Bạn đang đọc Lượm Trở Về Vua Ma Cà Rồng – Chương 7: Nhiệm vụ
Edit : Linhxu
Beta: dark Angel
Nam Cung Phiêu đi vào gara, phát hiện chiếc xe yêu quý của nàng hoàn hảo vô khuyết đứng ở tại chỗ, đến ngay cả vị trí đỗ xe cũng giống nhau như đúc, không khỏi tò mò gãi gãi đầu một chút, chẳng lẽ là Aojie lái trở về ?
KING không phải ngay cả vật dụng hàng ngày đều không biết sao? Tuyệt đối không giống như có kỹ thuật tốt như vậy!
Ừ, nàng rất tin không nghi ngờ, bởi vì bộ dáng của hắn thật sự quá ngu ngốc.
Nếu xe yêu không có việc gì, Nam Cung Phiêu trở về phòng mình, mở máy tính ra, nhìn xem lão bản đẫ nhận đủ tư liệu hắn muốn hay chưa, tài khoản của nàng có được gửi tiền vào hay không, có nhiệm vụ mới không, hoặc là có phải có soái ca tìm nàng yêu đương?
Hắc hắc! Hết thảy đều đang diễn ra rất tốt đẹp, nàng lại đang tiến vào thế giới hư ảo của riêng mình.
Nam Cung Phiêu mở blog của mình ra, phát hiện đã muốn có người nhận tư liệu của nàng, để lại tin nhắn hỏi mật mã, còn lưu lại ám hiệu của tổ chức. Lại mở ngân hàng trên mạng ra, phát hiện tiền đã muốn được chuyển vào tài khoản, nhìn tài sản của mình lại nhiều thêm vài con số, Nam Cung Phiêu trong lòng vui tươi hớn hở , rất nhanh nàng là có thể thực hiện nguyện vọng của mình rồi a!
Nàng trở lại bí mật hòm thư, hòm thư này trực tiếp sử dụng để nhận nhiệm vụ từ, chỉ có nhập vào chính xác ký danh cùng mật mã mới có thể đi vào.
Nam Cung Phiêu trả lời một thư xong, mở ra một thư mới nhận rạng sáng nay, cẩn thận đọc nội dung bên trong: “Thánh nhân học viện? Bảo hộ Đức Húc; Charles áo vương tử điện hạ vào tháng sau, hãy đến gặp Aojie để nhận tư liệu nhân vật.”
Xem xong thư, Nam Cung Phiêu thống khổ nhíu mày, vỗ vỗ chính trán: “Lại là nhiệm vụ bảo tiêu, còn phải đóng giả sinh viên?”
May mắn là sinh viên, còn có chút nhân sinh tự do, dù sao cũng là không lý tưởng .
“Như thế nào không bảo ta làm giáo viên? Mà lại phải làm đệ tử đâu?”
Nàng thật đúng là không thể hiểu được lão đại đang suy nghĩ gì, chẳng lẽ giáo viên lại không thể bảo vệ học trò a? Hiện tại học trò mới thích luyến ái cùng giáo viên đâu, nếu làm không tốt nàng còn có cơ hội làm Vương phi, thuận tiện lừa gạt vài trăm vạn, vậy là phát tài .
SHIT! Nhiều tuổi một chút liền không bắt kịp xu hướng mới.
Nếu nhận được nhiệm vụ, vừa lòng tiền thưởng của nhiệm vụ, làm một đặc công không hạn chế tự do mà nói, đương nhiên mỗi sự kiện đều phải được làm hoàn mỹ không tỳ vết, cố chủ mới có thể lại tìm tới cửa, tiền sẽ cuồn cuộn không ngừng.
Nam Cung Phiêu đem toàn bộ tư liệu đều nhớ kỹ, cầm lấy di động, ấn số điện thoại gọi cho Aojie, chờ nhấc máy.
Chỉ chốc lát, phone truyền đến tiếng nói đùa giỡn của Aojie: “Hắc, bảo bối, nhớ ta ?”
“Ta muốn tư liệu của Đức Húc; Charles áo, thân ái .”
“Đức Húc; Charles áo?”
“Ân a, khi nào thì có thể đem tư liệu giao cho ta?”
” Buổi tối ngày mai, lúc ăn tối.”
“OK! Bữa tối ba người, không gặp không về.”
“…”
Nam Cung Phiêu đắc ý vứt di động sang một bên, nhìn lướt qua thời gian trên máy tính, dựa theo cách sống huyết tộc, KING hẳn là sẽ ngủ đến buổi chiều hoặc là buổi tối đi? Thừa dịp hiện tại có thời gian rảnh rỗi, nàng vẫn là trước đi ra ngoài chuẩn bị cho tốt thân phận sinh viên, nghênh đón nhiệm vụ.
Đối! Huyết tộc!
Nam Cung Phiêu bỗng dưng nhớ tới những túi ,máu tươi trên xe, vội vàng lao xuống lầu một, chạy tới gara, mở thùng sau của xe ra, bên trong có một thùng giữ nhiệt loại nhỏ. Mở hộp giữ nhiệt ra, phát hiện mấy túi huyết kia đều không cánh mà bay ?
“Hắn sẽ không lập tức đem ba ngàn đồng tiền huyết toàn bộ uống trống trơn đi?”
Nhất thời Nam Cung Phiêu co vai lại, giống bóng cao su nhụt chí, suy sụp .
“Ma cà rồng còn rất khó nuôi .”
Ít nhất so với dưỡng sủng vật quý nhiều lắm!
Nam Cung Phiêu buông tha cho việc tìm kiếm “Thức ăn gia súc” trân quý này, trở lại trong phòng, đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra, đang muốn lấy Côca. Lại nhìn thấy ở tầng dưới cùng có mấy túi đỏ tươi, nàng mới lộ ra nụ cười vừa lòng.
“Hắc hắc! Hắn so với nuôi chó ngoan hơn nhiều lắm.”
…
Buổi chiều, quan tài bị đẩy ra, KING chậm rãi đứng lên, thân hình to lớn từ quan tài đi ra, trên người xích lõa chỉ mặc một cái quần lót màu đen.
Lam mâu bị mảnh giấy trắng phòng dán ở của phòng hấp dẫn, vươn ta ra, ngón tay hơi cử động, mảnh giấy trắng bay đến trong tay hắn, cẩn thận đọc tiếng Anh viết bên trên.
“Ta đi ra ngoài một chút, trong phòng tắm có dụng cụ đánh răng rửa mặt, mặc quần áo chờ ta trở lại ăn cơm, buổi tối mang ngươi nhìn mỹ nữ. —— mỹ nữ A Phiêu.”
KING nhíu mày, dựa theo chỉ thị của nàng đi vào phòng tắm, ngẩng đầu nhìn về phía mặt gương, phát hiện mặt trên lại dán một tờ giấy. trên bồn rửa mặt giữ bãi các loại vật dụng hàng ngày, mặt trên vẫn như cũ dán tờ giấy nhỏ.
KING cầm lấy bàn chải đánh răng, kem đánh răng, bắt đầu bước đầu tiên của cuộc sống hiện đại.
Rửa sạch xong, KING ở trong gương nhìn chăm chú vào cái lỗ máu thật lớn ở ngực trái của mình, ngày hôm qua đã muốn hấp thụ máu của ba người, cộng thêm một túi máu tươi, miệng vết thương tựa hồ vẫn chưa có dấu hiệu khép lại, cái cọc gỗ kia hiển nhiên là đã được ngâm ở trong nước thánh một thời gian dài. Xem ra còn cần một lượng lớn máu mới có thể hoàn toàn khôi phục.
KING buông khăn mặt ra, rời đi phòng tắm, cầm lấy sớm chuẩn bị tốt quần áo bộ thượng, đi xuống lầu một. Hắn lấy trong tủ lạnh ra một túi máu, ngồi ở trên sô pha, mở tivi ra. Một bên xem tivi tiết mục, một bên hấp thu sinh mệnh chi nguyên.
Tầm mắt di động về phía bên trái, phát hiện trên bàn còn có mấy bản tạp chí, phi thường thuận tay cầm lấy, nghe tivi, xem tạp chí, hấp huyết, một công ba việc.
Thích ứng cuộc sống, dung nhập đám đông, trở thành một thứ người thường không thấy được, đây là phương thức sinh tồn của huyết tộc.
Đột nhiên, điện thoại vang lên, KING nghiêng đầu nhìn điện thoại, lo lắng tiếp hay không tiếp.
Chỉ chốc lát, tiếng ghi âm điện thoại vang lên: “Nhĩ hảo, đây là mỹ nữ A Phiêu ôn nhu, ta không ở nhà, có việc xin nhắn lại, sau tiếng bíp, đô!”
“Uy ! KING, đứng lên lập tức tiếp điện thoại! !”
“…” KING vội vàng cầm lấy phone, im lặng nghe.
“Hắc, ngươi thực đã tỉnh.”
“Ân.”
” 10 phút nữa ta về nhà đón ngươi, đem laptop ở lầu hai lấy ra cho ta nữa.”
“… Laptop?”
“Đặt ở mặt bàn trong phòng ta, một cái cùng loại laptop gì đó, đại khái là khoảng ba cân, to chừng mười hai tấc, vật thể công nghệ cao làm bằng thép.”
“… OK.”
“8 phút sau gặp.” Đô đô đô…
“…”
KING đem chỗ cuối máu cùng hút cạn, còn không quên liếm liếm mặt trong của túi, một giọt huyết cũng đừng lãng phí. Sau đó đem gói to ném vào trong thùng rác ở phòng bếp, đi lên lầu hai, đi vào trước bàn máy tính. Ánh mắt xẹt qua, mở ngăn kéo bên cạnh cái bàn ra , bên trong là đồ vật A Phiêu nói tới.
KING cầm lấy laptop, phát hiện phía dưới máy tính có một quyển sách tựa là 《 bốn trăm năm Dracula 》, bạc môi gợi lên một chút mỉm cười. Trách không được nàng có nhận thức nhất định đối với huyết tộc, nguyên lai đều là đọc sách .
Tầm mắt nhìn xung quanh một phen, phát hiện trong phòng người này nơi nơi đề dán nhiều bức họa nam nhân, hơn nữa đều là soái ca trẻ tuổi da thịt trắng nõn, có vài phần hơi thở huyết tộc, nhìn ra được nàng thực thích ma cà rồng.
“BBB! !”
Ngoài cửa sổ vang lên còi ô tô đáng yêu, KING bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, xem ra nàng vẫn còn thích lái con bọ cánh cứng kí. Đối với kẻ cao lớn như hắn mà nói, quả thực chính là cái lồng sắt.
Hắn nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, đóng cửa phòng lại, đi xuống lầu một, rời khỏi biệt thự…