Ma Quỷ Lộ

Chương 90: Ngất


Đọc truyện Ma Quỷ Lộ – Chương 90: Ngất

Sau gần một tiếng ngồi khồi phục lại sinh lực cùng chân khí và tiện thể luyện hóa nốt vài ngọn lửa màu lục bị ngâm trong ao bản nguyên chân khí, bây giờ Lê Hỏa đã trở lại trạng thái đỉnh cao, mà mấy cái đám ma hỏa của lũ cốt thi cũng không tồi đâu, dù cho không có sự tăng về lượng nhưng mà lại có sự tăng về chất, chân khí màu lam của Lê Hỏa sau khi luyện hóa ma hỏa đã đậm hơn trược đôi chút, âm hỏa phân giải của cậu cũng có một ít mạnh thêm, điều này làm Lê Hỏa rất vừa lòng, cậu quyết định sau lần này sẽ tập chung đi tìm cốt thi thồn phệ ma hỏa.

Lê Hỏa đứng dậy vận động chân tay một chút cho thoải mái cơ thể, cậu bước thẳng về phía ngôi nhà lầu màu đen kia, nhưng vừa mới được vài bước thì Lê Hỏa dừng lại, cậu vừa nghĩ ra được một điều gì đó, ta nhờ mang máng là hình như lũ cốt thi này cũng có cốt tinh thì phài

Lê Hỏa đi ra bới móc đống xương của đám cốt thì để lại, một lúc sau cậu moi ra được mười một cái xương trắng có chút lóng lanh, mười một cái xương này cứng cắp, rắn chắc hơn những cái xương khác một chút, chúng được gọi là côt tinh, những đoạn xương cốt tinh đều ẩn chứa đôi chút tinh hoa của chủ nhân nó, cốt tinh chủ yếu được dùng để làm nguyên liệu cho luyện khí và có thể là một thành phần cho trận pháp ngoài ra côt tinh còn có thể được chế thành đan dược, cốt tinh có thể được tìm thấy nhiều ở loài hổ, cốt thi… chính Lê Hỏa cũng có vài đoạn cốt tinh trong người.

Lê Hỏa cầm lấy một khúc xương cảng tay lên xem sét một lúc thì cho thẳng vào mồn cắn cạch … cạch cạch … hàm răng của Lê Hỏa có thể dễ dàng cắn đứt khúc xương đó, đôi hàm răng của cậu làm việc, nó nghiềm nát mẩu xương đó thành nhiều mảnh vụn phát ra những âm thanh làm người khác phải kinh tởm.

Lê Hỏa nhai kĩ mẩu xương rồi nuốt xuống, ngay lập tức âm hỏa chân khí bao bọc lấy những mãnh vụn xương, âm hỏa chân khí giờ có nhiệm vụ phân giải các mạnh vụn xương đã bị nhai thành bột, quá trình này sảy ra khá là nhanh, chỉ mất vài giây để hoàn thành.

Nhưng quy trình vẫn chưa xong, sau khi các mảnh vụn xương đã đươc phân giả thành các hạt bột li ti, bước tiếp theo Lê Hỏa cần lấy tinh hoa trong đó, các sợi chân khí âm hỏa xâm nhập vào trong đám bột đó, nhiệt độ được tăng lên, các hạt bột xương bị âm hỏa chân khí thiêu cháy thành tro đen, chỉ vài giây sau, một đông bột trắng hóa thành một đống bột đen, nhưng nếu nhìn thật kĩ, ta sẽ thấy bị che lấp bởi màu đen vẫn còn ẩn hiện đôi chút màu trắng long lanh, đó chính là những hạt cốt tinh hoa trong mẩu xương đó, Lê Hỏa đã điều chỉnh độ nóng của chân khí sao cho mức nhiệt chỉ có thể biến thành trò các hạt xương bình thường còn tinh hoa thì vẫn dữ nguyên vẹn trong mức nhiệt đó.

Lê Hỏa lọc ra các hạt tinh hoa cốt từ đám tro đen, di chuyển nó đến khúc xương ở tay phải, ngay khi vừa đến gần xương tay , các hạt cốt tinh hoa ngay lập tực hòa hợp vào.

Lê Hỏa di chuyển đám tro xương về lại miệng nhổ ra một bãi bột đen, rồi từ từ cảm nhận lại khúc xương tay được các hạt tinh hoa cốt hòa vào, hình như nó có chút cứng hơn và trắng hơn thì phải.


Lê Hỏa mặc kệ xương có cứng hay mên, cậu tiếp tục cho khúc xường cầm trên tay vào mồn ăn, coi như cầm ăn chơi trên đường cho vui mồn, dù sao đây cũng là “cốt tinh hoa không tạp chất ăn vào chỉ có lợi chứ không có hại.

Lê Hỏa vừa đi vào lầu vừa ăn xương, ngay khi vừa mở cừa thì đập vào mắt cậu là một đống đổ nát, chỉ là đổ nát, các kệ gỗ đổ gãy, bình sành sứ đổ vỡ… Lê Hỏa liếc nhìn xung quanh một lúc thì có một ý nghĩ lóe lên trong đầu của cậu “đống đổ nát này là do kẻ nào đó làm ra.”

Ngay khi vừa ý nghĩ vừa lóe lên, ngay lập tức Lê Hỏa cảm nhận được một sự nguy hiểm đến đáng sợ, một đường bán nguyệt màu lục dài khoảng 30 cm bay ra từ góc tối của cẳn phòng và mục tiêu của nó không ai khác là Lê Hỏa.

Lê Hỏa không nghĩ nhiều, ngay lập tức cậu dồn lực toàn lực vào đôi tay, bổ ra một đường đao thật mạng, va chạm vào đường bán nguyệt màu lục đó, cạch đường đao của Lê Hỏa có thể dễ dàng chém nát hình bán nguyệt lục như một cái gương mỏng manh.

Lê Hỏa thu đao lại, ánh mắt cậu sắc lạnh nhìn về phía phía tối nơi phát ra đường bán nguyệt lục vừa nãy, nhưng tiếng bước chân cạch cạch cạch vang lên đều đều, một thân ảnh cao lớn xuất hiện trước mặt Lê Hỏa.

Đó là một bộ cốt thi cao hơn ba mét, dáng người to con, với đôi mắt lấp lóe ánh lửa màu lục to lớn, nó mặc một bộ quần áo rách nát, trên tay cầm một thanh trọng kiếm với phần thân màu xám sắt, thanh kiếm dài ít phải một mét, bề rồng phải hơn hai mươi cm, độ dày ít phải năm cm, với đôi lưỡi kiếm sáng bóng lóe ra hàn quang sắc bén

Lê Hỏa không chắc là thanh trọng kiếm đó có phải là pháp khí hay không nhưng mà nhìn qua thì có vẻ như là thanh trọng kiếm đó vẫn hoàn hảo.

Có vẻ như đây là ổ của con cốt thi này rồi, mà mấy con cốt thi bé kia chắc là mấy tên gác cửa của tên này, tại sao vừa nãy đánh nhau, tên này không chịu lò mặt ra ngoài nhỉ ? Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu thì Lê Hỏa liền ném đó bay đi, bây giờ không phải lúc nghĩ vớ vẩn, nếu dựa vào độ manh yêu của ma hỏa trong mắt thì con cốt thi này ở khoảng cốt tốt cao cấp, vào khoảng chân khí tầng sáu tầng bẩy gì đó, con này hơn cơ Lê Hỏa một bậc, ” lần này sẽ khó khăn đây. ” Lê Hỏa nhìn con cốt thi mà thở dài trong lòng.


Con cốt thi gào lên tức giận graooo , Lê Hỏa mặc kệ nó có nóng hay nguội, ngay lập tức chân khí được tụ vào chân, các cơ bắp được áp súc vào và bằng mãnh hổ bộ được triển khai, Lê Hỏa hóa thành một đạo bóng đen lao về phía cốt thi to lớn.

Con cốt thi phản ứng không chậm, gần như ngay lập tức một đường kiếm được bổ xuống ngay thẳng vào bóng đen, Lê Hỏa không bối rối, cậu bình tĩnh đột ngột dừng lại, mườn nhờ lức quán tính để xoay người né ra đường kiếm đó.

Lưỡi kiếm chém xượt qua phần lưng của Lê Hỏa, nó chỉ cách chưa đầy ba phân mà thôi, thanh kiếm to lớn chém thẳng xuống đất xoẹt nhát kiếm mạnh mẽ chém thẳng xuống nền đá, lưỡi kiếm dễ dàng xuyên qua lớp đá ngập sâu trong đó, khác với Thiên Hoàng( thằng nhóc cũng dùng trọng kiếm) mỗi khi chém xuống sân nó đều đập vỡ nát nền đá ra nhưng cốt thi thì không, nhát kiếm rất ngọt, chém vào nền đá như chém gỗ, đẳng cấp của hai bên cách biệt quá xa, muốn mạnh lên nữa thì Thiên Hoàng vẫn phải luyện tập nhiều, rất nhiều.

Ngay khi Lưỡi kiếm va chạm xuống sàn nhà cũng là lúc Lê Hỏa hoàn thành xoay người, không chờ đợi một giây, một lần bộc phát nữa lại được thực hiện, một đạo hàn quang lóe qua người của cốt thi, chuẩn hơn là phần xương cánh tay của nó cheng âm thanh va chạm giữa hai kim loại chói tai vang lên, điều này làm Lê Hỏa phải nhíu mày.

Không biết tự lúc nào Lê Hỏa đã đứng sau người của cốt thi, trên tay cậu là thanh đao màu cam, Lê Hỏa quay người lại ngưng trọng nhìn về con cốt thi cao lớn.

Cốt thi thu trong kiếm quay người đối diện với Lê Hỏa, lúc này trên cánh tay phải có nó đã có một vết mẻ khá lớn, lúc này đột nhiên từ phần bị mẻ đó thoát ra một dòng khí màu lục bao bọc lấy phần bị mẻ, chỉ vài giây sau luồn khí lục biến mất, để lại một cánh tay nguyên vẹn không vết mẻ.

Lê Hỏa nhíu mày, thanh đao được đốt lên ngọn lửa màu đỏ đậm sắp chuyển thành màu đen, Lê Hỏa đã nghiêm túc rồi, đôi mắt của cậu sắc lạnh như một con thú săn mồi ( nói đúng hơn là mắt hổ), gương mặt băng giá không tí cảm súc, cái đầu lạnh loại bỏ mọi tạp ý, khóa chặt vào cốt thi, khí thể cảu Lê Hỏa từ từ tràn ra bên ngoài, huyết sát khí lâu ngày chưa được điều động cũng được vận dụng, lúc này Lê Hỏa chả khác nào một con mãnh hổ chuẩn bị giao chiến với đối thủ ngang cấp, lần thứ hai trong đời Lê Hỏa thật sự nghiêm túc khi chiến đấu, không còn sự kiêu ngạo, không còn sự khinh người, không còn sự đùa cợt mà chỉ còn lại sự nghiêm túc và chiến ý vô tận, có thể còn mốt ít sự tôn trọng dành cho đối thủ.

Cốt thi cũng cảm nhận được sự khác biệt ở phía Lê Hỏa, cốt thi ngưng trọng, thanh trọng kiếm từ từ được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu lục, cốt thì gào lên một tiếng, bước lên vài bước vung ra một đường kiếm mạnh mẽ, xẻ đôi không khí, mang theo phong bạo rít gào.


Lê Hỏa không sợ, cậu vung một đường đao mạnh mẽ không kém ngăn cản lại đường kiếm của cốt thi.

Thanh kiếm với anh sáng lục va chạm với thanh kiếm có ngọn lửa đỏ đậm, ầm hai thứ va chạm vào nhau, phát ra một chấn động lớn, tạo lên một làn sóng xung kích lan tỏa.

Lê Hỏa hất bay thanh trọng kiếm ra, chân đạp mạnh xuống đất, tạo lên một cái hố trên sàn nhà, Lê Hỏa hóa thành một đạo bóng đen lao về phía cốt thi, một đạo hàn quang lóe về phía ngực của cốt thi.

Cốt thi cũng không chịu đứng yên để bị chém, nó ngay lập tực huy kiếm ra cản, KENG lưỡi đao va chạm lưỡi kiếm tạo lên một âm thanh chói tai, kiếm đao dàng co nhau tạo ra những tia lửa sáng lóe.

Lê Hỏa vung tay trái, âm hỏa chân khí bao bọc, tung một cua đấm mạnh mẽ như trâu điên về phía cốt thi.

Cốt thi cũng tung ra một cú đấm được bao bọc bới lục khí về phía quyền màu lam rất đậm của Lê Hỏa , ẦM hai nắm đấm va chạm vào nhau lại tạo ra một làn sóng xung kích, hai nắm đấm dàng co nhau, Lê Hỏa có thể cảm nhận được âm hỏa của mình đang bị ăn mòn, còn cốt thi có thể cảm nhận được ma hỏa của mình đang bị biến mất.

Cả hai bên đều dồn thật mạnh lực vào cả hai tay, xoẹt xoẹt xoẹt … hai vũ khí va chạm tạo ra tia lửa nhiều hơn, hai nắm đấm cứ dằng co, lúc thì bên này lúc thì bên kia.

ầm cả hai đều bị đẩy về sau, Lê Hỏa thở những hơi thở mệt mỏi, đôi mắt lửa của cốt quỷ thì có vẻ ảm đạm hơn đôi chút, chỉ mới có vài phút giao chiến mà cả hai đã ngốn không ít sức.

Lê Hỏa điều hòa lại hơi thở, ngọn lửa trên thanh đao của cậu dần dần tắt, Lê Hỏa nhìn thẳng vào mắt của cốt thi, một gióng nói lạnh như băng vang ra từ cuống họng của cậu.


– ngươi muốn chơi lửa chứ gì ? Để ta chơi với ngươi.

Thanh đao của Lê Hỏa đột nhiên được bọc bởi một lớp màng chân khí màu lam đậm tỏa ra một độ ấm âm lãnh dị thường. ( âm hỏa chân khí đối đầu cùng mà hỏa, ai ăn ai, cùng suy đoán đi nào.)

Lê Hỏa lao thẳng về phía cốt thi, vung ra liên tiếp những đường đao màu lam đơn giản nhưng tốc độ, lạnh lẽo và sắc bén, cốt thi cũng đáp chả lại bằng những đương kiếm nhanh, manh, sắc.

Kiếm cùng đao va chạm liên tục phát ra những âm thanh chói tai liên miên keng keng keng … cành đánh Lê Hỏa càng hăng, trên môi cậu nở một nụ cười vui vẻ, ánh mắt cậu lóe lên sự vui vẻ nhưng lại hoang dại điên cuồng, càng đánh tốc độ ra đòn càng được đẩy nhanh càng mạnh mẽ hơn, bây giờ ta chỉ còn có thể nhìn thấy những vệt sáng màu lam va chạm cùng vệt sáng màu lục, các làn sóng xung kích liên tiếp được tao ra, đẩy bay, thôi tung mọi thứ lên, áp lực của hai người đang được tăng lên, sức mạnh được chuyền sang nhau rồi đi thẳng xuống mặt đất, ầm ầm ầm… sàn nhà bằng đá liên tiếp bị lún xuống tạo thành một cái hố to trên sàn nhà, cuộc chiến của hai người thật là ác liệt, đây mới gọi là cuộc chiến đỉnh cao, đây là cuộc chiến vui nhất mà Lê Hỏa từng chải nghiệm cho đến bây giờ.

Cứ mỗi lần ra đòn sức lực, chân của Lê Hỏa lại giảm nhanh chóng, cứ mỗi lần va chạm lại có một nguồn sức mạnh siêu lớn truyền vào cơ thể đè ép cơ bắp, xương cốt, mạch máu ,nội tạng… làm cho cơ thể Lê Hỏa rất khó chịu, thậm chí một vài chỗ cơ bắp, nhất là cánh đang bị rách cơ chảy máu , nhưng Lê Hỏa vẫn tung ra các đòn tiếp theo, đối mắt vẫn lóe lên sự vui vẻ điên cuồng, đôi mỗi vẫn nở nụ cười vui sướng , Lê Hỏa thảm hại như vậy thì dĩ nhiên là cốt thi cũng không khá hơn là bao nhiêu.

Đang trong lúc gay cấn đột nhiên đôi môi của Lê Hỏa dừng cười, đôi mắt cậu lạnh lùng, một giọng nói lạnh như băng vang lên.

– kết thúc rồi.

Nhân đao hợp nhất được khai triển, trong khi cốt thi chưa hiểu bất kì một cái gì thì một đường đao rất chi là ảo diệu, rất nhanh, rất mạnh, rất sắc dễ dàng chém đứt đôi tay cứng rắn hơn cả sắt thép của côt thi, Lê Hỏa bật lên, một đường đao khác được vung ra, phập chiếc đầu lâu của nó bị chẻ đôi, hai ngọn lửa màu lục từ từ bay ra, hai ngọn lửa màu lục đó to hơn nhiều của mấy con cốt thi ở bên ngoài, Lê Hỏa nhanh chóng hút vào trong miệng, đưa xuống ao bản nguyên chân khí, ngay khi vừa chạm đất, Lê Hỏa liền khụy xuống, gương mặt trắng bệch, đôi mắt mệt mỏi, cuộc chiến này “không dễ dàng, không dễ dàng một chút nào cả” đó là những suy nghĩ cuối cùng con sót lại sau khi Lê Hỏa ngất đi vì quá đuối sức, đây cũng là lần thư hai Lê Hỏa phải ngất sau một cuộc chiến.

——-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.