Đọc truyện Ma Giới Đích Nữ Tế – Chàng Rể Ma Giới – Chương 45: Đàm phán .n
Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
Tạp Tạp cơ trí vội vàng nói lớn: “Cương Khắc đại nhân, thủ lĩnh mời ngài tiến vào gặp hắn”.
Trần Duệ liếc nhìn Tạp Tạp một cái, địa tinh nhỏ bé vội vàng lui đến bên cạnh lão địa tinh.
Tiếng bước chân Cương Khắc càng lúc càng gần, rất nhanh, kẻ trúng chiêu Cực Quang đạn đầu tiên ở ma giới này hiện ra trong tầm mắt hắn, nhưng rất rõ ràng, thương thế của hắn cũng chưa khỏi hẳn, tinh thần vô cùng uể oải.
Cương Khắc lúc đến còn gào thét, vừa nhìn đến Trần Duệ, thanh âm lập tức nhỏ xuống, dịch ma bên cạnh Cương Khắc tiến lên một bước, kiêu ngạo hỏi: “Ngươi chính là Guile, thủ lĩnh Áo Choàng hội?”.
Người mặc áo choàng cũng không nói gì nhiều, chỉ giơ tay lên, năm ngón tay mở ra, một quang cầu bạch sắc nhanh chóng bắn ra, vách tường cắng rắn trong nháy mắt bị quang cầu xuyên thủng, lưu lại một hố to khoa trương, quang cầu vẫn đi tiếp, tạo ra tiếng vỡ vụn vang xa, rất lâu sau mới im bặt.
Một kích này uy thế kinh người, làm dịch ma nhìn đến trợn mắt há mồm, khí thế lập tức ít đi phân nửa. Cương Khắc vừa nghĩ đến chuyện đêm đó, nảy sinh sợ hãi, thân thể cường tráng run rẩy: chính là lực lượng này! Uy lực như này chí ít cũng là trung giai ác ma, mà không phải là phổ thông đại ác ma, xem ra là biến dị thiên phú, đêm hôm đó có thể bảo vệ mạng nhỏ, tuyệt đối là may mắn, cũng may thời gian này không làm khó lão địa tinh cùng Áo Choàng hội.
Các thành viên Áo Choàng hội dồn dập hưng phấn, càng nhiều là kính sợ đối với người mặc áo choàng, thẳng cho tới nay, họ chỉ nghe danh vị thủ lĩnh đại nhân, chưa từng gặp mặt, hiện này quả nghe danh không bằng gặp mặt, có thủ lĩnh lợi hại như vậy, tương lai Áo Choàng hội rất có thể vang vọng Ám Nguyệt thành a.
Chỉ có lão địa tinh Địch Địch đau lòng không thôi: chủ nhân, không nên ra tay một cái là dỡ nhà a, đây đều là ma tinh tệ a…
“Guile đại nhân, vừa rồi mạo muội rồi, xin tha thứ” Thấy uy lực của Cực Quang đạn, thái độ kiêu căng của dịch ma biến sạch, thái độ xoay ngoặt ba trăm sáu mươi độ, ngôn ngữ biến thành khách khí: “Hôm nay ta cùng Cương Khắc đến là đại biểu trị an quan Alan tướng quân, muốn thương lượng một chuyện cùng Guile đại nhân”.
Dù cho Nạp Cát sợ hãi lực lượng vừa rồi, nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, hỏi: “Trước kia chưa từng nghe danh Guile đại nhân, không biết đại nhân từ đâu tới? Tới Ám Nguyệt thành có mục đích gì?”.
“Ám Nguyệt thành chính là quê của ta, chỉ bất quá mấy trăm năm chưa trở về, lần này tuân mệnh lão sư ra ngoài lịch luyện, thuận tiện quay về Ám Nguyệt thành” Những lời này của Trần Duệ đương nhiên là để bày mê trận, làm cho lai lịch của Guile càng thêm thần bí khó lường.
Lão sư? Sau lưng Guile còn có cường giả? Nạp Cát cả kinh, còn về lai lịch của Guile, cũng không có gì đáng nghi ngờ, mấy trăm năm trước, Ám Nguyệt thành phồn hoa có tiếng, có không ít cường giả tụ tập, nhưng sau khi xảy ra đại chiến, dần đi hướng suy bại, cũng có rất nhiều gia tộc rời đi, Guile này có lẽ là một trong số đó.
Nạp Cát có lòng muốn làm rõ lai lịch thế lực sau lưng Guile, thử thăm dò: “Mạo muội hỏi một câu, lão sư của đại nhân là…”.
“Tên của lão sư ngươi còn không xứng biết” Người mặc áo choàng lành lạnh nói: “Dù là phụ thân của Alan, tộc trưởng Caron gia tộc, cũng không có tư cách hỏi”.
Nét kinh hãi trên mặt Nạp Cát càng đậm, không ngờ đối phương dưới tình huống hiểu rõ thực lực Caron gia tộc cũng không giảm ý ngạo mạn, lai lịch người này khẳng định không bình thường, hắn vội nuốt lại những câu uy hiếp đã chuẩn bị từ trước, càng thêm cẩn thận, hỏi: “Đại nhân là người thông tuệ, như vậy ta xin được nói rõ. Đại nhân hiểu nhiều biết rộng, hẳn biết mỗi nơi đều có quy củ riêng, hiện đại nhân muốn lập Áo Choàng hội trong Ám Nguyệt thành thì phải án chiếu quy củ của Ám Nguyệt thành. Mỗi tháng cần nộp một ít phí dụng, chỉ cần không xuất đại sự, Alan tướng quân có thể che chở giúp”.
“Ta không cần thứ gọi là che chở, lão sư có nói nếu như có ai dám đụng đến ta, sẽ khiến cho toàn gia tộc hắn hóa thành tro bụi, điểm này, ta rất tin tưởng” Lời này làm sắc mặt Nạp Cát cùng Cương Khắc tái đi, xem ra vị này muốn trở mặt, lấy lực lượng vừa rồi, Guile muốn giết hai người là dễ như trở bàn tay.
Bỗng thanh âm biến chuyển: “Nhưng là… ngươi nói cũng đúng, mỗi nơi có quy củ riêng, ta về Ám Nguyệt thành, cũng chỉ là muốn nhìn cố hương một lần, thuận tiện lịch luyện cùng tu hành, cũng không muốn phân tán tinh lực, Áo Choàng hội lập ra cũng để sưu tập tư nguyên mà thôi. Quy củ Ám Nguyệt thành ta có thể tuân thủ, nhưng là các ngươi tuyệt đối không nên trêu chọc ta, nếu không…”.
Nạp Cát thầm hô may mắn, vội nói: “Đại nhân yên tâm, còn về phí dụng, án chiếu số lượng thành viên mà tính, mỗi thành viên một tháng nộp một tử tinh tệ, Áo Choàng hội của đại nhân… đại khái có mười người, tính là mười tử tinh tệ một tháng đi”.
Do kiêng sợ Guile, giá này đã là thấp nhất rồi, Trần Duệ nhìn xung quanh, ít nhất cũng phải hai, ba mươi người, xem ra tên này còn rất nể mặt mình. Vì tiếp tục bảo trì cảm giác thần bí, hắn nhẫn nhịn đau lòng ném ra một hắc tinh tệ: “Đây là vì gia tộc Caron, trong mười tháng đừng đến làm phiền ta”.
Nạp Cát vui mừng đón lấy, kỳ thực Alan chỉ cần bọn họ quản lý những tổ chức trong thành một phen, còn về quy củ phí dụng là tự bọn họ tham ô ra, chỉ cần thỉnh thoảng hiếu kính Alan là đủ rồi. Mà Alan là độc tử của Caron gia tộc, tự nhiên không thiếu điểm tiền nhỏ này, cho nên chỉ cần không náo ra đại sự, thì hắn cũng nhắm một con mắt, mở một con mắt, lười nhác không quản.
Dựa vào danh tiếng Caron gia tộc, Nạp Cát trước giờ luôn thuận buồm xuôi gió, nhưng Guile này lai lịch rất lớn, căn bản không sợ Caron gia tộc, cho nên chuyến này cũng tính là thành công viên mãn.
“Đa tạ đại nhân đã hào phóng” Nạp Cát lôi kéo Cương Khắc hành lễ, “Sau này đại nhân có gì cần, chúng ta nhất định tận lực giúp đỡ”.
Trần Duệ gật gật đầu, cũng không nói gì thêm, Nạp Cát cùng Cương Khắc thức thời cáo từ rời đi. Lão địa tinh nhìn đến một đám tiểu áo choàng hai mắt tỏa sáng nhìn chủ nhân, quát lên một tiếng: “Các ngươi đi xuống đi, đừng quấy rầy thủ lĩnh nghỉ ngơi!”.
Những hắc ám địa tinh cùng tiểu liệt ma như tỉnh mộng, dồn dập tán đi, sau khi kiến thức uy thế của chủ nhân, không ai không hưng phấn nhảy nhót.
Lão địa tinh cung kính nói: “Chủ nhân, thỉnh vào bên trong”.
Trần Duệ không lên tiếng, bước vào trong nhà, ngồi ở ghế trung ương.
“Chủ nhân…” Lão địa tinh dâng lên một đám tử tinh tệ, ước chừng có bốn mươi cái: “Chủ nhân, ban đầu người đưa cho ta ba tử tinh tệ, Địch Địch đã kiếm về ba mươi tám tử tinh tệ, hiện tại toàn bộ phụng hiến chủ nhân”.
Ba mươi tám tử tinh tệ? Trần Duệ trong lòng khẽ động, mở miệng nói: “Vì sao hôm qua bằng hữu của ta trở về nói ngươi kiếm được hơn mười tử tinh tệ?”.
“Là như này, thưa chủ nhân” Lão địa tinh đã hoàn toàn khẳng định ký sự quan cùng chủ nhân có giao tình thâm hậu, “Trần Duệ đại nhân nói không sai, hôm qua chỉ có mười bốn tử tinh tệ, nhưng tối qua ta tại cạnh kỹ trường cược thắng được mười chín tử tinh tệ, hôm nay kiếm thêm được bốn tử tinh tệ, tổng cộng là ba mươi tám tử tinh tệ, thỉnh chủ nhân cầm lấy”.
Trần Duệ thấy lão địa tinh tính toán rõ ràng, ngấm ngầm gật đầu, hỏi: “Cạnh kỹ trường là sao?”.
Lão địa tinh thấy chủ nhân cũng không thu tiền, trong lòng càng thêm thấp thỏm, cẩn thận đáp: “Cạnh kỹ trường cứ mỗi ngày lại có mấy trận so đấu, có thể mua cược thắng thua, nghe nói năm đó cạnh kỹ trường là địa phương náo nhiệt nhất Ám Nguyệt thành, mỗi buổi đều đầy người, nhưng hiện tại rất tiêu điều, trừ phi có đại sư khiêu chiến hoặc không trung so đấu như lần trước, nếu không bình thường người đến xem không được ba thành. Trần Duệ đã hai lần đến cạnh kỹ trường, biết được quy mô cạnh kỹ trường rất lớn, có thể dung nạp được cả vạn người, dù là không đến ba phần thì cũng hơn ngàn người.
Trần Duệ tương đối hứng thú đối với so đấu, sau khi hỏi dò mới biết được chủ quản cạnh kỹ trường là một trong ba thuộc hạ của Joseph, Araujo Alex, những người có thực lực cùng tự tin có thể báo danh dự thi, kẻ thắng có thể được đến tiền thưởng, kẻ thất bại chỉ nhận được thù lao ít ỏi. Nhưng so đấu như này rất nguy hiểm, sinh tử bất luận, tử vong cơ hồ phát sinh mỗi ngày.
Tối qua độc long có nói với hắn, các hạng tố chất của Trần Duệ đã ổn định đến trình độ nhất định, tốc độ tiến bộ sẽ bị chậm lại, tốt nhất là thông qua thực chiến chân chính giành được kinh nghiệm cùng kích phát tiềm lực, sau đó quay lại tiếp tục đặc huấn tổng kết, đây là phương pháp tiến bộ nhanh nhất.
Trần Duệ tìm tòi một hồi, cuối cùng làm ra quyết định: “Bằng hữu nhân loại ở trước mặt ta đề cao nỗ lực của ngươi, nếu như đã như vậy, ta cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi có thể đạt được yêu cầu của ta, ta sẽ chính thức thu ngươi thành bộc nhân, Áo Choàng hội sẽ chân chính được ta che chở”.
Lão địa tinh vui vẻ, hai tay định dâng lên tử tinh tệ, nhưng Trần Duệ không thu lấy, ngược lại bỏ thêm vào hai hắc tinh tệ, nói: “Những thứ này cho người làm kinh phí hoạt động, loại chuyện đánh bạc không được làm nữa. Ta muốn ngươi hoàn thành ba chuyện, thứ nhất, lợi dụng Áo Choàng hội nắm giữ tình báo trong thành, bất kể lớn nhỏ, khi ta cần, tùy thời có thể báo cáo lại; chuyện thứ hai là học thủ đoạn buôn bán, không phải lừa gạt đe dọa, chuẩn bị tốt cho việc mở cửa hàng; thứ ba, tận lượng sưu tập huỳnh ảnh thạch, phẩm chất càng cao càng tốt, còn có một chút tài liệu, ta sẽ đem danh sách cho các ngươi”.
Lão địa tinh không ngờ chủ nhân lại tín nhiệm mình như vậy, lại đưa thêm hai hắc tinh tệ, lần này hẳn khác với khảo nghiệm, hoàn toàn là trọng nhiệm ủy thác. Nguyên bản chỉ tưởng y phụ một vị cường giả để không bị khi phụ, hiện tại xem ra, con đường này đi quá chính xác. Có Guile chủ nhân, Áo Choàng hội sẽ không còn là thùng rỗng nữa, tự nhiên có thể phát triển.
Còn về buôn bán, đấy chính là sở trường của lão địa tinh, xem ra chủ nhân muốn mình có không gian phát huy, lập tức khom người: “Địch Địch nhất định sẽ hoàn thành phân phó của chủ nhân”.
Trần Duệ vội vã muốn đi xem tình huống cạnh kỹ trường, cũng không tiếp tục dây dưa: “Trần Duệ là bằng hữu tín nhiệm của ta, lời nói của hắn là mệnh lệnh của ta, ngươi phải đối đãi với hắn như là đối đãi với ta vậy! Ta hiện tại muốn đi một chỗ bí mật để tu hành, tương lai nếu như còn có chuyện gì trọng yếu, ta sẽ nhờ hắn chuyển lời”.
Lão địa tinh đối với việc chủ nhân nói đã sớm đoán được, vội vàng đáp ứng, chỉ thấy chủ nhân đột nhiên quay người lại, cắn răng nghiến lợi nói: “Còn có! Chuyện nữ nhi của ngươi là thị thiếp của ta, ta tuyệt không hy vọng lại nghe được, nếu không ta sẽ là người đầu tiên tiêu diệt Áo Choàng hội!”.
Nghe thấy chủ nhân quyết liệt như vậy, những lời lão địa tinh vốn định thôi tiến nữ nhi ngay lập tức nuốt vào trong bụng.
Rời khỏi Áo Choàng hội, Trần Duệ không cởi xuống áo choàng, một đường không ngừng nghỉ đi tới cạnh kỹ trường.
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh