Bạn đang đọc M.s.w – Ba Nữ Sát Thủ Xinh Đẹp: Chương 4
Là mình sao?
Ari chỉ tay vào mình và như muốn hét to lên là không muốn đâu.
– Phải chịu thôi nhiệm vụ mà.
Rin nói cái giọng châm chọc Ari vì trước đó cô bé cũng như vậy mà. Ari nhìn hai bà bạn rồi thở dài.
– Nhưng mà mình không biết dùng mỹ-nhân-kế đâu.
Ari nhìn hai bà bạn mà cố nhấn vào từ mỹ nhân kế, đình đi về lớp thì….
– Ari nghe đâu có cả mỹ nhân trong trường, nếu học chung với bà thì kệ đấy.
Rin nói đá theo. Ari bỏ đi không thèm nhìn lấy một lần. Đã đến giờ lên lớp, cả lớp đã yên vị chỗ ngồi. Ari bước vào lớp.
– Các em đây là học sinh mới chuyển đến trường ta.
Cả lớp bàn tán xôn xao, Ari tia một vòng quanh lớp nhưng có vẻ đã xác nhận được mục tiêu là gì. Ngay lập tức cái đầu cô bé hoạt động và phân tích mọi dữ liệu. “Con trai thứ nhà Valdez, tên Peter, học lực miễn bàn cãi, thông minh trên cả đỉnh, khó tiếp cận và hay ở một mình. Là một trong những đầu mối quan trọng để tìm viên saphia ngu ngốc đó.” Ari phân tích dữ liệu quá chi tiết và còn vân vân nữa nhưng mình chỉ có thể kể thế thôi.
– Vậy em tên là gì, giới thiệu ọi người cùng biết nào.
Cô giáo mỉm cười, Ari nhìn cả lớp rồi nói đủ để nghe.
– Snow Mikey….
Nói rồi Ari đi xuống chỗ cô bạn ngồi phía sau Peter, hiện tại Peter đang ngồi bàn thứ hai, mà cả lớp có 4 dãy hàng dọc và 6 dãy ngang, là bàn đơn.
– Bạn có thể đổi chỗ chứ?
Cô bạn đó lắc đầu, Ari lại quay sang mấy cô bạn ngồi bên cạnh trái phải nhưng cũng không được. Thế là Ari phải lẽo đẽo ôm cặp đi lên bàn đầu tiên tức là trước bàn của Peter.
– Bạn có thể chứ?
– Ừm…
Cô bạn mỉm cười rồi đổi chỗ chõ Ari nhưng vì vẫn muốn trêu chọc lính mới nên một đứa ngồi bên cạnh kia dơ chân ra làm Ari vấp ngã. Cả lớp được mẻ cười khoái chí. Ari thì vẫn bình thản đứng dậy đẩy gọng kính màu đen lên ròi ngồi vào chỗ. Đây là chỗ ngồi bất đắc dĩ của Ari, vốn dĩ định ngồi sau cậu ta để theo dõi dễ hơn nhưng ngồi trên thế này thì có khi bị cậu ta theo dõi lại cũng nên. Căn bản Peter là hotboy của trường, lại là con nhà giàu có nên các nàng tăm tia hoài. Cô bạn ngồi bàn đầu đổi chỗ vì quá thuận tiện, ngồi ngay bàn đầu khó mà quay lại ngắm ngía hotboy được. Tiết học bắt đầu và nhìn vào mấy quyển sách Ari cứ ngáp hoài không thôi, mệt mỏi là Ari nằm gục trên bàn mà không biết rằng ai đó đang theo dõi từng cử chỉ của mình chăm chú.
– Em Mikey…..
Cô giáo nhìn Ari đang nằm chán nản trên bàn thì cất tiếng gọi. Ari ngồi dậy nhìn cô rồi hỏi.
– Cô kêu em có chuyện gì sao?
– Em Mikey theo em thì chính trị như thế nào?
– Tẻ nhạt, không tốt đẹp.
Buông ra cái câu đó mà mặt Ari tỉnh bơ, họ đang tò mò về cô bạn mới này. Cô giáo nói tiếp.
– Em chỉ có thể diễn tả như vậy thôi sao?
Cô giáo và cả lớp ngạc nhiên và tò mò câu trả lời tiếp theo của cô bé này.
– Chính trị luôn tẻ nhạt và nhàm chán. Luôn phải tìm cách ngoại giao rồi làm thế nào để đất nước đứng đầu thế giới. Ngoài ra còn phải đấu đá nhau tìm mọi phương thức. Nó không tẻ nhạt thì là gì?
– Nói như em thì cả nước Mỹ cao quý này sẽ ra sao? May mà chỉ có một người như em.
Cô nói giọng nửa giễu cợt nửa mỉa mai và cố tình nhấn giọng chứ cao quý. Ari đốp lại lời cô ngay.
– Thì đúng là như vậy mà, trên thế giới này chỉ có một người như em và không một ai có thể cùng suy nghĩ và đó là lẽ tự nhiên.
– Tôi không thể hiểu nổi em.
Cô cứng họng vì Ari thì Ari buông nốt câu nữa.
– Nên vậy cô ạ, có lẽ cô không nên hiểu em vì em phức tạp lắm.
Nói rồi Ari lại nằm xuống ngủ ngon lành. Cô bé trở thành thần tượng tẻ nhạt của lớp và đã gây chú ý đến ai đó ngồi ngay sau.