Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 376: Khảo Hạch Của Đế Dược Y Vương 4


Bạn đang đọc Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi – Chương 376: Khảo Hạch Của Đế Dược Y Vương 4


Tiếng kêu la đầy tuyệt vọng của Đàm Cô Thanh bỗng dưng im bặt, hiện tại trên đời không còn Đàm Cô Thanh, chỉ có một khỏa huyết đan hình thành giữa không trung được luyện từ huyết nhục của gã.
Mặc dù Dạ Khinh Ưu biết Đàm Cô Thanh có thể coi như nhạc phụ của hắn, nhưng hắn không mảy may quan tâm, chọc đến hắn, kết quả chỉ có một, huống chi Đàm Tuyết Hạ giống như không mấy bận tâm đến sự tồn tại của người phụ thân này.
Trước mắt Dạ Khinh Ưu, một viên đan dược óng ánh tỏa ra mùi vị huyết tương nồng nặc xen kẽ hương vị hủ thi, thập phần khó ngửi, nhưng tà tính mãnh liệt bên trong nó hấp dẫn tinh thần con người, muốn đem nó nuốt lấy.
Hắn tự gọi viên huyết đan này là Minh Nhục Kiếp Đan, phục dụng vào xong, có thể đạt được toàn bộ chân truyền lẫn lĩnh ngộ của Đàm Cô Thanh tích hội cả ngàn năm qua.

Dù là một cái phàm nhân bình thường nuốt vào, cũng có cơ may đạt được một phần mười bản lĩnh Y Đạo của Đàm Cô Thanh, càng đừng nói Tu Đạo Giả có thể tỉ lệ cao hơn không kém.
” Quỷ dị, quá sức quỷ dị.

Tiểu tử ngươi nếu như ở thời đại của lão phu, chắc hẳn vừa luyện thành đan dược này xong sẽ trở thành công địch của toàn bộ Tam Giới.


Giọng nói Đế Dược Y Vương run rẩy, dù Linh Trí còn sót lại cũng bị bản lĩnh của hắn làm cho sợ hãi, ngay cả lão tại thời điểm toàn thịnh cũng không dám nghĩ đến loại đan dược này.

Dạ Khinh Ưu đem Minh Nhục Kiếp Đan phóng tới trước mặt, lạnh nhạt đáp.
” Thời đại của lão đã kết thúc lâu rồi.

Hiện tại quy tắc cái loại đồ vật này thật không đáng giá một đồng.


Tế người luyện đan có thể coi như là đại cấm kỵ của Luyện Đan Sư, nhưng đó là trong thời kỳ còn có quy tắc trưởng quản, hiện tại ngay cả tiến hành Luân Hồi còn khó khăn, nói chi duy trì mấy loại trật tự khác? Thiên Đạo dù toàn năng cũng không thể phóng nhãn ra toàn bộ Vũ Trụ, cũng chỉ có thể quản hạt tại một mảnh Hạ Giới nhỏ bé trong mắt nó.
” Được, coi như tiểu tử ngươi nói đúng.

Chất lượng đan dược do ngươi luyện ra không hề tầm thường, đến cả Tôn Cấp Đan Dược cũng không thể sánh bằng.


Có thể cho ngươi qua, nếu như ba người còn lại không ai vượt qua được đan này của ngươi.


” Tốt thôi.


Dạ Khinh Ưu chắp tay, một bộ dáng bất cần nhìn đến ba người còn lại, khiến cho bọn họ cảm giác bất an lan tỏa.

Dịch Khải Hoàng đã có chút run tay, không kìm nén được cẩn thận quan sát Dạ Khinh Ưu, thấy đối phương không có nhắm tới mình, mới an tâm thở ra, tiếp tục luyện thành đan trong tay.
Thời gian luyện đan kéo dài cả năm ngày, lần này không có quy ước thời gian cho nên tinh thần ba người có thể thả lỏng, duy trì tinh thần ở mức ổn định.
Kết thúc trước tiên là Độc Thiên Địch, hắn luyện thành Thần Đan Nhất Phẩm – Đạo Hỏa Tiên Căn Đan, có thể giúp tu sĩ hình thành thêm một loại Hỏa Linh Căn phẩm chất Chân Cấp, trong mắt một đám đạo giả hoàn toàn trở thành chí bảo, là một vật có thể nâng cao tư chất, chính là thứ mà ai cũng thèm muốn.
Kế sau là Dịch Khải Hoàng, vị Thiên Đế của Thiên Vực thiên phú luyện đan không tệ, luyện thành Cửu Phẩm Đỉnh Cấp đan dược Thăng Tiên Đan, có thể giúp Tu Đạo Giả vượt qua tâm ma, trong quá trình tu luyện không gặp bình cảnh.

Dĩ nhiên chỉ có tác dụng với tu sĩ dưới Thần Đạo Cảnh Cửu Giai.
Cuối cùng là Tống Ngọc Lam, nàng tại đây là thiên phú yếu kém nhất, có nguy cơ là người bị loại đầu tiên.

Dạ Khinh Ưu mặc dù muốn trợ giúp nàng một chút, nhưng vẫn cảm giác khó khăn, luyện đan chỉ có thể dựa vào chính mình, trừ khi nàng ngộ ra Đan Đạo thì may ra có thể tạo thành điều bất ngờ, thậm chí là kỳ tích.
Nhắc tới Đan Đạo, Đại Đạo ba ngàn, tiểu đạo mười vạn, Đan Đạo là một trong mười vạn tiểu đạo, dù chỉ là tiểu đạo nhưng có người dù dùng cả đời cũng chưa thể chạm vào cánh cổng của nó, nói chi Đại Đạo càng thêm khó nhằn, giống như tồn tại không thể tiếp xúc.
Dạ Khinh Ưu còn chưa chân chính ngộ ra Đại Đạo quy tắc nào, chỉ Không Gian Pháp Tắc là có chút thành tựu, mà Đan Đạo do không có hứng thú nên hắn không chú tâm, chỉ có tiếp xúc qua Kiếm Đạo Chi Tâm, nếu càng chuyên chú có lẽ sẽ sớm tu thành Kiếm Đạo quy tắc.
Vì vậy, Tống Ngọc Lam muốn trong thời gian ngắn ngộ ra Đan Đạo càng là không có khả năng.

Nhưng Dạ Khinh Ưu có thể giúp nàng một tay, hắn lợi dụng Tang Thương Bí Cảnh, dùng một lượng tài nguyên trao đổi, đưa tinh thần Tống Ngọc Lam tiến vào một mảnh Không – Thời Gian thời Thượng Cổ Đan Đạo, thời gian có thể kéo dài ngàn năm, nếu như may mắn nàng có thể lập tức ngộ thành Đan Đạo.
Có thể một ngàn năm trong Tang Thương Bí Cảnh rất dài, nhưng ở hiện thực cũng chỉ vài hơi thở thời gian trôi qua.

Dạ Khinh Ưu ngắm nhìn Tống Ngọc Lam, chỉ thấy giữa mi tâm nàng có ấn điểm hồng sen xuất hiện, nhìn vào không có gì bất thường, nhưng Dạ Khinh Ưu lại giật mình, có thể nhận ra Tống Ngọc Lam biến hóa rõ rệt, nàng vậy mà thật sự tiến nhập Đan Đạo.

Ngộ thành Đan Đạo, Tống Ngọc Lam thủ pháp luyện đan có thay đổi, nghiêng trời lệch đất, tốc độ luyện đan thực hiện lô hỏa thuần thanh giống như uống nước, không chút sai xót.

Nhìn vào làm ngay cả Độc Thiên Địch và Dịch Khải Hoàng đều giật mình hoảng sợ, không rõ vì sao Tống Ngọc Lam trở nên khủng bố như vậy.
” Nha đầu này chẳng lẽ ngộ ra Đan Đạo? Không thể nào, ngay cả lão phu cũng chưa từng… “
Âm thanh Đế Dược Y Vương vang vọng, một tia Linh Trí sót lại kìm không được hoảng sợ phát ra tiếng.

Lời này vừa ra, khiến cho hai vị Thần Y kia đồng loạt tối mặt, cũng là đồng dạng không nghĩ đến Tống Ngọc Lam có thể ngộ thành Đan Đạo, trình độ này đã vượt qua bọn họ.
Dạ Khinh Ưu khóe môi giương lên, tiêu tốn uổng một phen tài phú, xem ra Tống Ngọc Lam không để hắn thất vọng, có thể bằng vào một ngàn năm trong Thượng Cổ Đan Cảnh ngộ thành Đan Đạo, chứng tỏ thiên phú của nàng trong luyện đan cũng phải là tuyệt thế yêu nghiệt rồi.
Tống Ngọc Lam luyện đan dược, xung quanh thân thể nàng, vô số Mộc Linh Khí từ bên ngoài bị hút vào bên trong Dược Đạo Châu, dung nhập vào đan dược trong tay nàng, nâng cao phẩm chất đan dược, đồng thời tu vi của nàng theo đó cũng được gia tăng, từ Thánh Linh Cảnh Tam Giai tăng lên hai giai, biến thành Thánh Linh Cảnh Ngũ Giai.
Điều kinh ngạc nhất là ở phía sau, trong tay đan dược thanh lam sáng rực rỡ, tự động hình thành hư ảnh Khổng Tước vươn cánh, chính thức có linh tính cho đan dược.

Dạ Khinh Ưu cũng là kinh hãi không thôi, hắn còn chưa có chân chính đạt được loại bản lĩnh này, xem ra Tống Ngọc Lam thiên phú thật sự còn vượt xa hắn tưởng tượng.
” Quá khủng khiếp, nữ oa này nếu như là sống ở thời trước sợ rằng đã có vô số thế lực tranh giành nàng.


Đế Dược Y Vương nhịn không được nói một câu, được lão đánh giá như vậy chứng tỏ thiên phú của Tống Ngọc Lam đã được lão hoàn toàn công nhận.

Dạ Khinh Ưu im lặng không nói gì, so với việc Tống Ngọc Lam biến hóa trở nên yêu nghiệt như này thì hắn càng để tâm là Tang Thương Bí Cảnh công dụng, vật này quả nhiên thần kỳ.

Có nó, dù không giúp hắn gia tăng tu vi nhưng muốn ngộ thành Đại Đạo quy tắc sẽ không còn quá khó khăn.
Thế mà Tiêu Tiểu Tà lại không biết lợi dụng, quả thật phí phạm.

Chẳng qua Dạ Khinh Ưu không có thèm để ý Tiêu Tiểu Tà cũng là nhờ Tang Thương Bí Cảnh mà tu luyện Thời Gian Pháp Tắc đến mức độ đại thành, suýt chút chạm tới ngưỡng cửa Đại Đạo.


Tiêu Tiểu Tà vốn dĩ là một cái thiên tài, đáng tiếc chết nhảm sớm.
Tống Ngọc Lam quá trình luyện đan kết thúc, trước mắt nàng là Lục Cảnh Đạo Đan, Thần Đan Nhất Phẩm đan dược, thậm chí còn hình thành ra tia Linh Trí, phục dụng vào có thể đạt được lượng lớn năng lượng có ích cho việc tu luyện lẫn ngộ đạo.
” Haha, xem ra lần này lão phu tuyển chọn truyền nhân có thể nở mày nở mặt.

Thật tốt.


Đế Dược Y Vương cười lớn lên tiếng, mặc dù trong mắt lão Tống Ngọc Lam giống như lựa chọn tốt nhất trở thành truyền nhân, nhưng quy củ vẫn phải tuân thủ.
Lần này Dịch Khải Hoàng bị đá ra khỏi Dược Đảo Châu, dù là Thiên Đế bị đuổi khỏi một cách khuất nhục nhưng Dịch Khải Hoàng không có tức giận, hắn tự hiểu thiên phú Y Đạo của mình không thể sánh bằng ba người kia, thua cũng không có gì mất mặt.

Ngay lập tức, thân hình phiêu nhiên rời đi, chủ động rời khỏi Đạo Cảnh.
” Đến được đây, coi như các ngươi đủ bản lĩnh.

Có thể được phép chọn mười món trong bảo khố của lão phu.


Đế Dược Y Vương giọng nói truyền ra, trước mắt ba người Dạ Khinh Ưu xuất hiện một căn phòng cất chứa vô vàn đan dược, đan phương, nguyên liệu luyện đan, luyện khí, còn có Thánh Giai Công Pháp, Tôn Cấp Pháp Bảo sáng ngang với Cấp Bán Thần Khí.

Quả nhiên là Y Thánh, giàu nứt đổ đố vách.
Độc Thiên Địch mục đích cũng chính là tìm nguyên liệu khôi phục Độc Tâm của hắn, lập tức tìm ra độc dược cần thiết, thu thập vừa tròn mười món.

Đằng sau mũ trùm, nét mặt của hắn lúc này hết sức vui vẻ, đến đây dù thắng hay thua đối với hắn cũng không còn quan trọng.
Tống Ngọc Lam lại bị dọa cho sợ, nàng dù được Vô Danh dạy dỗ, nhưng đối phương chỉ dạy cho nàng Y Đạo, rất hiếm khi đưa cho nàng Thiên Cấp Công Pháp hay Pháp Khí.

Ngay trước mặt mình có nhiều bảo bối như vậy làm nàng cảm thấy rất khó lựa chọn.
Dạ Khinh Ưu nhìn xung quanh, chỉ chọn ra ba món hợp nhãn của hắn, một khỏa hắc thạch màu đen Tam Tước Hắc Thạch, một bình Thạch Thiên Thủy, cùng một đám bột phấn Hỏa Dung Sa, toàn bộ đều là nguyên liệu luyện khí, cũng là vật hiện tại hắn thấy cần.
” Nếu nàng thích thêm thứ gì cứ lấy, dùng danh ngạch của ta.

Dạ Khinh Ưu nhìn Tống Ngọc Lam xoắn xuýt, khẽ cười, dù sao đống bảo khố này sớm muộn cũng là của nàng, còn cần phải như vậy.

Dạ Khinh Ưu cảm thấy nên trau dồi hảo cảm của mỹ nữ, hành động cao thượng nhìn nàng.

Tống Ngọc Lam nghe hắn nói vậy có chút sửng sốt, sau một lúc, lập tức lắc đầu.
” Không cần, đó là của ngươi.

Ta không thể dùng.


” Cứ lấy đi, dù sao ở đây cũng không có thứ ta thích.

Bỏ lỡ cũng tiếc.


Dạ Khinh Ưu mỉm cười nói, làm Tống Ngọc Lam rung động, nàng không tin hắn không cần, chỉ là cảm thấy nam nhân này thật sự quá tốt với nàng, khiến nàng trong lòng hết sức cảm kích.

Nàng lúc này đã suy nghĩ, nếu như Dạ Khinh Ưu thật sự có ý với nàng, thì nàng tuyệt đối sẽ không từ chối.
Đón nhận ý tốt của Dạ Khinh Ưu, Tống Ngọc Lam lại đem lựa chọn vài món, đợi ra ngoài sẽ đưa cho hắn.

Dù sao nàng cũng không phải là người tham lam, biết nam nhân thích mình nhưng nàng không thể lợi dụng lòng tốt của người khác.
” Nếu đã chọn xong, hiện tại có thể tiến hành khảo hạch tiếp theo.


Đế Dược Y Vương lại lên tiếng, hắn đem cả ba rời đi khỏi bảo khố, bắt đầu tiến hành quá trình khảo hạch tiếp theo.
Đến tầng thứ sáu, còn lại ba người, phương thức tranh đoạt cũng rất đơn giản, trước mắt có ba viên Thanh Linh Đan phẩm chất chỉ là Nhất Phẩm đan dược, yêu cầu duy nhất là dung luyện lại nó, không được để dược tính của nó biến mất, dùng bất cứ dược thảo nào có sẵn tại nơi này nâng cao phẩm chất Thanh Linh Đan.
Quả nhiên khảo hạch càng về sau sẽ càng khó khăn, khiến Dạ Khinh Ưu cũng phải đắn đo, nhíu chặt mày.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.