Đọc truyện Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ – Chương 19: Thay đổi
Dương Vi cứ ôm chăn như vậy mà đi ngủ, hôm sau lúc thức dậy, bị mái tóc
đen thẳng trong gương làm cho hoảng sợ. Một lát sau mới hồi thần lại nhớ ra, mình đã đổi kiểu tóc mới. Sau khi rửa mặt chải đầu, Dương Vi nhìn
dãy quần áo treo trong tủ, lấy xuống một chiếc áo sơ mi cổ tròn màu
trắng và một áo len màu đen cổ chữ v, quần….lấy chiếc quần kaki màu số
chín thông dụng này đi.
Treo túi xách màu hồng nhạt lên sau cửa. Dương Vi tìm được trong tủ
quần áo một chiếc túi đeo vai màu xanh nước biển, cô cho điện thoại di
động, chìa khóa, mỹ phẩm cơ bản vào trong.
Đánh giá mình trong gương vài lần, Dương Vi vỗ vỗ mặt, đi nhanh ra cửa.
Sau khi đến cổng trường, anh bảo vệ béo đứng ở cửa kinh ngạc nhìn cô,
khi Dương Vi đi ngang qua người hắn, cô cố ý nghiêng đầu nhìn hắn một
cái, mái tóc màu đen thẳng dài nhẹ nhàng bay lên trong gió: “Buổi sáng
tốt lành.”
“Buổi sáng tốt lành…… tốt……” Anh bảo vệ béo nhìn bóng lưng của
cô đã đi xa, vội vàng quay trở về phòng bảo vệ, lấy điện thoại di động
ra đăng một tin lên kênh bạn bè: “Kiểu tóc mới của cô giáo Dương rất
đẹp….Tôi sẽ không nói tôi rất thích!”
Đi vào phòng làm việc, thầy giáo La dạy toán vẫn như mọi khi đứng lên
chào hỏi cô đầu tiên. Nhưng mà hôm nay sau khi hắn xông lên được hai
bước, sững sờ đứng nguyên tại chỗ: “Dương, cô giáo Dương, cô mới đổi
kiểu tóc?”
“Vâng.” Dưng Vi bước nhanh đi tới vị trí của mình, bỏ túi trên tay
xuống. Thầy giáo La đuổi theo tới trước bàn làm việc của cô, khen ngợi
gật đầu: “Cô giáo Dương để kiểu tóc gì cũng rất đẹp!”
Dương Vi ha ha cười: “Cám ơn.”
Con mắt của thầy giáo La khẽ di chuyển, hướng về phía trước nhìn nhìn:
“Cô giáo Dương, hai ngày nay hình như tâm trạng cô không được tốt lắm?”
“Vâng.”
“Tôi có thể giúp gì cô không?”
Dương Vi ngẩng đầu lên, mỉm cười với hắn: “Có thể không đi theo tôi nói chuyện không?”
Thầy giáo La: “……”
Sau khi hắn đi như bay trở về chỗ ngồi của mình, cô giáo Diêu lại kéo
ghế dựa đến bên cạnh Dương Vi, tò mò nhìn cô: “Tại sao đột nhiên lại
thay đổi kiểu tóc? Nhìn rất đẹp, làm ở đâu thế?”
“D&K.”
Cô giáo Diêu mở to hai mắt: “Chỗ kia cực kỳ đắt tiền, hơn nữa nghe nói chỉ có thành viên mới được vào.”
Dương Vi lấy một cái thẻ màu xanh nước biển từ trong ví da ra, quơ quơ trước mặt cô ấy: “Lúc nào muốn đi thì có thể tìm tớ.”
Hai mắt cô giáo Diêu sáng lên, nhìn chằm chằm thẻ trong tay của cô:
“Đúng là thẻ thành viên của D&K, nghe nói hội viên của bọn họ được
xét duyệt rất nghiêm, cậu làm sao có được thẻ vậy?”
“Có tiền là được.”
Cô giáo Diêu: “……”
Dương Vi đem thẻ cất lại vào trong ví da, cô giáo Đới ở phía đối diện
gọi cô một tiếng, Dương Vi ngẩng đầu lên cười cười với cô ấy: “Tôi sẽ đi thúc giục bài tập ngay bây giờ thôi.”
Khóe miệng cô giáo Đới giật giật, đưa cho cô một xấp bài thi: “Tôi chỉ
muốn cô giúp tôi phát bài thi thử, tiết thứ nhất và tiết thứ 2 là tiết
tự học, cho học sinh làm bài kiểm tra ngữ văn.”
Dương Vi cười gật gật đầu, ôm bài thi đi ra ngoài.
Thầy giáo La đứng trước cửa liếc nhìn xung quanh một cái, xoay người lại nói với đám người Cô giáo Diêu: “Hôm nay, tâm tình của Cô giáo Dương
hình như không được bình thường.”
Cô giáo Diêu cầm sách tiếng Anh, đi ra ngoài: “Tóc xoăn biến thành đen thẳng, ánh mắt nào của anh cảm thấy giống nhau?”
Thầy giáo La: “……”
Hắn nói là tâm tình! Tâm tình!
Trong phòng học, Dương Vi vừa bước vào lớp làm cho tất cả các học sinh
đều xôn xao. Tất cả mọi người đều nhìn kiểu tóc mới lạ của cô. Dương Vi
mặt không đổi sắc đi lên bục giảng, giơ tập bài thi trên tay lên cười
cười với mọi người: “Bây giờ bắt làm kiểm tra ngữ văn.”
“……”
Tiếng oán giận của các học sinh vang lên, sau khi Dương Vi cho học sinh
cất hết sách vở đi, bắt đầu phát bài thi từ bàn đầu tiên. Sau khi nhận
được bài kiểm tra, có không ít học sinh len lén ngẩng đầu lên đánh giá
Dương Vi. Dương Vi đi xung quanh phòng học vài vòng, để cho cán bộ lớp ở trên bục giảng trông coi, cô trở lại văn phòng.
Dương Vi vừa đi, các học sinh bắt đầu xôn xao.
“Cô giáo Dương đổi kiểu tóc mới, thiếu chút nữa là tớ không nhận ra.”
“Sau khi thay đổi cảm giác nghiêm túc hơn so với trước kia rất nhiều!”
“Các cậu không cảm thấy trên mặt cô ấy viết ba chữ ‘Chớ chọc tôi’ sao?”
“Tớ cảm thấy rất đẹp.”
“Còn tớ thích kiểu tóc trước kia hơn.”
……
“Ồn ào gì thế, không biết đang làm bài thi sao?” Cô giáo Đới ôm một
chồng sách bài tập từ bên ngoài đi vào, các học sinh nhất thời im lặng,
vùi đầu vào làm bài thi.
Minh Hạo vụng trộm lấy điện thoại động trong túi xách ra, gửi cho Phương Thừa Nhiên một tin nhắn: “Cậu, cô giáo Dương đổi kiểu tóc mới!”
Suy nghĩ một chút giờ này chắc chắn cậu còn chưa rời giường, cậu bé liền cất điện thoại di động vào trong cặp sách, bắt đầu làm bài thi. Theo
thói quen cậu bé đọc đề thi một lượt từ đầu đến cuối, nhìn thấy đề mục
của bài tập làm văn.
xxx thay đổi.
Minh Hạo suy nghĩ một chút, sau đó trịnh trọng viết xuống mấy chữ “cô giáo Dương đã thay đổi.”
Sau ngày đó cô giáo Đới chấm được một bài văn có tên là [Cô giáo Dương đã thay đổi].
Sau khi làm bài thi xong, cuối cùng Minh Hạo cũng nhận được tin nhắn trả lời của cậu: “Cậu biết, cậu đưa cô ấy đi làm.”
Minh Hạo: -.-
Cậu: Cái biểu tình này là có ý gì ←_←
Minh Hạo: Ý là cậu rất tuyệt ^ _^
Cậu: Ngoan.
Minh Hạo liếc mắt xem thường một cái, cất điện thoại di động vào trong cặp sách.
Lúc Kỳ Tiếu Ngôn nghỉ trưa, cầm lấy di động truy cập vao Weibo của Dương Vi. Trên Weibo mới đăng một tấm hình, là một tấm hình selfie. Kỳ Tiếu
Ngôn mở rộng hình ảnh, mày hơi nhíu lại.
Tại sao đột nhiên lại đổi kiểu tóc? Ngay cả màu tóc cũng nhuộm lại rồi.
Dương Vi vẫn rất thích kiểu tóc xoăn của cô cơ mà, lại còn thường xuyên
ra hiệu cắt tóc để bảo dưỡng, tại sao đột nhiên lại cắt ngắn duỗi thẳng?
Anh dùng tư duy logic xuất sắc của mình tự hỏi thật lâu, cuối cùng yên lặng lưu hình ảnh.
Lúc này Dương Vi cũng đang lướt Weibo, trên đầu trang là một tin tức của Đợi lát nữa ba phút đồng hồ mới đăng lên khoảng nửa tiếng trước làm cho cô cảm thấy hứng thú –
[Giới hạn hôn nhân] đã hoàn thành! Cuối cùng cũng có thể nhận tiền nhuận bút! Tiền nhuận bút một tháng chỉ có thể nhận một lần, dưới 800 thì
không phải nộp thuế, từ 800 đến 4000 phải nộp thuế là 800 nhân với thuế
suất, lớn hơn 4000 phải nộp thuế là 80% tiền nhuận bút nhân với thuế
suất. Như vậy, vấn đề ở đây là, làm thế nào để nộp thuế nhuận bút thấp
nhất?
Ở bên dưới đã có rất nhiều phương án bình luận của độc giả, Dương Vi
cầm lấy máy tính của thầy giáo La ở trên bàn ấn ấn vài cái, sau đó bình
luận: “Đầu tiên nhận 4000, còn bao hiêu sẽ nhận thêm lần nữa.”
Một phút sau, cô lại bình luận: “Không đúng, tôi tính toán lại một
chút, hình như đầu tiên sẽ nhận 800, còn bao nhiêu sẽ nhận hết một lần
nữa, như vậy phải nộp thuế ít nhất.”
Rất nhanh, cô nhận được một cái bình luận, người bình luận có tên là
cuốn bài thi: “Chính xác phải làm theo những bước sau, mỗi tháng nhận
800, còn thừa bao nhiêu trước khi công ty đóng cửa sẽ nhận hết một lần.”
Dương Vi: “……”
Mỗi khi vào thời điểm như thế này anh lại nhảy ra để đưa đáp án!
Nhưng mà cô tin tưởng ý kiến chuyên nghiệp của Kỳ Tiếu Ngôn, cô nhấn vào mục tin nhắn, gửi một tin nhắn cho Đợi lát nữa ba phút đồng hồ: “Theo ý kiến của chuyên gia, mỗi tháng sẽ nhận 800, còn thừa bao nhiêu trước
khi Phổ Giang đóng cửa sẽ nhận hết một lần. Nhưng mà mỗi tháng nhận có
800 căn bản là không đủ để chi trả cho cuộc sống ╮[╯_╰]╭.”
Phương Thừa Nhìn nhìn chằm chằm tin nhắn im lặng vài giây, ngón tay nhấn như bay trên bàn phím: “Chuyên gia là ai?”
Giáo sư thỉnh uống thuốc: “Giáo sư toán học.”
Phương Thừa Nhiên híp mắt một cái, truy cập vào Weibo của Dương Vi, dễ
dàng tìm ra tên của vị chuyên gia toán học kia chính là “Cuốn bài thi”.
Hình đại diện của Cuốn bài thi là bức ảnh đã được chỉnh sửa bằng phần
mềm q painted thành tranh vẽ, trong tranh là một nam sinh, mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, tóc hơi xoăn. Liếc mắt một cái là có thể nhìn ra
bức hình này và hình đại diện của Dương Vi đều do tay một người tạo ra.
Hắn truy cập vào Weibo của Cuốn bài thi dò xét, tài khoản này được đăng
kí từ một năm trước, nhưng tổng cộng chỉ có 3 bài viết được đăng lên,
toàn bộ còn lại đều là bài đăng của Dương Vi.
Bài đăng gần nhất, là một bức hình chụp chung dưới cây thông noel năm trước.
Tâm tình hiện tại của Phương Thừa Nhiên có thể được tóm gọn trong ba chữ, Ha Ha Hừ.
Hắn mở khung đối thoại ở phía bên tay phải màn hình ra, nhắn cho Dương
Vi một tin: “Hình đại diện của cậu thật đáng yêu, là cậu tự vẽ sao?”
Dương Vi trả lời: “Đúng vậy ~”
Đợi một chút ba phút đồng hồ v: Thật đẹp! Cậu có thể giúp tớ vẽ một bức không?
Mời giáo sư uống thuốc: Tất nhiên! Cậu muốn kiểu dáng như thế nào?
Phương Thừa Nhiên suy nghĩ một chút: “Của tớ là tóc ngắn, còn lại là tùy cậu vẽ ~”
Sau khi nhận được một tin nhắn của Dương Vi, hắn lại đổi một cái Weibo mới.
Đợi một chút ba phút đồng hồ v: Tôi quyết định rút hết tiền nhận bút chỉ trong một lần, chính là tùy hứng như vậy đấy.