Bạn đang đọc Lục Gia Tiểu Tức Phụ – Chương 222
Vì muốn che dấu quan hệ của hai người, cho nên sau khi Lục Thành mua xong lễ vật bồi tội cũng không kêu muội muội đưa qua ngay lập tức, hắn sợ muội muội đi đi lại lại quá nhiều khiến người khác hoài nghi.
Dù sao vài ngày nữa cũng là cuối tháng rồi, đoán chừng lúc đó Ngưng Hương cũng đã hết giận, Lục Thành mới giao cho hai người đệ đệ đưa lễ vật cho muội muội, thấp giọng dặn dò thật kĩ.
“Đại ca thích Từ tỷ tỷ phải không ?” A Đào cười hì hì hỏi.
Nghe câu hỏi của tiểu muội muội bảy tuổi, Lục Thành nhíu mày, nhìn chằm chằm tiểu nha đầu hỏi: “Ai nói vậy?”Ban ngày Hắn không có ở nhà, chẳng lẽ tiểu nha đầu này kết giao với bạn bè không đứng đắn, hoặc là hai đệ đệ lại nói xằng bậy?Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của huynh trưởng, A Đào tự biết lỡ lời, rụt cổ nói: “Hôm trước muội sang tìm A Hoa chơi, tình cờ nghe được nương nàng đang nói chuyện với người khác ở trong phòng, giọng nói bọn họ rất lớn nên muội nghe thấy được.
“”Sau này không được phép nói như vậy nữa, có nghe thì cũng phải làm bộ như không.
” Lục Thành sờ đầu dặn dò muội muội rồi đi ra ngoài.
A Nam đang ngồi trong sân xem nhị thúc chẻ củi, nhìn thấy phụ thân đi ra bé liền đứng lên muốn phụ thân ôm.
“Phụ thân phải đi tới vườn trái cây, tối nay sẽ mang đào về cho A Nam ăn nhé.
” Vườn trái cây bên cạnh có vài gốc cây đào, cũng may vừa vào dịp thu hoạch.
Phụ thân đi sớm về trễ đã thành thói quen của A Nam, thấy vậy bé không quấy rầy phụ thân nữa, ngoan ngoãn ngồi ở trên băng ghế, dõi mắt nhìn phụ thân ra cửa.
Lục Thành đi tới cửa liền quay đầu lại, đối diện với ánh mắt quyến luyến nghiêm túc của nhi tử, hắn nhìn tiểu tử cười.
A Nam cao hứng hét lên.
“Ta đi thật nhé!” Lục Thành phất tay, sải bước rời đi.
A Nam tiếp tục nhìn chằm chằm ra cửa, sau khi xác định phụ thân đi thật rồi thì mới nghiêng đầu tiếp tục nhìn nhị thúc.
A Đào ngồi đợi ở trong phòng cảm thấy đã gần tới giờ mới đi tìm Tam ca Lục Định, bảo hắn đánh xe lừa đưa nàng qua nhà Từ tỷ tỷ.
Lục Định không nói hai lời liền cước bộ đi tới chỗ xe lừa.
Nhắc tới cháu trai, buổi sáng Lục Định vừa mới thay chiếc áo ngắn màu xám cho bé mà bây giờ chẳng biết từ lúc nào đã có thêm mấy dấu tay màu đen trên áo, hắn phiền muộn ôm cháu trai đi vào trong nhà, “A Nam không được lau chùi bậy bạ lên áo nữa, Hương cô cô thích trẻ con sạch sẽ, mà cháu thì lại vô cùng bẩn thỉu, như vậy Hương cô cô sẽ không thích ôm cháu đâu.
“A Nam cúi đầu nhìn mấy dấu tay màu đen trên áo, lại nhìn vào hai bàn tay nhỏ bé của mình, ngay tức khắc đôi mắt to liền nhìn về phía chậu nước rửa mặt trên ghế đẩu.
Đến nhà người khác làm khách đương nhiên phải thật chỉnh chu, Lục Ngôn giúp cháu trai rửa sạch đôi tay mập, lại đổi một chiếc áo ngắn màu xanh ngọc đẹp mắt, đeo chiếc hà bao mới vừa giặt cách đây hai ngày lên cổ, xong xuôi lại xem xét từ đầu đến chân của bé một lần nữa, lúc này mới ôm cháu trai để lên xe lừa.
“Không được phép đánh nhau với người khác nữa.
” Lục Ngôn đưa tới cửa, tỏ vẻ nghiêm túc dặn dò cháu trai.
A Nam toét miệng hướng về nhị thúc lắc đầu, bảo đảm chính mình sẽ ngoan ngoãn.
Lục Ngôn nhìn cháu trai cười thật to.
Đứa bé vừa xinh xắn lại hiểu chuyện như vậy, ai lại không thích cơ chứ?.