Lưu Luyến Không Quên

Chương 2: Lễ vật


Đọc truyện Lưu Luyến Không Quên – Chương 2: Lễ vật

Chương 02: Lễ vật
Cửa lại bị mở ra, bên ngoài sofa của phòng bao truyền đến từng trận tiếng thở dốc đầy ái muội, sắc mặt Lâm Y tái nhợt nhưng cô biết mình bất lực, cô đoán hai người nhất định là bị người khác bỏ thuốc nên chỉ có thể suy yếu nằm trên giường, để mặc người xâm phạm!
Thân thể cô bị người nhẹ nhàng ôm lấy bước ra gian ngoài, sau cổ gác lên một cánh tay hữu lực, đầu ngửa ra sau Lâm Y thoáng nhìn đến quần áo rải rác rơi vãi trên sàn, bóng người chớp động nơi sofa còn có … bên sườn sofa rũ xuống một cái chân trắng nõn chói mắt, tiếng thở dốc yêu kiều vang lên một cách không kiêng nể khắp căn phòng bao …
Nơi cửa sau của Đế Đô, một chiếc xe xa hoa màu đen đã ngừng lại, thân thể Lâm Y bị nhét vào trong xe tiếp theo, cô gái lạnh lùng tên Lý tỷ lấy một miếng vải đen bịt mắt Lâm Y lại, xe bắt đầu chạy nhanh rời đi …
Dần dần, Lâm Y cảm thấy trong cơ thể như có một ngọn lửa thiêu đốt, sức nóng bừng bừng trong cơ thể tựa như muốn thiêu cháy cô thành tro bụi …
Khi miếng vải đen trên mắt bị kéo xuống, Lâm Y thấy mình đã bị đặt trong một phòng tắm cực kỳ xa hoa, bốn bề đều ốp thủy tinh, dưới ánh đèn nhu hòa kiều diễm, có thể nhìn thấy một bồn tấm khổng lồ trong suốt đang dập dềnh gợn sóng, phía trên mặt nước phủ đầy những phiến hoa hồng, bên cạnh bồn tắm là một chiếc giường bằng bạch ngọc hết sức xa hoa, xa xa có thể cảm nhận được chiếc giường đang phát ra những tia sáng đẹp đẽ mà lạnh như băng …
Thân thể Lâm Y sau đó bị bế đến đặt lên chiếc giường bằng bạch ngọc kia, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Lý tỷ đập vào mắt Lâm Y, nháy mắt sau, tất cả quần áo trên người cô đã bị Lý tỷ cởi sạch.

Thân thể như bạch ngọc của cô tiếp xúc với mặt giường lạnh băng, cái loại lạnh thấu xương này nhanh chóng chạy khắp da thịt cô, thấm vào xương cốt, ngọn lửa đang thiêu đốt trong cơ thể chừng như trong nháy mắt đó bị phóng xuất một sức mạnh vô cùng, cảm giác mềm nhũn biến mất hầu như không còn nhưng nguồn nhiệt trong nháy mắt lại thiêu đốt toàn thân …
Thả ta ra! Dưới tác dụng của thuốc giọng của Lâm Y đã trở nên khàn khàn, thân thể trơn bóng như ngọc bật lên khỏi giường, lao thẳng về phía Lý tỷ. Không có phòng bị, Lý tỷ dễ dàng bị Lâm Y đẩy ngã, hai tay cô theo đó bóp chặt nơi cổ cô ta. Gương mặt xinh đẹp của Lý tỷ thoáng trầm xuống, cô ta vươn đôi tay như hai gọng kìm, dùng sức dỡ ra đôi tay của Lâm Y đang hung hăng bấu chặt cổ mình. Lâm Y sao có thể là đối thủ của Lý tỷ, rất nhanh đã bị cô ta chế trụ sau đó “tõm” một tiếng đã bị ném vào trong bồn tắm tạo thành một mảnh bọt nước, trên mặt nước những cánh hoa dập dềnh vì thế cũng bị tản đi …
Lâm Y gắng gượng đứng dậy từ trong bồn tắm, lại bổ về phía cô gái kia nhưng lần nữa lại bị Lý tỷ ấn vào trong bồn tắm, giọng nói trầm thấp của cô vang bên tai Lâm Y: Đúng là không biết tốt xấu. Nếu như thiếu gia chúng tôi nhìn trúng cô, chính là phúc của cô đó …
Tôi không cần! Tôi không thèm! Lâm Y gào lên, không ngừng giãy dụa trong nước …
Ánh đèn trong gian phòng tắm xa hoa yếu ớt chiếu vào phòng ngủ chính, loáng thoáng có thể thấy ngồi nơi sofa trong phòng ngủ, một người đàn ông đang gác chân lên nhau, trên tay là một chiếc cốc chân cao, trong cốc dập dờn một chất lỏng đỏ thẫm như máu, lúc này khóe môi người đàn ông nhẹ câu lên, thưởng thức cảnh hai người phụ nữ đang chiến đấu trong phòng tắm.
Đó là một gương mặt tuấn mý khiến người ta hoảng hốt, lại hết sức lạnh lùng. Trên mặt ngũ quan rõ ràng góc cạnh, mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch cùng ánh mắt thâm thúy lại sắc bén như đao.
Ánh mắt thâm thúy khẽ xao động, người đàn ông chậm rãi buông chiếc cốc trong tay, ấn một cái nút, một bức tường chậm rãi được kéo ra, nháy mắt đã ngăn lại phòng ngủ và phòng tắm, chỉ có một ít ánh sáng từ cửa sổ bên kia thấu vào trong phòng.

Người đàn ông đứng lên từ sofa, dáng người hắn cao ngất, nhìn sơ cũng ngoài 1m85, lưng thẳng, trên người mặc một chiếc áo ngủ màu đen, phối với gương mặt tuấn mỹ kia nhìn càng thêm tuấn mỹ mê người!
Hắn chậm rãi đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy một chiếc mặt nạ màu bạc tinh xảo, thong thả đeo lên mặt, ngoài mắt, miệng, chiếc mặt nạ hầu như che phủ hết cả gương mặt, dưới lớp mặt nạ, đôi tròng mắt đen càng phát ra những tia nhìn sắc bén, hắn chậm rãi bước về phía phòng tắm!
Khi người đàn ông mặc áo đen mang mặt nạ bạc không chút tiếng động xuất hiện bên cạnh hai cô gái, hai người đều tạm ngưng chiến đấu, Lý tỷ vội cúi người lùi sang một bên, thấp giọng gọi: Thiếu gia!
Mặt Lâm Y đỏ bừng, ánh mắt đã bắt đầu mê ly nhìn chằm chằm người đàn ông cao ngất trước mặt, trong đáy mắt có thể thấy rõ ràng sự khiếp sợ, theo bản năng cô co rúm người lại trong nước, hai tay phủ trước ngực cố gắng che chắn cảnh xuân thực ra là đã bị nhìn không sót gì.
Ánh mắt thâm trầm sắc bén của người đàn ông nhìn chằm chằm cô gái trốn trong nước, khóe môi lạnh lùng câu lên, đầu không quay lại chỉ cất tiếng hỏi Lý tỷ đang đứng bên cạnh, Tại sao bỏ thuốc? Giọng nói đầy từ tính đến mê người.
Thiếu gia … Cô ấy không dễ thu phục … Lý tỷ liếc nhìn sắc mặt của người đàn ông, thấp đầu nhỏ giọng giải thích.
Không dễ thu phục? Nữ nhân muốn trèo lên giường hắn nhiều không đếm xuể, chỉ là hắn không có hứng thú mà thôi! Giờ hắn lại muốn nhìn thử xem cô gái kia thế nào là “không dễ thu phục”!

Khóe môi người đàn ông nụ cười càng sâu: Ra ngoài! Hắn ra lệnh cho Lý tỷ nhưng ánh mắt trước sau vẫn không rời khỏi cô gái đang trốn trong bồn tắm.
Dạ! Thiếu gia! Đáy mắt Lý tỷ không dấu được sự mừng rỡ, xem ra cuối cùng lần này thiếu gia cũng có chút hứng thú, chịu lưu lại cô ta … Sau khi trở về nước, bởi vì thực hiện được lời dặn bảo của lão phu nhân, có thể nói Lý tỷ cô đã phí hết tâm tự nhưng đối với những cô gái kia, thiếu gia hoàn toàn chẳng có chút hứng thú nào, chỉ một mực bảo cô dẫn đi …
Lý tỷ vừa rời đi không lâu thì Mạc Hưng đã gọi điện thoại đến: Lý tỷ, sao rồi?
Ừm, lưu người lại rồi. Lần này các người làm khá lắm! Tâm trạng của Lý Tỷ không tệ trả lời.
Vậy … Kia … cô gái kia nghe nói là hoa khôi của trường đại học H … nhưng nghe nói tính tình rất quật cường, không biết liệu có đắc tội thiếu gia của các người không … Lúc này Mạc Hưng đang tựa người vào đầu giường, nửa thân trên để trần, Trương Tiểu Mạn vẫn như cũ sắc mặt đỏ bừng, ngoan ngoãn tựa trong lòng hắn.
Tính cách có quật cường hơn nữa thì cũng không chống được với loại xuân dược cực mạnh kia … Trên gương mặt lạnh lùng của Lý tỷ khẽ nhếch lên một nụ cười, Sau khi xong việc thì cũng không phải do cô ấy quyết định!
Vậy … Lý tỷ, hạng mục kia của Mạc thị chúng tôi … Thì ra là tập đoàn Mạc thị giờ chỉ còn vỏ bọc, bên trong đã thối rữa, lung lay sắp đổ mà hạng mục lần này, nếu như Mạc thị có thể nhận được thì đối với tương lai của tập đoàn có tầm quan trọng rât lớn.
Mà bởi vì sự phóng đãng của Mạc Hưng, cha hắn cũng chính là lão tổng tài của tập đoàn Mạc thị uy hiếp truất bỏ quyền thừa kế của hắn cho nên Mạc Hưng muốn đoạt lấy hạng mục này để chứng tỏ với cha hắn năng lực của mình, đồng thời xác định địa vị của hắn ở Mạc thị.

Còn vị thiếu gia sau lưng Lý tỷ này chính là người quyết định cho hạng mục kia …
Được, không thành vấn đề. Chỉ cần thiếu gia thích, chuyện gì cũng dễ làm …
Mạc tổng, các người … sẽ không … sẽ không làm gì bất lợi với Lâm Y chứ? Nhìn Mạc Hưng hào hứng ngắt điện thoại, Trương Tiểu Mạn dè dặt quan sát sắc mặt hắn, bất an nhẹ giọng hỏi.
Không đâu! Đây không chừng là một cơ hội tốt cho cô ta … Hahaha … Mạc Hưng bâng quơ nói, nhìn gương mặt non nớt vùi trong lòng mình, hắn vươn tay ném nàng trở lại trên giường, áp xuống dưới thân.
Mạc tổng, các người làm sao biết Lâm Y? … Trương Tiểu Mạn lại thử dò hỏi, trước khi cô đến phỏng vấn, người tiến cử công việc đã đặc biệt dặn dò cô phải dẫn cả bạn cùng học kiêm bạn cùng phòng của cô là Lâm Y cùng đến. Cô vẫn luôn không hiểu vì sao nhưng cũng không dám hỏi, chỉ tìm cách lôi kéo Lâm Y đến …
Ừm, chuyện đó không quan trọng … Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, anh sẽ không bạc đãi em … Giọng nói của Mạc Hưng dần trở nên mơ hồ, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc ái muội vang lên …
Đầu bên kia thành phố, trong căn biệt thự thần bí, người đàn ông thong thả tiến đến gầnbồn tắm, ánh mắt sắc như dao, từ trên cao nhìn xuống cô gái đang dấu mình trong làn nước…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.