Đọc truyện Lục Địa Kiện Tiên – Chương 10: Cảnh Giới Tu Luyện
Trí nhớ trong đầu từ từ hiện ra, Tổ An nhớ mang máng lão đầu này là một người hầu trong phủ, chịu trách nhiệm chăm sóc hoa viên, ngày thường rất trầm mặc ít nói, tính tình quái gở, gần như không có chút cảm giác tồn tại nào trong phủ, lại còn thường xuyên bị người bắt nạt, tất cả mọi người đều gọi hắn là Mễ lão đầu.
Chủ nhân cũ của thân thể này thấy hắn đồng bệnh tương liên, vẫn thường lén lút cho hắn ăn một ít đồ ngon nên mới có chút ấn tượng.
Chỉ là bây giờ Tổ An quan tâm đến một vấn đề khác hơn:
– Cấm chế? Ai hạ cấm chế lên người ta?
Trong lòng hắn nghĩ thầm, chẳng lẽ là nữ nhân Sở Sơ Nhan kia? Nhưng trước đó nàng có vẻ không biết chuyện này.
Mễ lão đầu lắc đầu nói:
– Ta cũng không biết, hẳn là từ khi ngươi còn rất nhỏ đã bị người hạ cấm chế.
– Tiền bối có biết cách phá giải không?
Tổ An nắm chặt cánh tay của Mễ lão đầu với vẻ mặt mong đợi.
Hắn đã xem nhiều tiểu thuyết và phim truyền hình, loại lão đầu như thế này vừa nhìn đã biết không đơn giản nha, trong chớp nhoáng hắn đã suy ra rất nhiều loại khả năng, chẳng hạn như vị này ngày xưa chính là cường giả đứng đầu đại lục, bởi vì nhiều nguyên nhân nên không thể không mai danh ẩn tính trốn ở Sở gia làm một người làm vườn thấp bé…
Loại bắp đùi vừa thô vừa to thế này đương nhiên phải ôm chặt lấy!
– Đương nhiên là biết.
Mễ lão đầu nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt râu, nhưng không biết là vì dùng sức quá lớn hay sao mà bỗng có mấy sợi râu tình cờ rơi xuống, hắn vội vàng giấu mấy sợi râu vào tay áo, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
– Làm sao phá giải?
Tổ An vội vàng hỏi, căn bản không hề chú ý tới chi tiết nhỏ này.
Mễ lão đầu liếc hắn một cái mới lên tiếng:
– Ngươi bị hạ cấm chế vào bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể, nếu như dùng ngoại lực để giải rất dễ khiến chỗ đó bị tổn thương, thế nên chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính ngươi để tiêu trừ.
Đợi đến khi ngươi tu luyện đến Tông Sư cảnh, luyện khí thành hồn, tự nhiên sẽ có năng lực giải tầng cấm chế này.
– Tông Sư? Là cảnh giới gì?
Tổ An mờ mịt hỏi.
Mễ lão đầu nhướng mày:
– Sao đến cả thường thức cơ bản nhất mà ngươi cũng không biết vậy? Chẳng trách đám người kia đều gọi ngươi là phế vật.
Nghe Mễ lão đầu giải thích, Tổ An mới hiểu rõ đẳng cấp phân chia của người tu hành trong thế giới này.
Đại đa số người tu hành được chia thành cửu phẩm: nhất phẩm cần sử dụng tần suất hô hấp đặc biệt để câu thông với nguyên khí trong đất trời, dẫn nguyên khí nhập thể mới được xem là chính thức bước vào con đường tu hành, nhị phẩm dẫn nguyên khí ngấm vào da để tăng tốc độ nguyên khí nhập thể, tam phẩm luyện thịt, tứ phẩm luyện gân, ngũ phẩm luyện cốt, lục phẩm tẩy tủy, thất phẩm luyện huyết, bát phẩm luyện nội tạng, khai thông kinh mạch toàn thân, cửu phẩm bắt đầu lưu giữ nguyên khí.
Khi tu luyện giả ngưng tụ nguyên khí lộn xộn trong cơ thể thành vòng xoáy và không ngừng tu bổ toàn thân thì sẽ đột phá lên Tông Sư cảnh.
Nếu Tông Sư cảnh có thể hình thành thần niệm sẽ trở thành Đại Tông Sư, tất cả những người không có thần niệm đều không thể là đối thủ của hắn.
Trên Đại Tông Sư còn có Địa Tiên, giơ tay nhấc chân đều có thể dời non lấp biển chẳng khác nào thần tiên trong các câu chuyện thần thoại.
– Luyện da luyện thịt luyện cốt? Cái phương pháp phân chia này không khỏi quá tùy tiện a.
Thần sắc của Tổ An cổ quái nói.
– Trên Địa Tiên là cảnh giới gì?
– Trên Địa Tiên?
Mễ lão đầu ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt dần hiện ra một tia khao khát và cuồng nhiệt.
– Tương truyền chính là Thần Du Thái Hư, có thể vĩnh sinh bất diệt, chỉ tiếc cho đến bây giờ dường như vẫn chưa có ai đạt tới cảnh giới kia.
Tổ An đương nhiên sẽ không thèm để ý, những thứ này cách hắn quá xa xôi, bây giờ hắn chỉ quan tâm đến vấn đề của mình:
– Nhưng có người nói tư chất của ta cực kém, thân thể cũng đã trưởng thành, ta phải làm thế nào mới có thể luyện đến Tông Sư cảnh?
Mễ lão đầu liếc nhìn hắn một cái:
– Nếu ngươi tu luyện công pháp bình thường thì quả thực sẽ chẳng có kết quả gì, nhưng chỗ ta vừa hay có một bộ công pháp cổ quái trước đây ta từng nhặt được, rất thích hợp cho ngươi tu luyện.
– Công pháp cổ quái?
Tim Tổ An đánh thịch một cái.
Mễ lão đầu đáp:
– Phương pháp tu luyện tầm thường của thế nhân là từ nhỏ lấy nguyên thạch và linh dược phụ trợ, hấp thụ thiên địa nguyên khí nhập thể để thối luyện toàn thân, cuối cùng tạo ra thông đạo nguyên khí khắp cơ thể.
Nhưng với tư chất của ngươi, nếu tu luyện theo phương pháp này thì sẽ tiêu tốn tài nguyên gấp mấy chục lần so với người bình thường, mà giỏi lắm cũng chỉ có thể luyện đến tam phẩm.
Nguyên thạch vừa thưa thớt vừa trân quý, làm gì có ai nguyện ý hao phí chúng lên một kẻ phế vật như ngươi?