Đọc truyện Ly Hôn Đi Điện Hạ – Chương 45: Xin lỗi
Tô Ân Huệ nhìn
chăm chú con người cao lớn, đứng trong nghĩa trang lạnh lẽo thê lương
kia. Cô rất muốn bắt lấy nỗi xúc động của anh: “Thừa Huyền, xin lỗi” Ân
Huệ che mặt khóc nấc lên “xin lỗi, thật xin lỗi….” Anh ở trên thiên
đường có khoẻ không? Ân Huệ rất nhớ anh…..
Thừa Duẫn mím chặt
môi, liếc thấy bóng người đang run rấy đằng sau cây thông, anh dứt khoát quay người đi. Tô Ân Huệ,tất cả là do tự cô chuốc lấy. Nhìn thấy chiếc
Bugatti Veyron dũng mãnh lao nhanh như tên bắn ra khỏi tầm mắt cô, như
có cái gì thúc giục ở trong lòng,Tô Ân Huệ không kịp suy nghĩ chạy đuổi
theo phía sau, lớn tiếng gọi tên anh: “Thừa Duẫn, Thừa Duẫn, thật xin
lỗi.” Thật sự xin lỗi. Nước mắt như những hạt trân châu bị đứt dây rơi
xuống lã chã, không cách nào có thể xóa nhòa…….
Thừa Duẫn rời
khỏi nghĩa trang thì chạy thẳng đến công ty, đi luôn vào văn phòng. Vu
Nhuế bước vào, thông báo cho anh biết là Quý Lam đã gọi điện đến tìm anh rất nhiều lần.
“Sau này những phần phát ngôn của Quý Lam toàn
bộ hủy bỏ, tôi không muốn gặp lại người phụ nữ này nữa.” Thừa Duẫn cáu
kỉnh cởi áo khoác ngoài ra, đứng dậy đi đến tủ đựng rượu tự rót cho mình một ly rượu đỏ.
Tâm trạng tuột dốc, nói không nên lời, những
sợi tóc không trật tự buông rũ xuống, một Âu Thừa Duẫn với một vẻ đẹp
hoang dại như vậy, càng làm cho người khác động tâm. Vu Nhuế thầm cảm
thấy thật hả dạ, gật đầu trả lời anh, rồi mới rời khỏi văn phòng.
Được một lúc, Tín lại đi vào, đem bản tư liệu kết quả điều tra Phạm Thị đặt
tới trước mặt anh. Hồi lâu sau, Thừa Duẫn mới mở tập tài liệu kia ra, nở nụ cười hiểm ác, bàn tay đột nhiên đập mạnh lên mặt bàn kính, ánh mắt
trở nên rất đáng sợ.
— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —
Buổi biểu diễn thời trang lần này thật thành công. Quý Lam quả đúng là tâm
điểm của sân khấu, cô ta vừa xuất hiện, xung quanh lập tức bùng nổ. Khi
buổi biểu diễn kết thúc thì trời đã tối hẳn, Vận Nhi cùng Hứa Tâm Lam
chuẩn bị đi đến hậu trường chúc mừng Lam Hạo một tiếng. Không ngờ đã có
sẵn một đám đông phóng viên chầu chực ở đó. Tất cả mọi chú ý đều đặt lên người Quý Lam, chiếc váy áo thiết kế theo kiểu mỹ nhân ngư làm nổi bật
đường nét hài hòa trên cơ thể, cộng với khí chất cao ngạo của Quý Lam,
càng làm nổi bật thêm sự đặc sắc.
“Quý tiểu thư, nghe nói cô có
quan hệ rất mật thiết với tổng giám đốc SK – Âu Thừa Duẫn tiên sinh, xin hỏi có phải hai người đang cặp kè với nhau không?”
“Quý tiểu
thư, hôm qua có người nhìn thấy cô và Âu tiên sinh cùng đi ăn ở một nhà
hàng cao cấp, xin hỏi hai người bắt đầu từ khi nào?”
“Tất cả mọi quảng cáo của Âu tổng đều do Quý tiểu thư đảm nhiệm, xin hỏi tin tức này có thật hay không?”
“Quý tiểu thư, vì sao cô nhận lời làm người phát ngôn chính cho Blue Sky? Âu tổng có ý kiến gì về việc này không?”
“Quý tiểu thư….”
Bên tai nghe được cái tên quen thuộc, từng chút từng chút đọng lại trong
lòng Vận Nhi và nó đang nổi dậy một cơn sóng cuộn. Vận Nhi nhìn những
ánh đèn liên tục chớp lên.
“Thật xin lỗi, không có gì để nói về
chủ đề này, chúng tôi không thể bình luận.” Người quản lý kiêm trợ lý
che chắn cho Quý Lam, né tránh những tên săn ảnh phiền phức, vất vả đi
ra ngoài.
Vận Nhi và Tâm Lam đang đứng chung một chỗ, đột nhiên
có lực đẩy mạnh tới làm Vận Nhi chới với mất thăng bằng, té vào trong
đám đông:”Á…”