Đọc truyện Lưu Quỷ – Chương 12Quyển 1 –
Tổ sư sáng lập môn phái sao?
Người tài giỏi như thế hẳn là đã sớm qua đời rồi, hiện giờ nên vinh quang mà để lại linh vị cùng bức họa cho đồ tử đồ tôn đời sau cúng bái mới đúng chứ?
Hà cớ gì tự mình hạ thấp địa vị mà chạy đến đây?
A Bảo há miệng thở dốc nói: “Vậy ông ấy là người hay là quỷ?”
Liên Tĩnh Phong nói: “Ấn theo tuổi mà nói, ông ấy hẳn là đã chết rồi, thế nhưng trên thực tế, hôm qua cậu mới gặp qua, không phải sao?”
” Cái gì ngày hôm qua, hôm nay tôi cũng gặp qua!” A Bảo kêu lên.
Nguyên bản Liên Tĩnh Phong đang tính đứng lên nghe vậy lại ngồi xuống “Hôm nay? Gặp ở chỗ nào?”
A Bảo nói: “Anh còn chưa nói cho tôi biết, tại sao ông ấy sống tới hơn hai trăm năm chứ.”
Liên Tĩnh Phong nói: “Đây là bí văn của quý phái, tôi không tiện thảo luận.”
A Bảo nói: “Anh xác định loại chuyện mà anh biết tôi lại không biết mà lại là bí văn của phái tôi mà không phải là bí văn của phái Thanh Nguyên các anh?”
Liên Tĩnh Phong nói: “Kỳ thật trong lục phái, ngoại trừ quý phái cùng phái Thông Thần cùng có liên quan với chuyện này ra, bốn phái còn lại với ông ấy cũng không dính dán gì. Lại nói tiếp ngược lại tam tông thì……” Hắn muốn nói lại thôi.
A Bảo truy đến cùng: “Tam tông thì thế nào?”
Liên Tĩnh Phong nói: “Tam tông là bắt nguồn của lục phái, đáng tiếc truyền cho đến bây giờ, tam tông ai quy ẩn thì đã quy ẩn, ai tiềm tu thì cũng đã tiềm tu, rất lâu không thấy có truyền nhân xuất hiện.”
” Anh đang dẫn câu chuyện đi xa.” A Bảo tức giận nói.
“Không, tôi vẫn chưa dẫn đi đâu hết.” Liên Tĩnh Phong nói: “Cậu còn chưa nghĩ ra lai lịch của vị kia nữa sao?”
Con ngươi A Bảo vừa chuyển, vỗ tay tán thưởng nói: “Tam tông là khởi nguyên của lục phái, mà vị kia là tổ sư sáng lập của phái Ngự Quỷ cùng phái Thông Thần, đây không phải nói rõ ông ấy là truyền nhân của tam tông sao?”
Liên Tĩnh Phong vuốt cằm.
A Bảo nói: “Thiên Đạo tông, Quỷ Thuật tông, Quỷ Thần tông…… A, vậy dám chắc là Quỷ Thần tông!”
Liên Tĩnh Phong nói: “Không tồi, theo truyền thuyết ông ấy là thế hệ truyền nhân cuối cùng của Quỷ Thần tông.”
A Bảo ngước đôi mắt trông mong nhìn hắn, “Sau đó thì sao?”
Liên Tĩnh Phong nói: “Tôi đã nói cho cậu rất nhiều, cậu vẫn còn chưa trả lời tôi cậu đã gặp qua ông ấy ở đâu.”
A Bảo nói: “Mấy chuyện của anh vừa nói đều là thường thức. Tam tông lục phái, tôi nhắm mắt lại cũng có thể nói ra. Hơn nữa chuyện ông ấy là truyền nhân của Quỷ Thần tông vẫn là tôi tự mình đoán được. Không thể tính.”
“Nếu không thể tính, vậy thôi quên đi.” Liên Tĩnh Phong đứng lên nói, “Có một số việc, cậu có hỏi nữa, tôi cũng không thể nói.”
A Bảo nói: “Anh thật sự không nói.”
Liên Tĩnh Phong cười, quay đầu bước đi, lại bị A Bảo gắt gao giữ chặt. Hắn thở dài nói: “Cậu lôi kéo tôi cũng vô dụng.”
A Bảo nói: “Tôi lôi kéo anh không phải để hỏi mấy vấn đề này, mà là để mượn di động?”
“Di động?”
“Di động.” A Bảo kiên định gật đầu.
Liên Tĩnh Phong lấy di động đưa cho cậu.
A Bảo nói: “Anh biết di động của sư phụ tôi số bao nhiêu không?”
Liên Tĩnh Phong nói: “Trong danh bạ có lưu.”
A Bảo quả nhiên tìm được tên Tư Mã Thanh Khổ, hơn nữa phía dưới còn có cả số QQ, số MSN, số hòm thư, địa chỉ nhà……”Kỳ thật, anh mới là đệ tử phái Ngự Quỷ đúng không?” Nếu không tại sao so với cậu cái gì hắn cũng biết vậy?
Liên Tĩnh Phong mỉm cười nói: “Tôi không có diễm phúc như A Bảo a.”
Lời khen tặng này rất có thâm ý.
Đáng tiếc Tư Mã Thanh Khổ không có nghe thấy, bằng không cái đuôi của hắn nhất định sẽ nhếch lên vẫy vẫy cho coi.
Tư Mã Thanh Khổ rất nhanh tiếp điện thoại, “Liên chưởng môn, có chuyện gì vậy?”
A Bảo thanh thanh cuống họng nói: “Không có gì. Chỉ là nhớ Tư Mã chưởng môn thôi hà.”
“Tiểu tử thúi, đừng tưởng rằng làm thái giám thì ta sẽ không nhận ra con, nói chuyện đàng hoàng đi.” Tư Mã Thanh Khổ nói, “Con tìm được sư thúc cùng sư đệ chưa hả?”
” Chưa.” A Bảo nói, “Bất quá con tìm được một người lợi hại hơn trăm ngàn lần.”
Tư Mã Thanh Khổ nói: “Không có khả năng a, ta đang ngồi trong WC nha. Con ở đâu mà tìm thấy ta chứ?”
“Con không phải nói người.”
” Việc này độ khó rất cao! Ta nghĩ không ra!” Tư Mã Thanh Khổ hừ lạnh nói.
A Bảo một chữ một chữ nói: “Con gặp tổ sư sáng lập ra phái chúng ta.”
“Ha ha ha…… Cười chết ta mất, ôi, con gặp quỷ chứ gì? Nga, không đúng, tổ sư gia hẳn là đã chuyển thế đầu thai, con có chiêu hồn cũng chiêu không nổi ông ấy đâu.” Tư Mã Thanh Khổ nói móc, “Chẳng lẽ con tìm được phần mộ của tổ sư gia, vậy cũng không thể a, ta nhớ rõ sư phụ nói ông ấy đã được hải táng rồi.”
A Bảo nghi ngờ nhìn về phía Liên Tĩnh Phong.
Trên mặt Liên Tĩnh Phong xuất hiện dấu chấm hỏi.
” A Bảo nói: “Sư phụ nói tổ sư gia đã bị chết không thể chết lại, đã đi chuyển thế.”
“Hỗn đản! Ai nói bị chết không thể chết lại! Rõ ràng con tự mình nói.” Tư Mã Thanh Khổ thở phì phì hét lớn, “Ta sẽ không vô lễ với tổ sư gia như con vậy.”
Liên Tĩnh Phong nói: “Có lẽ người ông ấy nghĩ đến chính là Lữ chân nhân.”
A Bảo nói: “Chẳng lẽ không đúng à?”
” Tôi nói người kia, “Liên Tĩnh Phong do dự một chút, mới nhẹ nhàng đọc ra tên của hắn, “Gọi là Ấn Huyền.”
A Bảo đỉnh đạc nói: ” Liên chưởng môn nói người đó gọi là Ấn Huyền.”
“Phụt!”
Đầu bên kia có một tiếng phun khí kịch liệt.
A Bảo nhất thời phân không rõ ràng lắm là phát ra từ mặt trên hay là phía dưới, lo lắng hỏi: “Sư phụ, người bị tiêu chảy hả?”
“Tiêu chảy cái đầu con a. Con ở nơi nào nhìn thấy Ấn Huyền tổ sư?” Tư Mã Thanh Khổ vội vàng hỏi han.
A Bảo nói: “Người không phải nói tổ sư gia đã bị chết không thể chết lại sao?”
“Ta chưa từng nói, là con nói. Ai da, việc này không phải trọng điểm, trọng điểm là, con xác định người con nhìn thấy chính là Ấn Huyền tổ sư?” Tư Mã Thanh Khổ nói, “Ngài ấy nói với con hả?”
A Bảo nói: “Liên Tĩnh Phong chưởng môn nói. Anh ta cho con xem bức họa, mặt tuy là mơ hồ, nhưng mà nhìn cách ăn mặc, giống dã man luôn.”
Tư Mã Thanh Khổ nói: “Loại chuyện như thế này chỉ cần giống là được sao? Phải nhận thức đích xác trăm phần trăm mới được!”
A Bảo nói: “Phái của chúng ta làm sao có nhiều tổ sư sáng lập phái như vậy a.”
“Chuyện này nói ra thì dài dòng. Ê, con xài di động của Liên chưởng môn như vậy không tốt lắm đâu?”
A Bảo nói: “Người không nói ngắn gọn được à?”
Tư Mã Thanh Khổ nói: “Vậy lát nữa con có phải trả phí điện thoại cho cậu ta không?”
Hai người lại nhàn nhàn kéo qua kéo lại một thôi một hồi, mới nói: “Theo như truyền thuyết, chưởng môn của tam tông tìm được bốn kiện pháp bảo phi thường thần kỳ, sau một hồi thương nghị, mỗi một tông đều sẽ giữ một kiện pháp bảo, còn kiện cuối cùng sẽ do ba tông cùng nhau bảo quản.”
A Bảo vừa nghe đến pháp bảo, ánh mắt liền phát sáng, “Là pháp bảo gì?”
“Ba kiện pháp bảo đó của tam tông, người của lục phái chúng ta không ai từng thấy qua, cho nên không biết. Nhưng có một thứ vô cùng nổi tiếng trong bốn kiện pháp bảo này, đó là ngưng hồn tụ phách trường sinh đan!”
“Chưa từng nghe qua.”
Tư Mã Thanh Khổ tức giận nói: “Thì hiện tại nghe qua rồi đó?!”
” Được rồi. Nó có thể khiến người ta trường sinh bất lão sao?”
” Nếu người mà con nhìn thấy đúng thật là Ấn Huyền tổ sư, vậy chứng minh nó đích xác có thể khiến người ta trường sinh bất lão.” Tư Mã Thanh Khổ thở dài nói, “Lúc trước Ấn Huyền tổ sư bởi vì một mình nuốt trường sinh đan, mới bị tam tông trục xuất. Tông chủ của Quỷ Thần tông, cũng chính là sư phụ của Ấn Huyền tổ sư, tức giận đến mức hộc máu bỏ mình ngay tại chỗ. Hai tông còn lại thấy tông chủ của Quỷ Thần tông bị chết thảm như vậy tuy không có truy cứu, nhưng nói rõ từ nay về sau không đội trời chung với Ấn Huyền tổ sư. Liên minh của ba tông từ nay về sau chỉ còn trên danh nghĩa. Bất quá nếu không có chuyện như vậy, cũng sẽ không sinh ra lục phái.”
A Bảo nói: “Chẳng lẽ phái Ngự Quỷ cùng phái Thông Thần thật sự có quan hệ với Ấn Huyền tổ sư?”
“Đương nhiên là có.” Tư Mã Thanh Khổ nói, “Ấn Huyền tổ sư tuy rằng không thu đồ đệ, thế nhưng ngài ấy đem bảo điển của Quỷ Thần tông phân thành hai, một nửa tặng cho tổ sư Lữ chân nhân sáng lập ra phái ta, một nửa đưa cho tổ sư phái Thông Thần, nhưng không thừa nhận bọn họ là đồ đệ. Cho nên, bọn họ liền tự lập môn phái, sáng lập ra hai phái mới, quan hệ mới phức tạp như vậy đó.”
A Bảo líu lưỡi nói: “Chẳng qua là tặng sách, chưa dạy cái gì hết mà đã lập được hai phái mới, vậy bản thân ngài ấy không phải càng thêm……”
Tư Mã Thanh Khổ nói: “Đúng vậy. Nếu ngài ấy thật sự còn sống……Con xác định người con nhìn thấy đích thực, đích thực chính là Ấn Huyền tổ sư? Ta vẫn xem đây là chuyện xưa thần thoại a! Ngài ấy cư nhiên là có thật. Được rồi, nếu là thật, vậy ngài ấy nhất định là người có pháp thuật cường đại nhất trong xã hội hiện nay.”
A Bảo nói không ra lời.
Tư Mã Thanh Khổ nói: “Con đang nghĩ cái gì vậy?”
“Con đang nhớ lại.”
“Nhớ lại? Nhớ lại bộ dáng của ngài ấy hả?”
” Không, con đang nhớ lại coi mình có nói sai cái gì chọc giận đến ngài ấy hay không.” A Bảo nói, “Bằng không, người nói coi ngài ấy tại sao luôn xuất hiện ở trước mặt con chứ?”
” Ta làm sao biết?” Tư Mã Thanh Khổ nói, “Có lẽ bởi vì con miễn cưỡng có thể tính là đồ tôn của ngài ấy…… Không, đồ tằng tằng tằng…… Tỉnh lược tôn đi.”
” Cái gì kêu là tỉnh lược tôn?”
“Đó là bởi vì ta không biết phải tằng mấy lần, cho nên tỉnh lược bớt!”
“……”