Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 277: Muốn Vào Lớp Luyện Kim


Đọc truyện Ma Phi Khó Theo Đuổi – Chương 277: Muốn Vào Lớp Luyện Kim


Tô Linh Phong cảm thấy đất trong không gian riêng có thể gieo trồng quả chúc phúc thì cũng có thể rút ngắn thời kỳ sinh trưởng của tất cả các thực vật bên trong, như vậy nếu dời những thảo dược quý hiếm đến trồng trong không gian riêng thì nói không chừng có thể gia tăng hiệu quả của dược tính.
Sở dĩ không đi mua mấy loại dược mầm khi ra khỏi Kim sư dong binh đoàn vì lúc ấy nàng đang ở cùng Dịch Thủy Giác, nếu như bị hắn phát hiện nàng mua những loại dược mầm này mà về sau lại xuất ra đủ dược liệu đủ tuổi thì chắc chắn hắn sẽ sinh nghi.
Không gian riêng là bí mật, nàng không có ý định chia sẻ với người khác, kể cả bạn cũng không được.
Buổi chiều, sau khi Mặc Vấn Trần trở về liền bị Tô Linh Phong bắt đi lao động.
Hai người ở trong không gian riêng, một người xới đất, một người gieo mầm, cuối cùng một người vùi đất, một người tưới nước, rất ăn ý, rất hài hòa.
Trong khoảng thời gian này, ban ngày Mặc Vấn Trần học võ kỹ cùng với Tô Linh Phong, buổi tối lại chạy tới vuốt ve an ủi với nàng một phen. Giống như trong chốc lát không thấy nàng, trong lòng sẽ cảm thấy vắng vẻ vô cùng, rất không thoải mái.
Dù chỉ là tới dạy cho Tô Linh Phong chữ viết của Ma tộc, hoặc là ở cùng nàng trong minh tưởng, tu luyện võ kỹ thì Mặc Vấn Trần cũng đều cảm thấy vô cùng vui vẻ, thỏa mãn.
Dạ Vi Lương vẫn còn ngủ say, Tiểu Trùng rất tịch mịch, vốn cũng không muốn ra khỏi không gian ma sủng nhưng mỗi lần đến không gian riêng của Tô Linh Phong, Mặc Vấn Trần đều triệu hoán Tiểu Trùng ra để cho nó đi tu luyện.

Tiểu Trùng không dám không nghe lời chủ nhân nói, tìm nơi tu luyện trong không gian riêng.
Tiểu Bạch rất đề phòng Tiểu Trùng, đặc biệt chọn vị trí chính giữa Đoàn Tử và Tiểu Trùng ngăn cách chúng, hơn nữa còn liếc Tiểu Trùng đề phòng.
Thật ra nó đã sớm muốn tìm con rắn thối đáng ghét này để đánh một trận rồi, chỉ vì Tô Linh Phong luôn áp chế làm nó không có cách nào ra tay mà thôi. Hơn nữa đánh nhau trong không gian riêng, nếu như vạn nhất làm hỏng những cây non, trái cây kia thì đoán chừng Đoàn Tử càng chán ghét nó.
Cái này rất quan trọng, đầu tiên là phá trái cây Đoàn Tử sẽ mất hứng, còn nữa, nếu phá hỏng không gian riêng thì chủ nhân có thể tha thứ cho nó hay không…
Làm xong mọi việc, hai người trở về nhà gỗ nhỏ, Mặc Vấn Trần lại khống chế không nổi bắt đầu sờ soạng khắp người Tô Linh Phong, ôm ôm ấp ấp, cho đến khi súng chuẩn bị cướp cò, Mặc Vấn Trần mới không thể không đình chỉ ăn đậu hũ của Tô Linh Phong, cả người cứng nhắc nằm ở trên giường, cố gắng dẹp dục hỏa đang làm loạn trong cơ thể.
Khóe miệng Tô Linh Phong nở nụ cười xấu xa, duỗi bàn tay nhỏ bé mềm mại ở trên lồng ngực Mặc Vấn Trần gãi gãi xoa xoa phóng hỏa bốn phía.
Mặc Vấn Trần bắt lấy móng vuốt không thành thật của Tô Linh Phong, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô nhóc này, không cho phép trêu chọc ta nữa!”
Tô Linh Phong cảm thấy dáng vẻ bây giờ của Mặc Vấn Trần rất đáng yêu, khẽ hôn một cái lên môi hắn, xoay người xuống giường, sửa sang tốt y phục trên người, ngồi cào bàn bắt đầu ôn tập chữ viết Ma tộc Mặc Vấn Trần dạy cho nàng.
“Tiểu Mặc Vấn Trần” dưới thân Mặc Vấn Trần không cam lòng cuối cùng cũng yên tĩnh, Mặc Vấn Trần đứng dậy xuống giường, vòng ra phía sau lưng Tô Linh Phong, từ phía sau nhẹ nhàng ôm nàng, thở dài nói: “Phong Nhi, ta thật muốn nhanh chóng cưới nàng vào cửa.”
Tô Linh Phong trợn trắng mắt, những lời này bắt đầu trở thành câu cửa miệng của Mặc Vấn Trần rồi.
Thấy Tô Linh Phong không tiếp lời, Mặc Vấn Trần bất đắc dĩ cười cười rồi cũng cầm lấy sách vở, bắt đầu dạy Tô Linh Phong chương trình học mới.
Lúc gần sáng, Mặc Vấn Trần hỏi Tô Linh Phong: “Ngày mai là ngày khai giảng của học viện Thanh Kiều rồi, Phong Nhi còn chưa nghĩ ra muốn vào học lớp nào sao?”
“Nghĩ rồi.” Tô Linh Phong bình tĩnh công bố đáp án, “Ta muốn học lớp luyện kim.”
Tuy có hơi ngoài ý muốn của Mặc Vấn Trần nhưng cũng không quá kinh ngạc. Dù sao hắn cũng hiểu rõ tính tình Tô Linh Phong, nha đầu kia thường sẽ không nghĩ theo lẽ thường.

“Nói nghe một chút xem, tại sao phải đi lớp luyện kim vậy? Học lớp võ giả của ta không tốt sao?” Mặc Vắn Trần nhướn mày hỏi.
“Tự do.” Tô Linh Phong bình tĩnh nói ra hai chữ.
“A….” Khóe miệng Mặc Vấn Trần co giật, im lặng xoa trán.
Hắn cảm giác mình hỏi nhiều lần như là thừa, thật ra hắn phải sớm nghĩ đến đáp án này rồi…
Nghĩ mà xem. Đệ tử hai lớp luyện kim và luyện dược là mệt nhất, mỗi ngày đều không ngừng thí nghiệm thí nghiệm thí nghiệm, luyện chế luyện chế luyện chế… Lớp võ giả và linh thuật sĩ thì không bận như vậy.
Nhưng trên thực tế, đệ tử lớp luyện kim và luyện dược, bình thường ngoại trừ học chương trình học trên lớp thì phần lớn thời gian còn lại là do chính mình quản lý.
Vì mấy người thí nghiệm cùng nhau có lẽ có tác dụng xúc tiến giúp đỡ nhau học tập nhưng nếu quá nhiều người cùng một chỗ sẽ rất dễ ảnh hưởng tới nhau. Cho nên trong một số thí nghiệm trong chương trình học, các học sinh đều có thời gian khác nhau, cũng may, số đệ tử hai lớp này năm nay ít hơn so với trước đây nên các sư phụ vẫn chỉ dạy được.
Mà lớp võ giả và linh thuật sĩ trừ học một chút chương trình văn hóa bên ngoài, tối đa là đối chiến nhưng thường xuyên ra ngoài lịch lãm rèn luyện, vậy nên thời gian tự do thực sự cũng không nhiều.
Các phương diện linh thuật, võ kỹ, luyện kim của Tô Linh Phong đều phát triển toàn diện nên thật ra điều cần nhất là tự bản thân mình có thể khống chế thời gian.
Tô Linh Phong nhìn Mặc Vấn Trần bổ sung: ” Phương diện võ kỹ có một mình chàng dạy ta là đủ rồi, về phần phương diện linh thuật, chàng cũng biết đấy, linh thuật của ta rất đặc thù, chỉ sợ những thầy giáo trong học viện kia không có cách nào dạy ta đâu.”

Mặc Vấn Trần ôm lấy mặt của Tô Linh Phong, hôn một chút, ấm giọng nói: “Phong Nhi muốn học lớp luyện kim thì học lớp luyện kim đi, ta hiểu rõ mà.”
“Ừ.” Tô Linh Phong hôn lại Mặc Vấn Trần như ban thưởng khiến cho hắn thiếu chút nữa lại hóa thân thành sói….
Sau khi ăn điểm tâm, Tô Linh Phong lại xuất phủ.
Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi nhập học, Hoa Nhược Hề, An Tri Hiểu và Thủy Thanh Thanh hẹn Tô Linh Phong, muốn tụ tập trước khi nhập học, địa điểm hẹn là tiệm bánh ngọt rất nổi danh bên cạnh học viện Thanh Kiều.
Lần này xuất phủ, Tô Linh Phong không mang theo Tiếu Minh Lãng, thế nên cũng không ngồi xe ngựa, hơn nữa còn ăn mặc đơn giản hết mức, nhìn qua giống như là cô bé bình thường.
Tô Linh Phong cảm thấy, sau khi khai giảng, nàng chỉ là một đệ tử của học viện Thanh Kiều Linh Vũ, tuy không gắng sức hòa mình với các học viên trong học viện nhưng vẫn nên ít xuất hiện một chút, dung nhập vào vòng trong học sinh cho thỏa đáng.
Tô Linh Phong chọn thời gian để đi và hiển nhiên, An Tri Hiểu các nàng cũng là chọn thời gian đến, cho nên các nàng gặp phải nhau ở cửa ra vào tiệm bánh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.