Bạn đang đọc Lục Gia Tiểu Tức Phụ – Chương 243
Ngưng Hương nhìn nàng, xoay người nói: “Ngươi nghỉ ngơi trước đi, sau khi ăn xong ta sẽ nói với bọn họ.”Nói xong nàng không nhìn Quản Bình nữa, mặt hướng về phía cửa.Quản Bình cho nàng thời gian sửa sang lại suy nghĩ, lại nằm xuống.A Mộc rất nhanh đã ôm quần áo mới đến, Từ Thu Nhi cũng tiến vào, vẻ mặt tươi cười.Ngưng Hương đã điều chỉnh tốt tâm trạng, ôm xiêm y suy nghĩ một chút rồi nhìn Quản Bình nói: “Quản cô nương, ta đi sang nhà ta nấu nước giúp ngươi, sau khi ăn xong ngươi tắm rửa rồi thay quần áo được không?””Đa tạ đại cô nương.” Quản Bình không mặn không nhạt nói.Ngưng Hương liền để Từ Thu Nhi bồi nàng ta, còn nàng dẫn đệ đệ trở về Tây viện, rửa nồi rồi ôm bó củi nấu nước.
Nàng ngồi trước bếp nhìn ngọn lửa bên trong toát ra, Ngưng Hương thả mình đắm chìm trong suy nghĩ.Bùi Cảnh Hàn phái người đến giám thị nàng thì sao? Nàng đã sớm thương lượng tốt với Lục Thành rồi, không gặp lại, chỉ cần không thấy mặt, Quản Bình sẽ không biết được bất luận điều gì, vậy thì Bùi Cảnh Hàn cũng sẽ không biết tới Lục Thành.
Chờ sau khi Bùi Cảnh Hàn trở lại, nàng sẽ triệt để giải quyết với hắn, sống hay chết chỉ cần một câu nói, dù sao nàng tuyệt đối sẽ không để hắn đối xử với nàng như kiếp trước nữa.Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Ngưng Hương dùng sức bẻ gẫy cồi lửa, nhét vào lòng bếp.Sau khi ăn xong, Ngưng Hương mời Quản Bình đến nhà mình tắm rửa, hai người đơn độc ở trong phòng chờ đợi gần hai khắc đồng hồ mới mở cửa, Ngưng Hương đi sang Đông viện.
Phu thê Lý thị, huynh muội Từ Hòe đều đang ngồi ở phòng bếp, trông thấy nàng, Lý thị nhìn ra phía sau nàng, nghi ngờ hỏi: “Quản cô nương đâu?””Nàng ta đang chải đầu, cháu đến trước.”Ngưng Hương ngồi xuống bên cạnh Lý thị, lại nhìn một chút người thân của mình, nàng hướng về Lý thị nói: “Đại bá mẫu, Quản cô nương là một cô gái yếu đuối, vào thành cũng không có dễ tìm công việc dễ, nếu vận khí tốt thì được làm nha hoàn cho gia đình trong sạch, còn không thì chỉ sợ sẽ bị người lừa gạt, bán đi chỗ nào cũng không biết.
Cháu, cháu thấy nàng đáng thương, không đành lòng để nàng sống qua những ngày tháng đó.
Vừa lúc cháu cùng nàng ta mới vừa thương lượng, muốn giữ nàng lại nhà cháu, bình thường giúp cháu ra ruộng làm việc, trong lúc nàng ở đây nếu gặp được nam nhân thích hợp liền gả cho người đó, người xem có được không?”Lý thị nhíu mày, giữ người là đại sự, nàng hỏi thăm nhìn về phía trượng phu.Từ Thủ Lương làm người chính phái, vừa vặn nhà mình không giàu có nhưng không nghèo đến ăn không nổi cơm, nuôi một cô nương thì điều kiện vẫn có, hơn nữa Quản cô nương đúng là đã đến tuổi lấy chồng, lấy dung mạo nàng ta, chưa biết chừng không đến cuối năm thì đã có người coi trọng, ông liền vuốt cằm nói: “Nếu nàng ta nguyện ý lưu lại, chúng ta cũng không cần nàng làm gì, bình thường ở cùng Hương Nhi và Thu Nhi là được.”Trượng phu đồng ý, Lý thị tìm không ra lý do để phản đối, dặn dò cháu gái: “Nhà các cháu còn dư phòng, vậy để cho nàng ở bên đó đi, ban ngày tỷ đệ các cháu cùng qua bên này dùng cơm.
Nhưng mà Hương Nhi cháu phải quan sát nàng ta đó, nàng ta mới đến cho nên chúng ta ai cũng không biết phẩm hạnh như thế nào, lỡ như nàng là người không thành thật nên đuổi đi còn đuổi được.””Dạ, cháu biết rồi ạ.” Ngưng Hương cười đáp ứng.Sau khi thương lượng xong, nàng đứng lên, “Vậy cháu đi qua đó nói cho nàng ta biết.””Ta cũng đi.” Có thêm đồng bọn, Từ Thu Nhi có chút hưng phấn.Hai tỷ muội thân mật khoác tay nhau đi ra ngoài.Lý thị cùng trượng phu tiếp tục thảo luận việc này, Từ Hòe cúi đầu nghe một lát rồi đi hậu viện.Đứng trước chuồng gà, hắn lặng lẽ nhìn về phía nhà đường muội, nghĩ đến khuôn mặt thanh lệ của Quản Bình, đột nhiên hắn hiếu kỳ về bộ dáng sau khi ăn mặc chỉnh tề của nàng.Đang nghĩ ngợi, ngưỡng cửa phòng bếp đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh, là Quản Bình và Ngưng Hương đang cùng nhau khiêng thùng gỗ cao hơn nửa người đi ra.
Ngưng Hương vẫn mặc bộ đồ khi nãy, còn Quản Bình mặc một cái áo màu xanh nhạt, dưới là váy dài màu trắng, bởi vì khom lưng nâng thùng nước lên, mái tóc dài vẫn chưa kịp búi lên rũ xuống, đen bóng mượt mà, nổi bật lên khuôn mặt mới vừa tắm rửa vẫn còn đang đỏ ửng và thêm phần mềm mại.Từ Hòe ngạc nhiên, tâm nhảy thùng thùng, cảm giác hoàn toàn xa lạ.Quản Bình vừa ra cửa lúc liền phát hiện phía xéo đối diện có người đang đứng, thấy nam nhân kia đang nhìn mình chằm chằm, nàng không vui nhíu mày.Từ Hòe nhãn lực rất tốt, vừa thấy cô nương mất hứng thì trên mặt nóng lên, lúng túng tránh đi tiền viện..