Bạn đang đọc Ma Phi Khó Tán Tỉnh – Chương 24
…!Thật là một con rồng thiếu đánh! Hít thở sâu, đừng chấp nó! Tô Linh Phong lạnh mặt hỏi: Còn ngươi thì biết cái gì?
Ta biết nhiều lắm nhé! Ngũ Hành Ngân Long chính là cự long có nguyên tố hệ biệt nhiều nhất, ta có thể điều khiển nguyên tố ngũ hành! Có điều…!Rồng con nói tới đây, giọng điệu chợt buồn thiu: Hiện giờ ta chỉ là một linh hồn, không có cách nào sử dụng sức mạnh đó.
Chứ nếu không ta đã không ở đây chịu để ác nữ như ngươi ức hiếp rồi! Rồng con thầm oán thán.
Xem ra con vật nhỏ bé có vẻ ngoài vô hại này cũng không phải hoàn toàn vô dụng! Tô Linh Phong gật đầu, nhíu mày suy nghĩ một lát rồi nói: Chẳng phải bên trong trứng ma thú đã chết không có linh hồn sao? Sao linh hồn của ngươi vẫn còn trong trứng rồng vậy?
Ai nói rồng ta đã chết vậy! Chỉ là linh hồn của rồng ta tạm thời bị tách khỏi thân xác thôi! Tạm thời thôi, hiểu chưa? Rồng nhỏ cụp chặt móng vuốt ở chi trước lại, cái miệng nhỏ xíu không răng mở toang hoác ra, vô cùng kích động mà nói: Còn nữa, rồng ta đây là tộc cự long cao quý đẹp đẽ! Không phải cái giống ma thú thấp hèn nhỏ bé kia đâu nha! Hỡi loài người ngu dốt bần tiện nhà ngươi!
Ngươi thử càm ràm thêm câu nữa xem! Mẹ nó chứ, chỉ là một con rồng sơ sinh vừa mới lột vỏ chui ra, lấy đâu ra nhiều tính từ thế hả?
Rồng con trông thấy Tô Linh Phong sầm mặt lại, lập tức rất thức thời câm miệng lại ngay, có điều nó vẫn bày ra cái biểu cảm vô cùng không phục.
Ngươi có biết cách để nhập lại vào xác mình không? Rồng con nghe xong, hai con mắt lập tức sáng lên, cái đầu nhỏ của nó gật gật, nó nói: Ta biết ta biết, cần phải có hai ngàn hạt đào yêu, hai ngàn cánh hoa dập nát, hai ngàn tinh hạch của chim mỏ quạ, hai ngàn túi độc của con rết…
Con rồng con không răng này cứ liến thoắng xổ ra một loạt các vật phẩm, càng lúc khóe miệng Tô Linh Phong co giật càng mạnh…
Ước chừng rồng con phải kể đến ba mươi sáu loại vật phẩm, số lượng mỗi loại là hai nghìn, kể xong, nó bèn cụp chặt móng vuốt lại, lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: Một thứ không kém phần quan trọng, chính là phải lấy được nước suối sinh mạng của tộc Tinh Linh, chỉ khi có được thứ nước đó thì mới có thể dung hợp thể xác và linh hồn lại làm một, chế thành thuốc phục hồn!
…
Những thứ khác có thể nhờ thời gian bồi đắp hoặc chỉ cần bỏ tiền ra mua, luôn có cách để chỉnh lại, nhưng tộc Tinh Linh là một chủng tộc vô cùng kiêu căng ngạo mạn, ở đại lục Nam Kỳ này, tộc đó nằm ngay bên cạnh tộc Địa Linh, rất ít tiếp xúc với loài người, nước suối sinh mạng được bọn chúng coi đó là thứ nước thánh do thần tiên ban tặng, làm sao có thể dễ dàng có được chứ?
Tô Linh Phong cau mày, quả là phiền phức.
Tình hình hiện giờ của ngươi không ảnh hưởng tới việc ký kết chứ? Mặc dù con rồng con này vừa ồn ào, vừa tự cao tự đại lại vừa hay khóc, nhưng tốt xấu gì nó cũng là con rồng duy nhất còn sót lại trên đất liền hiện giờ, nếu nó thật sự lợi hại như lời nó nói thì nàng cũng miễn cưỡng thu nhận nó vậy.
Cái gì? Ngươi muốn ký kết với ta?” Rồng con hét bù lu bù loa lên: Ta đường đường là Ngân Long Ngũ Hành cao quý mà lại đi ký kết với loài người thấp hèn như ngươi ư?
Không ký cũng được, ta đỡ phải tốn công sức tốn thời gian cứu sống ngươi.
Tô Linh Phong lơ đễnh nói: Trứng rồng là do ta mua về, xác thịt của ngươi phải mặc cho ta xào nấu tùy theo hứng thú của ta, còn linh hồn của ngươi cũng chẳng có tác dụng gì đối với ta, tùy ngươi đi đâu thì đi!
Ngươi! Ngươi!…!Huhuhu…!Rồng con ngồi bệt xuống đất duỗi chân duỗi đuôi, khóc đến thảm thương, nói: Nữ nhân xấu xa! Đồ nữ nhân xấu xa ức hiếp rồng ta!
Đúng, ta chính là nữ nhân xấu xa, ta cho ngươi thời gian ba giây, ngươi suy nghĩ cho kỹ, ký hay không?
Hức hức…!huhuhu…
Một…
Hai…
Ta ký! Ta ký! Tô Linh Phong còn chưa đếm đến ba, rồng con đã run rẩy đầu hàng: Ngươi đừng hầm ta, huhuhu…!Ta ký là được chứ gì…
Con rồng thức thời sẽ biết tránh cái bất lợi cho mình, mà tuổi thọ của một con người có dài đến đâu cơ chứ, đối với tuổi đời trường sinh bất lão như tộc Cự Long mà nói, chẳng qua chỉ như một cái ngáp ngủ mà thôi.
Hừ! Chỉ cần có thể để linh hồn trở lại thể xác, trở thành một con cự long uy phong chính hiệu, nó nhất định phải nhịn nhục mới được!.