Đọc truyện Lục Địa Kiện Tiên – Chương 12: Phú Bà Khoái Lạc Cước
Tổ An nhất thời sửng sốt, hắn ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới mình sẽ đạt được một cuốn bí điển dễ dàng như vậy.
Chẳng phải mười hai bí địa đều rất thần bí khó lường sao, chẳng phải trải qua cửu tử nhất sinh cũng chưa chắc đạt được bí điển sao?
Tuy đang rất chấn kinh nhưng Tổ An vẫn không hề do dự mà đáp có.
Ngay sau đó bàn phím lại xuất hiện trên tay hắn, quyển trục công pháp kia bỗng nhiên hóa thành từng điểm kim quang dung nhập vào phím F2, kim quang lưu động trên đồ án, sau đó bàn phím tựa như vừa được cắm điện, rất nhiều điểm mù trên bàn phím bỗng hiện ra rõ ràng.
– Thu hoạch được bộ bí điển thứ nhất, kích hoạt hệ thống điểm nộ khí, mở khóa chức năng rút thưởng.
– Hệ thống điểm nộ khí: Thân là một anh hùng bàn phím phải có nhiệm vụ làm cho người khác phẫn nộ.
Khi mục tiêu nổi giận, tuỳ theo mức độ tức giận của mục tiêu, kí chủ có thể nhận được điểm nộ khí tương ứng.
Điểm nộ khí có thể dùng để rút thưởng, mua sắm hàng hoá, sử dụng kỹ năng…
Tổ An thấy bàn phím trước mặt xuất hiện một màn hình giả lập, những lời giảng giải vừa rồi hiện ra ở trên màn hình, đồng thời trên màn hình còn có một hàng nút, có thể dùng ngón tay chỉ vào.
Chỉ có hai nút sáng lên, một cái là “Rút thưởng”, cái còn lại là “Cửa hàng”, những cái nút khác đều đen kịt một màu không thấy được gì.
Nút rút thưởng đang thắp sáng, còn nút cửa hàng thì có màu xám xịt, hẳn là lần sau mới có thể mở ra công năng này.
Dưới đáy màn hình có rất nhiều ô trống như phần vật phẩm trong trò chơi, chỉ tiếc toàn bộ đều trống rỗng.
Góc trên bên phải màn hình có một hàng chữ nhỏ…!Điểm nộ khí: 0.
Tổ An bỗng thấy phiền muộn, trước đó ta rõ ràng đã khiến nha đầu Tuyết Nhi tức giận đến mức kinh nguyệt muốn ra nhiều gấp bội, vì sao một điểm nộ khí cũng không lấy được? Xem ra là do trước đó bàn phím chưa mở khoá chức năng này.
Tổ An chỉ tay vào nút rút thưởng rồi ấn phím Enter.
Trên màn hình lại xuất hiện một hàng chữ:
– Tiêu hao 100 điểm nộ khí có thể đạt được một lần rút thưởng.
Xét thấy đây là lần đầu kí chủ mở ra chức năng của bàn phím nên được thưởng cho ba lần rút thưởng miễn phí.
Xác suất trúng thưởng của ba lần này rất cao, có thể rơi ra vật phẩm đạo cụ cấp bậc ngẫu nhiên.
Về sau khi rút thưởng vật phẩm sẽ có đẳng cấp tương ứng với đẳng cấp của ký chủ.
Có bắt đầu rút thưởng hay không?
Đây chẳng phải chính là lễ bao tân thủ đó sao? Tổ An tràn đầy phấn khởi lựa chọn “Có”, ngay sau đó trên bàn phím đột nhiên xuất hiện một điểm sáng chạy lung tung qua các con phím.
Trong lòng Tổ An vui mừng khấp khởi, rốt cuộc hắn sẽ rút ra được vật phẩm gì đây? Là một cây đao Thần khí cấp 999, hay là một con Thần Thú vô cùng cường đại? Đương nhiên nếu trúng thưởng một nàng tiểu tiên nữ cũng không phải là không được…
Hắn vừa yy tự sướng trong chốc lát thì điểm sáng đã dừng lại trên phím cách space bar, trên màn hình xuất hiện năm chữ lớn:
– Cảm ơn đã tham dự!
Tổ An:
– ? ? ?
Đứa nào vừa nói xác suất trúng thưởng của ba lần này rất cao? Bàn tay vàng của ta đâu? Hệ thống thần kỳ của ta đâu?
Trước đó làm ra vẻ trâu ơi là trâu, kết quả rút ra được mấy chữ cảm ơn đã tham dự, ngươi đúng là sỉ nhục của giới hệ thống đó có biết không?!
– Có tiếp tục rút thưởng hay không?
Trên màn hình xuất hiện câu hỏi.
– Lão tử không tin mình xui như vậy!
Tổ An nghiến răng nghiến lợi nói, vừa định ấn nút “Có”, đột nhiên cảm thấy không ổn, vội vàng chạy đi lấy một chậu nước rồi rửa tay rửa mặt mấy lần, sau đó mới bắt đầu rút thưởng lần thứ hai.
Lần này hắn không dám suy nghĩ lung tung nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào điểm sáng.
Tổ An chú ý thấy điểm sáng dừng lại trên phím cách lâu nhất, sau đó là khu vực phím số, khi chạy đến trên mấy phím chữ cái nó lướt qua rất nhanh.
Xem ra khu vực nó lướt qua càng nhanh thì vật phẩm nơi đó càng trân quý nha.
Có điều Tổ An cũng không trông mong nó trúng được độc đắc, chỉ cần đừng có dừng lại trên phím cách lần nữa là được.
Như thể nghe được lời hắn cầu nguyện, điểm sáng rốt cuộc dừng lại ở phím chữ “Q”, một vật phẩm xuất hiện trên màn hình.
Thấy không ra bom xịt nữa, Tổ An vô cùng mừng rỡ.
Có điều nụ cười của hắn rất nhanh đã cứng lại, bởi vì hắn nhìn thấy vật phẩm kia trông chẳng khác gì miếng cước chà nồi bằng inox thường dùng trong phòng bếp.
Cái Hệ thống quái quỷ này rốt cuộc muốn ta trở thành đầu bếp hay sao? Hoặc là muốn ta trở thành thương nhân dị giới?
Thứ đồ chơi này bán trong tiệm tạp hoá giá mười nghìn bốn cái, vậy mà ta lại rút ra được từ Hệ thống? Tổ An cảm thấy cực kỳ hoài nghi nhân sinh.
– Chúc mừng rút được Phú Bà Khoái Lạc Cước!