Đọc truyện Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 69: Hufflepuff kiên cường
Ellis đang sắp xếp đồ đạc của mình, sau khi trở về cậu liền dọn đến nhà Prince, nhưng vì chuyện trước đó, cậu còn rất nhiều đồ chưa kịp thu thập, còn đặt trong hành lý.
Harry ngồi bên giường nhìn cậu bận rộn.
Kể cũng kỳ quái, khi Ellis đi thật ra tâm trí Harry vẫn là đứa trẻ mấy tuổi, tuy khi đó hai người trở thành bạn bè, nhưng Snape cũng từng lo sau khi Harry khôi phục ký ức rồi không còn đối xử với Ellis như trước kia nữa. Mà mấy năm nay Ellis trải qua nhiều chuyện như vậy, rất có thể không có tiếng nói chung với Harry đơn thuần, nhưng rõ ràng anh lầm.
Lần thứ hai gặp mặt tình cảm giữa Harry và Ellis rất tốt, Ellis đối với Harry mà nói giống như là Hermione và Ron vậy.
Dù Snape không biết vì sao với tính cách hai người hoàn toàn khác nhau lại có thể có tình bạn này.
Nhưng anh không biết cũng không ngăn được Harry và Ellis là bè bạn.
Nhưng mà là ai khi sắp xếp đồ sau lưng lại bị nhìn chằm chằm đều cảm thấy bất đắc dĩ, rất không thoải mái.
Ellis cảm thấy mình đang như vậy.
Đối với tầm mắt phía sau, cậu không phải không biết, vì thế cậu rất bất đắc dĩ xoay người nhìn Harry, “Harry, làm sao vậy?”
“Ừ?” Harry có chút kinh ngạc nhìn cậu.
“A, đừng nhìn em thế, nhất định anh có chuyện gì mới nhìn em như vậy.”
“Nào có, anh chỉ hơi tò mò thôi.” Harry thực vô tội nhìn cậu.
“Sao vậy?” Ellis hỏi.
“Anh chỉ tò mò, vài năm này, em và Gelanne đã xảy ra chuyện gì.” Harry nghiêng đầu, trong mắt chỉ thuần túy là tò mò.
Mặt Ellis đỏ lên, “Vậy anh cứ tiếp tục tò mò đi.” Cậu xoay người tiếp tục sắp xếp đồ đạc.
Phía sau Harry buông xuôi tay, “Anh biết em sẽ không nói cho anh biết.”
Ellis thở dài.
Nhưng, khóe miệng lại chậm rãi gợi lên.
Dù khôi phục ký ức, Harry vẫn không hề thay đổi chút nào, đơn thuần mà nghịch ngợm.
Được rồi, đó là vì Ellis cậu không thấy được đủ loại tình trạng khi Harry vừa mới khôi phục ký ức đó.
Nhưng cũng là Harry như vậy mới khiến người muốn tiếp tục bảo vệ.
Lúc Snape tiến vào nhìn thấy một người nhàn rỗi lăn lộn trên giường không có việc gì, một người khác thì cẩn thận sắp xếp đồ đạc của mình.
“Sev.” Snape vừa vào Harry đã phát hiện ra anh, cậu gần như nhảy dựng lên bổ nhào lên người Snape.
“Cẩn thận một chút.” Snape ngưng trọng đón được Harry.
“Sev, anh làm sao vậy? Sắc mặt không tốt?” Harry có chút kinh ngạc nhìn dáng vẻ Snape, thoạt nhìn sắc mặt không tốt chút nào.
“Chúng ta phải tới gia tộc Hufflepuff, đi theo ta.” Snape kéo Harry ra ngoài, “Ellis, Gelanne ở hầm, lát nữa trò trực tiếp đi tìm trò ấy, không được đi đâu.”
“Sao vậy?” Harry và Ellis đồng thời khó hiểu nhìn Snape.
Snape cau mày, “Ngài Slytheirn vừa truyền tới tin, gia tộc Hufflepuff bị tập kích, tộc trưởng chết.”
Tộc trưởng?
“Cha của dì Helga?” Harry ngạc nhiên mở to mắt.
“Ôm chặt.” Snape ôm lấy Harry, Harry biết là anh muốn ôm cậu độn thổ, vì thế ôm chặt lấy Snape.
Ở niên đại này, còn chưa có Floo, dù có, trong thời gian Hufflepuff bị thương nặng này thì họ cũng không thể dùng Floo qua được.
Vốn Snape có thể để Harry lại biệt thự Price, nhưng anh vẫn lo Harry một mình, ở thời điểm này anh vẫn nên mang theo tên rắc rối này thì tốt hơn.
Harry ôm chặt Snape, giây tiếp theo, Snape mang theo cậu độn thổ.
Harry chưa từng tới gia tộc Hufflepuff, nhưng, từ kiến trúc khổng lồ của gia tộc này – tuy hiện tại phần lớn đã bị hủy – thì đã nhìn ra địa vị của gia tộc Hufflepuff ở giới phù thủy, tuy là gia tộc trung lập, cũng không xúc phạm đến ích lợi người khác, nhưng không có nghĩa là không có gia tộc có ý với nó.
“Cái này…” Sau khi Harry buông Snape ra, nghẹn họng nhìn mọi thứ trước mắt.
Toàn bộ biệt thự đã bị hủy một nửa, những gạch vỡ bùn đất đè lên thảm hoa còn nở rộ, mà những cây đại thụ đổ lăn trên mặt đất, bộ rễ chôn sâu trong lòng đất bị bật lên.
Rất nhiều người đang thu dọn biệt thự, Harry thấy vài thi thể được che vải trắng được khiêng ra ngoài.
Snape dẫn Harry vào biệt thự, có người đề phòng đi tới, sau khi Snape cho đối phương xem gì đó, không thể nào thả lỏng nhìn họ vài lần mới rời khỏi.
Harry đoán đó là thứ ba ba cho Sev.
Tình huống trong đại sảnh tốt hơn bên ngoài rất nhiều, xem ra người gia tộc Hufflepuff cố gắng giữ tấn công ở bên ngoài, lúc này mới cam đoan biệt thự chỉ bị hủy diệt một phần đằng trước mà bên trong thì gần như là hoàn hảo.
Đương nhiên, họ trả giá rất lớn.
Helga Hufflepuff đứng ở giữa, trước mặt cô là giường chiếu tạm thời được biến ra, trên đó có một người đàn ông trung niên đang nằm.
Tuổi phù thủy phổ biến dài hơn Muggle, nên thời kỳ thanh niên của họ rất dài, Harry cảm thấy trong nhất thời mình không đoán được tuổi thực tế của người này.
Ông ấy thoạt nhìn cũng chỉ là một ông chú tuổi khá lớn mà thôi.
Nhưng Helga lại khóc gọi ông ta là “ba ba”.
A, thoạt nhìn, là cùng tuổi với ông Alves rồi.
Mấy ngày nay thân thể Rowena cũng không tốt, nên Hufflepuff xảy ra chuyện như vậy, họ cũng không gọi Rowena tới, ở đây chỉ có hai người Godric và Salazar.
Sau khi Harry đi vào liền tới chỗ ba ba cậu.
“Ba ba.” Cậu kéo kéo áo choàng Salazar, lo lắng hỏi, “Dì Helga không sao chứ ạ?”
Mắt Salazar tối tăm, “Dì ấy không sao, dì ấy vẫn là người rất kiên cường.”
Dù bình thường Helga hiền hòa gần như không có tức giận, nhưng Salazar hiểu Helga lại biết, lần này đả kích mọi người Hufflepuff nhưng không thể đánh bại Helga.
“Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”
“Không ai biết là chuyện gì, gia tộc Hufflepuff bị tấn công vào rạng sáng hôm nay, khi đó trời còn chưa sáng, chắc đối phương còn che mặt nên không ai biết kẻ tấn công gia tộc Hufflepuff là ai. Mà thần chú họ sử dụng không phải là đặc biệt của gia tộc nào, nhưng có thể khẳng định một chút, họ tới là vì tộc trưởng.”
Sau khi tộc trưởng bị tấn công họ lập tức thối lui, có thể thấy mục đích của họ không phải là muốn tiêu diệt Hufflepuff mà là muốn giết tộc trưởng.
Nhưng là vì sao chứ?
Muốn làm một gia tộc suy sụp, chỉ giết chết tộc trưởng là không thể thành công.
Ở thời đại hỗn loạn này, mỗi người đều phải làm tốt chuẩn bị cái chết bất cứ lúc nào, vì vài năm trước, Giáo Hội cũng từng tiến hành giết vài gia tộc phù thủy. Dù họ không thể làm gì gia tộc lớn nhưng gần như gia tộc phù thủy nào cũng có một thói quen luật bất thành văn.
Đó là dù mình có bao nhiêu con, đều sẽ dạy chúng làm thế nào để quản lý gia tộc.
Vì ai cũng không biết tộc trưởng có thể sống tới khi nào, hơn nữa ai cũng không biết có mấy người con của tộc trưởng an toàn lớn lên.
Đương nhiên, ở các gia tộc lớn, thành viên được bồi dưỡng là giới hạn, mà gia tộc như Salazar và Godric là hoàn toàn không cần lo phù thủy nhỏ có thể lớn lên hay không.
Vì thế, trừ khi tiêu diệt toàn bộ người gia tộc, nếu không sẽ không thể hoàn toàn đánh bại một gia tộc.
Nếu là người Muggle, vậy còn có thể giải thích.
Vì người Muggle không biết thói quen này nhiều, nhưng nhìn tình huống thì hình như kẻ tới là phù thủy.
Nếu là phù thủy, không có lý do gì không biết điều này.
Đôi mắt Salazar vừa nhắm lại hiện lên một tia lạnh.
Anh đi tới phía sau Helga, một tay đặt lên vai cô, “Gia tộc Hugfflepuff còn nhờ cậu.”
Godric cũng đi tới sau Helga, vỗ nhẹ lên vai cô, “Mục tiêu những người đó chỉ sợ là cậu, hiện tại ngã xuống thì chúng sẽ rất vui.”
Thử nghĩ xem, sau khi tộc trưởng chết, ai muốn để ý tới gia tộc Hufflepuff?
Chỉ có một người, đó là con gái duy nhất của tộc trưởng Helga.
Như thế xem ra, mục tiêu ban đầu của họ chính là Helga. Chỉ là vì sao, hiện nay vẫn không ai đoán ra.
Helga vẫn luôn cúi đầu, gào khóc một trận rồi, mọi người chỉ có thể nghe cô khóc nức nở.
“Mình biết.” Thật lâu sau, cô mới nhẹ giọng nói, “Mình sẽ không để Hufflepuff suy bại, nếu chúngtránh ở chỗ tối, vậy mình sẽ tóm được chúng. Mình cũng không tin chúng có thể mãi nhìn bi kịch của chúng ta.”
“Ừ.” Godric vỗ vai Helga thoáng dùng sức, “Mấy ngày nay liền ở trong nhà, bên Hogwarts có chúng mình, cậu đừng lo lắng.”
“Còn Nana…”
“Anh trai cô ấy gửi thư nói muốn đón cô ấy về nhà một thời gian, chúng mình đều cho rằng về gia tộc ở một thời gian sẽ khá hơn.”
Đến nay Rowena vẫn không chịu gặp Helena, dường như trong mắt cô, chỉ cần không thấy hồn ma Helena là cô có thể lừa mình rằng con gái còn chưa chết.
Không ai có thể giúp Rowena thoát ra, đó là vảy nghịch của cô, cũng là tâm bệnh của cô.
Tạm thời rời khỏi Hogwarts, có lẽ cũng tốt.
Helga gật gật đầu, ánh mắt đã bắt đầu nhìn xuống cha mình.
“Ba ba, ba yên tâm, Hufflepuff sẽ tốt, con cũng vậy… sẽ tốt.”
Dù Hufflepuff ôn hòa, gần như không giận dỗi, nhưng không có nghĩa là họ yếu đuối.
Harry nhìn Helga, nghĩ trong lòng.
Malfoy mày sai rồi, Ron, cậu cũng sai, tất cả mọi người đều sai.
Hufflepuff không phải là tệ.
Họ vẫn luôn kiên cường, thậm chí là ngoan cường.