Lục Tiểu Phụng Đồng Nhân - Cửu Kiếm

Chương 50


Đọc truyện Lục Tiểu Phụng Đồng Nhân – Cửu Kiếm – Chương 50

Thế giới này quả nhiên là bà tám vô cùng, Diệp Cô Thành và Cung Cửu còn chưa về đến phủ thành chủ, Lời đồn“Thành chủ mang phu nhân trở về” lại cứ như mọc cánh bay vèo vèo khắp nơi, hơn nữa “Hết sức nhanh chóng” truyền đến phủ thành chủ, thậm chí nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với khinh công của nhóm mỹ nhân nâng kiệu cho y nữa.

Vì thế khi đại kiệu hoa lệ nhẹ nhàng đặt xuống đất, nhất chúng người hầu chờ đến hai mắt ứng sáng liền dưới sự dẫn dắt của bà vú Diệp Cô Thành, đồng thời cũng là bà quản gia của phủ thành chủ vây lại coi, kích động đầy cõi lòng muốn nhìn thấy tuyệt thế dung mạo của nữ chủ nhân phủ thành chủ tương lai của bọn họ.

Mành kiệu rốt cục chậm rãi mở ra, trong lúc nhất thời trong phủ thành chủ yên tĩnh không tiếng động — này…… bạch y công tử mặc quần áo của thành chủ bọn họ…… Nhìn thế nào cũng không giống nữ phẫn nam trang, đúng không a? Đây rốt cuộc là thành chủ phu nhân hay là tướng công a…… Ách? !

Diệp Cô Thành không thèm để ý tới đám người hầu đều hóa thành tượng đá kia, y bình tĩnh cất bước, đi vào trong viện, Cung Cửu cười dài theo sau, nụ cười tươi kia của hắn liền khiến cho người ta cảm thấy như mộc xuân phong, ôn hòa ân cần.

Bà quản gia đi đầu kia là người đầu tiên hản ứng lại, bà trước hết là “Ai nha” một tiếng, lập tức liền vô cùng nhiệt tình nghênh đón, cầm tay Cung Cửu, sang sảng cười nói:“Tiểu ca nhi hảo tuấn tú, thiệt là xứng đôi với thành chủ nhà chúng ta nha !”

“……” Diệp Cô Thành yên lặng bóp trán, bà vú này của y cái gì cũng tốt, nhưng cư nhiên lại là loại người điển hình của những ai nã thiếu mất sợi dây nào đó. Bất quá vì bà làm việc rõ ràng, có thể chuẩn bị thỏa đáng tất cả đại sự tiểu nhỏ trong trong ngoài ngoài phủ thành chủ, còn toàn tâm toàn ý hướng về Diệp Cô Thành bà từ nhỏ chiếu cố đến lớn, cho nên Diệp Cô Thành mới không chút do dự liền xử lý cái gã quản gia tâm lớn, có ý tưởng khác ban đầu kia, đem đại quyền quản gia giao cho bà vú của y — bà vú như vậy khiến Diệp Cô Thành thập phần yên tâm, nhưng cùng lúc với sự yên tâm của y, lại thường xuyên vì “Kì tư diệu tưởng” của bà vú làm cho cứng họng không biết nói gì.


Nói ngắn gọn, đây là một bà vú thần kỳ, thập phần có sáng ý, có lẽ phải nói…… Bà không hổ là nữ nhân có thể trở thành bà vú của Kiếm Thánh a !

Cung Cửu hiển nhiên sẽ không bị bà vú thần kỳ này làm cho cứng họng không nói nên lời, tương phản, hắn lại cảm thấy bà quản gia này thiệt là hợp khẩu vị của hắn, vì thế hắn lập tức cười đến vẻ mặt sáng lạn, ôn hòa nói:“Đại nương, ngươi gọi ta A Cửu là được, ta mới đến, nếu có gì làm không tốt, ngươi cứ việc nói thẳng, trăm ngàn lần đừng tìm ta thấy ngoại.”

bà quản gia nghe xong lời Cung Cửu nói,“Ha ha” cười to hai tiếng, vui vẻ nói:“A Cửu a, thật là cái tên đẹp, vậy ngươi liền kêu ta là Liễu nương đi — hảo hài tử, ngươi yên tâm, trong phủ này a, từ trên xuống dưới đều do ta chuẩn bị, có ta che chở cho ngươi, cam đoan không ai dám khi dễ ngươi.” Nói xong nàng còn đại lực vỗ vỗ vai Cung Cửu, Cung Cửu, vốn còn chưa hồi phục nội lúc còn hơi chân tay nhũn ra, bị vỗ đến ngã lên phía trước.

Hiển nhiên Cung Cửu tuyệt đỉnh cao thủ cư nhiên bị bà vú hoàn toàn không biết võ công của y vỗ cho lảo đảo, Diệp Cô Thành thực không phúc hậu cười trộm không thôi dưới đáy lòng, sau đó lại nghe Liễu nương vẻ mặt thân thiết nói:“A nha, A Cửu a, thân thể ngươi không được a, yếu như vậy, điều này sao có thể a! Ngươi như thê này, lại cùng thành chủ nhà chúng ta một đường vất vả, trở lại Phi Tiên đảo nha, ai, nghĩ đến ngươi phải chịu khổ …… Thế nhưng cũng không sao, ngươi a, an tâm ở lại phủ này, coi ta hảo hảo mà bổ bổ cho ngươi, bảo đảm không được bao lâu, thân thể liền khỏe y như thành chủ nhà chúng ta vậy đó!” Liễu nương tưởng tượng thấy hành trình đáng thương của Cung Cửu “Yếu đuối” “Lặn lội đường xa”, ánh mắt kia bỗng trở nên từ ái vạn phần .

Diệp Cô Thành nghe thấy suýt nữa phun cười: Cung Cửu thân là kì ba đứng hàng đầu trên đời, bị chọt mấy lỗ cũng có thể tiếp tục vui vẻ, sao lại có thể gọi là “Yếu” , Diệp Cô Thành thật sự phục bà vú của y. Hơn nữa, tố chất thân thể của Cung Cửu, Diệp Cô Thành vạn vạn không dám so sánh đâu, đó là ăn gì mới bổ ra thế a…… Diệp Cô Thành cũng có hứng thú ăn chút nha.

Nhưng Cung Cửu vẫn trợn mắt nhìn, lại trợn mắt nhìn, đột nhiên rất động tình nói:“Liễu nương…… Ngươi thật tốt, tựa như mẫu thân của ta vậy…… Từ sau khi mẫu thân mất, không ai quan tâm ta như vậy cả.” Cung Cửu nói đến câu này, cả người giống như một con cẩu cẩu cụp tai lại, sống động đến nói không nên lời.


Nghe được lời này, Diệp Cô Thành trong lòng “Lộp bộp” một tiếng — Cung Cửu lại đang có cái chủ ý cổ quái gì thế này? Cư nhiên cả chiêu bài khổ tình này cũng đánh ra chứ !

Liễu nương nghe thấy lại mẫu tính hóa, dĩ nhiên cảm động đến rơi nước mắt, bà gắt gao nắm chặt cánh tay Cung Cửu, nói:“Hảo hài tử, con của ta cũng sớm mất, nếu nó còn tại, cũng sẽ tuấn tú khả ái giống như ngươi a……”

Cung Cửu lập tức đánh xà tùy côn thượng, nghiêm túc mà khẩn thiết nói:“Nếu như thế, xin thứ cho A Cửu mạo muội, thật sự là…… Rất muốn kêu ngươi một tiếng nghĩa mẫu, không biết có thể không?”

Liễu nương nhìn Cung Cửu, thật cảm thấy lòng đầy an ủi, liên tục gật đầu nói:“Đương nhiên có thể, đương nhiên có thể ! con của ta, đây là duyên phận của hai mẹ con chúng ta a !”

Cung Cửu lập tức không chút do dự, liền một tiếng “Nghĩa mẫu” Hô ra — kêu đến ruột gan trăm chuyển, dư âm còn văng vẳng bên tai, Diệp Cô Thành nghe thấy không khỏi đánh rùng mình, càng khiến xương cốt Liễu nương đều mềm đi, tâm cũng nhuyễn thành một bãi nước, bà kích động nói:“Hảo hài tử, hài tử ngoan, đi, nghĩa mẫu mang ngươi đi xem phòng của ngươi, có thiếu cái gì, nghĩa mẫu đều bổ sung cho ngươi.” Nói xong Liễu nương liền hứng thú bừng bừng lôi kéo nhi tử bảo bối nàng vừa nhận đi bố trí phòng.

Diệp Cô Thành và nhất chúng người hầu đang sợ ngây người liền yên lặng bị mẫu tử “Duyên phận thiên định” kia ném đi, một trận gió xa xôi vô cùng hợp tình huống thổi qua, cuộn lên vài mảnh lá khô, có vẻ thế giới này hiu quạnh biết chừng nào.


Thoáng giật mình một lát, Diệp Cô Thành không khỏi cảm khái — quả nhiên là kì ba nơi nơi đều có, nơi này đặc biệt cỡ nào? Cung Cửu vừa bước vào phủ thành chủ của y, liền mượn sức bà vú của y…… Diệp Cô Thành yên lặng than thở một phen, rốt cục vẫn tiếp tục bình tĩnh đi về phòng mình, đường đi mệt nhọc, tự nhiên phải tắm rửa nghỉ ngơi, quản kì ba này làm chi…… Hừ ! Vỏn vẹn chỉ lưu lại nhất chúng người hầu như rắn mất đầu đứng ngốc tại chỗ tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ trừng nhau.

Phòng của Cung Cửu được an bài cách vách Diệp Cô Thành, đó là một cái sân đơn độc, thật lớn, bên trong vốn chỉ có một mình Diệp Cô Thành ở, nhóm người hầu chưa được triệu hồi, đều không được đi vào. Bất quá có Liễu nương chiếu cố, Cung Cửu tự nhiên liền vào ở, hơn nữa phòng của hắn còn được bố trí muốn thoải mái bao nhiêu thì thoải mái bấy nhiêu, muốn ấm áp bao nhiêu thì ấm áp bấy nhiêu, Diệp Cô Thành nhìn bà vú bận trước bận sau còn cười đến vô cùng sáng lạn, chỉ đành cảm thán một tiếng: Hài tử biết khóc sẽ có sữa uống a ! Cung Cửu tuyệt đối là một cao thủ, ai muốn học cũng học không được !

Bình tĩnh xoay người, Diệp Cô Thành trở về phòng tắm — quản các ngươi là mẫu tử tình thâm cũng tốt, là kì ba tụ họp cũng thế, hình tượng của Bạch Vân thành chủ mới là tối trọng yếu !

Liễu nương còn đang tiếp tục nhiệt tình thêm cái này thêm cái kia cho Cung Cửu, ngẫu nhiên quay đầu lại, nàng thấy Cung Cửu mở to một đôi mắt tròn tròn, vô tội đứng một bên, tựa hồ cảm thấy hỗ trợ cũng không phải, không hỗ trợ cũng không phải, bộ dáng co quắp bất an, tay chân cũng không biết nên đặt ở nơi nào, Liễu nương lập tức lại mẫu tính hóa lần nữa, nói:“A Cửu a, ngươi đến cách vách đi, cùng thành chủ gột rửa, một đường phong trần mệt mỏi cũng khó thụ, rửa xong vừa vặn đi ăn cơm, đến lúc đó bên ta cũng bố trí tốt, buổi tối ngươi có thể ngủ.”

Cung Cửu trong lòng mừng rỡ: Có nghĩa mẫu cũng thật tốt a, dễ nói như vậy! nhưng lập tức đỏ mặt, ấp úng nói:“Này…… Ta…… Y…… Cái kia……”

“Ôi dào,” Liễu nương ái muội cười nói:“A Cửu a, thành chủ đã mang ngươi về đây, thì đã thừa nhận ngươi, còn có gì thẹn thùng chứ, nhanh đi — hai người các ngươi a, ngày lành thế nào đều vứt ra sau đầu, ta nhìn thành chủ lớn lên, nó tuyệt đối là một người thủy chung a!”

Đến lúc này, Cung Cửu rốt cục tình chân ý thiết nói:“Nghĩa mẫu, cám ơn nghĩa mẫu.” Sau đó liền dưới ánh mắt trêu tức của Liễu nương, bề ngoài ngượng ngùng, nội bộ nhộn nhạo mà chạy ào vọt vào phòng Diệp Cô Thành……

Diệp Cô Thành đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm khổng lồ cuối phòng, đột nhiên nghe thấy tiếng đẩy cửa, còn đang suy nghĩ: Trong phủ thành chủ có ai lại phạm phải tối kỵ này, dám xâm nhập lúc y tắm rửa? ! bất quá lập tức nghe thấy tiếng bước chân kia, Diệp Cô Thành liền hiểu được — là Cung Cửu !


Nghiến răng nghiến lợi “Tâm không cam lòng không muốn” đi ra khỏi bồn tắm vô cùng thoải mái, Diệp Cô Thành tùy ý khoát một chiếc áo, liền cả người nhiễu nước như vậy, rút kiếm đứng bên bể cười lạnh chờ — tử biến thái, dám vào ca liền đâm chết mi!

Cũng không biết Cung Cửu là cảm nhận được sát khí từng trận truyền đến từ sau tấm bình phong, hay thật sự có thần giao cách cảm với Diệp Cô Thành, khi hắn đi tới bình phong, cứ đứng bất động như vậy, lại biến thành Diệp Cô Thành trong lúc nhất thời tiến cũng tiến không được, lui cũng lui không xong, thật sự bực mình không thôi…… Đây là sao vậy? Chẳng lẽ biến thái cũng có lúc sợ hãi? Cư nhiên không dám vào sao?

Hai người liền “Giằng co” cách bình phong như vậy thật lâu, Cung Cửu mới xa xăm than một tiếng, ngữ điệu có chút tiêu điều nói:“A Thành, ngươi đã không thích ta vào, ta sẽ không miễn cưỡng ……” Nói xong câu đó, Cung Cửu liền dứt khoát xoay người đi — nói đùa, Cửu công tử hắn hiện tại cả bà vú của Diệp Cô Thành cũng đánh không lại, đi vào không phải chỉ một chữ chết sao? Hắn mới không ngu đần như vậy nha !

Ngược lại Diệp Cô Thành hoàn toàn bị Cung Cửu làm dại ra …… Mà càng làm y dại ra còn ở phía sau, khi y rốt cục tắm rửa thay quần áo xong, đi ra cửa phòng, liền nhìn thấy bà vú mến thương của y vẻ mặt lên án nhìn y, sau đó “Tận tình khuyên bảo” mở miệng nói:“Thành chủ a, nếu ngươi cũng đã mang A Cửu về đến đây, thì nên hảo hảo mà đối đãi người ta nha, sao lại ngăn người ta ra chứ? Bể kia lớn như vậy, hai mươi người vào tắm cũng còn thừa a, huống chi các ngươi chỉ có hai người…… Ai, bộ dáng cười vui miễn cưỡng vừa rồi của A Cửu, ta thấy thật đau lòng, thành chủ ngươi không thể bạc tình như thế chứ!”

Ca bạc tình hử? ! Diệp Cô Thành nhất thời có cảm giác nát vụn trong làn gió: Quả nhiên y không nên mang Cung Cửu về, lại càng không để Cung Cửu và bà vú của y cùng một chỗ…… Một kì ba cũng đã quá mức rồi, uy lực của cả hai kì ba chung sức tuyệt đối không phải đơn giản như tăng một cấp đâu a !

_________________________________

Mém có thịt nhỉ (┳◇┳),


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.