Ma Thần Máu

Chương 564: Tiên Minh Đảo


Bạn đang đọc Ma Thần Máu – Chương 564: Tiên Minh Đảo


Từ phía xa xa nhìn xuống, Tiên Minh Đảo có hình dáng giống như một con rùa khổng lồ nổi trên mặt biển, trên lưng nó là vô số cung điện phòng ốc.

Bao quanh hòn đảo là một lớp tường thành cao hơn trăm trượng, trên thành khắc đủ thứ phù văn trận pháp.
Ngoài bến cảng là hàng trăm chiếc thuyền đang neo đậu, những chiếc chiến hạm lớn nhất có kích thước hàng trăm trượng, những chiếc nhỏ hơn cũng vài chục trượng.

Đám tu sĩ bay qua bay lại giữa những chiếc thuyền như thoi đưa.
“Mới có hai năm mà đã xây được một hòn đảo, công nhận đám Linh Tộc này giỏi thật.” – Ác Quỷ Máu tấm tắc khen ngợi.
Nó nhìn quanh hòn đảo, cảm thấy cảnh quan rất đẹp, phù hợp để xây dựng thế lực lớn.
Bạch Ngọc Phi Chu hạ thấp độ cao, sắc quỷ dẫn theo Thi Thi Long Nữ nhảy xuống bến cảng, nó vẫy tay đem con thuyền thu hồi.
Ngay lập tức đã có hai tên đệ tử Ngũ Thiên Tông tiến lại gần.

Hai gã này một cao một thấp, quần áo ăn mặc theo kiểu chiến giáp cổ được may từ những mảnh kim loại ghép vào nhau.

Dáng vẻ hai người này đường hoàng ai nghiêm, mặc dù chỉ là hai tên gác cổng nhưng cũng có tu vi Đại Thừa Kỳ đỉnh phong, xem ra là đệ tử hạch tâm của Ngũ Thiên Tông.
“Xin hỏi tiền bối là trưởng lão của Ngũ Ma Thánh Tông hay Vạn Yêu Điện?” – Gã đệ tử cao gầy chấp tay hỏi, mặc dù không thể nhìn ra tu vi của Ác Quỷ Máu, nhưng bộ dáng của hắn ta không hề sợ hãi, rất có khí độ.
“Ngũ Ma Tông? Vạn Yêu Điện? Đây không phải là địa bàn của Linh Tộc sao? Mấy tên kia chạy đến đây làm gì?” – Sắc quỷ khẽ nhíu mày.
“Ta là trưởng lão của Âm Dương Tông.” – Sắc quỷ phất tay ném một cái lệnh bài có hình thái cực cho gã chấp sự.
Hắn ta cầm lệnh bài lên xem thử, sau đó rút ra một tấm thẻ ngọc, dùng linh lực ghi khắc vài chữ rồi đưa cho sắc quỷ.

“Bẩm tiền bối, đây là thẻ thông hành có tác dụng đi xuyên qua trận pháp hộ đảo, tiền bối có thể đến Bồng Lai Các nghỉ ngơi, chờ ba tháng nữa sẽ cử hành đại điển.” – Gã chấp sự chậm rãi nói.
“Đại điển?” – Ác Quỷ Máu mờ mịt một hồi, nó chỉ dự định đến chơi một lúc, điều tra một ít thông tin trước khi ra biển đánh cá, nhưng dường như có thứ thú vị sắp diễn ra.
Sắc quỷ dẫn theo hai nữ đi vào bên trong thành, tòa trận pháp hộ đảo giống như chiếc mai rùa ngũ sắc cao đến mấy ngàn trượng bao phủ những dãy tường thành.
Người đi ra đi vào tòa thành giống như thoi đưa, nườm nượp nườm nượp kéo thành từng đoàn dài.

Nơi này tu sĩ Linh Tộc chiếm bảy thành, đều là người của các môn phái lớn nhỏ, tu vi thấp nhất cũng là Đại Thừa Kỳ.
Ngoài tu sĩ Linh Tộc còn có cả Cổ Ma Tộc, đám tu sĩ này Ác Quỷ Máu đã từng nhìn thấy, là người của Sát Lục Minh.

Sau khi Đồ Lục Thành bị sắc quỷ huyết tẩy, Ma Chủ cũng bị nó bắt đi, Sát Lục Minh giống như rắn mất đầu, lòng người sợ hãi chia nhau bỏ trốn, cũng từ đó liên minh xem như tan rã.

Lần này gặp lại bọn họ, Ác Quỷ Máu cũng chỉ khịt mũi xem thường, cũng không có dự định đuổi tận giết tuyệt.
Thỉnh thoảng trong đám người còn có những kẻ thân hình cao lớn vạm vỡ, trên người mọc ra răng nanh móng vuốt, toàn thân bao phủ bởi vảy giáp.

Nhìn những kẻ này người không ra người thú không ra thú, hình dáng kỳ lạ vô cùng.

Đây chính là đám Yêu Tu của Vạn Yêu Điện, một tổ chức nằm ngoài rìa khu vực Cổ Ma.

Những người trong môn phái này là hậu duệ của cư dân bản địa Linh Ma Giới, trước khi vùng đất này bị Ma Linh nhị khí xâm nhiễm.
Đã từng là chủng tộc đứng đầu, nhưng hiện tại Linh Ma hai tộc phát triển ngày càng mạnh, Yêu Tộc mỗi ngày càng thêm suy yếu.


Mấy vạn năm trước Thất Đại Yêu Ma cùng Thiên Đình tuyên chiến, kết quả đại bại toàn quân bị diệt, Yêu Vương Ma Vương bị Thiên Đế gửi xuống Địa Phủ giam cầm, nhân tài trong tộc điêu linh, hiện tại có thể kéo dài hơi tàn đã rất là may mắn.
Long Nữ nhìn thấy đám yêu tu liền nở nụ cười tà dị, hai mắt sáng lên như thấy đồ ăn ngon.
“Huyết, chàng mau giết mấy tên kia, cho thiếp Yêu Đan của chúng đi.” – Nàng cọ cọ bộ ngực mình vào tay sắc quỷ làm nũng.
“Ách…!Cái này không được!” – Ác Quỷ Máu liền lắc đầu từ chối.
“Sao chứ? Không phải chàng nói chúng ta đi săn sao? Chàng không cho thiếp ăn tu sĩ, còn đám kia là Yêu Tu chẳng lẽ cũng không được ăn?” – Long Nữ liền xụ mặt xuống, làm ra vẻ mặt đáng thương.
“Cũng không phải là ta không muốn cho nàng ăn, nhưng bây giờ chúng ta đang ở trong thành, ra tay giết người sẽ mang tiếng xấu.”
“Những kẻ kia mặc dù là Yêu Tu, nhưng cùng chúng ta không thù không oán, vô duyên vô cớ giết chết bọn chúng cũng không hay lắm.” – Ác Quỷ Máu chậm rãi giải thích.
Long Nữ nghe vậy sắc mặt biến ảo một hồi, bỗng trong ánh mắt nàng lóe lên một tia xảo quyệt.
“Hứ! Không phải là thiếu lý do thôi sao? Ta tự đi kiếm chuyện với chúng.” – Long Nữ liền buông cánh tay của sắc quỷ, hung hăng chạy về phía đám yêu tu.
Tốc độ của nàng nhanh vô cùng, Ác Quỷ Máu muốn cản nàng cũng đã không kịp.
“Oanh!” – Long Nữ húc thẳng vào một tên Yêu Tu cao hơn ba trượng, khiến hắn ta ngã nhào ra đất.
“Kẻ nào!” – Gã Yêu Tu gầm rống.
Thân hình gã to lớn, toàn thân mọc ra lông lá rậm rạp đen xì giống như một con gấu lớn.

Cái mặt của gã lấm lem bùn đất, cánh mũi dập gãy do va đập với nền đá.
Những kẻ khác cũng nhanh chóng tản ra, quay ngoắt lại để nhìn kẻ gây sự.

“Ai ui…!Đau chết đi được…!Đám các ngươi đi không có mắt sao…” – Long Nữ giả vờ té ngã trên mặt đất, nàng lúi húi phủi bụi trên người.
“Tiện nhân! Nhà ngươi không có mắt sao? Có tin Hắc Hùng Vương ta chụp chết ngươi không?” – Gã Hắc Hùng gầm lên đe dọa.
Nhưng gã ta chưa kịp ra oai thì một gã Yêu Tu khác đã nhảy ra ngăn cản.
“Vị cô nương này, tam đệ của ta tính tình thô lỗ đã đắc tội cô, ta là nhị ca của hắn xin thay mặt tạ lỗi.” – Gã Yêu Tu này có dáng vẻ hết sức thư sinh nho nhã trông giống như mấy tên Nho Tu của Cổ Quốc, ngoại trừ việc trên lưng hắn mọc ra một đôi cánh lớn như chim đại bàng.
“Ô…!Các ngươi làm ta té bẩn hết cả quần áo, bộ nói một câu xin lỗi là xong sao?” – Long Nữ hét lên để gây sự chú ý, dáng vẻ nàng ủy khuất vô cùng giống như một thiếu nữ yếu đuối đang bị một đám Yêu Tu bắt nạt.
Mọi người liền đổ dồn sự chú ý đến bên này, âm thanh xì xào bàn tán vang lên.
“Vị cô nương này, ở đây ta có hai gốc nhân sâm ngàn năm, xem như lễ vật tạ tội mong cô nương bỏ qua.” – Thanh Bằng ẩn nhẫn đáp, gã lấy ra một cái hộp gỗ, bên trong chứa hai gốc nhân sâm màu đen.
Gã Hắc Hùng thấy vậy liền vô cùng tức giận.
“Nhị ca! Rõ ràng là ả ta kiếm cớ sinh sự, sao huynh còn nhượng bộ như vậy?” – Hắc Hùng hét lớn.
“Tam đệ, người này chúng ta không chọc nổi, là đại năng Chân Linh Kỳ.” – Thanh Bằng hai mắt co rụt lại, hắn thấp giọng trả lời.
Mấy gã Yêu Tu nghe vậy đều sững sờ, dùng thần thức quét qua người Long Nữ.

Trong chớp mắt sắc mặt cả đám trở nên xám ngoét, toàn thân run rẩy.

Bọn họ không thể cảm nhận được tu vi của Long Nữ, nhưng lại cảm giác được một luồng uy áp kinh thiên truyền ra từ bên trong cơ thể nàng.
Long Tộc có thể xem như vua của bầy yêu, các giống loài khác trời sinh đã sợ hãi Long Tộc.

Bên trong cơ thể Long Nữ là Yêu Hồn đã tiến giai thành Chân Linh có chứa Yêu Lực Bản Nguyên, dù nàng đã cố gắng che giấu, nhưng phàm là Yêu Tu đều rất nhạy cảm với thứ này.
“Hừ! Một lũ chết nhát, tha cho các ngươi đó.” – Long Nữ bĩu môi, thu lấy chiếc hộp gỗ.
Lũ Yêu Tu giống như được đại xá, từng tên một co đầu rụt cổ bỏ chạy, không dám nán lại dù chỉ một giây.
Ác Quỷ Máu lúc này mới đi lại gần, nhẹ nhàng ôm lấy eo của Long Nữ.
“Long Nữ thân yêu, nàng cố nhịn vài hôm, chờ thời điểm thích hợp ta sẽ dẫn nàng xuống biển.”

“Ô…! Chờ là chờ bao lâu chứ? Ta đói sắp chết rồi nè…” – Long Nữ phụng phịu nói, nàng bình thường rất ngoan ngoãn, nhưng một khi đói bụng tính tình sẽ trở nên bạo ngược.
“Vậy để lát nữa ta đi mua cho nàng ít Yêu Đan, mấy năm nay chiến tranh liên miên, trong thành chắc chắn có không ít nội đan Hải Thú.” – Ác Quỷ Máu nhẹ giọng an ủi.
Long Nữ nghe vậy thái độ liền thay đổi, trở nên dịu dàng đáng yêu vô cùng.
“Huyết, thiếp biết là chàng thương thiếp nhất, chúng ta mau đi thôi.” – Cô nàng lại ôm chặt lấy cánh tay của sắc quỷ, trên môi nở nụ cười vui vẻ.
Trên đường chính của Tiên Minh Đảo rất đông người, trục đường rộng hơn trăm trượng, thỉnh thoảng có những đoàn xe chở đầy vật liệu chạy ngang qua, vận chuyển vảy da Hải Thú đến điểm tập kết.
Ác Quỷ Máu cùng hai nữ đi theo những đoàn xe kia, cuối cùng đến trước một tòa cung điện khổng lồ.

Nơi này cùng Vạn Bảo Điện của Ngũ Thiên Tông giống y như đúc, nếu không phải chất liệu gạch đá còn rất mới thì Ác Quỷ Máu sẽ nghĩ là tên Ứng Dư kia đã chuyển cả tòa cung điện đến đây.
“Chúng ta đi đến Bách Thảo Đường, chỗ đó chuyên thu mua Yêu Đan.” – Ác Quỷ Máu đứng trước cửa cung điện một hồi, đọc thông tin trên một tấm bảng lớn.
“Sao lại đến đó chứ? Chúng ta đâu có Yêu Đan để bán? Chúng ta cần mua Yêu Đan cơ mà?” – Long Nữ nhíu mày hỏi.
“Bách Thảo Đường thu mua Yêu Đan mấy năm nay, nhất định là tồn kho không ít.

Chúng ta dùng giá cao mua lại từ tay bọn họ, như vậy hơi đắt một chút nhưng là cách đơn giản nhất để kiếm Yêu Đan cho nàng.”
“Huyết! Chàng thật tốt! Chúng ta mau đi!” – Long Nữ lại nở nụ cười vui vẻ.
Người ra vào Vạn Bảo Điện đông như trẩy hội, bởi vì phe Linh Tộc đang chiếm ưu thế, những trận đánh gần đây liên tục thắng lớn nên người nào cũng hết sức vui vẻ.

Thi thể của Hải Thú đều được Ngũ Thiên Tông thu mua với giá cao, gã Ứng Dư là kẻ biết giữ chữ tín, hắn đã đem hơn phân nửa tài phú tông môn đầu tư vào canh bạc này.
Không chỉ bỏ tiền thu mua vật liệu, gã còn giúp đỡ thân quyến của tu sĩ tử trận, cung cấp lượng lớn linh thạch cho gia đình họ, dùng danh nghĩa Ngũ Thiên Tông thu lưu không ít thế lực lớn nhỏ.

Hiện tại uy thế của Ngũ Thiên Tông to lớn vô cùng, Ứng Dư cũng trở thành một vị anh hùng chính nghĩa trong lòng mọi người, là một vị Tông Chủ anh minh hiền đức, một vị Minh Chủ đáng để cho người khác tôn kính.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.