Đọc truyện Ma Giới Đích Nữ Tế – Chàng Rể Ma Giới – Chương 3: Ái Lệ Ti! Tiểu ác ma chân chính!n
Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
“Muội tên là Ái Lệ Ti” Tiểu la lỵ mỹ lệ thuần khiết cười làm cho Trần Duệ càng thêm xấu hổ, “Ca ca, người tên là gì?”.
“Ta, ta tên là Trần Duệ” Trần Duệ suy nghĩ một chút, như đã trọng sinh ở chỗ này, dứt khoát vứt bỏ cái tên Arthur đi, dùng tên cũ, “Ái Lệ Ti muội muội, muội có thể nói cho ta làm sao đi khỏi chỗ này chứ?”.
“Đi?”Tròng mắt to sáng đáng yêu của Ái Lệ Ti nháy lên, chợt hiểu nỏi: “Nơi này cách thực nghiệm thất của A Nhĩ Đạt Tư đại sư rất gần, ca ca muốn đến đó à? Để muội dẫn đi”.
“Không! Đương nhiên không phải nơi đó!” Trần Duệ bị dọa nhảy dựng, trò đùa gì vậy chứ, thật không dễ dàng mới chạy trốn được, giờ đi về thì chỉ có loại thiểu năng mới làm!
Ái Lệ Ti hiếu kỳ hỏi: “Vì sao không đi? Muội nghe nói thực nghiệm thất của đại sư rất thú vị, đang muốn đi xem một lần a”.
Đúng, rất thú vị là đổ độc dược cho người uống… Trần Duệ nhìn tiểu cô nương đáng yêu này, hơi cắn răng liều mạng nói dối: “A, ra là tiểu muội còn không biết, thực nghiệm thất đã xảy ra chuyện rồi! Ta là học đồ mới được đại sư thu, đại sư không cẩn thận ăn phải một loại quái dược, liền hóa cuồng, gặp người đánh người, cả Tư Lợi cũng đã bị đánh ngất, nếu như bị hắn nhìn đến, nhất định sẽ bị đánh thương. Ta hiện tại có việc gấp phải rời đi, nhưng không nhớ rõ đường, muội có thể dẫn ta đi không?”.
Nghe thấy A Nhĩ Đạt Tư phát cuồng, Ái Lệ Ti một bộ hoảng sợ nói: “Thật là đáng sợ a! Chẳng qua, ca ca là học đồ của đại sư, không có hắn cho phép rất khó rời đi a”.
“Hiện tại đại sư chưa thanh tỉnh, sự tình lại rất gấp a”Trần Duệ đành biểu lộ sắc mặt cầu khẩn: “Ái Lệ Ti, muội giúp ta được không?”.
Ái Lệ Ti trề lên đôi môi đáng yêu, suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu: “Được rồi, nhưng là ca ca hạ thấp đấu bồng xuống, cúi thấp đầu đi, không được để cho người khác phát hiện ca ca là học đồ mới đến”.
“Thật cảm ơn muội!”Trần Duệ cũng sợ thân phận nhân loại bị bạo lộ, nên với đề nghị hợp ý này không chút đắn đo đồng ý.
“Không cần cảm ơn a”Ái Lệ Ti ngọt ngào cười, để lộ hai má lúm đồng tiền, nàng chủ động kéo tay Trần Duệ đi, hắn có thể cảm nhận được hai tay nàng êm dịu, trong lòng không khỏi ấm áp: ai nói ma giới là thế giới hung tàn? Tiểu cô nương thiện lương này, nhiệt tình giúp người, so với thiên sứ còn tốt hơn a!
Trên đường, hai người gặp không ít ma tộc tướng mạo kỳ dị, phần lớn là vóc người cao lớn, tướng mạo hung dữ, cầm vũ khí trên tay, hẳn là hộ vệ trang viên.
Tiểu la lỵ tựa hồ là khách quen nên những hộ vệ kia cũng không tiến lên dò hỏi, ngược lại lộ ra biểu tình cung kính. Trần Duệ thấy không có ai cản trở, thở phào một hơi, cẩn thận nghe theo lời Ái Lệ Ti, hạ thấp đấu bồng, cúi đầu đi đường nên hắn hắn không thấy được biểu tình cực kỳ quái dị của những hộ vệ này.
Trang viên này rất lớn, đi thật lâu, tiểu la lỵ mới dừng chân, nói: “Đến rồi!”.
Trần Duệ vui mừng, vừa ngẩng đầu nhìn lên đã hóa đá, đây chính là nơi hắn sợ nhất, thực nghiệm thất của A Nhĩ Đạt Tư!
Ái Lệ Ti mỉm cười, tròng mắt vẽ lên hai đường trăng non: “Ca ca, người không phải muốn đến nơi này sao? Hiện tại nên cảm tạ nhân gia a!”.
Vẫn là nụ cười ấy, vẫn ấm áp thuần khiết như thiên sứ, nhưng Trần Duệ phảng phát nhìn thấy trong khóe miệng thiên sứ lộ ra răng nanh, còn có một cái đuôi nhỏ vung vẩy đằng sau nữa, ai ngờ bàn tay nhỏ ấm áp của Ái Lệ Ti như vòng kim cô vậy, hắn giãy thế nào cũng không thoát.
“Có ai không? Ta tới!”Ái Lệ Ti thân mật kéo Trần Duệ, vừa lớn tiếng kêu lên.
“Là ai? Dám vô lễ tiến vào…”Tiểu liệt ma Tư Lợi miệng ồn ào hét lên, khập khà khập khiễng nhảy ra, nhưng vừa nhìn thấy Ái Lệ Ti, không biết là bị dọa sợ hay kinh ngạc, vội ngã sấp xuống đất.
A Nhĩ Đạt Tư mặt xám mày tro nghe tin bước ra, vừa nhìn thấy Trần Duệ, hai mắt đột nhiên bắn tinh quang, nhưng là không có như trong tưởng tượng hung ác lao lên bóp cổ hắn mà chỉ khom người hành lễ với Ái Lệ Ti.
“Đại sư, lâu rồi mới gặp a!” Ái Lệ Ti buông tay Trần Duệ ra, một bộ ủy khuất nói: “Tân học đồ của đại sư đi lạc a, cho nên nhân gia thuận tiện giúp hắn trở về. Chỉ là vị ca ca này không thành thật, lại dám nói dối nhân gia. Hắn nói đại sư ăn sai dược, nếu nhìn thấy ta sẽ cởi hết y phục của ta, rồi sau đó…”.
“Khụ khụ…” Trần Duệ vội ho khan kịch liệt, mặt cũng tái đi, chỉ hận không tìm được lỗ nào chui vào, tiểu nha đầu này, thật sự quá gian xảo rồi! Cho tới bây giờ, không có gì có thể giải thích. Thật giống như năm xưa, suýt thì bị một nhân yêu lừa mất cảm tình, tài nghệ không bằng người, không có gì để nói.
“Tiểu công chúa không nên tin nhân loại giảo hoạt này” A Nhĩ Đạt Tư đồng dạng lộ ra vẻ lúng túng, nói tránh đi: “Tên này là ba ngày trước rơi vào ma giới, ta đang định dùng hắn chầm chầm thí nghiệm tân dược, vốn còn hoàn hảo, hôm nay tất cả dược đều vô hiệu với hắn. Ta đang điều chế bạch sắc dược tề, không cẩn thận phát sinh sự cố, bị hắn thừa cơ chạy trốn, cũng may tiểu công chúa gặp được”.
Tiểu công chúa! Trần Duệ cuối cùng cũng biết thân phận của la lỵ gian xảo này, lần này tính là chính mình chui vào bẫy, té ngã cũng không oan. Chẳng qua A Nhĩ Đạt Tư nói hắn giảo hoạt, một điểm này tuyệt không thể thừa nhận, cùng Ái Lệ Ti so sánh, hắn thật sự rất thuần khiết!
“Tất cả dược đều vô hiệu?”Ái Lệ Ti hai mắt sáng ngời, phảng phất nhìn thấy đồ chơi mới: “Ta lần này cùng A Tây Na đi mưa dầm tùng lâm, chính là mang về một ít thứ hay, đây là đoạn trường thảo, đây là hủ tâm hoa… Không bằng cho nhân loại này thử trước?”.
A, những thứ trong giỏ xách không phải là trái cây hoa tươi mà là mấy thứ “hay” sao? Nha đầu này mới thực sự là tiểu ác ma, Trần Duệ còn chưa kịp kháng nghị thì đã bị Tư Lợi dùng dây thừng trói giải về thực nghiệm thất.
Một giờ sau, A Nhĩ Đạt Tư lông mày nhăn càng chặt, dược thảo ở sâu trong mưa dầm tùng lâm dược tính rất mạnh, nhưng vẫn vô hiệu với Trần Duệ.
Hiện nay siêu cấp hệ thống khởi động được 19,6% rồi, nhưng Trần Duệ không có chút nào vui sướng: một tên điên cuồng công việc, lại thêm vào một tiểu la lỵ gian xảo, uy lực không đơn giản như một cộng một bằng hai rồi.
Do ở ưa thích hạ độc, cho nên Ái Lệ Ti rất có hứng thú với dược tề học, cũng tính là nửa học đồ của A Nhĩ Đạt Tư, nàng hai tay chống khuôn mặt, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Đại sư, ngươi dùng đều là độc dược, hay thử cho hắn dùng tăng ích dược thủy xem?”.
A Nhĩ Đạt Tư cảm giác được chủ ý này làm được, liền lấy ra một dược thủy hồng sắc nói: “Trước thử cường hiệu cự lực dược thủy đi”.
Tư Lợi cung kính tiếp lấy dược thủy, đổ vào miệng Trần Duệ, Trần Duệ chỉ cảm thấy sôi nóng toàn thân, phảng phất như bị kích thích, lực lượng bạo tăng, dây thừng trên người cũng bị chấn nứt.
Tư Lợi có lòng lập công trước mặt công chúa, giương nanh múa vuốt tưởng muốn chế phục hắn, lại đúng lúc Trần Duệ khắp người là lực lượng, đang sầu không chỗ đánh. Vốn là Trần Duệ có dùng cự lực dược thủy, cũng rất khó đánh thắng Tư Lợi, nhưng Tư Lợi ở trước mặt công chúa cùng đại sư nào dám hạ sát thủ, nên bị nhân loại đánh cho không lực hoàn thủ, hoàn toàn bị áp chế.
Tiếng kêu cứu của Tư Lợi càng lúc càng cao, nhưng là A Nhĩ Đạt Tư cùng Ái Lệ Ti không chút nào trợ giúp, Trần Duệ sớm đã đầy oán niệm với tiểu liệt ma bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh này nên càng đánh càng mãnh liệt. Nhưng là hắn cũng không dám đánh A Nhĩ Đạt Tư hay Ái Lệ Ti, đây là hai phần tử khủng bố, không chọc được a!
Kỳ quái chính là siêu cấp hệ thống không hấp thu năng lượng tăng ích này, tiến độ khởi động chỉ thêm một khoảng nhỏ, hiện tại là 19,7%
Đợi đến khi tiểu liệt ma mặt mũi bầm dập nằm dưới đất, thở phì phò, thì tác dụng của cự lực dược tề chầm chậm tan biến, A Nhĩ Đạt Tư cẩn thận quan sát Trần Duệ, một lần nữa lộ ra kinh hãi.
“Cường hiệu cự lực dược tề có thể mức độ lớn tăng cường lực lượng, nhưng là có tác dụng phụ, sau khi hết tăng ích, người dùng sẽ ở trạng thái cực kỳ hư nhược, vì sao hắn không bị?”.
Ái Lệ Ti kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ đại sư người phối trí ra chân cự lực dược tề, không có tác dụng phụ sao?”.
A Nhĩ Đạt Tư tinh thần khẽ rung, lập tức lắc đầu thở dài: “Không có khả năng, loại dược tề phối phương này đã thất truyền, mà chỉ có đại tông sư mới có khả năng luyện chế ra, cả ma giới cũng không tìm được một bình a”.
Trần Duệ vừa nghe đến ba chữ tác dụng phụ, trong lòng thầm nhủ, chẳng lẽ là hiệu quả tự động hấp thu của hệ thống? Hấp thu các vật chất có hại, giữ lại vật chất có ích? Tuy chỉ là suy đoán, nhưng giả thiết này rất có khả năng, nếu không hấp thu toàn bộ vật chất có ích, vậy làm sao sống được, ăn bao nhiêu cơm cũng sẽ chết đói a.
A Nhĩ Đạt Tư liên tiếp thí nghiệm vài loại tăng ích dược thủy, cuối cùng đưa ra một cái kết luận có tính điên cuồng: độc dược với nhân loại này căn bản vô dụng, thuốc bổ thì càng nhiều càng tốt! Ở trước mặt người này, độc dược đại sư thường nhân nghe danh biến sắc chỉ là dinh dưỡng sư mà thôi!
“Nhất định có dược thủy có thể khác chế hắn!”A Nhĩ Đạt Tư rống lớn một tiếng, cũng không cố giữ hình tượng trước mặt tiểu công chúa nữa, lại bắt đầu suy nghĩ: “Chẳng lẽ mấy trăm năm qua, nhân loại đã biến thành đáng sợ như vậy sao? Đây mới chỉ là nhân loại phổ thông nhỏ yếu! Nếu như vậy, ma tộc tương lai làm gì còn chỗ đặt chân đây!”.
Ái Lệ Ti bàng quan lắc lắc đầu: “Ta xem không phải tất cả nhân loại đều như này, mà là kẻ này có vấn đề. Đại sư, nếu không chế tạo một ma pháp khí cụ trắc thí một chút”.
“Loại khí cụ này ta không làm được, luyện kim thuật bác đại tinh thâm, ta chỉ nghiên cứu với dược tề học thôi”.
A Nhĩ Đạt Tư tại phương diện học thuật tương đối nghiêm túc cẩn thận, bỗng dưng nghĩ đến cái gì, trong mắt lộ ra thị huyết: “Ta từng cho Tư Lợi uống máu hắn, nhưng không có hiệu quả miễn dịch, hay dứt khoát mổ xẻ thân thể hắn nghiên cứu!”.
Trần Duệ không khỏi giật nảy mình, chuyện hắn lo lắng nhất cũng đã đến.
“Đại sư đợi đợi!”Ái Lệ Ti nói hộ lời Trần Duệ muốn nói: “Không nên giết hắn, tên này rất có thú a, lưu lại cho ta chơi đùa”.
Một khắc này, Trần Duệ lại cảm giác được hào quang thiên sứ trên người Ái Lệ Ti, liền giác ngộ làm đồ chơi cũng có, vội vàng nói: “Đừng có giết ta a! Đại sư ta sẽ thành thật thử dược, cho đến khi người mãn ý mới thôi”.
Chủ ý này thật không sai, chẳng những có thể bảo toàn mạng sống, chờ đợi đến khi hệ thống khởi động hoàn toàn, nói không không chừng lúc ấy có thể biến thành siêu nhân, quyền đấm tiểu liệt ma, chân đạp ám tinh linh.
Lời này nếu nói vào mấy giờ trước còn dễ nghe, hiện tại nói không khác gì châm chọc, khuôn mặt đen tối của A Nhĩ Đạt Tư càng thêm âm trầm.
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh