Bạn đang đọc Lục Gia Tiểu Tức Phụ – Chương 232
Đêm thất tịch tại Liễu Khê thôn, chỉ cần trong nhà có nữ nhi thì đều làm xảo quả để ăn.
Trong nhà có hai vị cô nương, Lý thị đã sớm đi lên trấn trên mua nguyên liệu để làm xảo quả, lúc trở về hai tay bà đều đã đầy ắp đồ khiến cho hai tỷ muội Ngưng Hương vô cùng bận rộn.
Từ Thu Nhi chịu trách nhiệm nhóm lửa, còn Lý thị thì đứng bên cạnh khuấy đường bên trong nồi chảy thành nước, sau đó lập tức đổ bột mì vào, lại rắc vừng lên trộn đều lại, đặt lên bàn và cuộn trong một tấm mỏng.
Bột thấm nước đường tản ra mùi thơm mê người, A Mộc ở bên cạnh nhìn, không ngừng nuốt nước bọt.
Lý thị cười dùng chiếc đũa dính một chút nước đường đưa cho cháu trai cho đỡ thèm, “Còn nóng, thổi cho nguội đi rồi ăn.
“A Mộc ngoan ngoãn gật đầu, ngồi xuống phía cửa nhà bếp thổi thật mạnh, sau khi cảm thấy có vẻ bớt nguội rồi thì mới dùng đầu lưỡi chạm vào, không nóng, lúc này hắn mới hưởng thụ chiếc đũa.
Bên này sau khi để bột nguội một chút, Lý thị mới thuần thục cắt thành từng khúc, Ngưng Hương biết làm xảo quả nên hăng hái giúp Đại bá mẫu nhào bột rồi nhét vào trong khuôn mẫu.
Khuôn mẫu có hình hoa sen, giữa cánh hoa trống không, sau khi dằn bánh thành hình, bác cháu hai người lại nhét nhân đậu xanh vào giữa cánh hoa còn trống.
Bánh nhân đậu ăn rất ngon, A Mộc vừa liếm hết chiếc đũa lại chạy tới.
Ngưng Hương cười gắp một đũa nhân bánh đút cho đệ đệ ăn.
A Mộc ăn chán rồi liền không ăn nữa, chạy đi rửa tay, sau đó lại ra dáng giúp tỷ tỷ nhét nhân bánh.
Sau khi xảo quả được hoàn thiện mới bỏ vào chảo dầu đang nổ, rất nhanh bên trong phòng bếp liền bay đầy hương ngọt.
Xảo quả được gắp ra lớn bằng bàn tay vậy mà A Mộc có thể một hơi ăn hết ba cái.
Chiên xảo quả cũng tốn thời gian khá dài cho nên Lý thị cố ý làm nhiều một chút, sau khi ăn xong còn xếp thêm một mâm rồi gọi Ngưng Hương bưng qua nhà để hai tỷ đệ ăn vặt, nếu thèm ăn thì có cái ăn ngay đỡ phải chạy sang phía Đông viện lấy.
“Có mười hai cái.
” Vừa trở về Tây viện, A Mộc đứng ở trước bàn, nghiêm túc dùng đầu ngón tay đếm, “Một ngày đệ ăn hai cái, tỷ tỷ ăn hai cái,” sau đó tính đủ bốn đầu ngón tay nén xuống, tổng cộng đếm ba lượt, sau khi ra được kết quả, nam oa nghiêng đầu nói cho tỷ tỷ, “Chúng ta có thể ăn ba ngày!””Đại Tráng hay chơi với đệ, đệ có muốn cho hay không?” Ngưng Hương đang ngồi xổm trên giường trải chăn gối, cười nói.
A Mộc mặc dù rất thích chơi cùng Đại Tráng, nhưng đến phiên có đồ ăn ngon, nếu như Đại Tráng đang ở trước mặt hắn thì hắn nguyện ý cho, nhưng nếu không! “Đệ mang giấu vào trong tủ đây.
” A Mộc đảo mắt một lúc rồi bưng cái mâm bước nhanh đi ra ngoài.
Thấy đệ đệ đáng yêu, Ngưng Hương bật cười, nhưng sau đó lại cười không nổi.
Lúc thời điểm làm xảo quả nàng có nghĩ tới chuyện buổi tối sẽ đưa hai cái cho Lục Thành ăn, nhưng bây giờ đệ đệ đã đếm xong hết rồi, nếu nàng vụng trộm lấy đi thì phải giải thích sao với đệ đệ đây?”A Mộc, tỷ tỷ hôm nay ăn bốn cái được không?” Chờ A Mộc giấu kỹ xảo quả rồi bò lên giường, Ngưng Hương dịu dàng hỏi.
A Mộc không chút do dự gật đầu, ánh mắt sáng lên, “Vậy đệ cũng ăn bốn cái.
“Ngưng Hương nằm xuống gối, đem đệ đệ ôm vào trong ngực, cố ý chỉ vào hàm răng trắng của đệ đệ: “Không được, ăn nhiều đồ ngọt thì răng A Mộc sẽ sâu mất, răng của tỷ tỷ lớn, sâu cắn không được, răng A Mộc vẫn còn nhỏ lắm.
“A Mộc thất vọng nhìn hàm răng của tỷ tỷ.
Ngưng Hương cũng nhịn không được, ôm lấy đệ đệ hôn một cái, “Tốt, mỗi ngày tỷ tỷ cũng chỉ ăn hai cái.
“Cùng lắm thì đêm nay đưa Lục Thành, sáng mai đệ đệ hỏi, nàng liền nói sáng sớm nay chính nàng đã ăn hai cái.
Có tỷ tỷ dịu dàng kể chuyện xưa, A Mộc rất nhanh liền ngủ mất.
Ngưng Hương nhìn đệ đệ trong chốc lát, nhẹ nhàng đứng dậy, lấy túi tiền mình giấu ở trong chăn ra.
.