Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ

Chương 39


Đọc truyện Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ – Chương 39

Editor: Sunflower

Dương Vi như thường lệ lên mạng giảng bài. Đến lúc đang nghỉ giải lao, cô lại nhận được điện thoại của cô giáo Chu, bàn về tiết mục biểu diễn tại đại hội thể thao.

“Mình vừa tìm được một bài hát có ca từ đơn giản lại có ý nghĩa giáo dục nha!” Giọng cô giáo Chu nghe đặc biệt kích động, giống như đang ở hoang mạc lại thấy được ốc đảo. Dương Vi không khỏi tò mò đứng lên, hỏi: ” Là bài hát gì vậy?”

“Số Pi!” 

Dương Vi mấp máy môi: “Số pi là bài gì??”

“Chính là bài hát mà toàn bộ ca từ đều là số pi tạo thành đó! Tổng cộng có mấy vạn số, hát xong là hết một giờ rồi.”

Dương Vi:”…”

Cô nói là mấy vạn số sao? Tôi bây giờ còn dừng lại ở cấp bậc số pi của Tổ Xung Chi kìa!(*).

(*): Tổ Xung Chi là nhà khoa học nổi tiếng thời Nam Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc. Ông là người đầu tiên trên thế giới tính được số pi chính xác đến 7 chữ số thập phân cùng nhiều phát minh khoa học xuất sắc khác.

Cô giáo Chu lại nói: “Nhưng mà một giờ thì dài quá, mình đã tìm được một bài giản lược hơn, chỉ có khoảng hai nghìn số, tổng cộng 4 phần.”

Dương Vi trầm mặc một lúc, hỏi: “Cậu có biết trên toàn thế giới có ai hát được cả bài đấy mà không sai một số không?”

“Không biết, là ai vậy?”


” Mình cũng không biết, dù sao cũng không phải là mình.”

Cô giáo Chu: “…”

Cô giáo Chu nghĩ nghĩ, đề nghị nói: “Hay là đến lúc đó cậu xướng một điệu nhạc cổ gì đi?”

” Kinh phí đầu tư tính ở tiền lương của cậu sao?”

Cô giáo Chu: “…”

“Để trẫm suy nghĩ lại xem sao!” Cô giáo Chu nói xong liền ngắt điện thoại. Dương Vi đặt di động xuống, đầu lông mi run lên, khoảng hai nghìn số? Chắc Kỳ Tiếu Ngôn có thể khiêu chiến một chút. 

Sau khi tan học, cô giáo Chu lại gọi đến lần nữa: ” Mình nghĩ đến lúc đó chúng ta có thể mặc cổ phục biểu diễn.”

Dương Vi nằm trên giường, hỏi: “Cổ phục như thế nào?”

” Ừm, đại khái là khoảng bốn năm mươi năm về trước, mặc sườn xám, để tóc quăn, giống Chu Tuyền(*) vậy.”

(*):Chu Tuyền (Oceane Zhu) chiến thắng trong cuộc thi Hoa hậu hoa kiều năm 2008, từng theo học về phim ảnh ở 1 đại học Pháp nhưng 2 năm trở lại đây chỉ đóng vai phụ trong phim TVB. Thực tế hai năm trước, Chu Tuyền từng nhờ bộ phim điện ảnh PRINCE OF TEARS nhận được đề cử Người mới xuất sắc của LHP Kim Tượng Hong Kong và chiến thắng. Chu Tuyền thừa nhận mình thiếu tự tin, các đề cử như tiếp thêm tự tin cho cô ấy. Thân hình của Chu Tuyền không thua kém bất kỳ ngôi sao nào, cư dân mạng còn gọi cô là nữ thần nhưng cô đã ko có tham vọng. Chu Tuyền sinh ra trong 1 gia đình khá giả, là con một nên cha mẹ rất chăm lo cho cô.

Dương Vi nhíu mày nói: “Nhưng mình không xướng được mấy làn điệu cổ đó đâu.”


“Mình có thể cải biên lại, dùng dương cầm làm nhạc đệm, cậu cứ hát dựa theo mấy bài đương đại là được.” Cô giáo Chu dừng một chút, lại nói: “Liền xướng bài “Vĩnh viễn mỉm cười” đi, nhưng mà cậu có sườn xám không vậy?”

Dương Vi nghĩ nghĩ nói: “Mẹ mình thì có, mình chắc là mặc vừa.”

“Quyết định như vậy đi. Ngày mai mình sẽ biên soạn xong bài khúc, chúng ta luyện tập luôn.”

“Được.”

Dương Vi một lời đáp ứng xong, nhưng mà nghĩ đến ngày mai cô phải về nhà gặp mẹ….Nhất định phải tốc chiến tốc thắng, cầm sườn xám chạy!

Dương Vi lén về lúc mẹ Dương đang bận rộn làm cơm trưa. Giống như ăn trộm lấy chìa khóa mở cửa, cô vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thịt bò thơm nức mũi. Dương Vi liếc nhanh sang phòng bếp, liền thấy mẹ Dương đang xào thịt bò, vội rón rén đi qua phòng khách. Ba Dương đang ngồi ngoài ban công đọc báo, Dương Vi nhanh nhẹn lắc mình vào phòng ngủ, mở tủ quần áo của mẹ ra tìm kiếm.

Cô nhớ rõ ràng mẹ có một bộ sườn xám màu đỏ thẫm, mặt trên còn thêu một bông mẫu đơn lớn, nghe nói là lúc trẻ ba Dương tặng cho mẹ làm tín vật đính ước. Nhưng mà cô cũng chỉ nhìn thấy mẹ mặc bộ sườn xám này trong ảnh thôi.

Cửa phòng đang khép hờ phía sau lặng lẽ mở ra, Dương Vi đang chuyên tâm lục tìm quần áo hoàn toàn không chú ý tới. Mẹ Dương đi về phía tủ quần áo hai bước, đột nhiên nói: “Vi Vi, con về từ lúc nào vậy?”

Dương Vi hốt hoảng hét lên, nhảy dựng lên nhìn mẹ: “Mẹ, người đi kiểu gì mà một chút tiếng động cũng không có thế? Hù chết con rồi!”

Mẹ Dương nói: “Mẹ còn chưa hỏi con đang làm cái gì đâu? Con về từ lúc nào, sao cứ lén la lén lút như ăn trộm hả?”

Dương Vi vỗ vỗ ngực, hỏi: “Mẹ, con nhớ rõ là mẹ có một bộ sườn xám màu đỏ thẫm. Cho con mượn một chút được không?”


Mẹ Dương mắt sáng lên một chút: “Con mượn để làm gì? Mặc đi xem mắt hả?”

Dương Vi lộ ra biểu cảm xem thường: “Không phải đâu mẹ. Là để biểu diễn ở đại hội thể dục thể thao ở trường học.”

Mẹ Dương kinh hỉ nói: “Vi Vi, con còn có tiết mục biểu diễn sao? Đến lúc đó nhớ chụp ảnh cho ba mẹ xem, về sau còn có thể cho đôi tượng xem mắt xem.”

Dương Vi: “…”

Mẹ cô nhất định là sinh viên đã tốt nghiệp có thành tích ưu tú nhất của Đại học làm mai mối Trung Quốc rồi!

“Sườn xám mẹ cất ở ngăn tủ kia kìa.” Mẹ Dương đi ra mở một ngăn tủ khác, lấy một bộ sườn xám đỏ, ướm thử lên người Dương Vi: “Ai, Dương Vi nhà chúng ta dáng người cũng thật giống mẹ năm đó.”

Dương Vi đem sườn xám cất vào túi, liền ôm túi ra ngoài: “Mẹ, con đi về nha.”

“Nhanh như vậy đã đi rồi, không ở lại ăn cơm trưa sao?”

“Không ăn được, trưa nay con có hẹn với Thịnh Lôi rồi.”

Dương Vi nhanh chân bước ra ngoài, mẹ Dương vẫn theo sát đăng sau: “Vi Vi a, mẹ hôm đó có nghe nói Kỳ Tiếu Ngôn cùng nữ ngôi sao có tin đồn tình cảm, là chuyện gì xảy ra vậy?”

Lông mày Dương Vi giật giật mấy cái: “À, việc đó đã được làm sáng tỏ rồi, mẹ có thể lên mạng xem mà.”

“Cái anh chàng Maserati đang theo đuổi con trông có đẹp trai không? Hai đứa tiến triển đến mức nào rồi? Khi nào thì mang về nhà cho mẹ gặp mặt?”

Cánh tay mở cửa của Dương Vi có chút tê dại: “Anh ấy là phụ huynh của một bé trong lớp con chủ nhiệm.”

“Phụ huynh?” Mẹ Dương nhíu mày: “Đã kết hôn còn có cả con. Cho dù có là học sinh lớp con… haizz, không nên không nên, quan hệ này có chút xấu hổ đi!”


Dương Vi gật gật đầu nói: “Ừm, con cũng cho là như vậy đó.”

Lúc cô đang bước ra khỏi cửa, mẹ Dương vẫn túm cô lại: “Hôm trước mẹ có xuống nhà cậu con. Mợ con có giới thiệu cho mẹ một anh chàng, bảo mẹ chọn thời gian mang con đi qua, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.”

Dương Vi mếu máo:”Mẹ, mẹ xem Dương Minh cũng sắp tốt nghiệp đại học rồi, ngay cả một người bạn gái cũng chưa có, có phải là không bình thường không?”

“Đừng đem đề tài đá qua em con nữa, chuyện của nó mẹ sẽ có dự tính sau.” Mẹ Dương tại những thời điểm này luôn đặc biệt cơ trí, “Đừng tưởng rằng chính mình còn trẻ thì không sốt ruột, thời gian trôi qua nhanh lắm, hai năm nữa con liền 30 rồi.”

Dương Vi: “…”

Năng lực tính toán kiểu này nhất định sẽ bị Kỳ giáo sư ngược đến chết!

“Còn có chị họ của con cũng giới thiệu cho mẹ một đối tượng. Thàng nhóc kia là kĩ sư điện lạnh, nga, con không nên coi thường người ta nha, người ta cũng là kĩ sư cao cấp đó. Thu nhập nhiều lại đẹp trai. Chỉ tội tiêu chuẩn cao nên đến giờ vẫn chưa tìm được bạn gái. Nhà bên đó đang sốt ruột muốn tìm vợ cho thăng nhóc này đấy.”

Dương Vi có điểm tò mò: “Vì sao phải sốt ruột?”

Mẹ Dương nguýt cô một cái: “Lạnh đối với cơ thể có nguy hại, nghe nói làm công việc này nhiều sẽ ảnh hưởng đến chất lượng tinh nha.”

Dương Vi: “…”

“Lại nói, mẹ cảm thấy chất lượng tinh của giáo sư Kỳ nhất định tốt lắm…”

Dương Vi:” Mẹ, con đi trước, gặp lại sau.” Cô rút tay thật nhanh, lắc mình ra khỏi cửa.” 

Đi xuống đến dưới sân, Dương Vi lấy tay xoa hai má hơi nóng của mình, cô cảm thấy dạo này mẹ mình nói năng càng không ngại ngùng. Chất lượng của Kỳ Tiếu Ngôn…Dương Vi giống như nhớ lại cái gì, hai gò má càng nóng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.