Ly Sầu Hận

Chương 52


Đọc truyện Ly Sầu Hận – Chương 52

“Thiếu gia, nếu còn không đem vào, nước sẽ lạnh mất!” Bưng nửa ngày, nhìn thiếu gia vẫn không có phản ứng, lão quản gia cũng chỉ có thể mặt dày lên tiếng.

“Ngươi……đi làm việc của mình đi, đừng ở chỗ này quấy nhiễu!” Đỏ mặt nhận lấy chậu nước, nhỏ giọng nhân phó.

Không nói hai lời, lão quản gia vội vàng rời đi, nếu không vì sợ lần này thiếu gia lại chơi đùa để xảy ra án mạng, hắn cũng sẽ không ở bên ngoài hậu viện đến đỏ mặt chân run.

Mang nước nóng đi vào, thấy Ly Ca Tiếu đã từ trên giường đứng xuống đi tới bồn gỗ đặt giữa phòng, nước đã sớm lạnh như băng còn muốn tắm, đem chậu nước nóng đặt xuống, Mã Thừa Ân vội vàng tiến lên đem người ôm lấy ném trở về giường.

“Nghỉ ngơi một chút, đợi ta đem nước nóng đổ vào đã rồi hãy tắm!” Vừa nói vừa đem chậu nước đặt dưới chân giường.

“Đi ra ngoài…..!” Trong lòng loạn tao tao, Ly Ca Tiếu thật sự không muốn nhìn mặt người này nữa, vừa tức hắn vừa tức mình, tại sao lại để cho hắn vào đây.

Nếu trước đó vài ngày, hắn dám làm vậy, Ly Ca Tiếu tuyệt đối sẽ cắn lưỡi tự vẫn cũng không để cho hắn muốn làm gì thì làm, nhưng hiện tại nhận thức được bản thân có tình cảm với hắn liền trở nên mềm lòng, chính y cũng bực mình.

“Không được, ta sợ ta đi ra ngoài rồi ngươi lại tắm nước lạnh! Nếu không thì ta sẽ ngoảnh mặt đi không nhìn!”

Nói xong, vội vàng đứng dậy ngồi xuống ghế trước bàn, đem mặt ngoảnh đi.


Mã Thừa Ân thật ra là một người thông minh, chính là dính phải chuyện tình cảm liền xung động khiến dễ dàng hồ đồ, chuyện cũng đã xảy ra, chột dạ nhìn lại Ly Ca Tiếu, rồi lại nhìn thấu y có một chút không bình thường.

Sắc mặt Ly Ca Tiếu không tốt, cũng chỉ cho hắn một bạt tai, nhìn y cho dù có giận dữ cũng không bi thống quyết tuyệt như lần đó, theo lý mà nói, hiện tại chính là lúc cho hắn một đao, hắn cũng quyết không một lời oán thán, nhưng Ly Ca Tiếu cũng chỉ cho hắn một bạt tai, đối hắn mặt lạnh lại cũng không nói thêm gì khác, điều này khiến cho hắn cảm thấy có chút nại nhân tầm vị.

Chuyện ngày hôm nay thật sự có nhiều điểm khả nghi, nhìn khuôn mặt Ly Ca Tiếu bị thương, nhìn gần thì ra đó là vết móng tay do nữ nhân đánh.

Chẳng lẽ là Yến Tam Nương đánh?

Thỉnh thoảng sau lưng truyền tới thanh âm khăn lau khuấy động, khiến Mã Thừa Ân có chút không tập trung được tinh thần.

Có lẽ ngày hôm nay đối với Ly Ca Tiếu mà nói không phải là một ngày tốt đẹp gì, Tam Nương chân trước vừa đi rồi, chân sau đã là Mã Thừa Ân, đến cuối cùng, lại là Hạ Tiểu Mai tới.

Không đầu không đuôi xông cửa đi vào, một màn quỷ dị trước mặt vừa đúng dịp để cho hắn nhìn đến tỉ mỉ.

“A…………!” Một tiếng hét chói tai, bị dọa sợ đến nỗi không kịp phản ứng. Che mắt, Hạ Tiểu Mai vội vàng quay đầu kêu.

“Cái gì ta cũng không nhìn thấy, cái gì cũng không thấy!” Gương mặt đỏ bừng đến có thể bấm ra máu.

Hắn nhìn thấy chính là một màn bất nhã, Mã Thừa Ân đang ngồi  đó thần sắc hoảng hốt ngoẹo đầu, Ly Ca Tiếu thân thể không mảnh vải đang đứng lau người.

Hạ Tiểu Mai từng hoài nghi, nhưng hiện tại đã tin chắc không thể nghi ngờ là ca ca thật sự thích Mã Thừa Ân, nếu không thì y nhất định sẽ không thể cùng hắn một chỗ thân mật như vậy.

Đầu óc sớm nổ tung, Mã Thừa Ân quay đầu lại, nhìn thấy Ly Ca Tiếu động tác lúng túng, cái này còn phải hỏi, vội vàng tiến lên che mắt Hạ Tiểu Mai đẩy lôi kéo ra khỏi phòng.

“Ngươi còn dám nhìn nữa, coi chừng ta móc mắt ngươi!”

“Ngươi…….ngươi….vô sỉ, ban ngày ban mặt, làm sao ngươi có thể cùng ca ca ta hành phòng, ca ca còn đang bệnh, cho dù y có đuổi Tam Nương đi rồi, hôm nay thật sự thích ngươi, ngươi cũng không thể làm như vậy, ngươi không bằng cầm thú!”. Tiểu Mai từ trước đến nay lời ăn tiếng nói chưa từng biết đến hai chữ “chừng mực”.

Một lời nói không dứt, người làm trong nhà ngoài phòng đều nghe rõ ràng.

Lời này khiến Mã Thừa Ân thư thái không ít, những lời phía sau Hạ Tiểu Mai còn mắng hắn cái gì hắn đều nghe không lọt, nghĩ đến người nọ là thật tâm thích hắn khiến hắn có chút động tâm, cũng may là nghe Hạ Tiểu Mai nói khiến hắn còn có chút không dám tin tưởng.


Rốt cuộc đã bị lừa gạt một lần, lần này dễ dàng tỉnh táo, chỉ sợ lại là quỷ kế của người nọ, nghĩ như vậy, vốn tâm còn mừng như điên, bất giác trầm xuống.

Phức tạp nhìn cửa phòng đóng chặt, hắn không biết Ly Ca Tiếu bên trong giờ phút này tâm trạng như thế nào, hắn thật sự muốn đi vào hỏi cho rõ ràng, nhưng lại sợ một lần nữa phải thất vọng, tâm tư Ly Ca Tiếu như trăng nơi đáy nước, hắn nghĩ là mình đã nắm được trong tay, thật ra lại chỉ là ảo ảnh.

“Ta làm hắn bị thương, tối nay ngươi cho hắn chút thuốc đi……!”. Trong lòng khó chịu, muốn hỏi lại không dám nói, chỉ sợ giờ phút này còn bước vào, lại không nhịn được phải hỏi, vì vậy đẩy Hạ Tiểu Mai trở về phòng, bước nhanh rời đi.

Nhìn lam sam Mã Thừa Ân rời đi, Hạ Tiểu Mai có chút khó hiểu, nếu đã là lưỡng tình tương duyệt thì hai người bọn họ không nên làm ra loại biểu cảm đau khổ như thế này, vì vậy nhớ lại lời trước đây Ly Ca Tiếu đã từng nói.

“Cho dù hôm nay ta nói với hắn, hắn cũng sẽ không tin ta, đã lừa hắn quá nhiều lần, ngay cả chính ta cũng không tin rằng mình sẽ thỏa hiệp!”.

Lúc này trở lại quấy rầy ca ca thì thật lúng túng, nhưng Mã Thừa Ân đã nói ca ca bị thương, khiến Tiểu Mai không thể không quản, vì vậy đợi ngoài cửa hồi lâu, mới gõ cửa phòng một cái.

“Ca ca, đệ có thể đi vào được không?” Nhỏ giọng hỏi một tiếng, trong lòng Tiểu Mai cũng không nắm được chủ ý.

“Vào đi!” thanh âm Ly Ca Tiếu truyền ra.

Vào cửa, nhìn căn phòng bừa bãi, mặt Tiểu Mai lại đỏ, tự mình cho dù chưa thành hôn cũng không hiểu rõ những thứ này, nhưng nhìn một thoáng cũng cảm thấy tựa hồ đã rất kịch liệt, xung quanh đều là nước cùng áo khoác ngổn ngang.

“Chuyện mất mặt như vậy cũng để đệ thấy, Tiểu Mai, nếu đau mắt cũng đừng trách ta!” Cười khổ một tiếng, Ly Ca Tiếu tựa vào đầu giường cuộn mình trong bọc chăn.

“Ca ca, mỗi lần huynh đều cười nói như vậy, nhưng lại khiến người khác không sao nắm bắt được, chính là trong lòng có chuyện gì cứ nói ra hết không phải tốt hơn sao!” Ngồi bên mép giường Ly Ca Tiếu.


Hạ Tiểu Mai rút cánh tay Ly Ca Tiếu từ trong chăn ra bắt đầu chẩn mạch, hồi lâu hai người cũng không nói gì.

“Nếu như hắn một mực không tin huynh đối hắn có tình cảm thì làm sao bây giờ?” Có thể khiến Ly Ca Tiếu khuất thân nhịn cái nhục nhã này, trong lòng Tiểu Mai biết rõ ca ca là thích thật sự, thật đến không thể thật hơn, nếu không thích, chỉ cần Ly Ca Tiếu còn một phân công lực, cho dù không thể giết người cũng có thể tự  sát.

“Vậy cũng không thành vấn đề, hắn không tin ta đâu thể cưỡng bách hắn!”

Một chút mất mát, ý vị trong lòng, chẳng ai hiểu được.

“Trong chậu còn có cả máu……ca ca, phía dưới huynh……….!” Muốn đứng dậy liền đá phải chậu nước rửa mặt, cho dù không muốn nhìn cũng phải nhìn.

“…………….!” Ly Ca Tiếu quay đầu đem chăn chùm kín mặt.

“Ha ha ha ha, không phải ca ca đang xấu hổ đi, ca ca, thương thế kia tuy lớn mà nhỏ, để đệ đi điều chế thuốc cho huynh!” Vừa nói liền quay đầu muốn đi, vừa đi được vài bước lại nghĩ tới một chuyện, vì vậy chạy trở lại.

“Ca ca, dù sao cũng phải chế thuốc, không bằng để đệ làm cao dược cho huynh, lần sau huynh sẽ bớt chịu khổ đi một chút!” Lời nói thành khẩn, cũng đều là người lớn cả rồi, còn là huynh đệ của mình, hắn tự nhiên những lời khó mở miệng cũng thay Ly Ca Tiếu nghĩ tới.

“Đừng làm ồn, để ta nghỉ ngơi một lát!” Che chăn nói một câu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.