải miễn cưỡng tiến lên. Rút ra đao kiếm bên hông, tuy nhiên cũng có vài phần kiêng dè.
“Người nào bắt được con tiện nhân kia trước tiên, Bổn cung nhất định trọng thưởng!”
Hoàng Hậu thấy một vài thị vệ kia rốt cuộc chuyển động, lập tức hạ lệnh. Lại tức giận khiển trách lão cung nữ một bên nơm nớp lo sợ đứng đấy:“ Nô tài chết bầm! Không phát hiện công chúa bị thương sao? Còn không mau đi gọi thái y đến!”
Lục Ly trực tiếp đứng ở nơi đó giống như là đang thưởng thức tuồng kịch, vẻ mặt lại nhàn nhạt ý châm biếm, khóe môi khẽ nhếch.
Cái gọi là phụ mẫu là này đi. Hoàng Hậu cùng muội muội mong muốn bản thân chết, thân là phụ thân Hoàng Đế nhưng lại chấp nhận tội ác của các nàng. Rất tốt, các ngươi bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa!
Có lẽ Hoàng Hậu đưa ra phần thưởng hấp dẫn rốt cuộc cũng có tác dụng, một người thị vệ không còn bộ dáng sợ hãi, cầm theo đao liền đánh tới.
Lục Ly nhẹ cười khẽ, đầu ngón tay nghênh đón lưỡi dao sắc bén phảng chiếu hàn quang. Một bên tất cả mọi người nhìn xem mỗi người đều có thần sắc riêng. Hoàng Hậu cùng Lục Dao tất nhiên là bộ dáng hả hê vừa lòng, cũng có mấy thị vệ lộ vẻ không đành lòng, cung nữ nhát gan càng là dốc sức cúi đầu xuống, không dám nhìn một màn máu tanh kia.
Thị vệ cũng không ngờ Lục Ly lại lớn mật như thế, tay cầm đao bởi vì do dự mà thoáng có chút dừng lại. Nhưng chỉ do dự một lát, tình thế dĩ nhiên editor tịnh vũ phát sinh biến hóa long trời lở đất. Thậm chí không có ai nhìn rõ động tác của Lục Ly, chỉ nghe thấy một tiếng thanh thúy, đao từ trong tay thị vệ kia gãy ra, trực tiếp rơi xuống mặt đất. Người thị vệ kia lập tức dùng tay kia che lấy cổ tay máu tươi đầm đìa thống khổ mà kêu thảm.
“Bị chặt đứt mạch gân cảm giác như thế nào?” Miệng phun ra lời nói lạnh như băng lại làm cho thân hình mọi người chấn động.
Mặt khác thị vệ vừa thấy người thị vệ bị thương kia bộ dáng thống khổ, lại nhìn Lục Ly như cũ vẻ mặt tĩnh lặng, dường như vừa rồi ra tay chỉ bất quá không cẩn thận làm vậy, từng người một trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Trong chốc lát, lại không người nào dám tiến lên nữa.Hoàng Hậu trên mặt một mảnh trắng bệch, nàng xem cái người Lục Ly kia liền cười yếu ớt đứng ở đó, chỉ cảm thấy hết sức lạ lẫm. Nàng thật là cái đứa kia dù cho bị hãm hại cũng không biết phản kháng Lục Ly ngu xuẩn ngu ngốc đó sao? Vì sao mười bảy năm nay đến chính mình vậy mà cũng không biết nàng biết võ? Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng! Nhất định là nàng may mắn nên mới đả thương tên thị vệ kia! Đúng! Chính là như vậy! Nhất định phải giết nàng!
Rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần lại, cả khuôn mặt Hoàng Hậu bởi vì oán hận mà trở nên vặn vẹo xấu xí, hoàn toàn liều mạng chỉ vào Lục Ly rống to:“ Các ngươi đều lên hết cho ta, giết nàng! Nhất định phải giết nàng! Nếu như các ngươi không dám giết nàng, Bổn cung sẽ giết các ngươi!”
Một đám thị vệ cũng không kịp suy nghĩ tính mạng của chính mình, đi giết người có thân phận cao quý chính là Trưởng công chúa, thời điểm nguy hiểm đến tính mạng mình, hết thảy thông cảm, thậm chí là sợ hãi đều bị áp chế dưới đáy lòng. Tất cả mọi người xông lên, ánh đao trong tay mang theo nồng đậm sát khí đánh về phía thân ảnh áo đỏ kia.
Lục Ly như cũ vẫn là lạnh lùng nhìn xem, thậm chí ngay cả độ cong khóe môi đều không có chút nào thay đổi. Thân hình chớp động, mang theo hàn ý bức người, giữa những đao kiếm khéo léo xuyên qua mà đi, một mực nắm chặt trâm cài tóc ở lòng bàn tay từng người xẹt qua, chỉ nghe thấy thanh âm bén nhọn xuyên qua máu thịt. Những nơi đi qua, chính là một mảnh thanh âm đau đớn. Hành động trong lúc đó không thấy nửa phần vội vàng cùng chật vật, thậm chí làm cho người ta như lâm vào ảo giác mà kinh sợ trước một loại vũ điệu khuynh thành. Không có âm thanh đàn cầm, nhưng là một vũ điệu khát máu.
Vũ điệu dừng lại, trên mặt đất bốn phía đều là cánh tay bị đứt, huyết nhục mơ hồ, sau đó một bọn thị vệ nhao nhao té trên mặt đất thống khổ kêu to.
Lục Ly lạnh lùng nhìn đảo qua một bọn thị vệ nằm trên mặt đất:“ Thân là nam nhân Phong Quốc, không dùng thân để giết địch, lại chịu kẻ gian xảo độc ác sai xử, Bổn công chúa xử phạt các ngươi chính là vĩnh viễn không cách nào cầm đao kiếm nữa.”
Hoàng Đế một mực không có lên tiếng giờ phút này cũng bắt đầu kinh sợ, sau cùng bản thân đối với trưởng nữ nhi này, lúc đầu cũng là sủng ái. Chẳng qua là không nghĩ tới vậy mà nàng dưỡng thành tính cách kiêu căng ngoan độc, không chỉ ra tay tàn nhẫn với cung nữ, xem mạng người như cỏ rác, còn độc chết phi tử sủng ái của bản thân, đây quả thực là đang năm lần bảy lượt khiêu chiến chính mình thân là thiên tử uy nghiêm. Ngược lại một mực không ngờ tiểu nữ nhi kia, đem so sánh mà nói lại càng hiếu thuận cùng hiểu chuyện. Vì vậy, lúc Hiên Viên Đại Đế chính mình đem tiểu nữ nhi chỉ hôn cho vị Ma Vương kia, mình mới đồng ý đem nàng thay thế thành Dao Nhi. Bản thân nhưng cũng là có nỗi khổ tâm, mệnh lệnh của Hiên Viên Đại Đế, không người nào có thể chống lại. Bản thân chẳng qua chỉ là muốn trừng phạt nàng một chút, không nghĩ tới vậy mà nàng đả thương một bọn thị vệ ngay trước mặt bản thân. Việc này làm cho một người làm thiên tử như hắn còn mặt mũi nào mà tồn tại? Càng nghĩ càng phẫn nộ, nhìn thấy thân ảnh hồng y liền giận dữ hét:“ Nghịch tử, ngươi hôm nay là muốn giết phụ thân sao!”
Lục Ly khẽ cười một tiếng:“ Ngươi thật sự nói đúng rồi.” Trong lúc nói chuyện, đã đến trước mặt hắn.
Hoàng Đế nhìn khoảng cách trâm cài tóc cách trái tim mình không đến một tấc, máu loãng trên người xuôi theo trâm cài tóc chạm khắc hoa văn uốn lượn từng giọt từng giọt rơi xuống, thậm chí ở trên cặp giày sang trọng dành cho thiên tử kia, đem giày vàng trước mắt nhuộm thành huyết sắc.
“Ngươi…” Tay hắn run rẩy chỉ về phía nàng, muốn lui về phía sau một bước, nhưng lại cảm giác thân thể giống như nặng ngàn cân, làm thế nào cũng không dời được bước chân.
“Không cần lại ra lệnh đối với thị vệ của ngươi, bởi vì đầu trâm cài trong tay ta này có thể không cẩn thận thì sẽ xuyên qua trái tim của ngươi. Tuy rằng ta đối với ngôi vị hoàng đế không có gì hứng thú, nhưng nếu có năng lực ảnh hưởng đến việc hưởng thụ cuộc sống của ta, ta sẽ không ngại vị trí dơ bẩn đó, hạ thấp mình tự chiếu cố bản thân ngồi sống xa hoa vài ngày.”
Hoàng Đế nghe xong nàng lại đem vị trí tôn quý kia nói đến không chịu được như thế, lập tức bị lời nói đại nghịch bất đạo kia làm tức giận đến chút nữa bốc khói. Một bên Hoàng hậu cùng Lục Dao sớm đã bị dọa sợ tới mức run lẩy bẩy, ôm thành một đoàn nói không ra lời.
“Ngươi muốn làm gì?” Tôn nghiêm Hoàng Đế khiến cho hắn có sức lực chống đỡ không để cho mình sợ hãi đến phát run.
“Ta à, đương nhiên là muốn tính toán nợ cũ của mấy năm nay.” Nói xong, ánh mắt như có như không đảo qua một đôi mẹ con kia.
Hoàng Hậu cùng Lục Dao lúc này đã sợ đến không nói được, chỉ cảm thấy ánh mắt quét qua kia trong đấy mang theo dày đặc sát khí, lại nhất thời sợ tới mức không ngồi dậy được. Rất nhanh, một cỗ mùi khai nước tiểu liền tràn ngập trong không khí.
Lục Ly chán ghét nhíu mày, lại gần bên tai Hoàng Đế, thấp giọng nói:“ Yêu cầu của ta chỉ có một, ngày mai ngươi vào triều tuyên bố Hoàng Hậu cùng công chúa phạm vào thất xuất chi tội, đồng thời ngay trước mặt toàn bộ đại thần tự mình thẩm vấn. Bằng không thì, ngay cả ngôi vị hoàng đế ngươi cũng không có khả năng giữ được.” Giọng nói dừng một chút:“ Đương nhiên, nếu như người cảm thấy còn có cơ hội, cửa chính đêm nay có thể phái thị vệ của ngươi tới vào giết ta. Ta ở Ly Lạc Điện chờ đấy.”