Bạn đang đọc Ma Thần Máu – Chương 10: Muỗi Hút Máu
“Vo vo vo…” – Tiếng vỗ cánh vang lên làm rung động những tán cây rừng.
Một con Muỗi Hút Máu lớn hơn một mét xuất hiện, nó dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Tà Huyết.
Con quái vật này toàn thân đen nhánh, có vài vằn vện màu đỏ như tia máu trên người.
Nó có bốn chiếc cánh mỏng trên lưng giúp nó bay được trong không trung.
Ở Thế Giới Máu thì ruồi muỗi là những sinh vật yếu nhất, chúng có kích thước khá nhỏ, vũ khí chỉ là hàm răng hoặc chiếc vòi nhọn, không mấy nguy hiểm.
Nếu một ma quỷ Luyện Thể Kỳ cẩn thận thì có thể giết chúng khá dễ dàng.
Nhưng đối với một con quỷ nhỏ chỉ mới vài tuổi như Tà Huyết thì đây vẫn là một đối thủ đáng gờm.
“Vo ve vo ve…” – Muỗi Hút Máu không lập tức tấn công mà bay cách mặt đất hơn mười mét, tập trung quan sát con mồi.
Nó đang xem xem Tà Huyết có phải là một con mồi thơm ngon hay không.
“Chị ơi, con muỗi này biết bay, sao em đánh trúng nó được, chị đổi đối thủ khác cho em đi.” – Tà Huyết vô cùng hoang mang, nắm chặt ngọn giáo, dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Hải Lam.
“Hôm nay chị có thể tìm cho em một đối thủ yếu hơn, nhưng em nghĩ những con côn trùng trong rừng có cho em cơ hội chọn lựa kẻ địch không?”
“Em bắt buộc phải học cách đối mặt với những kẻ thù mạnh mẽ hơn mình, như vậy sau này em mới có thể sống sót trong rừng.” – Hải Lam lạnh lùng lắc đầu, từ chối thỉnh cầu của Tà Huyết.
Trong khi hai chị em nói chuyện thì Muỗi Hút Máu đã nhận ra sự sợ hãi trên khuôn mặt của Tà Huyết.
“Ghéc!!” – Nó rít lên, bốn cái cánh điên cuồng vỗ, nhanh như tia chớp lao về phía Tà Huyết, dùng mấy cái chân có móng nhọn sắc như dao cắt chém.
Tà Huyết cố gắng dùng Thương Tần chống trả, nhưng con Muỗi Hút Máu có tốc độ nhanh đến kinh hoàng, bốn cái cánh linh hoạt giúp nó đảo hướng trên không vô cùng linh hoạt, né tránh cú đâm giáo của Tà Huyết.
“Xoẹt xoẹt xoẹt!” – Âm thanh da thịt bị xé toạc vang lên, Muỗi Hút Máu có tốc độ nhanh như chớp giật, cắt ra ba vết thương trên ngực Tà Huyết.
Quỷ máu nhỏ đau đớn rên rỉ, dùng tay cố bịt mấy vết thương ở ngực, nhưng máu vẫn liên tục rỉ ra.
Muỗi Hút Máu lại bay lên cao, tiếp tục quan sát con mồi, nó là một thợ săn lão luyện nên sẽ không liên tục tấn công, mà chờ Tà Huyết suy yếu vì mất máu hoặc lộ ra sơ hở thì mới tấn công tiếp.
“Chị ơi, em không đánh lại nó đâu.” – Tà Huyết lại lên tiếng than vãn, nó cảm thấy con quái vật này quá nhanh và mạnh, nó hoàn toàn không phải đối thủ.
Ở nhà Hải Lam luôn luôn đối xử rất tốt với nó, gần như là nó muốn gì thì nàng cũng chiều.
Nhưng mỗi lần vào khu rừng này thì nàng lại biến thành một người khác, vô cùng lạnh lùng, thấy nó bị quái vật tấn công, đánh cho trọng thương thì nàng cũng không ra tay giúp đỡ.
Bởi vì nàng đang rèn luyện cho Tà Huyết trở thành một cường giả chân chính.
“Cố lên Tà Huyết, em phải nhớ lại lời chị dạy, mọi sinh vật đều có điểm yếu, chỉ cần em đánh trúng điểm yếu của con muỗi thì sẽ giết được nó.” – Hải Lam lên tiếng nhắc nhở.
“Điểm yếu là đôi cánh và đầu, nhưng con muỗi biết bay, sao em đánh trúng nó được cơ chứ?” – Tà Huyết hỏi lại.
Nó dễ dàng tìm được điểm yếu của con muỗi là đôi cánh và lớp vỏ khá mỏng, nhưng điểm mạnh của con muỗi lại là tốc độ và khả năng bay lượn.
Tà Huyết chỉ có vũ khí là ngọn giáo trong tay, không tài nào đánh trúng được người con muỗi, thì biết được điểm yếu cũng không tác dụng gì.
“Vo vo…” – Muỗi Hút Máu lại lao xuống.
Cắm hai cái chân nhọn hoắt vào người Tà Huyết, dễ dàng đâm thủng da thịt của nó, đục ra hai lỗ máu, sau đó lại ngay lập tức bay lên cao.
Dù Tà Huyết đã rất cố gắng né tránh hay dùng Thương Tần đánh trả, nhưng vẫn không làm gì được con muỗi vì tốc độ của nó quá nhanh.
“Chị ơi cứu em.” – Tà Huyết một lần nữa lên tiếng cầu cứu Hải Lam.
Tà Huyết cảm thấy đầu óc sa sầm, máu của nó liên tục phun ra từ hai lỗ thủng lớn ở ngực và bụng, nếu cứ như vậy thì nó sẽ bị con muỗi giết chết.
“Em lượm lấy một nắm đất cát, đợi nó bay lại gần thì ném vào mắt nó, sau đó nó sẽ mất phương hướng rơi xuống đất thì em sẽ giết được nó.” – Thấy Tà Huyết thực sự gặp nguy hiểm thì Hải Lam không nhịn được nữa, đành phải nói ra điểm yếu thực sự của con muỗi để giúp đỡ.
Tà Huyết như vớ được phao cứu sinh, liền dùng tay vốc lên một nắm đất đá.
Hai mắt nhìn trừng trừng từng cử động của con muỗi trên cao.
“Vút…” – Một lần nữa Muỗi Hút Máu lao xuống, hướng chiếc vòi nhọn hoắt của nó thẳng vào người Tà Huyết, lần này nó muốn dùng sát chiêu giết chết Tà Huyết rồi hút máu.
Tà Huyết làm theo lời Hải Lam nói, chờ con muỗi bay lại gần thì ném nắm đất đá vào mặt con muỗi.
Sau đó lách người tránh ra khỏi tầm tấn công của chiếc vòi.
“Ghéc!!” – Muỗi Hút Máu hoảng loạn kêu lên, mắt của nó bị đất đá văng trúng, khiến tầm nhìn trở nên đen kịt, loạng choạng bổ sầm xuống đất.
Cái vòi vô cùng sắc nhọn và cứng rắn cắm sâu vào mặt đất rồi mắc kẹt, khiến nó không thể bay lên cao được.
“Thương Tần!” – Tà Huyết hét lên, cắm phập ngọn giáo vào người con muỗi.
Ngọn giáo rung lên, phát ra một tiếng nổ mạnh, khiến cơ thể con muỗi bị tạc ra một vết thương lớn, chết ngay lập tức.
“Ha ha, em giết được nó rồi, chị ơi, em giết được nó rồi.” – Tà Huyết vui vẻ hò hét, giống như khoe khoang chiến thắng với Hải Lam.
Nhưng chỉ vài giây sau thì sắc mặt nó trắng bệt, ngã lăn ra đất, việc mất quá nhiều máu khi đánh nhau với con muỗi đã khiến nó lâm vào hôn mê..