Đọc truyện Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế – Chương 14: Thu phục Linh Ngưu chiến sĩ, La Phi
Linh Ngưu nhân của Thú Nhân vương quốc, bởi vì năng lực sinh đẻ kém, số lượng luôn luôn rất thưa thớt. Trong quân đội vương quốc, bọn họ vốn thuộc về bộ đội chủ lực.
Chiếu theo Quang Minh đại lục tiểu đội quân chính quy có mười người, trung đội có trăm người, đại đội có nghìn người, binh đoàn có vạn người, quân đoàn có mười vạn người trong biên chế. Hiện nay Linh Ngưu chiến sĩ trong nội bộ quân đội Thú Nhân vương quốc, không tính sĩ quan, chỉ có vẻn vẹn năm nghìn người, vừa vặn biên chế năm đại đội, bằng nửa binh đoàn!
La Phi – Áo Đặc, phụ mẫu chết sớm, là thanh niên Linh Ngưu chiến sĩ, làm người tâm trực khẩu khoái (tính tình ngay thẳng, có chuyện là nói), không có tâm cơ. Sở thích lớn nhất chính là uống rượu, thập phần ưa thích mùi vị của mĩ tửu nhân tộc!
Bởi vì trong quân đội hạn chế binh sĩ uống rượu không kiêng dè, La Phi cùng một số ít thanh niên bất hảo trong bộ lạc không vừa ý với đãi ngộ của quân đội, vẫn cự tuyệt kêu gọi của quân đội, không chịu gia nhập Linh Ngưu đại đội nào.
Ba tháng trước, gã li khai Thú Nhân vương quốc, muốn kinh qua Hỗn Loạn hoang nguyên, tiến đến Thiên Vũ đế quốc tìm người thích hợp kết thành nhóm dong binh, tốt cho việc hưởng thụ mĩ tửu nhân tộc mỗi ngày!
Thế nhưng, sự tình không có thuận lợi như gã mong muốn, tại Hỗn Loạn hoang nguyên hắn gặp một nhóm lái buôn nô lệ, muốn bắt hắn làm nô lệ, tới quốc gia nhân tộc bán đấu giá.
Hổ tốt chống không được bầy sói, cuối cùng gã bị lái buôn nô lễ bắt được, đã cưỡng ẹp dùng độc dược, bị bọn họ khống chế, đem tới Mạt La đế quốc.
Bước đi theo sau Diệp Phong, La Phi nhìn bóng lưng hắn, trong lòng cảm giác thập phần tuyệt vọng.
Bởi lẽ tên lái buôn nô lệ đi xem Diệp Phong cùng Phỉ Long quyết đấu, cũng dẫn La Phi theo. Gã đã từng chứng kiến thực lực Diệp Phong. TruyệnFULL.vn – https://truyenfull.vn
Hơn nữa vừa qua tại Mạt La đế đô, đối với đồn đại về cầm thú nam tước sớm đã nghe thấy, trong lòng gã hiểu được khẳng định không thể chạy trốn, cho nên mới cảm thấy tuyệt vọng!
Từ lúc Lộ Lộ tháo dây thừng ra cho Ky Linh hầu lanh lợi, rồi thân mật bắt nó ôm ở trong lòng vuốt ve. Tiểu tử kia liền cao hứng tại trong lòng Lộ Lộ mè nheo, bộ dáng thập phần đáng yêu, làm cho khuôn mặt Lộ Lộ vui vẻ tươi cười!
Diệp Phong thong dong đi tới ngoài cửa một gian tửu ba (quầy bar, quán rượu) xa hoa, dẫn theo Lộ Lộ bốn người, cùng với La Phi đi vào.
Tửu ba lão bản cùng người phục vụ vừa thấy cầm thú nam tước giá đáo, lập tức cung kính tiến lên hoan nghênh. Rồi chúng dẫn bọn họ tới một chỗ thanh tĩnh ở góc, nhiệt tình chiêu đãi, chỉ sợ nam tước đại nhân không cao hứng!
Gọi một bàn đồ ăn nướng cùng Mạt La quả tửu (rượu trái cây), Diệp Phong ra hiệu Lộ Lộ dừng lại phía sau mình, để Ai Đức mở xích sắt trên người La Phi ra.
La Phi gần đây cơ hồ mỗi ngày cơm ăn không đủ no, nhìn đầy các món nướng cùng với bình mĩ tửu, thèm đến nỗi nuốt nước miếng. Gã thấy cầm thú nam tước cho phép người khác giải khai xích sắt cho chính mình, lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Diệp Phong tả thủ ra hiệu Ba Nhĩ châm Thanh Sảng Tiêu Hồn (tạm nghĩa: tên một loại thuốc) cho mình, ngồi ở ghế trên, mỉm cười với La Phi nói: “Linh Ngưu chiến sĩ cường tráng, nói cho ta biết tên của ngươi!!”
Đối với thú nhân cường tráng xưng hô chiến sĩ, là một loại tôn kính. La Phi mặc dù không minh bạch nam tước ác danh rõ ràng trước mắt này, vì sao với mình khách khí như thế, nhưng cũng nghiêm mặt hồi đáp: “Nam tước tiên sinh cường đại, ta gọi là La Phi – Áo Đặc!”
“A, La Phi, mời ngồi. Có thể kể cho ta với thực lực của ngươi vì như thế nào lại bị nhân loại bắt được?” Diệp Phong miệng nhả khói, dò hỏi chuyện.
Vấn đề này không có cái gì không tốt để hồi đáp, La Phi ngồi xuống chọn lựa trọng điểm sự tình bị bắt đã trải qua, nói cho Diệp Phong.
Nguyên lai do thích uống rượu, có thể lợi dụng điểm này. Diệp Phong trong lòng sảng khoái, mỉm cười nói: “La Phi, ta biết không có thú nhân chiến sĩ thích làm nô lệ. Bất quá ta gần đây phụng mệnh thành lập Hoàng Gia Tư Lược đoàn, rất muốn thu ngươi làm thủ hạ, chỉ cần ngươi bằng lòng theo ta, ta cam đoan mỗi ngày cho ngươi uống không hết mĩ tửu. Nếu ngươi không chịu, chỉ cần có khả năng đánh bại ta, cũng có thể thả ngươi rời đi!”
Đi theo hắn mỗi ngày đều có mĩ tửu uống không hết? Có loại hảo sự này? Ta làm sao cảm giác nam tước nay không xấu xa như đồn đại vậy? La Phi này là tên không có tâm cơ, nghe vậy ngây ngây nghĩ ngợi, liền theo đó gật đầu nói:
“Nam tước đại nhân, sự cường đại của ngài, ta tại trường thi đấu đã kiến thức qua, tự nhận không phải đối thủ của. Nếu ngài đồng ý mỗi ngày cung cấp cho ta mĩ tửu, ta nguyện ý vì ngài dốc sức!”
“Tốt, rất tốt, từ nay về sau ngươi chính là thủ hạ của, mĩ tửu cam đoan ngươi uống không hết!” Diệp Phong cao hứng cười to, nói: “Nào nào, mọi người uống rượu!”
La Phi đã ba tháng không có uống qua rượu, hiện tại vừa nghe Diệp Phong nói, lập tức cao hứng cầm lấy một bình tửu há mồm ngưu ẩm (trâu uống).
“Lão Đại, ngươi vừa rồi là nói thật không? Ngươi phụng mệnh thành lập Hoàng Gia Tư Lược đoàn?” Ai Đức cùng Khải Đặc vừa mới nghe Diệp Phong nói lời này, liền cực kỳ hoảng hốt, thấy hắn nói xong, lập tức nhịn không được hỏi dò.
“Đúng vậy, vài ngày gần đây ta đã muốn li khai đế đô để thành lập Tư Lược đoàn. Hai người các ngươi muốn hay không theo ta cùng đi?” Diệp Phong lên tiếng hỏi lại. Châu chấu B cũng là miếng thịt, hiện tại cái đoàn này cực thiếu nhân thủ, Ai Đức cùng Khải Đặc mặc dù thực lực mới cấp bốn, nhưng xem như là người giúp việc!
“Đương nhiên, đương nhiên, lão Đại, chúng ta nhất định đi theo ngươi!” Ai Đức cùng Khải Đặc tỏ thái độ cao hứng mãnh liệt. Hoàng Gia Tư Lược đoàn đối với hi tên gia hỏa này dĩ nhiên thích hợp nhất, bởi vì có đượv thân phận, thì chẳng khác nào làm theo vương mệnh đi ăn cướp, ngẫm lại thật quá ghiền!
Diệp phong nhìn nhìn hai kẻ bại hoại, hướng về La Phi ngưu ẩm nói: “La Phi, ngươi còn có quen biếtLinh Ngưu chiến sĩ đồng tộc nào không, để cho ta lôi kéo một ít. Bọn họ nếu có ham thích cái gì, ta có thể tận lực thỏa mãn. Sau khi gia nhập, ta cho ngươi dẫn dăt đội đó!”
La Phi nghe vậy buông bình tửu xuống, tả thủ sờ sờ sừng trâu, nói: “Tại bộ lạc ta, đúng là còn có một số thanh niên Linh Ngưu chiến sĩ không vừa ý với đãi ngộ không tốt của quân đội, và không có đi tòng quân. Nếu nam tước đại nhân muốn thu hút, ta có thể thử đi xem!”
“Tốt, li khai đế đô ta muốn đi Hỗn Loạn hoang nguyên hội hợp một người, vừa vặn thuận đường đi Thú Nhân vương quốc!” Diệp Phong tỏ thái độ cao hứng, nâng chén cùng La Phi đối ẩm. Lôi kéo càng nhiều Linh Ngưu chiến sĩ, mới là mục đích cuối cùng của Diệp Phong.
Lão Đại từ lúc nào trở nên biết lôi kéo lòng người như vậy a? Ai Đức cùng Khải Dặc uống Mạt La quả tửu, liếc mắt với nhau, đều là rất không minh bạch. Ba Nhĩ cũng là cùng một dạng tâm tình như bọn họ.
Chỉ có Lộ Lộ không có nghĩ nhiều như vậy, ôm con khỉ lanh lợi ngồi ở bên cạnh thiếu gia, cầm đồ ăn đút cho nó.
Hắn gần đây toàn ăn đồ nướng, hoài niệm tới rau xào rồi a, có cơ hội dạy cho Lộ Lộ, từ nay về sau bảo nàng làm cho ta, hắc hắc. Chiêu lãm La Phi xong, Diệp Phong trong lòng thật cao hứng. Trước nay thường xuyên theo lão tử hắn, học xào rau theo kiểu chính mình thích!
Cơm no rượu say, một bàn năm người đều rất cao hứng, La Phi cũng đem xuất thân của mình nói cho bọn Diệp Phong bốn người. Diệp Phong kêu lão bản lại thanh toán, đối phương lại khẩn trương nói miễn phí, không dám lấy tiền. Diệp Phong buồn cười bảo Ba Nhĩ đưa cho hắn hai kim tệ, li khai tửu ba.
“Ta không có nhìn lầm chứ, cầm thú nam tước ăn cơm vậy mà trả tiền?”
“Có thể có âm mưu gì không? Lão bản ngươi buổi tối có thể phải cẩn thận a!”
Bên trong tửu ba một vài khách nhân, nhìn cầm thú nam tước li khai, sôi nổi bàn luận điều khó mà tin tưởng. Tửu ba lão bản khẩn trương cả người xuất mồ hôi lạnh, cầu nguyện cầm thú nam tước có thể ngàn vạn lần đừng tìm chính mình gây phiền toái!