Bạn đang đọc Ma Giáo Giáo Chủ Của Ảnh Hậu – Mộ Vũ Hề Hề [bh] – Chương 16: Thói Quen Mặt Đau
Bất kể bên trong kênh Live-stream xem thường đĩa cá hấp của Lạc Huyền Ca thế nào, An Nhược Thủy đều rất vui mừng may mà lát nữa không chỉ một mình nàng mất mặt.
Chờ MC Mục Lăng cùng mấy vị giám khảo đi tới trước mặt những bữa trưa kia, nhóm giám khảo sẽ chọn lấy mấy món mình cảm thấy hứng thú, yêu cầu các thí sinh giới thiệu món ăn một chút.
Đầu tiên chọn một nam nhân nhìn vô cùng cường tráng, nam nhân kia nấu một bát cơm chiên trứng, một món ăn rất đơn giản rất bình thường, nhưng mà nhìn trong đội nam sinh thì lại là bữa trưa duy nhất có thể cầm lên.
Bởi vì nam nhân kia là người đầu tiên được giám khảo chọn trúng, cho nên Lạc Huyền Ca rất tò mò nhìn sang. Nàng lại tinh mắt phát hiện đó chính là người anh em dùng ngực đập bể đá lớn.
Nam nhân nói: “Ta chỉ biết làm cơm chiên trứng, đơn giản thuận tiện còn dễ ăn.”
Mấy vị giám khảo gật đầu một cái, tiếp tục hỏi người kế tiếp, sau một phen lăn lộn, rốt cuộc đã tới trước mặt Mạnh Tiểu Manh.
Mạnh Tiểu Manh từ chỗ Lạc Huyền Ca mang đi rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng mà cơ bản đều không dùng tới, trước mắt chỉ làm một bát canh thịt, cục thịt lớn kích thước như quả đấm, cục thịt nhỏ thì ngang cỡ ngón tay út. Mấy vị giám khảo kiên nhẫn nghe Mạnh Tiểu Manh giải thích.
Mạnh Tiểu Manh: “A? Ngươi hỏi cục thịt tại sao xắt như vậy à? Bởi vì thời điểm ta xắt thịt tay run a…”
Tay run a…
Mấy vị giám khảo nhìn nàng một cái, bất ngờ phát hiện nàng chính là tay đàn violon lúc trước làm bọn họ cả đời khó quên, nuốt nước miếng mấy cái liền.
Ma vật a, bọn họ không chọc nổi không chọc nổi. Ngộ nhỡ một lời không hợp chạy đến bên cạnh bọn họ kéo đàn violon thì làm sao bây giờ yo.
Đến bên cạnh An Nhược Thủy, mấy vị giám khảo nhìn bát mì kia, trên mặt nặn ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: “Có thể giới thiệu bữa trưa một chút không?”
“Mì nước.” An Nhược Thủy đơn giản thẳng thừng nói ra một từ, người nào có mặt ở đó nhìn món ăn đều không liên tưởng được đến cái tên kia.
Giám khảo: Mì nước a? Ta còn tưởng là bánh canh, thật may vừa rồi không nói ra miệng trước.
An Nhược Thủy thấy sắc mặt ba vị giám khảo không quá đúng, nàng cũng có thể đoán được chút nguyên nhân, dẫu sao trù nghệ của bản thân như thế nào nàng vẫn biết. Vì vậy lập tức đưa tới một ánh mắt, để cho mấy vị giám khảo đi xem một chút cá của Lạc Huyền Ca.
An Nhược Thủy cảm thấy, trước mắt có thể giải cứu nàng ra khỏi danh hiệu trù nghệ phế, cũng chỉ có người nấu nướng so với nàng còn phế hơn, Lạc Huyền Ca.
Ba vị giám khảo đi tới trước mặt Lạc Huyền Ca, nhìn con cá hấp nước trong mâm của Lạc Huyền Ca, chẳng khác gì cá vừa rửa sạch sau khi giết, không chút nào nhìn ra dấu vết đã từng nấu trong nồi.
Nếu không phải bọn họ ở hiện trường thật sự thấy qua Lạc Huyền Ca mở lửa, hơn nữa đem cá bỏ vào nồi trộn trộn lật lật, đánh chết bọn họ, bọn họ cũng không tin đây là một con cá đã nấu chín.
Mấy vị giám khảo lúng túng đứng ở đằng kia, cuối cùng có một vị giám khảo đeo mắt kiếng gọng vàng đề xuất vấn đề với Lạc Huyền Ca.
“Xin hỏi có thể giới thiệu một chút về món ăn cho mọi người biết không?”
Lạc Huyền Ca gật đầu một cái, trước kia lúc hoàng đế dùng bữa, đều sẽ yêu cầu ngự trù giới thiệu một phen, nói hay thì có thể được trọng thưởng, kiếp trước nàng trời xui đất khiến trở thành trưởng ngự thiện phòng chính ngũ phẩm, dĩ nhiên cũng từng giới thiệu món ăn cho hoàng thượng.
“Đây là món Cá Ngũ Cốc, diễn tả việc ngũ cốc hằng năm bội thu dư thừa. Chính như thiên hạ hiện nay, dân chúng sinh hoạt an cư lạc nghiệp, ngũ cốc không bao giờ thiếu mỗi năm đều dồi dào. Ta hy vọng có thể mượn món ăn này, diễn tả một chút lòng cảm kích đối với cuộc sống tốt đẹp hiện nay.” Lạc Huyền Ca giới thiệu không khác gì với trước kia nịnh hót hoàng đế, duy nhất có thay đổi chính là, trước kia là nhắm mắt nói mò, hiện tại lại mang bảy tám phần thật lòng bên trong. Bởi vì nàng đối với hết thảy có được hiện tại đều mang lòng cảm kích.
Mà làm món Cá Ngũ Cốc này còn phải cảm tạ An Nhược Thủy, bởi vì An Nhược Thủy không phân biệt được ngũ cốc, cho nên đi siêu thị mua bậy bạ một trận, người khác chỉ mua nguyên liệu nấu ăn, mà nàng thì tiền muôn bạc biển trực tiếp mua đủ hết ngũ cốc.
“Không tệ không tệ. Món ăn này ý nghĩa rất tốt.” Mấy vị giám khảo vỗ tay mang tính tượng trưng, đối với loại chuyện này bọn họ không thể không vỗ tay tán dương, một món ăn ca tụng cuộc sống tốt đẹp, bọn họ còn có thể phê bình kiểu gì? Trừ khen nàng, bọn họ cũng không còn chuyện gì để nói.
Chờ mấy vị giám khảo đi hết một vòng quanh tất cả thí sinh, mọi người cũng có thể bắt đầu ăn bữa trưa. Nhưng bởi vì một bộ phận thí sinh chỉ làm món ăn, không nấu cơm, cho nên tổ tiết mục lâm thời quyết định cung cấp cơm trắng cho các thí sinh.
Có điều trước khi để cho tất cả mọi người dùng bữa, MC Mục Lăng tốt bụng đưa ra trợ giúp đặc thù cho một vài trù nghệ phế.
Mục Lăng: “Mặc dù mọi người đều là đối thủ của nhau, nhưng đồng thời cũng là đồng đội thân mật nhất, vì để tiện bề liên lạc tình cảm với nhau hơn, mọi người có thể trao đổi bữa trưa của mình với bằng hữu.”
Nghe vậy, không ít người đều đưa mắt ném đến trên người An Nhược Thủy.
Mì nước An Nhược Thủy nấu, nhìn liền biết không phải cho người ăn, có lẽ An đại ảnh hậu bản thân nàng cũng không muốn ăn cái nồi mì mới nhìn đã thấy không được tự nhiên kia. Nếu có thể dùng bữa trưa của mình đổi với An Nhược Thủy, không chỉ có thể quen biết vị tai to mặt lớn này, còn có thể thành công ở trước mặt fan hâm mộ của An Nhược Thủy kéo hảo cảm.
Vì vậy Giang Ý Hàm dẫn đầu đi đến, đưa thịt kho của mình tới trước mặt An Nhược Thủy.
“Ta làm thịt kho, ngài muốn nếm thử một chút không?” Nhiệt tình trong mắt Giang Ý Hàm rất rõ ràng, An Nhược Thủy đang chuẩn bị nhận lấy, đột nhiên Lạc Huyền Ca xuất hiện.
Lạc Huyền Ca đưa con cá mình làm tới trước mặt An Nhược Thủy: “Ăn cá không?”
An Nhược Thủy: Sao cảm giác cảnh này thật quen thuộc a?
Lạc Huyền Ca: Lần trước ta cự tuyệt cơm trưa của nàng, lần này nàng sẽ không cũng cự tuyệt ta chứ? Nhưng mà đây chắc hẳn là lần đầu tiên nàng nấu mì đúng không? Chẳng lẽ phải tiện nghi người khác? Bất kể thế nào, nếu cự tuyệt, ta trực tiếp động thủ cướp đi!
Giang Ý Hàm: Hờ, một con cá vừa nhìn đã lộn ruột, còn muốn để cho An ảnh hậu tiếp nhận? Lạc Huyền Ca ai đưa mặt cho ngươi? Vẫn là ngoan ngoãn chờ bị từ chối đi.
An Nhược Thủy nhìn thịt kho trong tay Giang Ý Hàm, liếm môi không biến sắc nuốt nước miếng một cái, nhìn nhìn con cá trong tay Lạc Huyền Ca, con cá kia thật chẳng khác gì vẫn còn sống, cảm giác lấy đũa đâm hai cái, nó sẽ tung tăng vùng vẫy.
Do dự bảy tám giây, An Nhược Thủy đưa tay nhận lấy cá của Lạc Huyền Ca: “Ta tương đối thích ăn cá, cảm ơn ngươi.”
Vì không để cho Giang Ý Hàm lúng túng dưới con mắt mọi người, An Nhược Thủy hiếm có hướng Giang Ý Hàm ôn nhu cười nhẹ.
Kênh Live-stream ——
Dân mạng 1: Gào khóc hú ~ nụ cười này của nữ thần ta nhận thầu rồi.
Dân mạng 2: Trời ạ, nữ thần cười thật ôn nhu, tiêu rồi ~ cong rồi cong rồi, nữ thần cầu gả a!
Dân mạng 3: Không phải chứ, nữ thần thật muốn ăn con cá kia? Có thể trúng độc hay không a?
Dân mạng 4: Nữ thần, buông con cá kia ra, để cho ta tới!
Dân mạng 5: Kỳ thực… so với con cá kia, chúng ta hẳn nên lo lắng Lạc phúc hắc ăn mì 2333
Dân mạng 6: Như trên, ta tương đối lo cho Lạc phúc hắc hơn…
…
Lạc Huyền Ca từ trong tay An Nhược Thủy nhận lấy bát mì kia, tuy rằng nhìn rất khó ăn, nhưng mà Lạc Huyền Ca vừa ăn miếng đầu tiên xong, tức thì lóe sáng hai tròng mắt.
Lạc Huyền Ca:… Kiếp trước trước khi chết ta ăn phải đồ ăn có độc, mùi vị cũng còn ngon hơn tô mì này!
Nhưng đây là An Nhược Thủy lần đầu tiên nấu mì, Lạc Huyền Ca lặng lẽ tự điểm huyệt, phong bế vị giác, ở dưới ánh mắt không thể tưởng tượng được của mọi người, cười híp mắt ăn hết rồi. Sau khi ăn xong còn bộ dáng hết sức hưởng thụ, làm tất cả mọi người trên kênh Live-stream bao gồm một vị tổng tài đều kinh hãi.
An Tuấn Phong: Chẳng lẽ muội muội nấu mì thật sự chỉ là nhìn khó coi? Kỳ thực mùi vị rất tốt? Lần sau có rảnh nhất định để muội muội nấu một bát cho ta nếm thử chút!
Sau đó An đại tổng tài vừa nằm viện vừa mài dao.
Dĩ nhiên đây là nói sau, tạm thời không đề cập tới, trước mắt đang đến lượt An Nhược Thủy thưởng thức Cá Ngũ Cốc của Lạc Huyền Ca.
Kênh Live-stream ——
Dân mạng 1: Nữ thần cầu đừng ăn…
Dân mạng 2: Thương tiếc nữ thần, nữ thần chớ ăn, ta đưa cơm cho nàng!
Dân mạng 3: Cái tiết mục nhảm gì a, con cá kia có thể ăn sao? Nữ thần mau ngậm miệng lại!
Dân mạng 4: Hu hu ~ đừng ăn a, cẩn thận trúng độc!
…
An Nhược Thủy cầm đũa lên, trong nháy mắt đó không chỉ toàn bộ người trên kênh Live-stream tập trung tinh thần chăm chú xem, mà ngay cả một ít thí sinh ở hiện trường cũng đều lo lắng đề phòng nhìn nàng.
Nhưng mà bất kể bọn họ lo lắng thế nào, An Nhược Thủy đều như trong dự liệu ăn miếng thịt cá đầu tiên.
“…” An Nhược Thủy bất ngờ không kịp đợi lại ăn miếng thứ hai, hơn nữa ngũ cốc trong bụng cá đều lộ ra, nước sốt đậm đà mê người chảy ra đĩa, thịt cá được ngâm tẩm thập phần hấp dẫn, thay đổi dáng vẻ cá hấp khô ban nãy, giờ phút này cả đĩa cá bị nước sốt thấm nhuộm đầy đủ sắc vị hương, nhìn xa xa cũng khiến cho khẩu vị dâng trào, càng khỏi nhắc đến mùi hương nước cá bốc lên.
Ngay cả ba vị giám khảo đứng cách đó mấy bước nhìn, đều không hẹn mà cùng nuốt nước miếng một cái.
Mục Lăng thấy Lạc Huyền Ca bộ dáng ung dung nhàn nhã, ngược lại hít một hơi khí lạnh lặng lẽ lui qua một bên, trong đầu luôn luôn lẩn quẩn lời nói của Lạc Huyền Ca lúc phỏng vấn.
Miễn cưỡng! Thắng được! Ngự trù cung đình! Mà thôi!
Kênh Live-stream giờ phút này lại trống rỗng, một cái bình luận cũng không có, chờ An Nhược Thủy đem con cá ăn hơn nửa, mới đột nhiên bay ra mấy cái bình luận.
Kênh Live-stream ——
Dân mạng 1: Các ngươi có phải là đang bận che mặt, quên nhắn lại?
Dân mạng 2: Đừng nói gì nữa, mặt đau!
Dân mạng 3: Ta biết đầu năm nay chuyên gia dễ dàng bị ném đá, nhưng ta vẫn không thể không tới giúp mọi người phổ cập khoa học một phen. Món ăn này được đặt tên là Cá Ngũ Cốc, còn có tên khác là Cá Không Xương , ý nghĩa như tên, chính là trong quá trình chế biến gỡ xuống xương cá, xếp ngũ cốc vào trong thân cá. Tương truyền đây là món sở trường của một vị ngự trù thời Đại Minh dưới triều Hiên Minh Đế. Vị ngự trù đó dựa vào món ăn này được hoàng đế yêu thích, vào cung không tới ba ngày liền được Hiên Minh Đế hạ chỉ ngự phong trưởng ngự thiện phòng chính ngũ phẩm. Đáng tiếc ngự trù đó ba tháng sau đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, món Cá Ngũ Cốc này chỉ được ghi lại trong thực phổ ở ngự thiện phòng, hơn nữa còn không có cách làm cụ thể. Nếu như có hứng thú bằng hữu có thể đi kiểm tra Đại Minh Cung Đình Lục, bên trong có ghi lại Minh Hiên Đế ngự phong một tiểu đầu bếp lai lịch không rõ.
Dân mạng 4: Ta vừa đi tra… Lầu trên nói là thật, cầu đừng phổ cập khoa học nữa, mặt ta bây giờ càng ngày càng đau!
Dân mạng 5: Không nói câu nào, chỉ dựa vào món ăn này, phiếu của ta về sau tất cả đều thuộc về Lạc phúc hắc.
…
Lạc Huyền Ca tập trung nhìn An Nhược Thủy dùng bữa, món ăn này kỳ thực rất đơn giản, dùng nội lực chấn vỡ toàn bộ xương cá, lại đem ngũ cốc bỏ vào thân cá, sau đó dùng nội lực che chở thân cá để khi vào nồi sẽ không dính khói dầu. Kỹ xảo nấu tuy đặc biệt, nhưng mà thủ pháp của nàng rất kín đáo, cho dù dưới con mắt của mọi người cũng sẽ không bị người học trộm thành công.
An Nhược Thủy hài lòng ăn xong cả đĩa cá, đột nhiên ngẩng đầu hậu tri hậu giác nhìn Lạc Huyền Ca: “Đây thật sự là cá sao?”
“Đương nhiên là cá. Con cá kia còn là ngươi tự mình mua, ngươi quên sao?” Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy sau khi ăn no dáng vẻ hạnh phúc hưởng thụ, tâm tình nàng tức thì tốt lên rất nhiều.
An Nhược Thủy gật đầu một cái, nhưng vẫn ném ra nghi hoặc: “Tại sao không có xương cá?”
“Cá Ngũ Cốc, còn gọi là Cá Không Xương. Dĩ nhiên không có xương cá.” Lạc Huyền Ca nghiêm trang giải thích.
An Nhược Thủy há miệng muốn hỏi nàng cụ thể làm thế nào, nếu như có thể, nàng vô cùng muốn học. Nhưng mà nghĩ một chút trù nghệ của bản thân, An Nhược Thủy trầm mặc hướng Lạc Huyền Ca cười một tiếng: “Trù nghệ của ngươi thật tốt.”
“Thích không? Ta còn biết nấu rất nhiều món ăn, về sau có cơ hội ta nấu cho ngươi ăn a.” Lạc Huyền Ca không nghĩ gì khác, thấy An Nhược Thủy bộ dáng rất vui vẻ, nàng liền thuận miệng nói ra.
Mà An Nhược Thủy lại thời khắc chú ý các nàng lúc này đang truyền hình trực tiếp, vì duy trì vỏ bọc thần tượng, An Nhược Thủy thu liễm ý cười, thanh âm lành lạnh lễ phép nói: “Cảm ơn, có cơ hội nhất định sẽ phiền toái ngươi.”
“Ừ.” Lạc Huyền Ca gật đầu một cái, thuận tay thu thập chén bát của An Nhược Thủy.
Kênh Live-stream ——
Tam quan do trẫm gầy dựng lại: Có ai cảm giác Xuẩn Tiểu Manh trong góc rất đáng thương hay không?
Bảy lạnh: Này… ảo giác bị nữ thần đào góc tường là chuyện gì xảy ra?
Yếu thảm: Nếu quả thật phải lựa chọn, ta đứng bên phía nữ thần cùng Lạc phúc hắc!
Mệt rồi oải rồi: Hiện tại mới phát hiện Lạc phúc hắc vậy mà lại có tiềm chất hiền thê lương mẫu.
Bát giới, gái yêu đẹp: Lầu trên có thể kiên định một chút hay không? Nữ thần là của mọi người, Lạc phúc hắc mới là của Xuẩn Tiểu Manh!
——–
Tác giả có lời muốn nói:
Mạnh Tiểu Manh ở trong góc: Ta cũng muốn ăn cá
Lạc Đại giáo chủ: Có đối tượng không? Không có đối tượng ngươi ăn cá làm gì? Ngoan ngoãn ăn thức ăn chó đi!
An đại ảnh hậu: Nói nhỏ, tức phụ nói đúng!
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴