Đọc truyện Lục Tổng, Em Không Dám – Chương 54: Dụ dỗ(2) tại website TruyenChu.Vip
“Tề!”Cô mở miệng làm hắn có thể tiến lưỡi vào sâu . Lời nói sau đó của cô cũng bị nụ hôn lấp mất.
Hai người hôn mãi một hồi vẫn không có ý định buông ra . Đến khi nồi canh bốc khói tràn nước , Bá Uy mới vội vàng đẩy anh ra tắt bếp.
Phù! sém nữa là hai người cô thành heo quay rồi!! Cũng tại cái tên nào đó bám cô hoài mà . Nói rồi Bá Uy liền quay sang trừng mắt với Lục Tề.
“Gì chứ?” Anh khó hiểu nhìn cô.
“Cũng tại anh cả . Tí nữa là cái nồi canh vào thùng rác rồi . Anh nấu ăn thì phải tập trung chứ!!” Cô cau có cái mũi càng trừng mắt với anh hơn.
“Tôi đang tập trung cao độ đấy chứ?” Lục Tề nhướng mày , kéo cái ghế ngồi xuống . Với tờ báo kế bên xem.
Cái khỉ! anh tập trung mà để cái nồi canh sắp cháy sao? Nói xạo!!!!
“Tập trung cái nồi……..” Bá Uy đang hăng máu “dạy dỗ” . Lại có người nào không được tốt ngắt ngang lời cô . Làm cô càng trở nên bực bội hơn.
“Tập trung hôn em đấy thôi” Lục Tề gật đầu nhả ra một câu . Cô bất giác ngậm miệng còn nuốt nước miếng một cái . Thầm nhủ trong lòng đại nhân không chấp nhất kẻ biến thái.
“Tôi nghe có người nói xấu tôi đâu đây!” Lục Tề mắt dừng ở trên tờ báo nhưng vẫn không ngừng chú ý đến hành động của cô.
“Làm……làm gì có chứ? chắc anh nghe thấy tiếng chó mèo gì đó ! khu này thật không an ninh gì cả haha” Cười đến méo mặt , cô lập tức quay mặt đi làm mặt quỷ với anh . Vậy mà cũng biết mình đang nghĩ gì cơ đấy . Hừ!!!!!!
“Ồ! Em đang khó chịu sao??” Lục Tề đột nhiên cười một cái thật nguy hiểm . Khiến cho tóc gáy của cô dựng hết cả lên . Người còn run nhè nhẹ mấy cái.
“Đang khó chịu đấy !! đừng đụng đến ok??” Nhưng những lời buông khỏi miệng lại trở thành “Có đâu! trời nóng quá ấy mà haha”
Lục Tề phì một cái , đứng dậy đi đến bên cô , vừa nói vừa phun khí vào tai cô , khiến cô cười khúc khích “Em khó chịu vì vừa nãy bị cắt ngang nụ hôn của chúng ta à?”
“Đồ thần kinh” Vô sỉ thật!!!! cô dứt khoát đẩy anh ra . Lời nói của anh làm cô đỏ mặt đến tận mang tai.
“Không phải vừa nãy em cũng rất phối hợp sao?”
“Không có”
Cô liếc anh , có mỏ chu chu lên như đang thật khó chịu.
“Hay là muốn lại lần nữa?”
“Không muốn”
“Được thôi! lại đây!!” Anh ngoắc ngón tay với cô.
“Không thích”
Bá Uy quay mặt đi , không thèm nhìn anh nữa . Tỏ vẻ như đang giận dỗi thật sự . Anh thở ra một hơi . Sau đó đi đến bên cô kéo kéo áo.
“Không muốn thật sao?”
“Không muốn”
“Ừm”
Lục Tề bế cô ngồi lên bếp , lợi dụng lúc cô chưa kịp la mắng đã liền nuốt trọn môi cô . Một lần nữa hai người hôn nhau đến quên cả ăn sáng.