Đọc truyện Lương Duyên Tả Ý – Chương 36: TG2 (Hoàn)
Edit – Beta: Voi
🎈🎈🎈🎈🎈
Sương đen cắn nuốt Nhan Táo Nhi, càng lúc càng trở nên bành trướng, không bao lâu sau liền biến thành một cái bóng mơ hồ cường tráng của nam nhân. Nơi xa xa Ma tộc thấy vậy sôi nổi tiến lên, cúi đầu lễ bái, khí thế to lớn.
“Cung nghênh chủ thượng trở về.”
Mắt thấy sương đen sắp thành hình, chỗ trung tâm lại bị tác động bên ngoài đánh vào. Vài giây sau liền biến mất không thấy, Nhan Táo Nhi toàn thân đầy máu bị té rớt trên mặt đất.
“Ngươi là muốn làm sao!”
Đại trưởng lão nguyên bản kích động, trong nháy mắt nước mắt bị tức giận thay thế, nắm chặt tay, trán nổi lên gân xanh bạo khởi. Ở phía sau hắn một đám người chờ, lòng cũng đầy căm tức, đều chung một bộ dạng muốn hộc máu.
“Làm gì sao?”
Hư Niên lau chùi khóe miệng lúc nãy bởi vì mạnh mẽ vận công, tim phổi bị hao tổn mà chảy ra máu, cười lạnh một tiếng.
“Các ngươi chẳng lẽ không biết từ trước đến nay ta là người tính toán chi li sao! Các ngươi thiết kế ta, ta không nói. Nhưng làm nữ nhân ta yêu thương trói trong nhà tù, ta liền khiến cho toàn bộ các ngươi đi chôn cùng!”
“Hư Niên, kêu ngươi một tiếng thiếu chủ cũng đừng cho rằng chính mình lợi hại, chẳng qua chỉ là cho ngươi cái mặt mũi mà thôi. Nếu không phải ngươi thân huyết này của ngươi hữu dụng, ngươi đã sớm bị đuổi ra khỏi ma cung.”
Đại trưởng lão vừa nói vừa giơ quyền trượng ở trên mặt đất đập xuống.
“Tốt, rất tốt. Thân phận thiếu chủ này cũng cần phá hủy rồi. Các ngươi chỉ là con kiến mà dám nói ẩu đả như thế, coi chừng sẽ chết thảm thế nào cũng không biết đâu.”
Hư Niên chụp hai tay xuống, mặt đầy cười lạnh, quanh thân tràn ngập sương đen, hốc mắt màu đỏ tươi đáng sợ, rất giống đến từ ác quỷ địa ngục.
“Đại trưởng lão, còn cùng hắn nói mấy lời vô nghĩa làm cái gì, giết chết hắn đem chủ thượng thả ra rồi nói!”
Dưới một góc nào đó không biết, một tên nhân sĩ hò hét.
Đại trưởng lão vuốt vuốt chòm râu, mắt đầy tinh quang,lớn tiếng nói.
“Các vị nghe lệnh, bắt lấy Hư Niên, đánh mạnh có thưởng.”
“Lên! “
Hư Niên thấy thế, khóe miệng khẽ nhếch phun ra một tiếng cười lạnh khinh thường.
“Không biết tự lượng sức mình. “
Làm người thừa kế huyết mạch thần thú thượng cổ, Hư Niên ẩn tàng thực lực chính, bởi vì hắn đều không tin ai, trừ bỏ nữ nhân khẩu thị tâm phi nào đó. Xoay người nhìn Nhan Táo Nhi còn bất tỉnh nhân sự, trong mắt có hơi hơi đau lòng, nhưng trước mắt lửa sém lông mày, không thể bận tâm quá nhiều.
Vươn ngón trỏ, vẽ một vòng hư không ở quanh thân Nhan Táo Nhi, liền thấy một cái vòng tròn trong suốt đem nàng bao phủ, miệng vết thương trên người lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được dần khép lại.
“Thế nhưng đem kim cương tráo cho người khác, thật là chán sống. “
Đại trưởng lão lộ ra tươi cười giảo hoạt, nỉ non nói. Thế nhân đều biết, kim cương tráo đao thương bất nhập, có thể chống đỡ các loại pháp lực khác nhau, hơn nữa còn có thể chữa thương.
Nhưng mà người có thể tu ra kim cương tráo là cực ít, mà đây hắn lại đem kim cương tráo cho người khác, tình huống của bản thân càng khó khăn, bởi vì không có kim cương tráo tương đương với tầng phòng ngự cuối cùng của thân thể cũng không còn, đặc biệt Hư Niên mất máu hơn nửa, tâm mạch bị hao tổn, đối với Ma tộc đây là cảnh tượng vui mừng.
Hư Niên nhìn kim cương tráo ở bên Nhan Táo Nhi liền yên lòng. Xoay người, chậm rãi đi đến hướng Ma tộc, vạt áo bị gió thổi mặc phát ở trong gió tùy ý bay múa. Môi mỏng hơi nhấp, trong mắt đầy sát ý.
Một hồi mưa tanh gió máu vô tức nhỏ giọng kéo ra màn che.
========= ==== phía trước thượng tuyến nhắc nhở của Nhan Táo Nhi ====================
Đau, đau quá. Toàn thân đau nhức không thôi, kinh mạch vẫn luôn không ngừng kêu gào, hai chân giống như rót chì trầm trọng vô cùng. Nhan Táo Nhi giãy giụa hơi hơi mở mắt, máu bị đất che dấu hiện lên trong mắt nàng, máu đỏ tươi nhuộm dần cát vàng, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi không tiêu tan, đám người ngã đầy dưới đất, một nam nhân áo đen đứng đón gió, giống như trên thế giới chỉ tồn tại một người cô tịch hiu quạnh là hắn.
Ký ức cuối cùng của Nhan Táo Nhi dừng lại ở bên trong sương đen, cũng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng mà những điều Hư Niên làm tất có đạo lý của hắn. Câu cửa miệng nói, ngườiđáng giận tất cũng có chỗ đáng thương. Trong quá trình ở chung với Hư Niên, càng thêm cảm giác được hắn chỉ bởi vì quá tịch mịch, hoặc nói là thiếu tình yêu thương. Hắn bất hạnh, cái này làm Nhan Táo Nhi không tự chủ được muốn đi thương hại hắn, tình thương hại không rõ này bất tri bất giác liền thay đổi thành tình yêu. Có lẽ chủ ý luôn bên hắn như vậy cũng không tồi.
Nam nhân quét một vòng bốn phía không có phát hiện người sống, lúc sau mới xoay người đi tới chỗ kim cương tráo, thấy Nhan Táo Nhi thanh tỉnh, lộ ra một nụ cười không dễ phát hiện.
Đi vào trong vòng, nguyên bản phiêu Nhan Táo Nhi đang trên không trung khoan thai bay xuống trong tay của Hư Niên, bị hắn ôm trong ngực.
“Còn đau không?”
Một tay Hư Niên ở sau lưng Nhan Táo Nhi ôn nhu vuốt ve, cằm đặt trên đỉnh đầu nàng, tràn đầy quan tâm hỏi.
“Đau. Nơi này hương vị quá nồng, ta không muốn ngốc tại nơi này. “
Thanh âm mỏng manh nhưng cũng đủ làm Hư Niên nghe được.
“Hảo, ta mang nàng đi địa phương chỉ có hai người chúng ta, về sau nếu nàng muốn tu tiên, ta liền bỏ đi thân đầy ma tính này, cùng nàng đi một đường thần tiên sung sướng. Nàng muốn cái gì ta cho nàng cái đó, chỉ cần nàng vui vẻ, chỉ cần nàng vẫn luôn ở bên cạnh ta, ta nhất định không phụ nàng. “
Giống như đang nói chuyện phiếm mà lại nói ra lời nói trọng đại, cái này làm cho Nhan Táo Nhi bất ngờ đến mở to hai mắt, có điểm không dám tin tưởng, Hư Niên nguyện ý đọa ma thành tiên, đại biểu từ đây vứt bỏ thân phận thiếu chủ Ma tộc, rất nhiều người không làm được như vậy
“Được. Chúng ta ở cùng nhau.”
Nhan Táo Nhi đáp lại, hệ thống lâu rồi chưa xuất hiện rốt cuộc cũng online.
” Đinh, chúc mừng người chơi 2222 hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến một đời một kiếp một đôi người. Nhiệm vụ chi nhánh thu thập được 15% thụ tinh độ vào ngày hôm qua đã hoàn thành. Có muốn lưu lại phục chế thể rời đi hay không? “
Hôm qua đã hoàn thành? Nhan Táo Nhi đột nhiên nhớ tới sau khi cá nước thân mật, hình như vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
Nhìn nhìn mặt Hư Niên, trong lòng nhịn không được thổn thức, có lẽ lần này thật sự sẽ không còn được gặp lại, hệ thống Chúa sáng thế hẳn là nhận được phản hồi của nàng mới đúng.
Nâng tay lên sờ sờ khuôn mặt anh tuấn Hư Niên, có chút yêu thích không buông tay, nhưng mà đây không phải là chân nhân, bọn họ không có tương lai.
Yên lặng lựa chọn lưu lại phục chế thể rời đi, cảm nhận được thân thể sắp rút ra, nhìn Hư Niên ôn nhu nói.
“Cảm ơn chàng, Hư Niên “
Ta phục chế thể để cùng chàng ở bên nhau.
Hư Niên đáp lại nàng một nụ cười ấm áp cực kì hiếm thấy, không giống hắn thường ngày.
Vài giây sau, Nhan Táo Nhi…… Nguyễn Lương chính thức rời đi, dự bị bước lên một đoạn lữ trình khác của nàng.
– – Hết thế giới 2 —
Vậy là kết thúc một thế giới nữa rồi. Còn một phiên ngoại về Hư Niên và Nhan Táo Nhi chơi trò cosplay nhân vật. Có cậu nào đoán ra là cosplay gì không?