Đọc truyện Ma Quỷ Lộ – Chương 95: Đổi điểm
Mãi đến tận tối đêm Nguyên Bảo mới tạm biệt Lê Hỏa đi về, hai anh em nói đủ thứ chuyện, mà thằng nhóc này cũng không quên nói cho Lê Hỏa biết về tin tức cuộc khảo hạch sắp tới và những nhân vật nổi tiếng trong giới ngoại môn, điều này làm Lê Hỏa đỡ tốn không ít sức đi tìm hiểu
Về cuộc khảo hạch ngoại môn năm nay thì vẫn giống như mọi kỳ trừ một việc, cách đây gần nửa năm, tông môn đã tuyên bố trước toàn thể đệ tử ngoại môn là sẽ gia tăng phần thưởng của cuộc khảo hạch năm nay, mặc cho chưa biết là gia tăng bao nhiêu hay thêm cái gì nhưng điều này cũng đã làm cho cả ngoại môn xôn xao một thời gian dài, các cuộc nói phét đoán già đoán non đủ thứ truyện, bốc phét lan truyền những tin giật gân với những phần thưởng hết sức kinh người, mặc cho có các lời nói đó có đúng hay không nhưng vô tình đã kích thích thêm phần cố gắng tu luyện của tất cả đệ tử ngoại môn, thậm chí nghe nói có vài đệ tử đang làm nhiệm vụ ở xa nghe tin đã bỏ nhiệm vụ, chấp nhận mất phần thưởng nhiệm vụ và trừ đi điểm cống hiến để kịp về tông bế quan chuẩn bị cho cuộc khảo hạch lần này, từ đây ta có thể thấy lời đồn có sức cuốn hút mạnh như thế nào.
Ngoài ra Nguyên Bảo cũng cung cấp thông tin khá đầy đủ về thời gian nhập môn, tu vi, gia thế, cong pháp… của những kẻ được cho là những hạt giống sáng giá, có khả năng tiến vào top cao trong lần khảo hạch năm nay, ngoài ra Nguyên Bảo cũng không quyên liệt kê cả những tên có khả năng sẽ hóa thành những con hắc mã tốc độ trong kỳ thi lần này.
Thức chất mà nói thì những cái tên có trong danh sách đều không làm Lê Hỏa quá bất ngờ, hầu hết những cái tên đó đều rất nổi tiếng là thiên tài sáng chói ở Quỷ Thần Tông ( chí ít là rất có tiếng ở ngoại môn), đi đâu cũng được người khác bàn tán, chỉ có một số ít cái tên làm Lê Hỏa thất lạ và bất ngờ, trong đó có Trần Âm Nguyệt, điều làm Lê Hỏa bất ngờ là hầu hết những cái tên trong này đều đã có sư phụ truyền dạy nhưng xen kẽ vào đó lại là những cái tên vô thầy, cái tên để lại ấn tượng nhất với Lê Hỏa là Huyết kiếm thuộc huyết sát phong hạt giống số 13 theo như danh sách của Nguyên Bảo, điều này làm cho Lê Hỏa có chút ngưng trọng, “ người này không đơn giản một tý nào đó là suy nghĩ đã lóe lên khí nghe về tên này.
Trước khi về Nguyên Bảo cũng biếu Lê Hỏa một lượng khá lớn linh thảo nhưng đa phần là loại cấp thấp, hầu hết đều chỉ dùng để chế đan dược hạ phẩm, cái này cũng không trách Nguyên Bảo được, ngược lại phải là đáng khen mới đúng, mới ba năm tu luyện mà đã bồi dưỡng ra một lượng lớn Linh Thảo như vậy thì cũng đáng gọi một tiếng thiên tài, phải biệt là một đệ tử bình thường phải mất khoảng 5 năm để đào tạo ra lứa linh thảo đầu tiên,Lê Hỏa đoán chắc cũng vì lý do này mà Lục Cơ Tiền Bối mới nhận nó làm đệ tử, nếu không phải có một tài nghệ bồi dưỡng linh thảo hơn người thì cho dù có là linh thể mộc cấp ba cũng không lọt nổi vào mắt xanh của vị tiền bối đó.
Mặc dù chỗ Linh Thảo này Lê Hỏa không dùng đến nhưng cậu có thể đưa cho Man Quỷ đi ủ rượu, đã đến lúc nó phải ủ ra mẻ Hầu Nhi Tửu đầu tiên rồi điều này là truyền thống của đa phần loài khỉ, cũng đại loại như lê trưởng thành ở loài người, cũng vì truyện này mà Lê Hỏa đã phải tốn một lượng lớn tiền mua một lượng lớn Linh Thảo ( đa phần là quả) để cho nó tập ủ rượu, mà Lê Hỏa cũng đưa cho Nguyên Bảo hết chỗ hạt giống linh thảo mà cậu thu thập được từ lúc ở cùng khỉ mẹ và lấy được từ mấy cái xác chết, Lê Hỏa cũng cho nó khá nhiều mộc nguyên thạch một hai nghìn viên gì đó để cho nó bồi dưỡng linh thảo, cậu cũng cho nó vài quyển sách dạy về trồng chọt linh thảo, các chất bồi dưỡng linh thảo…. chính Lê Hỏa cũng không biết đông đó từ đâu ra, có thể là từ mấy cái xác chết đi? Cậu chịu nhiều người quá làm sao cậu nhớ hết được, ngoài ra Lê Hỏa cũng đưa cho Nguyên Bảo vài cái túi không gian, em anh Hỏa mà phải dùng không gian phù thì đúng là vứt mặt anh Hỏa.
Ngoài ra thì Thiên Hoàng cũng đã có được cho mình một căn phòng ngay gần cạnh phòng của Lê Hỏa, Thiên Hoàng cũng đã sang chào Nguyên Bảo một tiếng và được nó tặng cho vài loại linh thảo ăn cho vui mồn.
Man Thần, Mã Quỷ hiện giờ cũng đang ở sân sau ngủ, Lê Hỏa phải dùng linh thú túi cùng âm nguyên túi để vận chuyển bọn nó vế đây, hai cái túi đấy có tác dụng gần giống nhau, linh thú túi có là một loại pháp khí có không gian riêng biệt giống của không gian túi nhưng không gian bên trong linh thú túi lại có thể chứa đựng nguyên khí để có thể duy trì sự sống bên trong không gian linh thúi túi nhờ đó có thể chứa các dạng sống như con người và yêu thú chẳng hạn dĩ nhiên là linh thú túi hay dùng để chứa đụng yêu thú rồi, còn về người thì có lẽ là trong một số trường hợp đặc biệt đi, âm nguyên túi cũng có tác dụng gần giống như linh thú túi ngoài việc khí nó chứa đựng là âm nguyên khí và hay dùng để chứa đựng âm hồn quỷ vật.
Hai cái túi này cũng ngốn của Lê Hỏa không ít tiền, mỗi cái có giá 8000 nguyên thạch mà lại chỉ là loại có phẩm chất thấp, mấy loại phẩm chất cao không có loại nào ít hơn năm chữ số đâu, mà Lê Hỏa còn nghe nói là có loại cao cấp còn sánh ngang với cả động thiên phúc địa nữa cơ, mà Lê Hỏa còn chưa biết động thiên phúc địa là cái gì.
Lê Hỏa đi tắm rửa ăn cơm, tu luyện đôi chút rồi đi ngủ sớm, ngày hôm nay Lê Hỏa không có hứng để tu luyện, mà ngày mai Lê Hỏa cũng tính đi đổi hết đống võ công, công pháp… mà cậu có được trong chuyến đi ma luyện vừa rồi, chắc cũng được kha khá điểm cống hiến.
Sáng hôm sau Lê Hỏa thức sớm, làm chút việc vặt rồi cậu chạy thẳng lên Quỷ Thư Lầu.
Đây là lần thứ hai Lê Hỏa bước vào nơi này, vẫn như lần trước cậu vẫn phải gặp cậu bé với đôi mắt màu đỏ đáng yêu mun mĩn, người đã từng dọa cậu toát mồi hôi hột chỉ bằng một ánh mắt đơn giản.
Lần này cũng như vậy, cậu bé mở to đôi mắt, để lộ ra hai con ngươi màu đỏ tươi đẹp đẽ như hai viên bảo thạch sáng chói và vẫn như lần trước một luồn uy áp đè thẳng vào Lê Hỏa với khí thế bức người nhưng mọi chuyện không như lần trước, Lê Hỏa gương mặt vẫn bình thản, hờ hững như không, mặc cho uy áp đè ném cơ thể cậu vẫn vững như một bức tượng đá kiên cường, vững chãi kháng cự sự bào mòn của thiên nhiên.
Sau vài phút dưới sự đè ném của uy áp, đột nhiên cơ thể của Lê Hỏa cử động, cậu bước lên một bước, mồn cậu mở to ra, để lộ những chiếc răng trắng tinh thẳng hàng với hai cái răng nanh sắc nhọn không khác gì của một con thú hoang, từ cổ họng cậu toát ra một tiếng gầm như một con mãnh hổ gào thét, Graammmmmm tiếng gầm của sự kiêu ngạo, bá đạo và chàn đầy sự uy mãnh và mãnh mẽ của một vị chúa sơn lâm, mãnh hổ, cùng lúc đó khí thế của Lê Hỏa toát ra hình thành một đầu hổ màu đỏ mở ảo gào thét, một luồn khí thể mạnh mẽ đẩy bay luồn uy áp bức người của cậu bé mắt đỏ kia, không còn sót lại chút gì.
Cậu bé mắt đỏ thấy vậy thì bất ngờ, cả gương mặt của cậu toát ra điều đó nhưng ngay lập tức thay vào đó là một lục cười vui vẻ, cậu bé mắt đỏ nói.
– không tệ, mới mấy năm không gặp mà đã tiến bộ như vậy rồi, nào hôm nay đến đây làm gì?
Lê Hỏa điều hòa lại hơi thở, chỉnh lại quần áo cung kính cúi chào cậu bé mắt đỏ.
– tiền bối, đệ tử đến đây để đổi sách sang điểm cống hiến.
Dù đã phá vỡ được uy áp của cậu bé kia nhưng Lê Hỏa không giám có bất kì một cử chỉ bất kinh nào đối với người đối diện vì cậu biết vị tiền bối đó tỏa ra luồn uy áp mới chỉ là một phần rất rất nhỏ mà thôi, nêu để cậu bé đó tỏa ra luồn uy áp thật sự thì việc Lê Hỏa đứng thẳng được cũng là cả một vấn đề.
– lại đây, mang sách lên xem nào.
Lê Hỏa nghe vậy thì liền tiến lại gần cái quầy, cậu lấy từ trong một cái túi không ra năm chồng sách cùng với mười mấy cái ngọc giản, mỗi chồng sách có mười quyển, đây đều là những quyển sách mà Lê Hỏa kiếm được từ cuộc ma luyện, thức ra thì cậu cũng đã loại bỏ hết gần trăm quyển sách vô dụng hoặc có giá trị thấp, chỉ lấy những quyển sách có giá trị cao nhất lên mới còn từng này.
Cậu bé thấy đống sách thì ngắm nghía một chút rồi nói.
– lần đi này kiếm các không tồi nhỉ?
– vâng.
Lê Hỏa chỉ cười nhẹ đáp.
Cậu bé đột nhiên hô một tiếng.
– thủ thư kiểm sách.
Lê Hỏa nghe vậy thì chưa hiểu gì, lúc
này đột nhiên từ trên sàn nhà đi xuyên qua một con búp bê nữ màu đỏ như máu bé chỉ bằng một con mèo nhỏ.
Con búp bê bay xuống, đang trong sự ngơ ngác chưa hiểu gì thì đột nhiên từ đôi mắt của con búp bê tỏa ra hai luồn sáng màu đỏ quét đi quyét lại chồng sách cùng mấy cái ngọc giản của Lê Hỏa.
Sau vài lần quét con búp bê dừng lại một lúc rồi nói.
– 6425 điểm cống hiến.
Ngay khi vừa nói xong con búp bê lại đi xuyên qua trần nhà biến mất.
Trong đầu Lê Hỏa lúc này nổi lên một ý nghĩa “ không lẽ là trận linh? “
Như đọc được những suy nghĩ trong đầu Lê Hỏa, cậu bé mắt đỏ liền lên tiếng giả thích.
– đó chỉ là trận linh mà thôi, có nhất thiết phải há mồn ra như vậy không? Đưa lệnh bài ra đây.
Trận linh chính là thuật ngữ dùng để gọi linh trí của một trận pháp, trận linh có tác dụng tự kiểm soát trận pháp theo nguyên tắc mà trận sư đã đặt ra và kiểm soát các hoạt động của một trận pháp, có một vài trận linh cao cấp có thể tự điều chỉnh trận pháp sao cho thù hợp, tự kiểm tra những lỗi trong trận pháp… rats là nhiều công dụng, sau khi nghĩ lại thì Lê Hỏa thấy cũng đúng, Quỷ Thư Lâu là một nơi cực kì quan trọng của Quỷ Thần Tông, nó chứa phần lớn võ học, công pháp, pháp thuật, tâm đắc… lên có một trận linh kiểm soát cũng là bình thường.
Lê Hỏa lấy lại bình tĩnh, cậu cung kính dùng hai tay đưa lệnh bài ra phía trước, cậu bé lấy một cây đũa ra, điểm nhẹ vào lệnh bài, một luồn ánh sáng nhẹ lóe lên vài giây rồi tắt.
– được rồi đó, đã cộng 6425 điểm cống hiến vào lệnh bài của ngươi.
Cậu bé thu cây đũa.
– cảm ơn tiền bối.
Lê Hỏa thu lệnh bài lại, cúi chào cậu bé mắt đỏ rồi đi vào bên trong, cậu còn phải lựa ra vài quyển sách mang về, dĩ nhiên là không phải mấy quyển võ học hay công pháp cấp thấp rồi, Lê Hỏa muồn tìm một thứ vui hơn thế nhiều.
–