Đọc truyện Luận Kiếm Toàn Cầu – Chương 51: Luận bàn với Dung bá
Translator: Nguyetmai
“Thiếu Lâm Trường Quyền, cái thần đã vào trong xương tủy rồi, khá lắm.”
Dung bá thản nhiên khích lệ một câu, bỗng nhiên bước nhanh về phía trước, cả người ập về phía Khai Tâm như một ngọn núi lớn, năm ngón tay của hai bàn tay áp vào nhau rồi đánh tới từ bên cạnh, nhìn thì chậm mà thực tế lại rất nhanh. Đôi mắt của Khai Tâm sáng lên, lập tức nhận ra ngay đây là Võ Đang Miên Chưởng, bàn chân hắn hơi xê dịch một chút, dùng chiêu Võ Tăng Phản Chưởng…
Rầm!
Hai người mạnh mẽ va chạm một chưởng trên không trung.
Kim Long Thám Trảo!
Khai Tâm ra tay theo phản xạ, định mượn lực để phá vỡ sự thăng bằng của Dung bá. Nhưng ông ấy lại mỉm cười, không hề để ý tới mà đụng vào cánh tay của Khai Tâm.
Cánh tay bị chấn động, sức lực trên cánh tay phải đang vươn về phía quản gia tiêu tán hết. Dưới tình thế cấp bách, Khai Tâm không chút do dự cúi thấp người xuống! Lia qua! Liên Hoàn Cước được tung ra ngay sau đó!
Không biết một quản gia như Dung bá là cao thủ ở cảnh giới nào, nụ cười ông ấy không hề thuyên giảm. Đối mặt với cú công kích thông minh và mãnh liệt của Khai Tâm, ông ấy như đã dự đoán được từ trước, vừa lui về sau, công kích của Khai Tâm thất bại ngay lập tức.
“Lão già lợi hại đấy.”
Liên Hoàn Cước bị hụt, Khai Tâm rất là phiền muộn. Thấy Dung bá lại gần áp sát tới, hắn vội vàng dùng Mãng Long Phiên Thân để bay ngược về sau mấy mét, một lần nữa bày ra tư thế phòng thủ.
Kiếp trước, mặc dù Khai Tâm cũng từng luận bàn trước khi xuất sư, nhưng đó là ở Thiếu Lâm Tự, đối thủ luận bàn chỉ là một chú tiểu quét rác còn trẻ, còn người khó đối phó như Dung bá thế này thì đúng là chưa từng gặp.
Chỉ khoảng ba chiêu mà hắn đã bị ép phải phòng thủ, vậy mà trước đó hắn còn đang kiêu ngạo tự hỏi xem nếu như thắng được một vài chiêu thì sẽ như thế nào.
Nghĩ vậy, Khai Tâm lập tức nghiêm túc hơn nhiều.
“Dùng Thiếu Lâm Trường Quyền khá đấy.”
Khen ngợi một tiếng, Dung bá thay chưởng thành quyền, một khí thế mạnh mẽ bộc phát ra, đôi mắt ông ấy ngưng đọng lại, nhào tới một lần nữa. Nhìn chiêu thức của Dung bá, Khai Tâm giật cả mình, lần này Dung bá đang dùng… Thiếu Lâm Trường Quyền!!
Thiếu Lâm Trường Quyền với Thiếu Lâm Trường Quyền.
“Ra tay hay lắm!”
La lớn một tiếng, Khai Tâm phấn khích đón lấy quyền của Dung bá, không để tốn chút thời gian nào.
Rầm!
Cả người bị chấn động, một nguồn lực lượng không thua gì lực lượng của hắn mãnh liệt trào ra từ người của Dung bá! Khai Tâm vội thay đổi chiêu thức giữa chừng, dùng Hải Yến Hấp Thủy để hóa giải lực lượng của đối phương, nhưng không ngờ Dung bá lại cực kỳ nhanh chóng đổi quyền thành chưởng, lại dùng Võ Đang Miên Chưởng, lực lượng trên tay Khai Tâm bị tan rã một lần nữa. Chưa kịp phản ứng lại thì Dung bá đã kiềm chế được cánh tay phải của hắn.
Ông ấy đang dùng Kim Long Thám Trảo mà hắn vừa dùng trước đó!
“…”
Thấy vẻ mặt mỉm cười của Dung bá xuất hiện ở ngay trước mặt rồi đột nhiên biến mất ngay sau đó, Khai Tâm vội nhảy lên cao, vừa vặn tránh né được Tảo Đường Thoái của Dung bá, sau đó ông ấy lại giơ chân ra… Liên Hoàn Cước!
Những chiêu thức mà Khai Tâm đã dùng trước đó được Dung bá dùng lại hết để đối phó với chính hắn!
Thế nhưng, phải nói rằng Khai Tâm đã lĩnh ngộ được khá sâu về Thiếu Lâm Trường Quyền. Đối mặt với Liên Hoàn Cước khí thế đang ập tới, hắn bình tĩnh nhằm vào chân Dung bá, cả người vọt về phía sau, bay ra mấy mét nhờ Phi Điểu Đầu Lâm, dáng vẻ ung dung ấy khiến Dung bá cũng phải kinh ngạc.
Tính cả Võ Đang Miên Chưởng thì đã qua mười chiêu rồi, thế nhưng vẫn chưa thể áp đảo được Khai Tâm, rốt cuộc Dung bá cũng thu lại nụ cười.
“Tiếp nào!”
Võ Đang Miên Chưởng, Thiếu Lâm Trường Quyền, phối hợp với Thiên Diệp Chưởng của phái Nga Mi, thế công của Dung bá ngày càng hung hiểm. Nhưng sau hai lần tiếp chiêu, Khai Tâm cũng lĩnh ngộ ra được sự biến hóa khôn lường giữa các chiêu thức, biết cách phối hợp tự do, không còn chỉ phụ thuộc vào một môn võ công Thiếu Lâm Trường Quyền nữa.
“Gào!”
Một tiếng hổ gầm cất lên từ miệng Khai Tâm.
Di chuyển bằng Bát Quái Bộ, Khai Tâm dùng Hắc Hổ Quyền áp sát Dung bá, sau khi tới gần, Võ Tăng Phản Chưởng đụng phải Miên Chưởng của Dung bá, lực lượng vừa biến mất, tay trái của hắn lại vươn ra…
Những người đang quan sát trận đấu kinh ngạc phát hiện ra rằng, Dung bá vẫn luôn chiếm ưu thế giờ đây lại bị Khai Tâm giữ lấy cánh tay.
Đôi mắt của Mộ Dung tiểu thư sáng lên.
Đáng tiếc là vận may đó không kéo dài được lâu, tay của Dung bá như một chiếc roi, dễ dàng thoát khỏi sự kiềm chế của Khai Tâm, ông ấy nhẹ nhàng vung chưởng để đánh Khai Tâm lùi về sau mấy bước.
Khó khăn lắm mới đứng vững lại được, Khai Tâm vội vàng kìm nén để khí huyết không dâng lên nữa, đôi mắt hắn phát sáng, vẻ mặt tỏ rõ sự phấn khích! Hắn đã hoàn toàn nghiêm túc rồi, trước giờ vẫn mang theo kinh nghiệm chiến đấu ở kiếp trước, đây là lần đầu tiên hắn thua người ta về mặt chiêu thức, sao hắn lại không cảm thấy phấn khích cho được?
“Tiếp nào!”
Hai người đồng thời tấn công.
Rầm!
Những người đứng xem càng ngày càng nhiều, nhưng tất cả đều phát hiện ra rằng, bọn họ không thể nhìn thấy rõ từng chiêu từng thức mà Khai Tâm và quản gia sử dụng, tốc độ của hai bên càng ngày càng nhanh, càng ngày càng hung mãnh, thường xuyên thay đổi chiêu thức chỉ trong giây lát, hơi bất cẩn một chút là sẽ rơi vào thế yếu.
Rầm, rầm, rầm, rầm!
Dung bá lại phối hợp thêm mấy môn võ học của các môn phái khác, thay đổi liên tục, nhưng mỗi khi hơi chiếm ưu thế được một chút là lại bị Khai Tâm hóa giải, thậm chí còn gặp phải mối nguy bị khống chế ngược lại.
Vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt Dung bá càng ngày càng rõ ràng, ra tay cũng dồn dập hơn, không còn cố kỵ gì nữa.
Năm mươi chiêu qua đi nhanh chóng!
Trên bộ quần áo màu xanh của Khai Tâm đã có mấy vết bàn tay, khóe miệng vương tơ máu, quần áo cũng ướt sũng như vừa từ trong nước chui ra, thế nhưng nét phấn khích trên mặt hắn không những không giảm đi mà ngược lại còn tăng lên…
Dung bá không ngừng lại…
“Đã quá!”
Khai Tâm vừa la lớn, cũng vừa không có ý định dừng tay, Hắc Hổ Quyền Pháp và Thiếu Lâm Trường Quyền thay phiên ứng đối với các chiêu thức và cục diện khác nhau.
Hai người càng đánh càng hăng!
Mười mấy phút trôi qua…
Những người đứng xem cuộc chiến chỉ thấy nhấp nháy trước mắt, nhưng vẫn phỏng chừng ra được đã qua năm mươi chiêu rồi, đôi mắt của bọn họ nhìn sang Mộ Dung tiểu thư vẫn mỉm cười vui vẻ nãy giờ.
Cuối cùng Dung bá cười to một tiếng: “Hay! Cậu qua rồi!” Hai người cùng vọt ra sau mấy mét.
Bộ quần áo của Khai Tâm đã rách nát tung tóe rồi, còn có thêm mấy vết máu, vết cào và vài dấu chân… Cả người Dung bá vẫn sạch sẽ, chỉ hơi thở dốc một chút.
“Đa tạ Dung bá đã chỉ bảo!”
Thực ra ngay khi Dung bá lùi về sau, hệ thống đã vang lên lời nhắc rằng Thiếu Lâm Trường Quyền và Hắc Hổ Quyền Pháp đều đã đạt level max, cũng chính là cảnh giới Tông Sư.
Niềm vui ngoài ý muốn này khiến Khai Tâm giật mình, hắn lập tức cảm ơn Dung bá.
Ông ấy cười một tiếng, khẽ gật đầu: “Thiếu Lâm Trường Quyền, Hắc Hổ Trường Quyền của cậu đã đạt tới cảnh giới cao thâm rồi, ta chỉ vâng lời tiểu thư chỉ bảo thêm cho cậu một chút thôi, cậu phải tạ ơn tiểu thư mới đúng.”
“Tạ ơn tiểu thư.” Khai Tâm xoay sang nhìn về phía Mộ Dung tiểu thư.
“Tốt lắm.”
Mộ Dung tiểu thư tươi cười nói: “Ngươi là người mà ta đích thân truyền thụ công phu cho, cũng coi như là đệ tử của ta, đây là chuyện mà ta nên làm thôi. Nhưng ta cũng không ngờ rằng ngươi lại vượt qua được ải của Dung bá nhanh như thế… Trở về nhớ phải lĩnh ngộ những gì mà Dung bá đã chỉ dạy đấy, ngoài ra, đây là phần thưởng dành cho ngươi.” Dứt lời, nàng ấy lấy ra một chiếc hộp màu bạc được chạm khắc, tỏa ra hương thơm nhè nhẹ: “Trong này có một viên Súc Linh Đan, là do trụ trì Thiếu Giác của Ngũ Đài Sơn luyện chế, có khả năng tăng cường căn cốt, khai thác ngộ tính của con người, ta ban nó cho ngươi.”
Súc Linh Đan?!
Cả người Khai Tâm run lên, hắn tỏ ra rất kinh ngạc.
“Tạ ơn tiểu thư.”
Dưới ánh mắt khao khát của mọi người, Khai Tâm nhận lấy chiếc hộp chạm bạc, khó mà bình tĩnh lại được…
Súc Linh Đan, thánh dược có khả năng cường hóa thuộc tính tự nhiên trong truyền thuyết, không ngờ nó lại trở thành phần thưởng khi làm nhiệm vụ dành cho người mới chơi… Rốt cuộc hiệu ứng này là nhờ Mộ Dung tiểu thư, hay là nhờ… Dung bá?
“Tới hậu viện với ta nào, cũng là lúc để ngươi hiểu biết thêm về võ học của Mộ Dung thế gia chúng ta rồi.” Mộ Dung tiểu thư xoay người rời đi.