Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 1093: Lần Đầu Gặp Lại Khảo Tích


Bạn đang đọc Lý Triều Bá Đạo Phò Mã – Chương 1093: Lần Đầu Gặp Lại Khảo Tích


Ngô Khảo Ký từ Cao Quảng vội trở về Chính Hòa thành cũng là vì nhận thư của cụ Lý Thường Kiệt cũng gặp gỡ người anh trai cùng cha khác mẹ Ngô Khảo Tích.

Phủ công chúa đã khác xa trước đây lụp xụp nhìn như chuồng gà.

Phủ công chúa khi này tuy không lộng lẫy vàng son nhưng khí phái không thua gì ai.

Ít nhất gần như cả cái thành đất Chính Hoà cũ chính là diện tích của phủ Công chúa lúc này.

Tất cả nhà dân bên trong bị chuyển ra ngoài.

Lớp tường thành mới dài rộng gấp 4 lần tường thành cũ mỗi chiền 1,5km thừa đủ chỗ ở cho 20-30 ngàn người.
Phủ công chúa thật ra là một khu liên hợp hành chính để quan lại làm việc ở Khu Nam.

Còn khu bắc là nơi vợ chồng Ngô Khảo Ký- Lý Từ Huy ở được xây biệt lập có mộ đại môn thông với khu hành chính.
Tất nhiên lúc này chỉ mới xây nên hạ tầng cơ sở cùng một số khu nhà chính để quan lại làm việc và một khu nhà cho Lý Từ Huy ở , còn lại các kiến trúc vẫn cần từ từ hoàn thiệt, vườn tược hồ nước đình đài vẫn chưa có mà chỉ là gạch ngói từng đống xếp đó chuẩn bị xây dựng hoàn thiện thôi.

Mùa mưa bão đến rồi, xây không nổi phải chờ năm sau mới được.
Ngô Khảo Ký đi từ cổng bắc mà vào, xuyên thẳng khu Lý Từ Huy ở…
Cửa phòng vừa mở… lập tức một bóng đen ập đến từ sau lưng tấn công hắn…
Kẻ tấn công treo cả người lên lưng Ký, hai chân quắp lấy eo, như con bạch tuộc bám chắc lấy vậy….
Ngô Khảo Ký cười khổ, từ sau khi hai đứa vượt rào… Ảnh rất là ham chuyện chăn gối với Ký.

Mà Ký toàn phải đi xa thi thoảng mới về được Chính Hoà, mỗi lần gặp là lại là Ảnh bấu lấy không buông, thậm chí rất ích kỷ tranh giờ của Lý Từ Huy.

Lý Từ Huy thì mềm lòng dễ dãi cho nên toàn gật đầu nhịn nhịn.
“ Xuống đi , người anh đang mặc chiến giáp đó… cứa đứt người lại kêu đau” Ngô Khảo Ký cười khổ vừa cõng Ảnh vào trong nhà vừa nói…
“ Không sợ… hì hì…” Ảnh vẫn buông chặt không thả…
“ Em không sợ anh sợ… còn phải tắm rửa thay đồ … người bẩn” Ký gắt lên…
“ Rồi rồi….” Miệng nói rồi rồi nhưng vẫn không buông tha…
Ngô Khảo Ký thả mình lim dim trong làm nước ấm đang bốc hơi nghi ngút.
Đây là mộ cái hồ tắm nhỏ được xây trong nhà.


Ngô Khảo Ký xây nhà mới dĩ nhiên phải tiện nghi nhất.

— QUẢNG CÁO —
Có nhà vệ sinh tự hoại , có phòng tắm to như cả căn phòng nước được chứa từ bể trên cao có hệ thống vòi vặn để xả.

Có vòi nước mát, có vòi nước nóng thông qua bình đồng bên ngoài nhà.

Lúc nào cần tắm thì hạ nhân bên ngoài đốt than, các ống đồng ruột mèo sẽ khiến nước ấm lên chẳng khác nào bình nóng lạnh thời hiện đại.
Tiện lợi nhanh chóng không phải khổ sở cho đám nô tì phải đun nước bê nước chuẩn bị bồn tắm….
Ảnh thích nhất là thiết kế của Ký, bởi lẽ công việc vệ sinh toàn là Ảnh đảm nhiệm để tránh Lý Từ Huy nhìn ra.
Lúc này Ảnh với Ký đã “xong việc” cho nên Lý Từ Huy xuất hiện ăn mặc rất thoáng mát phục vụ Ngô Khảo Ký kỳ cọ, nhưng Huy và Ký không có vượt qua giới hạn để trán Huy phát hiện chuyện cửa mình của nàng có tổn thương.
“ Sao mỗi lần Anh và Ảnh gặp nhau xong, trong miệng em luôn có vị là lạ” Lý Từ Huy vừa kỳ cọ cho Ký vừa bĩu môi càu nhàu lại còn chẹp chẹp miệng xem mùi vị lạ là gì…
Còn vị lạ quái gì nữa.

Thằng em của Ký đang ỉu xìu xìu bên dưới làm nước là đủ hiểu.

Cơ thể Huy vẫn chưa được phẫu thuật.

Ký và Ảnh chén nhau nhưng không có làm theo kiểu ấy được cho nên Ảnh dùng miệng giúp Ký thoả mãn.

Ký ấm ức làu bàu “ Đã nói súc miệng kỹ… lần nào cùng cẩu thả”
“ Hử …anh nói gì kia?” Huy vểnh tai nghiêng đầu mắt tròn tròn dò xét.
“ Anh nói là nguyện vọng của em đó là cùng anh cải biến thế giới này tốt đẹp hơn.

Nhưng em chểnh mảng việc quản lý như vậy là không ổn.

Đùn đẩy hết cho Ảnh là không nên.

Tính cách của Ảnh quyết đoán nhưng cực đoan, quản lý người dưới cũng cẩn cả nhân từ.


Ân- uy cùng lúc….”.

Ngô Khảo Ký tặc lưỡi chuyển chủ đề.
“ Em biết rồi… sẽ chú ý hơn” Lý Từ Huy không có cãi mà chỉ cười cười kỳ cọ cho Ký…
Ký muốn mở miệng nói nhưng thôi, nhìn Lý Từ Huy hiền lành vậy chứ rất cứng đầu, cái gì nhận đúng là không thay đổi.

Nàng quá đam mê nghiên cứu khoa học này nọ, thiết kế máy móc này nọ.

Sắp tới còn bắt Ngô Khảo Ký xây phòng thí nghiệm, chế tạo bên trong khu vực tẩm cung này của nàng.
“ Mà sao em thấy anh có vẻ rất nôn nóng chuyện phát triển quân sự.

Em xem qua sổ sách thì anh đầu tư quá nhiều tiền bạc vào chế tàu mua tàu chiến cùng trang bị quân đội, phía Tây vẫn còn phải đánh sao?”
Lý Từ Huy hiếm khi quan tâm đến chuyện quân sự, nàng cũng nhường cho Ảnh làm quản lý Chính Hoà.

Nhưng Huy tấm lòng nhân hậu luôn muốn cuộc sống của dân tốt hơn, thấy Ký đầu tư nhiều vào quân sự cho nên có điều lo lắng.
“ Là em lười đọc sử thời hiện đại rồi, hoặc là xuyên không rồi quên sạch….

Qua năm sau cũng tháng 10 thì quân Chiêm Thành đánh qua Ma Linh- Địa Lý, thậm chí đánh vào Bố Chính.

Cho nên chúng ta còn đúng 12 tháng để chuẩn bị.”
Ngô Khảo Ký vẫn cùng Lý Từ Huy diễn kịch, vẫn phải coi nàng là người xuyên thật để giúp Huy hoàn thành tự ám thị bản thân ở mức cao nhất.

— QUẢNG CÁO —
Úi….
Huy ôm trám xoa điên cuồng… con trâu kia thừa dịp nàng không chú ý mà búng một cái…
“ Thảo nào…”
Lý Từ Huy lúc này đã hiểu vì sao Ngô Khảo Ký điên cuồng xây Chính Hoà thành một hùng thành.

Bên bờ Bắc Sông Nhật Lệ còn lên kế hoạch cho xây luỹ dài mười mấy Km.


“ Không cẩn phải sợ, chuyện này anh đã nói với Đại Bá, ngài ấy sẽ có phương án tiếp ứng nhanh nhất… có điều thời điểm đó em về Bố Chính thành cho an toàn” Ngô Khảo Ký động viên cho Huy yên tâm.
“ Không, từ mai em sẽ cùng Ảnh học chỉ huy quân đội, em ở lại cùng chiến đấu với anh” Lý Từ Huy quật cường.
Á ù…
Ngô Khảo Ký trợn mắt ngạc nhiên, cô nàng hiền lành yếu đuối chán ghét tranh đấu này lại từ lúc nào cứng như vậy.

Nhưng phản ứng này tốt, rốt cuộc thời đại này không an toàn , cho nên mềm yếu nhân từ quá không phải là hay.

Huy cũng nên tự học cách bảo vệ bản thân, không thể lúc nào cũng dựa vào Ảnh được.
“ Tốt… ngày mai cứ vậy đi…giờ đi ngủ… ha ha…” Ngô Khảo Ký lâu người quấn tạm cái khăn rồi bế xốc Lý Từ Huy lên.
Bệnh của Huy theo mộ khía cạnh nào đó thì nhẹ đi, nhưng theo một khía cạnh khác lại nặng lên.
Nhẹ đi ở chỗ Ký có thể tiếp xúc cơ thể thoải mái với Huy, chuyện Ảnh xuất hiện hay không là hai ngươi Huy- Ảnh thoả thuận.

Nhưng nặng lên đó là về nhân cách Ảnh ngày càng chủ động và không có dấu hiệu hai người hoà làm một.
Trời đã sáng, Ngô Khảo Ký đội mưa đi quân doanh.

Ngô Khảo Tích theo lệnh của cụ Lý Thường Kiệt đem quân Ngô gia tới Bố Chính, chắc chắn phải có chuyện rất quan trọng, bởi vì đi biển trong thời tiết mùa này, kể cả đi gần sát bờ vẫn khá nguy hiểm.

Ngô Khảo Tích không có nghỉ trong phủ bởi phủ lúc này cũng chưa có xây xong, hắn không thể ở khu nhà của Lý Từ Huy được, vì vậy Tích chỉ có thể ở lại trong quân doanh chờ đợi.

Ngô Khảo Ký cũng không nghĩ nhiều, hắn dẫn theo thân binh tiến về lều chủ soái của đám quân Ngô gia vừa cập cảng Chính Hòa ngày hôm qua, khoái thuyền đã đến từ sớm và truyền tin cho Ngô Khảo Ký, nhưng từ Cao Quảng về Chính Hòa có đi hết tốc lực cũng phải mất ba ngày, đó là Ngô Khảo Ký theo đường thủy từ sông Linh Giang thượng nguồn mà đi về gấp, nếu là đi đường bộ khả năng còn khá lâu mới có thể về tới.

— QUẢNG CÁO —
Huynh đệ gặp nhau nhưng không mấy thân mật gì, Ngô Khảo Tích mặt lạnh ngồi đợi sẵn trong trướng bồng.

Tích chính là gia chủ đời sau của Ngô gia, là con cả của Ngô Thường Hiến với Phạm thị.

Tích có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn hắn chỉ hơn Ngô Khảo Ký hai tuổi nhưng trưởng thành sớm và là thanh niên tài tuấn nổi danh ở Long thành.

Nếu là trước kia thì so sánh giữa hai người cách biệt khá xa.

Thật sự mà nói thì Tích -Ký thời nhỏ quan hệ không tồi, vậy nhưng càng lớn thì tính cách so bì của Ký càng mạnh, so bì nhưng thực lực lại không bằng cho nên dẫn đến tiêu cực mà xa vào phá phách chơi bời gây nhiều thị phi khiến Ngô thị xấu mặt.

Chính từ lúc đó Tích với tính cách hết sức nghiêm túc đã rất ghét Ký.

Vì lý do này cho nên rõ ràng không thể đòi hỏi Tích có thái độ tốt lúc này.


Hơn nữa thái độ của cụ Lý Thường Kiệt thời gian gần đây quá bao che cùng nâng đỡ Ký khiến cho Tích cảm thấy không vui.

Cạnh tranh thì Tích không ngại, hắn rất tự tin, nhưng trong lòng Tích không tin Ký có thể làm nên trò trống gì và hắn nghĩ đầu tư cho Ký chỉ là phá của.

Chính vì vậy ngoài mặt Ngô Khảo Tích phục tùng mệnh lệnh của cụ Kiệt nhưng trong bụng thì không thể nào vui vẻ được.

“ Ra mắt Huynh Trưởng.” Ngô Khảo Ký vẫn chắp tay hơi cúi người làm lễ, đây là lễ tiết lịch sự của thời này.

Không thể vì quan hệ hai người có gút mắc mà bỏ qua được.

“ Uhmm..

Nhị đệ tốt “ Tích cũng không mặn không nhạt xã giao đáp lại một câu.

“ Đây là thư của Đại Bá, ngươi đọc qua sau đó cùng bàn bạc với Đại ca” Tích cũng không muốn nhiều lời mà tiến hành công việc ngay.

Ngô Khảo Ký cũng không rườm rà méo mó, cầm lấy lá thư bóc qua phong ấn mà đọc.

Chuyện có bốn mục, như đã nói đó là Ngô Khảo Ký tuyên bố phân gia, thứ hai đó là tự biêu xấu để mọi người nghĩ bản thân ấu trĩ tránh người đời quan tâm, còn tự biêu xấu ra sao thì Ngô Khảo Ký phải tự nghĩ.

Chuyện thứ ba cũng rất quan trọng.

Cụ Lý Thường Kiệt nói thẳng là có cài mật thám bên cạnh Ngô Khảo Ký vì sợ hắn tuổi trẻ ấu trĩ làm họng việc, nhưng nay phân gia thì cụ Lý Thường Kiệt sẽ tôn trọng riêng tư của Ngô Khảo Ký mà rút người về.

Nhưng yêu cầu Ngô Khảo Ký phải tự giác liên hệ với cụ không được dấu diếm gì.

Mục thứ tư đó là công nghệ luyện thép của Ngô Khảo Ký có thể chia sẻ cho Ngô Thị và Lý Thị Hoàng tộc không? Thêm vào đó lần này Ngô gia mang đến tinh binh 500 người và gia đình họ, toàn bộ đều là Ngô gia Phong Châu có sức chiến đấu rất mạnh.

Đây là viện trợ ngoài sáng cuối cùng trước khi phân gia.
Đệ tử dòng chính Ngô Gia lần này khá nhiều ví như em họ của Ký là Ngô Khảo Trung , Ngô Khảo Tỵ, Ngô Khảo Biên ….

Thêm vào đó dòng phụ có một số con em cực trẻ mới 11-13 tuổi cho đi theo Ký để học tập cùng phò trợ về sau, những thiếu niên này đi theo Ngô Khảo Ký từ nhỏ mới có thể bồi dưỡng tình cảm và phát triển theo ý của Ký và hợp với phong cách của Ký .
Đệ tử nhi đồng gồm có Ngô Trí Cẩm, Ngô Trí Bàng, Ngô Thanh Vũ, , Ngô Trí Tâm, Ngô Trí Tề, Ngô Trí Xuân, Ngô Trí Văn… đám này toàn bộ đều phải kêu Ngô Khảo Ký là nhị bá hết, vì chúng là đời ba Ngô thị lúc này.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.