Lvss Chi Giá Y

Chương 128: Trở Về Thời Không Cũ


Đọc truyện Lvss Chi Giá Y FULL – Chương 128: Trở Về Thời Không Cũ


CHƯƠNG 128 PN10: TRỞ VỀ THỜI KHÔNG CŨ
Theo một luồng lực hút lớn, Severus và Voldemort bị cuốn vào một dòng chảy mạnh mẽ, rất nhanh, hai người đã xuất hiện ở một nơi vô cùng quen thuộc.
“Ở đây, là phòng làm việc ở dưới hầm?”
Voldemort nhìn một chút, không biết vì sao, lại cảm thấy ở đây quạnh quẽ hơn rất nhiều, hắn lập tức phát hiện hai người hiện tại là trạng thái thực thể, nhìn Severus bị hắn ôm chặt trong lòng, nhịn không được trở nên phấn chấn, Merlin chứng giám, hắn đã đủ chín tháng không được hưởng thụ chuyện cá nước vui vẻ.
Severus vừa định mở miệng, môi đã bị dùng sức hôn, không khỏi hừ nhẹ một tiếng, hai tay tự động ôm lấy cổ người kia, cũng đáp lại vô cùng nóng bỏng, miệng thường tràn ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ, cảm thấy thân thể bị ôm lấy nâng lên, đặt ở trên sofa mềm mại, hai thân thể nóng bỏng quấn lấy nhau.
Voldemort hơi ngẩng đầu, thấy bạn đời đã chìm đắm trong dục vọng mà mình tạo nên, con ngươi màu rượu đỏ sáng rực lấp lánh, nhanh chóng kéo áo chùng phù thủy của hai người xuống, cúi người kéo quần áo bên trong mỏng manh của Severus ra, gặm cắn phần vai trắng nõn xinh đẹp, tạo ra một chuỗi đóa hoa rực rỡ xinh đẹp.

Hai tay mạnh mẽ không ngừng di chuyển trên thân thể mê hoặc của Severus, dần dần chui xuống phía dưới…
Hai người đang chìm đắm trong thân thiết hoàn toàn không biết, lúc này Hogwarts đang giống như bị nổ tung, nguyên nhân là, phía trước bia mộ của gián điệp hai mặt vĩ đại, cựu Hiệu trưởng của Hogwarts, có hai phù thủy tóc đen một lớn một nhỏ.
Người lớn cũng không tính là quá lớn, thoạt nhìn khoảng mới hai mươi tuổi, tóc đen mắt đỏ, vóc người cao gầy, gương mặt rất anh tuấn, người nhỏ dường như mới mười một tuổi đến tuổi nhập học Hogwarts, tóc đen mắt đo, sống mũi cao thẳng, gương mặt còn mang độ cung mềm mại mũm mĩm của trẻ con, nhìn rất đáng yêu, chỉ là lúc này gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy mây đen, trừng mắt tàn bạo nhìn bia mộ màu đen trước mắt.
“Không thể nào, daddy sao còn trẻ tuổi như thế đã mất chứ!”
Cậu oa oa kêu lên, hai mắt đen láy sáng rực thậm chí bắt đầu dâng đầy nước mắt.
Thanh niên tóc đen mắt đỏ bên người cậu bé, chính là con trai trưởng của Voldemort Slytherin và Severus Prince, Mitchell Slytherin, mắt cậu cũng đang nhìn chằm chằm vào mấy hàng chữ được khắc trên bia mộ: ‘Severus Snape, sinh sáng sớm ngày chín tháng một năm 1960, hy sinh trong trận chiến cuối cùng ngày hai tháng năm năm 1998, gián điệp hai mặt vĩ đại nhất thế giới phép thuật, Hiệu trưởng Hogwarts.’
Cậu chưa từng nghĩ tới, ở thời không này, daddy chưa đến bốn mươi tuổi, lấy thân phận gián điệp hai mặt mà qua đời.

Đời này nhất định là rất khổ cực, trong lòng Mitchell dâng lên cảm giác đau lòng, tuy rằng cậu biết Severus là một người mạnh mẽ lại kiên cường.

Sau khi nghe thấy tiếng em trai khóc, Mitchell vội vã quay đầu lại vỗ vỗ vai cậu bé.
“Jean, đây chỉ là chuyện của kiếp trước, cuộc sống của daddy hiện tại rất hạnh phúc không phải sao?”
Jean Prince, một phù thủy nhỏ vừa đến tuổi đi học, nâng gương mặt lên lau lau nước mắt:
“Anh, thời không này, chính là đời trước của các cha sao? Cha đâu mất rồi, người ở nơi nào, sao lại không bảo vệ daddy?”
Thanh niên trẻ tuổi kia lắc lắc đầu, chuyến du hành thời không lần này, là khi Salazar Slytherin và Rex Slytherin trở về thế giới phép thuật, Jean trong lúc vô tình nghe được cha nhắc đến chuyện một đời trước của họ, vì vậy xin hai người Salazar cho mình đi, chỉ là muốn nhìn xem thời không mà cha và daddy từng sống là như thế nào.

Không ai nói cho bọn họ, một đời ở đây, cha và daddy rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa, bọn họ hẳn là ngoài ý muốn mới đến đây.

Rex từng nói qua, để tránh cho bọn họ gặp phải nguy hiểm gì trong thời không này, sẽ để cho hai người cha của bọn họ cùng đến, thế nhưng đến giờ, cậu vẫn không thấy hai người cha đâu.
Mitchell đề phòng nắm chặt đũa phép, một tay kéo sát em trai đến bên cạnh, cậu chú ý tới gần đây có rất nhiều phù thủy trưởng thành.
Harry nghĩ rằng mình là hoa mắt, hắn nhìn thanh niên có dáng vẻ giống Voldemort như đúc, trong lòng tràn ngập kinh sợ.
Ngày hôm nay là ngày giỗ thứ hai mươi kể từ khi giáo sư Snape qua đời, vì vậy hắn cùng cựu DA (Dumbledore’s Army – Đội quân Dumbledore) và Draco Malfoy cùng các Slytherin đến thăm.

Những người khác có thể không biết người trước mặt là ai, nhưng hắn vĩnh viễn sẽ không quên, đó là hình dạng của Chúa tể Hắc ám lúc còn trẻ, đặc biệt là đôi mắt màu đỏ tươi kia, căn bản không thể nào nhầm được.
Thế nhưng điều này là không thể, Trường Sinh Linh Giá đã bị tiêu diệt, Voldemort cũng đã chết, vết sẹo trên trán hắn cũng chưa từng đau lại.


Như vậy nam phù thủy có dáng vẻ gàn như giống hệt Voldemort đang đứng trước mặt này, rốt cuộc là ai? Harry nắm chặt đũa phép trong tay, trầm giọng hỏi:
“Cậu là ai?”
Đám người Ginny, Ron cũng sửng sốt, bọn họ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của Voldemort khi còn trẻ, tự nhiên không hiểu rõ lắm vì sao Harry lại đề phòng một người trẻ tuổi như thế.
Mitchell sửng sốt, cậu tự nhiên là biết rõ Harry Potter, nhưng vết sẹo mờ nhạt trên trán kia cũng cho hắn biết, đây không phải là Gryffindor nhỏ hơn cậu một tuổi mà cậu biết kia.

Cậu quay đầu nhìn về phía những người khác, kinh ngạc phát hiện thì ra đều là mấy đàn anh và đàn em cùng học với cậu ở Hogwarts.

Nhưng nhìn tuổi của bọn họ thì, lớn hơn mình rất nhiều.
Mitchell cũng không hề bỏ lỡ một mạt kinh khủng thoáng hiện lên nơi đáy mắt Harry Potter trong nháy mắt khi hắn nhìn thấy cậu.

Dáng vẻ của cậu khi trưởng thành vô cùng giống cha mình, đặc biệt là đôi mắt màu đỏ tươi, như vậy Harry Potter này hẳn là biết rõ cha mình, hơn nữa ít nhất cũng rất không thân thiện, nghĩ đến daddy ngoài ý muốn mất sớm, trong lòng Mitchell dâng lên cảnh giác.
“Ngươi là ai? Trước khi ngươi hỏi người khác, không phải hẳn là nên tự giới thiệu bản thân mình trước sao?”
Jean từ trong lòng Mitchell thăm dò, lạnh lùng cất lời hỏi.

Cậu tuy rằng lớn lên giống Severus, tính tình lại càng giống Voldemort hơn, từ trước đến giờ luôn kiêu ngạo bá đạo, càng không cho phép bất cứ kẻ nào nói năng lỗ mãng với người thân của cậu, ánh mắt không hề che giấu sự đề phòng của Harry khiến cho cậu cực kỳ không vui.
Harry nghe vậy, đường nhìn không tự chủ được nhìn về phía cậu bé tóc đen, lại một nữa suýt rơi cằm.

Merlin, phù thủy nhỏ không phải là giống giáo sư Snape khi còn bé như đúc sao? Chỉ là khí chất hoàn toàn khác biệt, liếc mắt liền có thể thấy được, phù thủy nhỏ này là một quý tộc, hơn nữa được hưởng nền giáo dục của quý tộc cổ xưa mà trưởng thành.
Lúc này, không chỉ có Harry, toàn bộ phù thủy ở đây đều hít sâu một hơn, cho dù bọn họ chưa từng gặp qua hình dáng của giáo sư Snape lúc nhỏ.

Thế nhưng chỉ nhìn phù thủy nhỏ tóc đen mắt đen này, cùng với gương mặt có sáu phần tương tự, hơn nữa đây còn là phía trước mộ của giáo sư Snape.

Bọn không thể nào không liên hệ hai người với nhau.

Lẽ nào giáo sư Snape vẫn còn người thân sao?
Draco là kích động nhất, cho dù là thời niên thiếu từng có oán hận với giáo sư Snape, thế nhưng không thể nghi ngờ, Snape bảo vệ hắn, bảo vệ Slytherin, mà Chúa tể Hắc ám chỉ kéo toàn bộ Slytherin vào địa ngục.

Cho dù thắng, chiến tranh vẫn có thể tiếp tục lan sang thế giới phép thuật khác, thậm chí là toàn bộ thế giới phép thuật quốc tế.

Đến bây giờ, thông qua Hermione Granger, bọn họ đều đã biết, Muggle có lực phá hoại lớn đến mức nào.

Phù thủy hiện tại, chỉ có thể an phận ở một góc, các phù thủy từ lâu đã không còn kiêu ngạo như trước kia, không chỉ có phù thủy máu trong của Slytherin, còn có những phù thủy máu trong thuộc nhà khác.
“Cậu, cậu tên là gì? Cậu và giáo sư Snape có quan hệ gì?”

Draco đi lên phía trước, gần như là run run mà hỏi.
Lực chú ý của Jean và Mitchell lập tức rời khỏi Harry, thiếu chút nữa không giữ được vẻ cao ngạo lãnh tĩnh của họ.

Jean còn nhỏ, lại càng không hiểu được cách để ý xung quanh, bật thốt lên lời nói trong lòng.
“Anh là anh Draco? Tóc anh sao lại…”
Mitchell vội vàng đưa tay ngăn lại, rất bất đắc dĩ với cá tính có gì nói đấy của em trai, em trai kế thừa thiên phú ma dược hoàn mỹ của daddy, thế nhưng lời nói ác độc lạnh lùng cũng di truyền đủ cả mười phần, hơn nữa còn có thể tính cách không kiêng nể gì và lạnh lùng bá đạo của cha, có thể khiến nó thường xuyên đắc tội người khác, cũng may thân phận của bọn họ đặc biệt, hơn nữa tính cách lạnh lùng quái gở của Bậc thầy Ma dược ở thế giới phép thuật là nhận thức chung, mọi người cũng sẽ không tính toán.
Thế nhưng ở một thời không khác này, người khác lại không biết.

Tuy rằng cậu coi thường sức mạnh của những phù thủy trước mắt này, nhưng cũng không thể lập tức đắc tội với người khác, huống chi người trước mắt này nếu thực sự là Draco, chỉ có thể nói cuộc sống của hắn rất khổ cực, cho dù nể mặt một nhà bạch kim ở thời không khác, bọn họ cũng không thể quá mức chọc vào chỗ đau của người khác như thế.
Draco ngẩng người, tuy rằng tình cảnh của máu trong vẫn rất khó khăn, thế nhưng lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa, vẫn không có ai dám nói chuyện với hắn như thế, nhưng rõ ràng là, hai người trước mặt có quen biết hắn, còn gọi hắn là anh, ít nhất nói rõ phù thủy nhỏ này không có ác ý, hơn nữa cậu bé và Snape có thể là có quan hệ sâu xa, hắn ngược lại không hề tức giận.
Những người khác cũng chú ý đến điểm này, Harry cũng mờ mịt, thanh niên có dáng vẻ giống Voldemort như đúc này, cùng cậu bé giống hệt giáo sư Snape, hình như có quan hệ rất sâu, hơn nữa ít nhất là sẽ không làm hại tới Draco.
Mitchell quay đầu nhìn bia mộ màu đen khiến cậu đau lòng kia một chút, bọn họ, Harry và Draco nhất định có thể nói cho cậu, rốt cuộc là một đời này, cha và daddy từng trải qua những chuyện gì.
“Xin chào, tôi là Mitchell Slytherin, đây là em trai của tôi, Jean Prince!”
Mitchell buông em trai ra, ưu nhã hành lễ quý tộc tiêu chuẩn.
Hiện trường im lặng một chút, Ginny phát ra một tiếng hét chói tai kinh khủng, toàn bộ thành viên của DA đều rút đũa phép, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Mitchell lập tức phát hiện ra mình bị một đám phù thủy cầm đũa phép chỉ vào người, ngoại trừ Draco dẫn đầu Slytherin và Harry Potter.
Harry là vì đã chuẩn bị tâm lý, đám người Draco là chưa kịp phản ứng, toàn bộ Slytherin đều biết, người thần bí này sao có thể là Slytherin, dòng họ Slytherin này không phải là đã biến mất gần ngàn năm rồi sao? Hơn nữa Prince? Đó không phải là thế gia ma dược đã sinh ra mẹ ruột của giáo sư Snape sao! Giáo sư Snape rõ ràng là người thừa kế cuối cùng của Prince.

Nhìn thanh niên đang giận dữ, cùng với phù thủy nhỏ có gương mặt cực kỳ giống giáo sư Snape, các Slytherin sợ ngây người.
Harry vừa muốn nói gì đó, sắc mặt Mitchell trầm xuống, thân phận cậu từ nhỏ đã cao quý, hoàn toàn không có ai dám dùng đũa phép chỉ vào cậu, cho dù cậu thay đổi thân phận trà trộn Knockturn Alley, chỉ nhìn ma áp quanh thân cậu, cũng không có phù thủy nào dám ngăn cản cậu, không khỏi hừ lạnh một tiếng, kéo tay che mắt Jean lại, một tay nhẹ nhàng vung lên.
“Ai da!”
‘Rầm, rầm’
Mấy tiếng vang truyền đến, gần như trong nháy mắt, toàn bộ cựu DA cầm đũa phép chỉ vào bọn họ đều ngã xuống đất không dậy nổi.
Daddy của cậu lúc còn vị thành niên từng dùng một bùa ‘Expelliarmus’, đánh bại mười mấy phù thủy cùng tuổi vây quanh, huống chi cậu đã tốt nghiệp được bốn năm, đáy mắt Mitchell hiện lên vẻ chế giễu.
Tuy rằng bình thường, biểu hiện của cậu càng giống một Slytherin hoàn mỹ hơn, cao quý ưu nhã, thực lực mạnh mẽ, nhưng trên thực tế, cậu mới là người giống cha mình nhất, cao ngạo, hoàn mỹ từ bên trong che giấu dưới vẻ ngoài ôn hòa.

Điểm này, Anastasia và Draco là người hiểu rõ nhất, ngay cả Derek Grindelwald, cũng chưa bao giờ dám bày ra thân phận quân vương Thánh đồ cao quý ở trước mặt cậu.
Đám người Harry bị một màn trước mắt hoàn toàn khiến cho giật mình sợ ngây người, phép thuật không phát thành lời cũng không cần đũa phép, cùng lúc đánh bại mười mấy cựu DA, thực lực như vậy, lẽ nào thực sự là Voldemort chuyển thế, hoặc là một Trường Sinh Linh Giá khác của lão?
Bầu không khí khẩn trương bắt đầu lan tỏa trong khu mộ, Ron trọng thể diện nhất đứng lên, đứng thẳng bên cạnh Harry, Draco vừa muốn nói gì đó, Jean ở đối diện đã lạnh mặt mở miệng.
“Hừ, nếu như các người muốn chết, tốt nhất là tìm một nơi khác đi, nếu như dám phá hủy nơi này, ta sẽ khiến các người muốn sống cũng không được!”
Giọng nói trẻ con còn non nớt, lại cố tình mang theo sát ý dày đặc, chỉ là đám người Harry cũng nghe ra, phù thủy nhỏ trước mắt này là tuyệt đối nghiêm túc.
Trong mắt Draco hiện lên một tia kích động, giãy khỏi bàn tay Pansy Parkinson đang đỡ lấy mình, tiến lên một bước.

“Cậu và giáo sư Snape, có quan hệ gì?”
Mitchell nhướng mi, nhìn Draco ở nơi này, hẳn là cũng rất được daddy yêu thích, Draco rất quan tâm đến chuyện của daddy.

Jean cao ngạo ngẩng đầu, nhìn mọi người ở đây.
“Ông ấy là daddy của chúng ta!”
Các phù thủy ở đây gần như đều rơi cằm, Ron gần như nhảy dựng lên:
“Không thể nào, nhìn tuổi của cậu xem, giáo sư Snape đã mất được hai mươi năm rồi!”
Có thể thấy được, cho dù đã làm cha được vài chục năm, Ron vẫn như cũ không sửa được tính cách xúc động lỗ mãng.
Draco và mấy người Blaise liếc nhau, gật đầu.
“Thế nhưng cậu và anh trai cậu, cũng không phải cùng một họ, như vậy bạn đời của daddy cậu, là một Slytherin sao?”
Hai mắt đỏ tươi của Mitchell tràn đầy tán thưởng, xem ra cho dù đã nghèo túng hơn rất nhiều, nhưng vẫn như cũ là Slytherin khôn khéo giỏi tính toán.
“Thật rõ ràng là đúng vậy!”
Cậu nhìn một chút mấy người vì lời nói của cậu mà hơi thả lỏng, xem ra những người trước mắt tỏ ra đề phòng mình, nguyên nhân phần lớn là vì cha, như vậy, cha và daddy không cùng một lập trường.

Thế nhưng một đời này, bọn họ rõ ràng là yêu nhau như thế, hơn nữa còn là linh hồn bạn đời, bọn họ một đời trước, chẳng lẽ không thể yêu nhau như thế sao? Dù sao bọn họ cũng mang theo ký ức của mình một đời trước.
Draco cuối cùng cũng mỉm cười:
“Hai người, không phải người của thời không này đi?”
Chỉ cần nhìn phù thủy nhỏ kia, đã biết không thể nào là thuộc thời đại này, huống chi Chủ nhiệm lúc còn sống vẫn luôn cô độc, sao có thể có bạn đời là một Slytherin, còn có tinh lực dạy dỗ ra một đứa con ưu tú như vậy.
Jean mở to mắt, thì ra Draco của nơi này tuy rằng không còn mái tóc bảo bối, nhưng vẫn cực kỳ thông minh như trước.
“Chúng ta đến từ thời không năm 2003.”
Mitchell vỗ vỗ đầu em trai, thầm buồn cười trong lòng.

Em trai mình chính là vô cùng đơn thuần, nhìn dáng vẻ của đám người Draco liền biết, bọn họ ở hai thời không khác biệt nhau rất nhiều.

Nếu như daddy qua đời vào năm 1998, như vậy rất dễ dàng nhìn ra, huống chi Ron Weasly kia đã nói, đây hẳn là khoảng năm 2018.
“Có thể nói cho chúng tôi biết một chút, chuyện của giáo sư Snape của các người không?”
Cậu còn chưa hiểu rõ thân phận của cha, bằng không, chưa chắc đã có thể nghe được những lời nói chân thật này.
Draco gật đầu, hai phù thủy tóc đen này cũng không phải đến từ một không gian đồng nhất, có lẽ là ở thời không của bọn họ, Slytherin vẫn có người kế thừa.
Mọi người ở đây, bất kể là Gryffindor hay là Slytherin, đối với việc giáo sư Snape ở thời không khác có được con nối dõi, cũng là vô cùng vui mừng.

Mọi người đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, để Draco bắt đầu kể lại đại khái cuộc chiến từng xảy ra.
Chỉ có Harry là do dự, dù sao cho dù Mitchell là họ Slytherin, cho nên có con mắt màu đỏ, thế nhưng gương mặt lại giống Voldemort như đúc, không khỏi là trùng hợp quá mức.
Quả nhiên, rất nhanh, nghi hoặc của hắn đã được chứng hực.

Khi Ron xen miệng nói Voldemort mặt rắn ra sao ra sao, cùng với giáo sư Snape bị Voldemort ra lệnh cho rắn cưng Nagini cắn chết, phù thủy nhỏ giống giáo sư Snape như đúc nhìn qua vô cùng đáng yêu, rút một chiếc đũa phép màu đen ra, chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng, Ron ngã xuống đất làm tung lên một đống bụi.

Là Jean trực tiếp đánh ngã Ron xuống đất.
“Ông nói bậy! Cha sao có thể kêu Nagini cắn chết daddy!”
Jean nổi giận đùng đùng, ma lực trên người không thể khống chế bắt đầu xao động, các phù thủy xung quanh nhìn ma lực khổng lồ vờn quanh, kinh hãi không thôi.


Ma lực của phù thủy nhỏ bạo phát không phải là chuyện đùa, huống chi đây là con trai của giáo sư Snape, rõ ràng là ma lực cao hơn bọn họ nhiều, chỉ trong nháy mắt, gió sắc đã xé rách áo chùng phù thủy của bọn họ, trên người bắt đầu xuất hiện tơ máu.
Nhưng lời tiếp theo phát ra từ trong miệng phù thủy nhỏ kia mới khiến bọn họ kinh sợ nhất, gọi Voldemort là cha? Ngay cả đám người Draco cũng không khống chế được mà sắc mặt trắng bệch, cho dù không phải người cùng một thời không, những chuyện đã xảy ra phần lớn cũng sẽ không khác nhau mấy, nếu như bọn họ thật sự là người thừa kế của Voldemort, rất có thể ở một thời không khác, giáo sư Snape không phải là gián điệp hai mặt.
Nhìn Mitchell Slytherin thậm chí không rút đũa phép ra, liền đánh ngã mười mấy phù thủy trưởng thành, nếu như cậu ta muốn báo thù cho Voldemort ở thời không này, như vậy một cuộc chém giết đẫm máu khác lại chuẩn bị bắt đầu rồi.
Nhìn ma lực bạo phát hình thành nên một dòng chảy cuốn lấy cành cây, đất đá bụi bặm xung quanh lên, bất kể như thế nào, bọn họ vẫn còn con cái ở Hogwarts, quyết không thể khiến cuộc chiến lan đến tòa thành cách đó không xa.
Mà thực ra thì, động tĩnh ở đây từ lâu đã kinh động đến các giáo sư và học sinh ở Hogwarts, Hiệu trưởng McGonagall cùng các giáo sư chạy đến đầu tiên, ngay cả James Potter, Scorpius Malfoy cũng đều chạy đến.
Các phù thủy trong nháy mắt nhớ tới máu tanh kinh khủng từng có, bắt đầu xao động bất an, các giáo sư vừa muốn tổ chức sơ tán các phù thủy nhỏ, giữa luồng xoáy bỗng nhiên truyền đến tiếng nói thản nhiên.
“Jean, nếu em còn dễ dàng bạo phát như vậy, daddy nhất định sẽ không cho em chạm vào vạc ma dược mà em thích nhất!”
Trong giây lát, toàn bộ cát đá cuồn cuộn đều mất khống chế mà rơi xuống, khiến cho mọi người không hề kịp đề phòng dính đầy bụi đất trên mặt, đám người Draco tập trung nhìn lại, hai phù thủy tóc đen ở giữa luồng xoáy vẫn ngăn nắp sạch sẽ như lúc đầu, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Bọn họ không khỏi càng sợ hãi hơn, tâm chìm xuống đáy vực.
Jean bĩu môi, cậu tự nhiên cũng biết đó là chuyện đã xảy ra trong quá khứ, nhưng cậu chưa từng nghĩ hai người cha là linh hồn bạn đời, lại có quá khứ tàn khốc như vậy.

Daddy phản bội cha, mà cha ở dưới tình huống không biết rõ, vì một cái đũa phép cũ kỹ, lại giết chết daddy.
Hừ, cậu tuyệt đối sẽ không tha cho cha! Trong lòng Jean, daddy vẫn nên được cha cưng chiều mới đúng, đều là do cha không bảo vệ tốt cho daddy.

Nếu như ngay từ đầu bọn họ đã yêu nhau, daddy sao có thể vì một bà phù thủy mà phản bội cha.

Còn có Nagini, cậu về nhà phải cẩn thận dạy dỗ nó!
Tính cách của Jean Mitchell tự nhiên là hiểu rõ vô cùng, hơn nữa từ lâu cậu đã nghe ra, cha ở đây hẳn là đã xảy ra vấn đề, vốn đã mất lý trí từ lâu, thảo nào lúc đó khi Jean nói muốn đến thời không này, tổ tiên Salazar lại kỳ quái nói không nên ôm kỳ vọng quá lớn.
Nhưng bất kể như thế nào, cậu vẫn rất kính nể cha, thậm chí là sau khi hiểu rõ quá khứ rồi, lại càng thêm sùng bái cha.

Trải qua giết chóc như vậy, quay về lại quá khứ, cũng không lấy việc tư trả thù công, trái lại xuất phát từ tâm tư vì việc lớn, liên hợp với Hội Phượng Hoàng, thống nhất toàn bộ thế giới phép thuật, cùng hợp lực chống đỡ uy hiếp và xâm lấn từ bên ngoài.

Không hổ là vị vua hắc ám của nước Anh, trưởng lão trẻ tuổi nhất của Đoàn Kỵ sĩ Merlin, Hội trưởng của Hiệp hội Phù thủy Quốc tế.
Chỉ là không biết, hai người như vậy, sau khi đã có phản bội và giết chóc, cha cao ngạo lại đa nghi, cùng daddy tỉ mỉ không được tự nhiên đến với nhau như thế nào.

Mitchell bỗng nhiên rất ước ao, cha và daddy có thể thẳng thắn dứt bỏ quá khứ như vậy, nhất định là đã có tình cảm với nhau, vượt lên tất cả những chuyện trong quá khứ.

Lucius đã từng nói, cha, vẫn luôn quan tâm daddy như thế.
Nhìn những gương mặt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trước mắt lộ ra thần sắc đề phòng, cùng tư thái vẫn luôn chuẩn bị chiến đấu, Mitchell lộ ra đặc điểm đặc biệt của người thừa kế vương vị của Tử Thần Thực Tử là nụ cười mỉm ung dung cao quý.
“Nếu được, mọi người không ngại cho chúng tôi tham quan phòng làm việc dưới hầm mà daddy tôi, cũng là giáo sư Độc dược của mọi người, từng sinh sống và làm việc chứ?”
Đám người Harry hai mặt nhìn nhau, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
“Có thể!”
Giáo sư McGonagall vô cùng bình tĩnh mở miệng, thậm chí sau khi nhìn thấy vẻ thấp thỏm lo âu của Harry, cũng chỉ lắc đầu.
Mitchell hành lễ quý tộc tiêu chuẩn với McGonagall:
“Giáo sư McGonagall, xin chào! Tôi là Mitchell Slytherin, tốt nghiệp nhà Slytherin của Hogwarts vào năm 1997, đây là em trai tôi, Jean Prince, năm nay vừa mới nhập học!” Đăng bởi: admin


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.