Đọc truyện Luận Kiếm Toàn Cầu – Chương 72: Sự lo lắng của Khai Tâm
Translator: Nguyetmai
Hứa Hinh kéo hết tất cả mọi người tới căn cứ ở ngoài trường.
Không ngoài dự đoán, Hứa Hinh đã biết thân phận của Khai Tâm rồi, hơn nữa cô chạy vội tới đây sau khi xem xong trận quyết chiến giữa Khai Tâm và Orochimaru cũng là vì chuyện này.
“Tớ có một đề nghị liên quan đến bí mật về thân phận của Khai Tâm. Trước mắt, mọi người đừng nên tiết lộ ra, dù đối phương là ai thì chúng ta cũng phải bảo vệ quyền riêng tư của thành viên…” Đến nơi, Hứa Hinh lập tức phấn khích nói ra kế hoạch của mình: “Bây giờ Khai Tâm rất nổi danh ở trường học chúng ta, thậm chí đã vượt qua Ngữ Trà và Phượng Vũ Thải Y rồi… Tớ cảm thấy, chỉ cần giữ bí mật về thân phận của Khai Tâm thì người ngoài sẽ không biết cậu ấy chính là thành viên của Bảng giang hồ Nam Hoa chúng ta, có ích cho việc rút ngắn khoảng cách giữa mọi người và Bảng giang hồ Nam Hoa…”
Bạch Lãng sửng sốt: “Nói cụ thể ra đi!”
Hai con sói còn lại cũng ngồi xuống lắng nghe.
“Các cậu nghĩ mà xem, lần này Bảng giang hồ Nam Hoa mới đưa ra hệ thống thu lợi nhuận mà đã bị bọn Hư Bàn và Lưu Manh phủ quyết và tẩy chay rồi. Nếu sau này phát triển với quy mô lớn hơn thì sức ảnh hưởng và lợi nhuận cũng lớn hơn, có phải rất nhiều người sẽ cảm thấy chúng ta vượt lên trên bọn họ không?”
Câu nói này khiến cả ba người đều phải giật mình suy nghĩ sâu hơn.
Nếu không nhờ Khai Tâm và Hứa Hinh đề nghị lấy mười nghìn tệ ra làm tiền thưởng, giảm bớt phản cảm của mọi người dành cho “Bảng giang hồ Nam Hoa”, nâng cao sức lôi cuốn của đấu trường luận võ lần này, chưa biết chừng Hư Bàn và Lưu Manh đã ngăn chặn thành công rồi, cũng không thể có được trận đấu rầm rộ với hơn bốn nghìn người tham gia thế này nữa.
Hơn nữa, đó cũng chỉ là cách giải quyết nguy cơ tạm thời, tương lai “Bảng giang hồ Nam Hoa” đạt được sự công nhận của trang chủ game, cần tổ chức những hoạt động khác thì có thể vẫn sẽ xuất hiện những tình huống tương tự…
Nhưng nếu có Khai Tâm ra mặt kêu gọi, sẽ có rất nhiều sinh viên nể mặt hắn đánh bại Orochimaru, cứu vớt danh dự của đại học Nam Hoa mà vui lòng ủng hộ.
Nếu xét ra thì những gì mà Hứa Hinh nói rất có lý!
Thảo nào cô vội vã chạy tới đây, thì ra là vì chuyện này.
Có vẻ như trong thời gian này Hứa Hinh đã lên kế hoạch cho rất nhiều chuyện, càng nói cô càng phấn khích, đôi mắt sáng lấp lánh động lòng người: “Chúng ta có thể dùng danh tiếng của Khai Tâm và sự tò mò của mọi người về thân phận của cậu ấy để đưa ra những cuộc phỏng vấn nhỏ… Mỗi lần xuất hiện, Khai Tâm chỉ cần tiết lộ một chút về những trải nghiệm và kinh nghiệm trong trò chơi thì chắc chắn sẽ làm giảm đi sự phản cảm của rất nhiều người.”
Chỉ hơi ngẫm nghĩ thôi là Khai Tâm đã biết phương pháp này khả thi rồi. Phỏng vấn chắc chắn sẽ có kinh phí, còn nhiều hay ít thì phải xem sự quảng bá của “Bảng giang hồ Nam Hoa”. Đến lúc đó có thể công bố rằng lợi nhuận của hệ thống giao dịch được dùng vào những việc này, coi như gián tiếp trả lại cho mọi người.
Làm như vậy thì đúng là có tác dụng thành lập uy tín cho “Bảng giang hồ Nam Hoa”, chưa biết chừng còn có thể nâng cao lợi ích giao dịch trong khu vực.
Khai Tâm cảm thấy khâm phục sự chuyên nghiệp của Hứa Hinh nhưng trong lòng lại không khỏi hơi hụt hẫng.
Nhưng cảm xúc phía sau bị Khai Tâm dứt bỏ rất nhanh, tập trung cao độ vào những ý tưởng mới lạ của Hứa Hinh. Hắn không hề chú ý tới việc Hứa Hinh đứng ở đằng sau, thỉnh thoảng lại nhìn sang hắn với vẻ mặt hồi hộp.
Bởi vì tất cả những ý tưởng này đều được xây dựng dựa vào Khai Tâm.
Ngoại trừ việc phỏng vấn…
Còn việc dùng danh nghĩa của Khai Tâm để tổ chức giải đấu khiêu chiến mỗi tháng một lần, sắp xếp lại bảng xếp hạng cao thủ của “Bảng giang hồ Nam Hoa”, Khai Tâm tin rằng, cho dù là những người có sức kêu gọi như Hư Bàn Đại Thần và Bất Xọa Lưu Manh cũng sẽ không thể cưỡng lại sức hấp dẫn, không ngừng cố gắng, không ngừng khiêu chiến để có thể vượt qua hắn.
Về kế hoạch lâu dài hơn, Hứa Hinh còn tính rằng nếu Khai Tâm có thể giúp “Bảng giang hồ Nam Hoa” giành được vị trí số một trong lần luận võ khu vực lần này, thành lập được sức ảnh hưởng và tiếng tăm trên trang chủ game thì có thể những cao thủ của trang web khác cũng sẽ tham gia vào trang web của họ, sau đó thu hút bọn họ vào cơ chế giao dịch mà “Bảng giang hồ Nam Hoa” chuẩn bị sẽ tạo dựng trong một thời gian nữa.
Có thể nói rằng Hứa Hinh đã lên kế hoạch cho bước đi tiếp theo của trang web, thậm chí còn quy hoạch cả tương lai xa xôi xong rồi.
“Cứ làm theo những gì cậu nói đi.”
Khai Tâm gật đầu quyết định: “Sau khi giải đấu này kết thúc, tớ sẽ tiết lộ những điều mình tâm đắc về ám khí…”
“Hay lắm, có bí quyết này là đủ rồi, mỗi lần một ít thôi thì mới lâu dài được.” Hứa Hinh cũng đồng ý.
Hiện tại, cô đã khác hơn nhiều so với hoa khôi của khoa máy tính mà Khai Tâm từng biết. Không còn là một cô gái hay ngại và không có lập trường riêng như trước đây nữa, mà ngày càng giống một nhà lãnh đạo biết kiểm soát và có tầm ảnh hưởng tới những người khác.
Cảm giác này khiến Khai Tâm rất khó tin.
Việc hắn sống lại đã làm thay đổi bản chất của rất nhiều chuyện, thậm chí ảnh hưởng đến nhiều người khác. Hứa Hinh, ba con sói cô đơn, có lẽ phải cả Orochimaru nữa…
Cứ tiếp tục như thế thì e rằng thế giới mà hắn từng hiểu biết kia sẽ thay đổi hoàn toàn! Đến lúc đó, liệu có xuất hiện Nhất Đế, Nhị Hậu, Tam Vương, Thất Hầu, Thập Tam Hào hay không? Một số chuyện mà hắn đã từng trải qua có còn xuất hiện như kiếp trước nữa không?
“…”
Hít một hơi thật sâu, đôi mắt của Khai Tâm hiện lên sự hoang mang.
“Khai Tâm?”
Hứa Hinh vẫn luôn chú ý tới vẻ mặt của Khai Tâm, cô nhanh chóng nhận ra rằng tâm trạng của hắn bỗng nhiên thay đổi, vì thế ngừng lại rồi căng thẳng gọi hắn: “Khai Tâm, nếu cậu cảm thấy đề nghị của tớ hơi quá thì chúng ta có thể sửa.” Vừa rồi cô đang nói đến việc nếu Phượng Vũ Thải Y và một số người khác phát hiện ra thân phận thật của Khai Tâm, hoặc là có dấu vết bại lộ, thì Khai Tâm sẽ tạm thời chuyển ra ngoài ở, để mặc lời đồn không được chứng thực.
Thấy Khai Tâm có vẻ hoang mang, Hứa Hinh cứ tưởng rằng hắn tức giận, trong lòng căng thẳng.
“Không có gì, vừa rồi tớ nghĩ tới vài chuyện khác.”
Khai Tâm cười một tiếng bất đắc dĩ, xua tay tỏ ý không có vấn đề gì.
Nhưng không ngờ biểu cảm này lại khiến Hứa Hinh căng thẳng hơn, chắc hẳn Khai Tâm không thích lời đề nghị vừa rồi của cô, chỉ không muốn nói ra mà thôi, khiến cô sốt ruột mà không biết phải làm gì.
“Không sao thật mà, vừa rồi tớ đang nghĩ, nếu chiến đấu với cao thủ của những trang web khác thì có lẽ thứ hạng sẽ không cao lắm đâu.” Lấy lại tinh thần, Khai Tâm giải thích: “Kiểu gì các trang web khác cũng sẽ có cao thủ ở cảnh giới Tạo Hóa, tớ chỉ dám cam đoan không xếp quá thấp, chứ muốn để Bảng giang hồ Nam Hoa tiến vào hàng đầu thì khó lắm.”
Thực ra ban nãy hắn đã có suy nghĩ này rồi.
Lần này hắn đã trở nên quá nổi tiếng ở Nam Hoa, đây cũng không phải điều hắn muốn, nếu tiếp tục nổi bật như thế nữa thì sẽ không phù hợp với tính cách của hắn.
Quan trọng hơn là tốc độ phát triển của “Bảng giang hồ Nam Hoa” quá nhanh, sẽ vượt qua phạm vi khống chế của ba con sói cô đơn. Kết quả của việc mất khống chế, có thể sẽ là chết yểu.
Khai Tâm không muốn phải chứng kiến cảnh này…
Hơn nữa, khi bị đẩy lên cao, một số người si mê võ học trong game sẽ tới quấy rầy hắn. Vì thế hắn quyết định, trong những cuộc chiến tiếp theo, hắn sẽ chỉ dùng khinh công và ám khí là chính, tránh đánh cận chiến vì dễ thu hút sự chú ý của mọi người.