Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Chương 13: Hỏi thế gian, ai mới là anh hùng!!!


Đọc truyện Lưu Nguyệt Hàn Tinh – Chương 13: Hỏi thế gian, ai mới là anh hùng!!!

Chú thix cho những ai ko rành về game: Trong Trường kím giang hồ. 22 cao thủ tinh anh trong Thị Huyết Đường đều nằm đủ trong 3 bảng: PK, Tiền, và Cấp bậc *cái nì coi những cái trước hẳn là biết rồi hỉ?* Cái cần chú thix là: Thường mọi người sẽ hiểu lầm những ai nằm trong top 10 bảng cấp bậc thì sẽ giỏi quánh nhau but mà sai rồi.. Trong này bảng PK riêng bảng cấp bậc riêng nhá.

Với PK: Để có kỹ năng PK, thường game thủ phải đập ngọc or sài tài liệu cao cấp khó tìm gì đó để tập kỹ năng PK, đối kháng từng môn phái thì sẽ có cách đánh khác nhau, khá là rườm rà, ta cũng chả rõ. Tóm lại là đám trâu bò này là 1 lũ chuyên đầu tư thời gian tiền bạc vào con đường học nghề đánh lộn.

Với tiền tài: Mí em này level thấp, PK chả ra sao, đc mỗi tội có cái đầu – biết kiếm tiền. Thành thử rất giàu.

Với cấp bậc: Chỉ có những kỹ năng quần thể, công kích, phòng thủ…ở mức tầm tầm, chủ yếu đi giết quái, làm nhiệm vụ cày điểm kinh nghiệm để lên cấp, đồng thời qua đó bán đồ rớt ra mà lấy chút tiền (giàu hơn đám PK nhìu but kím ko nhìu bằng đám chuyên kinh thương) – > Sức chiến PK thì vô cùng íu ớt. Vì vậy được tác giả phong hiệu là đám thư sinh. ^^!

Tổ đội của Lưu Nguyệt đã chiến đấu xong, tuy rằng tổn thất một gã đội hữu. Nhưng vì năng lực có hạn, không bị diệt toàn bộ là may mắn lắm rồi. Thiển Thiển cùng Lưu Nguyệt bắt đầu ở kênh Gia Tộc hỏi tình hình các tổ khác thế nào. Các tổ đội khác cũng có tổn thất một ít, nhưng tương đối mà nói thì trận chiến này Thị Huyết Đường vẫn là toàn thắng.

Ngay lúc mọi người đang kể lể quá trình chiến đấu dữ dội của mình, Thì Bóng đêm cũng ì ạch đi ra. Cô nàng giả bộ ho khan vài tiếng yêu cầu mọi người yên lặng. Sau đó bắt đầu phát biểu: “Trong trận chiến này, được làm một đội viên dưới trướng lão đại, ta cảm thấy vô cùng tự hào và kiêu ngạo. Cũng thực vinh hạnh đại diện mọi người đưa ra lời bình luận cho bốn tiểu đội nhà ta. Đây thật sự là một cuộc chiến tuyệt vời. Và cũng bởi vì có được tin tức tình báo từ bằng hữu của Lưu Nguyệt, tất cả chúng ta mới có thể chuẩn bị tốt như vậy. Còn trận bên ta thật vang dội nha! Khi thấy một mình lão đại hiên ngang đi thẳng đến bản doanh của địch, ta cùng các đội hữu sợ chết khiếp, vì không hề được báo trước. Kết quả lão đại thật uy phong một người một kiếm tung hoành ngang dọc chém hết toàn bộ quân thù. Trong nháy mắt đại bản doanh đối phương đã có một nửa hóa thành bạch quang mà đi, chỉ còn lại vài tên may mắn trốn thoát. Trong đó có một tên Danh là ‘Lưu Tinh’, thậm chí còn mở miệnh nhận thua cầu xin tha thứ, rất đỗi buồn cười!”

Nói đến người này, Bóng đêm có chút gút mắc muốn hỏi, bất quá không ít anh em cũng tò mò liền hỏi, “Lưu Tinh cùng Lưu Nguyệt có phải hay không cùng nhau?”


Lưu Nguyệt mặt đầy sương lạnh đi ra giải thích, “Ngượng ngùng, chính là tên giống nhau, ngoài ra không có chút quan hệ nào! Giận!”

Bóng đêm chờ một chút, lại bắt đầu nói tiếp “Sau đó, lão đại đi đến đối diện hắn mặt không đổi sắc chém liền một nhát. Vốn bọn chúng còn vài tên Thúy yên vẫn đang rình mò chờ đợi cơ hội, nhưng thấy bộ dạng dũng mãnh của lão đại, đều chẳng dám làm càng. Đội bọn ta vẫn chưa tổn thất người nào, chúng liền có chút khó xử. Quyết định 8 người cùng liên thủ tiến lên, hi vọng có thể thu phục được lão đại. Lúc ấy có ít nhất năm tên đồng thời đánh lén lão đại, hai trong số đó bị phản đòn bắn ngược trở ra ngủm liền tại chổ, những tên còn sống cũng chỉ còn một tầng máu mỏng. Về phần lão đại? Máu chỉ rớt một phần ba a! Lão đại là một mình càng quét cả ngàn quân. Sau đó một mảnh bạch quang xuất hiện, ta liền thấy dòng thông báo: Toàn thắng!”

Gia Tộc nghe xong có chút ngây người, cảm thấy có phải hay không đều do Bóng đêm khuyếch đại, tuy rằng vẫn biết lão đại rất mạnh, nhưng là có thể cường đến vậy sao?

Bóng đêm nhìn ra được mọi người không mấy tin tưởng, lại tiếp theo nói “Kỳ thật ta nói nhiều như vậy, chính là biểu đạt sự ngưỡng mộ của ta đối với lão đại a, không phải cố ý thổi phồng chủ nghĩa anh hùng gì đó. Cả tiểu đội bọn ta khi ấy đều bị lão đại làm cho chấn động. Sau khi khai chiến bọn ta chỉ đánh được tầm hai phút, còn lại ngoài lão đại không ai có cơ hội xuất thủ…… Hổ thẹn a!”

Lúc này, các đội hữu chung tổ với Bóng đêm cũng đi ra thừa nhận nói chính mình căn bản không có xuất thủ. Tất cả đều là một mình lão đại giết, Thiển Thiển ở bên cạnh tức muốn khóc kêu gào, “Vì sao lại không xếp chung chúng ta ở cùng một tổ với lão đại? Trời ạ! Thật quá sung sướng!” Lưu Nguyệt mỉm cười, mặc kệ nàng ta nổi điên.

Những anh em lúc nãy bị chết giờ đều ở đài PK sống lại, Vô độc bất trượng phu trong kênh Gia Tộc, “ Tổ bọn ta mới đáng thương, một cái Nga Mi, còn có 3 tên thư sinh chỉ biết kinh thương, ta cùng Thiển Thiển phải một mình chống đở, không đơn giản thật không đơn giản a. Ta còn làm anh hùng cứu mỹ nhân, một nhát xong đời!”

Thiển Thiển vừa thấy hắn lại thổi phồng bản thân, lập tức đi ra chửi ầm ĩ, Lưu Nguyệt xem có chút đau đầu. hai người này khi nào mới có thể yên lặng ở chung một chút a. Vừa rồi Không độc chết, Thiển Thiển còn vì hắn khổ sở, trong nháy mắt hai người lại như kẻ thù a.


Thời điểm bốn tiểu đội Thị Huyết Đường toàn thắng. Màn hình hệ thống liền hiện ra một đoạn chữ đỏ: Gia Tộc Chiến minh xin khiêu chiến Gia Tộc Thị Huyết Đường thất bại, giáng xuống cấp 4, điểm uy vọng giảm 20%, tài chính Gia Tộc giảm 20%. Tin tức đó liên tục phát ba lượt, toàn bộ Trường kiếm giang hồ đều thấy được.

Bên trong Thị Huyết Đường cao hứng ngất trời, rốt cục đem âm mưu Chiến minh phá tan. Không biết vị bang chủ Chiến minh Thiên hạ vô tặc kia, hiện tại sắc mặt có hay không so với rau xanh còn muốn xanh hơn. Tưởng rằng bày mưu tính kế này nọ, cuối cùng vẫn là thất bại thảm hại.

Chờ Bọn Thị Huyết Đường bị hệ thống truyền tống trở về đài PK Trường An Thành, Những game thủ từ nãy giờ vẫn chờ xem náo nhiệt đang vô cùng sôi trào, rất nhiều người còn cố ý mua pháo hoa tới chúc mừng bọn họ. Nhất thời, toàn bộ bầu trời Trường An đều là pháo hoa sáng lạn, rực rỡ loá mắt.

Đám cổ động viên Chiến minh vốn rất kiêu ngạo giờ ôm vẻ mặt uể oải bắt đầu lui lại. Mớ đồng phục trên người bọn chúng, ở phía sau nhìn ra đều ảm đạm không ít. Chiến minh là Bang Phái có nhiều bang nhân nhất, bình thường đều ỷ bản thân là đệ nhất Bang Phái, thích chèn ép các Bang Phái nhỏ nhỏ đang thăng cấp khác. Lúc này, lại bị những kẻ chúng từng ức hiếp vây lấy toàn thể Chiến minh đành phải rút lui, vừa đi vừa chửi, xem ra oán hận đã chất lên tới trời.

Bên trong Gia Tộc Thị Huyết Đường cũng không nhàn rỗi, mọi người đều cảm thấy rất phấn khởi. Nói nhất định phải hảo hảo chúc mừng một chút, kết quả lại vì chuyện đi đâu chúc mừng mà tranh luận. Cuối cùng quyết định đến nơi cao nhất của trò chơi —- Hoa Sơn đỉnh.

Những lúc thế này thì các game thủ thiên về cuộc sống trong Thị Huyết Đường mới phát huy tác dụng, đều là những người giàu đứng đầu bảng tài phú, chuyện gì cũng có thể giải quyết được! Trong trò chơi này có rất nhiều loại pháo hoa thập phần xinh đẹp, đều cung cấp cho game thủ dùng để chúc mừng, căn cứ dựa trên hiệu quả từng loại mà tính giá cả. Bình thường cũng không ai dám mua dùng. Chẳng có gì, chỉ là một phát pháo hoa loại xịn nhất giá tới 100 kim. Nhá lên 1 cái rồi biến mất, quả thực là rất biết phá tiền! Hơn nữa tại trò chơi này 100 kim đều có thể mua được một kiện trang bị cấp trung a.

Cả đám người bọn họ hấp tấp chạy tới đỉnh Hoa Sơn, Bóng đêm cười hì hì xuất ra ba mươi cái ‘Khắp chốn mừng vui’ khiến cả đám đều ngây dại. Cái này không phải chỉ 100 kim một cái thôi đâu nha! Trên cơ bản chưa từng có ai tại game này mua nhiều “pháo xịn” như vậy.


Bóng đêm cười giải thích “Đây là đám thương gia chúng ta gom tiền mua, muốn làm cho mọi người cao hứng một chút, ta bình thường không có bỏ tiền mua mấy thứ đắt đỏ này đâu. Hôm nay mọi người được mở mắt rồi đó.”

Khác những game thủ thiên về kinh thương, nhóm thư sinh cũng tập họp lại nói: “Ở đây cũng có pháo đủ loại nè, mỗi loại mua 200 cái, ta phân cho mọi người, đến lúc đó cùng nhau phóng!”

Ngay lúc mọi người vui vẻ phân phát pháo hoa cùng mồi lữa, Thì Cô Dạ Hàn Tinhcưỡi ngựa khoan thai đi tới, y cuối cùng cũng đến, vừa rồi y nói phải chuẩn bị này nọ, liền một mình đi trước. Hiện tại vừa xuất hiện, Vô độc bất trượng phu nhịn không được muốn trêu y: “Lão đại a, ta nói mọi người đều tại đây chờ đợi ngươi, ngươi chậm chạp quá đi, không phải là cùng tình nhân vụng trộm chứ?”

Cô Dạ Hàn Tinhcũng không cùng hắn nói nhiều, trực tiếp ở kênh đánh ra cái biểu tượng “Xem thường”, Lưu Nguyệt nhịn không được che miệng cười thầm, Thiển Thiển ở một bên đắc ý nói “Hắc! Tiểu tử này liền bị lão đại khắc chế, xem đi! Ngạc nhiên chưa!”

Kết quả Cô Dạ Hàn Tinhđứng giữa, rút ra hai mươi cái ‘Khắp chốn mừng vui’. Lúc này một đám người đều trầm mặc, tầm mắt toàn bộ đều tập trung trên người y. Cô Dạ Hàn Tinhtựa hồ cảm giác có điểm không đúng, đánh ra một câu “Làm sao vậy?”

Mọi người tiếp tục trầm mặc, cuối cùng Bóng đêm mới viết một câu “Cả đám thương gia nhà ta gom tiền lại mới mua được 30 cái, một mình ngươi liền mua hai mươi cái, ngươi thật có lòng làm bọn ta tức chết mà!”

Đám thư sinh cũng phụ họa nói “Lão đại, ngươi như vậy khiến bọn ta thấy mình thực vô dụng a, bao nhiêu nổi bật đều bị ngươi đoạt mất!~~~~[>_

Cô Dạ Hàn Tinhtựa hồ không chút xấu hổ, không hề quan tâm đến bọn họ, âm thầm Giao Dịch với từng người, Lưu Nguyệt cũng nhận được một món từ y. Mở ra liền thấy, là một cây nến thơm, loại này nàng chưa từng thấy qua a, chẳng lẽ là vật phẩm hiếm có?


Cuối cùng Thiển Thiển cùng Bóng đêm đưa ra đề nghị, Thành viên Thị Huyết Đường đứng thành một vòng tròn, đem Cô Dạ Hàn Tinhlàm trung tâm. Sau đó mỗi người đều đốt ngọn nến do lão đại đưa.

Cứ như vậy, tối đó tại Hoa Sơn đỉnh, toàn thể Thị Huyết Đường tay đều cầm một ngọn nến tạo thành vòng, hình ảnh kia phi thường ấm áp. Sau đó Bóng đêm đếm ngược 1,2,3! Từng người một bắt đầu phóng mớ pháo cùng pháo hoa* trên tay. Trong một lúc thanh âm chấn động trời xanh, pháo hoa đầy trời sáng lạn đến che khuất cả cảnh đêm tối.

Trò chơi này thiết kế phi thường mĩ lệ, nếu ai cảm thấy kỳ quái vì lí do gì một cái pháo hoa lại có giá tới 100 kim. Thì phải chờ tới thời điểm tận mắt thấy, mới có thể biết được giá trị thật sự của nó!

Khi bọn hắn một lượt bắn khắp chốn mừng vui lên bầu trời. trong nháy mắt một biển pháo hoa nổ tung, pháo hoa bảy màu trên cao lóng lánh, rồi từng cái lại phân tán thành những ngôi sao năm cánh nho nhỏ, không ngừng biến đổi màu sắc. cuối cùng từ trên bầu trời bắt đầu phân tán xuống dưới, từng ngôi sao đều lấp lánh trải ra thành bột phấn, từng chuỗi từng chuỗi bột phấn thật nhỏ phát ra ngân quang rãi khắp người bọn họ, sau cùng chậm rãi biến mất. mọi người đều bị cảnh tượng duy mĩ kia rung động.

Thiển Thiển có điểm ngây ngốc ở kênh thảo luận, “Quả nhiên tiền nào của nấy! Lần đầu tiên ta thấy pháo hoa đẹp đến vậy a.”

Bóng đêm cũng nói “Ta cảm động quá, muốn khóc a!”

Lưu Nguyệt cười đi ra phá ngang mạch cảm xúc của hai nữ nhân kia, “Được rồi được rồi, còn hơn một nửa vẫn chưa phóng mà. Chúng ta cùng phóng một đợt nữa đi, sau đó thống nhất đánh ra khẩu hiệu nha!o[≧v≦]o~~!”

Lúc này, vào thời điểm một rừng pháo hoa mĩ lệ nở rộ giữa bầu trời, cùng toàn thể Gia Tộc Thị Huyết Đường, thống nhất đánh ra khẩu hiệu của bọn họ: “Hỏi thiên hạ, ai mới là anh hùng?!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.