Đọc truyện Lưu Luyến Không Quên – Tinh Tử Khanh Khanh – Chương 323: Sự trừng phạt của Lâm Y
Thứ ba, công ty Tiểu Họa Nhi và công ty của Lý Lan chính thức ký hợp đồng, hợp đồng này giá trị hơn hai mươi triệu, là hợp đồng lớn nhất mà công ty Tiểu Họa Nhi nhận được từ khi bắt đầu kinh doanh đến nay điều này khiến Lâm Y mừng rỡ vô cùng, cô cố gắng khắc chế cảm xúc của bản thân, giữ nụ cười bình thản trên môi, chìa tay về phía Lý Lan, Lý tổng, để chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ, tối nay tôi mời khách, xin cô nể mặt cùng ăn một bữa cơm!
Đôi mắt lúng liếng của Lý Lan hơi nhướng lên, trên môi là nụ cười kiều mị, cô nhẹ nắm lấy tay Lâm Y, nhìn vết hôn trên trán cô rồi nhàn nhạt nói, Lâm tổng, tối nay tôi có hẹn với mấy người bạn rồi…
Ồ, vậy để lần sau vậy, lúc nào cô rảnh, tôi xin phép được mời! Lâm Y mỉm cười, giọng khách sáo.
Lý Lan bật cười ha hả, giọng hời hợt: Nhưng mà, Lâm tổng, tối nay tôi lại muốn mời cô đến tham gia cuộc hẹn của chúng tôi… chính là tôi và ba người bạn tốt nữa, ừm, các bạn của tôi vẫn luôn rất ngưỡng mộ Lãnh tổng, không biết liệu cô có yên tâm mời ông xã mình cùng đến không? Cũng để cho chúng tôi được thưởng thức phong thái của anh ta một lần!
Ba người bạn? Cộng thêm Lý Lan, đây chẳng phải là bốn nữ Bá vương nổi tiếng nhất thành phố H sao? Mắt Lâm Y sáng lên… Nếu như để người đàn ông ngạo mạn kia đến tiếp bốn nữ Bá vương kia… ừm, không biết sẽ thế nào đây?
Đây đã là lần thứ hai Lý Lan đề xuất yêu cầu này, lần trước Lãnh Nghị bá đạo cự tuyệt nhưng lần này Lãnh Nghị đang dè dặt cẩn trọng lấy lòng mình, đoán chừng hắn sẽ không dám từ chối nữa!
Hàng mi dài của Lâm Y nhẹ chớp lên, nghĩ đến cảnh tượng kia cô không nhịn được bật cười sau đó nhìn Lý Lan, thoải mái nhận lời, Lý tổng, các bạn của cô đã xem trọng ông xã tôi như vậy, chuyện này cứ giao cho tôi!
Lúc Lãnh Nghị nhận được điện thoại của Lâm Y, hắn còn đang ở công ty con chủ trì một cuộc họp, xung quanh là rất nhiều chủ quản cấp cao của LS quốc tế và của công ty con đó. Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, là tiếng chuông rất dễ nghe của riêng Lâm Y, mắt Lãnh Nghị lóe sáng, cho tay vào túi lấy điện thoại ra, một vị chủ quản cao cấp của công ty con đang đứng báo cáo rất thức thời dừng lại, im lặng nhìn hắn.
Lãnh Nghị nhẹ nhàng ấn phím đón nghe, đầu bên kia lập tức truyền đến giọng nói ngọt ngào của Lâm Y, Nghị, em có chuyện muốn nói với anh, giờ anh có rảnh không?
Ừm, em nói đi! Trên mặt Lãnh Nghị vẫn là vẻ lạnh mạc nhưng giọng nói rõ ràng là nhu hòa hơn rất nhiều.
Tối nay anh đi ăn cơm với em được không? Giọng nói vẫn rất ngọt, pha thêm một chút nũng nịu.
Cơm gì? Mắt người đàn ông lóe lên, hỏi lại bằng giọng cảnh giác.
Nghị, công ty Tiểu Họa Nhi với công ty của Lý tổng đã ký hợp đồng rồi, cô ấy mời chúng ta tham gia buổi tụ hội với nhóm bạn của cô ấy… Cô gái nói đến đây lại bất giác mỉm cười.
Lại là Lý tổng kia! Lãnh Nghị nhẹ cắn môi, vội vàng tìm cách thoái thác, Anh giờ đang họp ở công ty con, chuyện này lát nữa chúng ta bàn lại sau được không?
Ý muốn né tránh của Lãnh Nghị Lâm Y làm sao không nghe ra chứ, cô bất giác lại mỉm cười, giọng yêu kiều: Nghị, bác sĩ Triệu… khụ khụ, là chúng ta tự đi, hay là mời ông ấy đến một chuyến?
Lãnh Nghị nheo đôi mắt sắc, hừ, cô gái này, lại dám uy hiếp mình? Nhưng mà… Haizz, nhận thua thôi, trên đời này chắc cũng chỉ có cô uy hiếp hắn một cách thoải mái như vậy! Thoáng suy nghĩ mấy giây, rốt cuộc Lãnh Nghị cũng bật ra được một chữ, Được…
Ân, Nghị, em yêu anh chết mất! Tối nay gặp, bye bye! Đầu bên kia cô gái hớn hở đáp rồi nhanh chóng ngắt máy.
Lãnh Nghị sầm mặt xuống chậm rãi cất điện thoại vào túi rồi quay sang nhỏ giọng nói với Ngãi Mỹ đang ngồi bên cạnh, Lập tức giúp tôi điều tra Lý Lan của công ty XX, trước khi cuộc họp kết thúc phải báo cáo kết quả cho tôi!
Ngãi Mỹ đáp lời rồi rời đi, lúc này Lãnh Nghị mới quét mắt một vòng quanh căn phòng họp đầy người, lạnh giọng nói, Tiếp tục…
Kết thúc công việc bước ra khỏi cổng chính của công ty con thì đường phố cũng đã lên đèn, Lâm Y sớm đã gọi mấy cuộc điện thoại thúc giục, nhìn chiếc xe đang chờ sẵn ở trước cổng, Lãnh Nghị hơi khựng lại như đang suy nghĩ điều gì.
Bước sau lưng hắn là Ngãi Mỹ và một nhóm vệ sĩ cùng chủ quản của các phòng ban, thấy hắn dừng lại ai nấy cũng đều ngừng bước, ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về phía hắn.
Trên mặt của tổng giám đốc của công ty con không giấu được sự chờ mong, chờ mong vị Lãnh tổng này sẽ đột ngột thay đổi ý kiến lưu lại dùng bữa tiệc tối mà ông đã đặt sẵn từ trước nhưng Lãnh Nghị chỉ dừng lại một chút sau đó ánh mắt sắc bén lơ đễnh nhìn về phía trước, không biết đang suy nghĩ những gì sau đó nhấc tay vẫy: Tiểu Vương!
Lãnh tổng! Tiểu Vương vội tiến tới một bước, Lãnh Nghị nhỏ giọng nói gì đó với anh ta, Tiểu Vương chỉ lắng nghe rồi gật đầu sau đó Lãnh Nghị lại tiếp tục cất bước đi về phía xe. Ngồi trong xe, hắn nhàn nhạt dặn dò tài xế: Đến nhà hàng XX!
Lãnh Nghị chịu hạ thấp tư thế, đi tiếp một đoàn khách háo sắc của vợ, đây cũng là lần đầu tiên trong đời hắn…
Trong một gian phòng bao ở nhà hàng XX, Lý Lan và ba người bạn của mình đã ngồi chờ sẵn. Ba người phụ nữ này tuổi cũng không chênh lệch với Lý Lan bao nhiêu, ai nấy nều trang điểm kỹ lưỡng, phong tư kiều diễm, tính cách hào phóng. Bởi vì đều cùng xuất thân từ những gia đình danh dáo nhưng chịu ảnh hưởng của văn hóa phương tây, theo đuổi chủ nghĩa độc thân nên có thể nói, bốn người chính là bốn đóa hoa nổi tiếng của câu lạc bộ quý tộc độc thân của thành phố H.
Nếu như nói Lâm Y là một đóa tuyết liên thì bốn người kia chính là bốn đóa Bá vương hoa, cá tính lại không thu liễm, các vị soái ca trong câu lạc bộ nếu như bị bốn đoán bá vương hoa này nhắm trúng, đa phần đều bị ăn đến xương cốt không còn…
Mà thiếu chủ tổng giám đốc của LS quốc tế Lãnh Nghị, với gương mặt tuấn dật mà lạnh lùng, dáng người cao ngất đĩnh đạc lại rắn rỏi mê người cộng với khí thế cường đại bức người kia, không thể chối cãi, đó là mẫu đàn ông cực phẩm, trước giờ vẫn luôn là mục tiêu đeo đuổi của họ. Nếu như có một ngày có thể hung hăng “yêu thương” người đàn ông cực phẩm kia, chậc chậc, vậy thì tốt biết mấy; tệ nhất, cho dù 调戏一番thì cũng có thể thỏa lòng khao khát bấy lâu…
Bốn đóa Bá vương hoa kia chờ đợi cơ hội này đã lâu…
Chỉ tiếc là cá tính Lãnh Nghị trước giờ lạnh mạc, thậm chí còn được xưng là “mặt lạnh, rất ít chịu tham gia các loại tiệc tùng của giới thượng lưu hay các bữa tiệc xã giao chứ đừng nói gì đến chuyện trêu ong ghẹo bướm; cho dù có những lần hiếm hoi ra mặt trong các buổi dạ tiệc, đối với những lời trêu ghẹo đẩy đưa của phái nữ, những hành vi cố tình săn đón hắn cũng chỉ là lạnh lùng đối mặt, không chút do dự cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.
Không thể tiếp cận người đàn ông cực phẩm như vậy vẫn luôn là niềm tiếc nuối của bốn đóa bá vương hao…
Hôm nay rốt cuộc cũng chờ được cơ hội này, ba người kia sau khi nhận được tin tức của Lý Lan thì hưng phấn dị thường, thật sớm đã đến phòng bao chờ sẵn.
Lúc Lâm Y được Lý Lan đưa đến phòng bao, vừa bước vào cửa ba cặp mắt đã đồng thời quét về phía cô, không chút cố kỵ đánh giá cô gái trước mặt. Đây là bà xã của người đàn ông cực phẩm kia sao? Chậc chậc, quả nhiên là một vị nàng tiên không nhiễm khói bụi trần gian, xinh đẹp động lòng người! Chỉ là, thoạt nhìn thân thể kia gầy yếu mảnh khảnh như vậy, liệu có thể thỏa mãn người đàn ông cực phẩm kia không?
Đối với ánh mắt không chút dè dặt của ba người kia, Lâm Y chỉ nhàn nhạt mỉm cười, chào hỏi họ xong thì cùng Lý Lan ngồi xuống. Ngồi chưa nóng chỗ thì đã nghe người họ Triệu vỗ tay cười: Lâm tổng, dấu vết trên trán và trên cổ cô là do Lãnh tổng để lại sao?
Lâm Y thoáng ngẩn người, người mới vừa quen biết nhau đã hỏi vấn đề tế nhị như vậy rồi sao? Hình như không thích hợp cho lắm thì phải! Nhưng họ là bốn đóa Bá vương hoa, Lâm Y sớm đã nghe danh, vì vậy cũng không lấy làm ngạc nhiên cho lắm, cô thờ ơ cười: Phải đó…
Anh ta còn thích cắn ở đâu nữa? Thấy bốn người cực kỳ hào hứng với chủ đề này, Lâm Y mím môi, không biết nên trả lời thế nào mới phải thì một giọng nữ khác đã vang lên, Anh ta một đêm nhiều nhất có thể làm mấy lần? Cái kia… có phải rất hùng vĩ không?
Mặt Lâm Y lập tức đỏ ửng, mồ hôi tuôn ròng ròng trên trán, ngượng ngùng vô cùng, Lý Lan lúc này mới ung dung giúp cô giải vây: Các cô tưởng rằng Lâm tổng cũng giống các cô sao? Hừm, được rồi, đừng dọa người ta nữa! Lúc này ba người còn lại mới hi hi ha ha dời đi chủ đề tế nhị kia nhưng những câu họ nói vẫn khiến Lâm Y mặt đỏ không thôi.
Bốn đóa hoa này quả nhiên danh bất hư truyền, hừ, để xem Lãnh Nghị có bị họ làm khó hay không, hắn trước giờ luôn là người rất nghiêm túc, gặp được bốn người này, không biết tình huống sẽ như thế nào đây?!! Sóng mắt Lâm Y thoáng xao động, cô gian nan nuốt nuốt nước bọt hình dung ra cảnh tượng lát nữa đây.
Rốt cuộc cửa phòng bao cũng mở ra rồi bóng dáng cao ngất của Lãnh Nghị xuất hiện nơi cửa, vẫn là gương mặt tuấn dật đó, vẫn là khí thế cao ngạo bức người đó; ánh mắt sắc bén của hắn lướt qua từng gương mặt một, bốn người phụ nữ gần như là đồng thời phát ra tiếng kêu chói tai, vẻ mặt hưng phấn dị thường, kích động hệt như những fan trung thành gặp được thần tượng mà mình ngưỡng mộ vậy.
Phản ứng điên cuồng của bốn người khiến khóe môi Lâm Y thoáng qua một ý cười, đôi mắt đen láy nhìn về phía Lãnh Nghị nhưng trên mặt hắn không có chút biểu cảm nào, ánh mắt vẫn hết sức lạnh nhạt quét về phía bốn người lạ trong phòng nhưng thân thể vẫn đứng bất động nơi cửa.